chap 12

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Ngày hôm sau, dù chân còn đau nhưng cậu vẫn cố gắng đến trường, sắp có tiết kiểm tra rồi cậu không thể bỏ lỡ một buổi học nào hết.

Cứ thế thế mà buổi học kết thúc, hôm nay Sarang không có đi học nên cậu cũng không cần tránh né cô. Cậu cứ thế rồi đi về nhà.

Về đến nhà, hắn ngồi ở sofa nhâm nhi tách trà, phải làm sao đây? Hắn sẽ phải hiện mất...Mà dù trước hay sau thì hắn cũng phát hiện cậu bị thương mà thôi, nên đành chấp nhận vậy, chắc sẽ không bị chửi đâu. Cậu chào hắn rồi định đi lên lầu.

"Chân bị như vậy sao lại không nói"

Cậu không ừ không hử chỉ đứng im mà cúi mặt. Hắn nói tiếp

"Lại đây"

Cậu ngoan ngoãn đi lại ngồi gần hắn.

"Ai làm"

"dạ?"

"Ai làm con bị như vậy"

"Dạ...dạ do con không cẩn thận nên mới.."

"Ừ, nghỉ học vài ngày đi, ở nhà cho mau khỏe"

"Nhưng sắp đến con sẽ kiểm tra ạ"

"Tới rồi tính"

"Nhưng nghỉ thì sao hiểu bài ạ"

Hắn rất vui khi thấy cậu có tinh thần học tập , nhưng cậu đang bị như thế đi lại rất khó khăn, liệu ở trường cậu có thể tự lo được hay không? Hay lại tự mình làm đau mình? Hắn không muốn...

"Ừ tùy con, nhưng nhớ cẩn thận một chút, không ổn thì nói cho ta"

Dù không muốn đi nữa thì cũng phải bấm bụng cho qua thôi, dù gì thì bây giờ đối với cậu học vẫn quan trọng hơn..! Hắn cũng không muốn cậu ở nhà mà buồn bã, mong rằng vào trường sẽ vui vẻ hơn, chỉ cần đừng làm bản thân bị thương là hắn yên tâm.

Hôm nay đã là thứ 7 rồi ngày mai cậu sẽ đi cắm trại . Cả tuần nay hắn rất bận rộn thường ở qua đêm ở công ty hơn nếu có về thì chỉ một chút rồi lại đi. Còn về phần chân cậu cũng dần khỏe. Bây giờ cậu có thể đi lại bình thường nhưng với tốc độ không nhanh, chậm chậm thôi.

Tối hôm nay hắn về sớm hơn mọi ngày. Hắn đi vào nhà lúc này cậu cũng đang từ cầu thang đi xuống.

"Chào papa, papa đi làm mới về ạ"

"Ừ chuẩn bị đồ chưa"

"Để làm gì ạ"

"Con không định mai đi cấm trại với trường sao"

"À cái này thì con chuẩn bị hết rồi"

Hắn không nói gì đi đến sofa rồi cởi chiếc áo vest đen ở ngoài ra, bên trong là chiếc áo sơ mi trắng khá mỏng. Cậu từ cầu thang đi xuống ngồi gần hắn.

"Papa không đi với con sao"

"Ừ"

"Để con đi một mình à"

"Ừ"

Cậu đứng dậy định đi thì hắn kéo cậu lại.

"Con giận sao"

"Không có"

Cậu cúi mặt xuống giọng nói cũng nhỏ, cậu tưởng hắn sẽ đi cùng cậu, nhưng câu trả lời của hắn khiến cậu hơn buồn, nếu hắn không đi thì cậu kêu bác Quản gia vậy.

"Papa chưa nói xong ai cho con đi"

Cậu không nói gì cả.

"Papa đi với con"

Hắn vừa nói vừa xoa đầu cậu, lúc này cậu mới ngẩng mặt lên nhìn hắn.

"Nãy papa giỡn chút"

"Không vui tí nào"

"Hả? Con không vui vì ta đi cùng sao"

"Dạ ý con không phải thế đâu ạ"

Cậu vội giải thích

"Ừ vậy thì tốt, mai ta chở con đi"

"Không đi xe của trường ạ"

"Không, giờ papa đi tắm rồi mình ăn cơm"

Nói rồi hắn đi lên phòng, tắm rửa sạch sẽ rồi xuống lầu ăn cơm cùng cậu.

Ăn xong thì coi tivi cho tiêu cơm một chút rồi ai về phòng nấy để ngủ. Ngày mai còn phải thức sớm

Sáng hôm sau

Hắn cùng cậu xuất phát lên đường đến chỗ cấm trại.

"Papa biết đường không ạ"

"Chẳng lẽ không"

"Tại sao không đi chung với mọi người vậy papa"

"Khó chịu"

Cậu cũng không hỏi nhiều biết nhiêu đó là đủ rồi. Hỏi nữa hắn cọc thì sao...

Bên Sarang

Jungkook đâu rồi nhỉ? Cô nghĩ thầm. Kang Hyun từ đâu đi đến vỗ vai cô.

"Đứng ở đây làm gì lên xe"

"Ò vâng"

Cô lên xe ngồi cạnh Kang Hyun, những cô gái khác trên xe cũng bàn tán hỏi về Jungkook .

"Các em trật tự nào, đừng ồn ào, các em xem còn vắng ai không"

"Cô ơi còn Jungkook chưa đến"

Một trong số họ lên tiếng.

"À Jungkook đi xe riêng với gia đình, nếu đã đủ rồi thì xuất phát nhé"

"Mà tại sao vậy cô"

"Cô cũng không rõ Ba của Jungkook chỉ bảo sẽ đi riêng"

"Sao ông ấy biết đường"

"Mấy đứa hỏi nhiều làm gì"

Hắn có liên lạc với cô giáo về chuyện này rồi, nên biết đường là điều đương nhiên.

Hắn đến nơi trước, cậu bước xuống không thấy ai hơi ngạc nhiên nhìn hắn.

"Papa có đi lộn đường không"

"Đợi một chút đi"

Tầm 15p sau xe nhà trường đến nơi. Cậu mừng rỡ, hắn không đi lộn đường.

"Aaa Jungkook"

Sarang chạy lại, cậu chỉ ờ một cái, lúc này Kang Hyun cũng đi lại thấy Kim TaeHyung cậu ta không khỏi bất ngờ.

"Con...con chào cậu"

"Ừ"

Jungkook ngơ ngác nhìn hắn, ánh mắt đầy câu hỏi "đây là thật?"

Hắn hiểu rõ cậu nghĩ gì rồi gật đầu. Hắn đáp lời Kang Hyun

"Ba mẹ con đâu"

"Dạ chút nữa họ sẽ đến sau"

Cậu ta nhìn sang cậu rồi nhìn hắn.

"Ừ Jungkook là con ta , con phải gọi thằng bé là anh"

"Thật..thật sao"

"Ừ"

Lỡ Kim TaeHyung biết cậu là người đẩy Jungkook thì sao nhỉ? Liệu hắn có nổi điên hay không?

Không nói chuyện nữa hắn dẫn cậu đi kiếm chỗ nào bằng phẳng nhất và an toàn nhất rồi dựng liều.

Mục đích mà nhà trường bảo phụ huynh đi cùng là vì muốn họ và con cái có nhiều thời gian để ở bên nhau hơn, hiểu nhau hơn, vì tuổi này mấy đứa trẻ thường hay suy nghĩ lung tung lắm, còn cha mẹ thì có khi nào để tâm cứ nghĩ nó lớn rồi thì mặc nó. Nhà trường cũng tâm lý quá chứ.

Dựng xong rồi thì cậu sắp xếp đồ đạc vào bên trong, hắn cũng chui vào ngồi với cậu.

"Tuần qua papa có vẻ rất bận ạ"

"Ừ, bận làm công việc cho xong để hôm nay nghỉ đi với con"

"Vậy là tại con ạ"

"Không, do ta tự nguyện mà"

Sắp xếp xong rồi thì hắn với cậu ra nghe cô giáo thông báo về một vài điều. Họ sẽ ngủ lại đây một đêm ngày mai sẽ về.

End chap 12

👩‍💻: tập này cứ lũn cũn sao í:<<


Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net