Chap 3

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Cậu vui lắm cứ ngỡ rằng sẽ rất khó để có thể mượn được sách của hắn. Cậu nằm dài trên giường, gió nhè nhẹ thổi vào từ cửa sổ, cậu đứng dậy và đi đến ban công nơi có ánh trăng mờ ảo. Trăng hôm nay không quá sáng có lẽ là do mây che mất rồi, bỗng một cơn gió mạnh thổi ập đến , cậu đứng đơ người ở ban công. Những hạt mưa nặng trĩu trên bầu trời cứ thế mà rơi xuống, càng lúc càng lớn. Cậu đóng cửa ban công lại rồi trở về giường.

Cậu tò mò không biết bây giờ hắn đã ngủ chưa, sẵn tiện trả luôn mấy quyển sách vì bây giờ cậu cũng không còn hứng đọc. Cậu đi lên tầng 3 nơi hắn làm việc.

Cốc...cốc...cốc

Hắn khó chịu rời khỏi bàn làm việc,tối thế này rồi kiếm hắn để làm gì.

"Con qua để trả sách"

"Ừ"

Hắn trở về bàn làm việc mặc kệ cậu muốn làm gì thì làm.

"Sao khuya rồi papa không đi ngủ"

"Bận"

"Hay để sáng làm cũng được mà ạ dù sao cũng khuya lắm rồi"

"Phiền quá vậy"

Hắn quay sang nhìn cậu với vẻ mặt tức giận. Hắn rất ghét ai làm phiền lúc hắn đang làm việc,tính khí hắn lúc nào cũng hung hăng như thế đấy.

Cậu nhìn hắn với cặp mắt tròn xoe rưng rưng nước mắt. Đây là lần đầu có người lớn tiếng với cậu như thế, dù đã 13t rồi như cậu cũng còn rất trẻ con. Cậu cũng muốn được cưng chiều như những đứa trẻ khác nhưng có lẽ số phận không cho phép điều đó xảy ra...

"Con..con..xin lỗi"

Cậu vừa nói vừa dụi dụi nước mắt nhưng nó cứ tuôn ra như những hạt mưa ngoài kia.

Hắn chả thích thấy trẻ con khóc một chút nào.

"Nín, rồi đi về phòng ngủ đi"

"Dạ Kook biết rồi"

Cậu lủi thủi đi về phòng của mình. Hắn sắp xếp đống tài liệu đang dang dở lại. Dường như hắn cảm thấy có lỗi, dù gì thì thằng bé cũng chỉ đang quan tâm hắn thôi mà.

Cốc...cốc...cốc

"Jungkook mở cửa"

"Dạ..dạ con ra liền"

Cậu chạy ra mở cửa cho hắn nếu để lâu chắc hắn sẽ phát điên lên mất.

Hắn đi đến chỗ giường của cậu rồi ngồi xuống.

"Lại đây"

Cậu chạy lại ngồi gần đó

"Cho papa xin lỗi"

"Dạ..dạ đó không phải lỗi của papa đâu ạ, tại Kook làm phiền papa mà"

Hắn kéo cậu vào lòng rồi xoa đầu cậu

"Đừng khóc, đừng giận papa nhé"

Nghe hắn nói vậy không hiểu sao cậu lại òa khóc lớn hơn.

"Ơ thằng bé này, tôi xin lỗi rồi mà"

Cậu vẫn không nín, hắn bất lực rồi chắc đành phải dùng đến bạo lực thôi.

"Nín, không thì papa tét mông con đó"

Cậu cứ khóc có nghe hắn nói gì đâu.

Hắn đánh vào mông cậu một cái rõ đau, cậu trợn tròn mắt nhìn hắn.

"Sao, không khóc nữa đi"

"Papa kì cục quá đi"

"Dám nói tôi kì cục"

Hắn đè cậu ra cắn vào cái má tròn ủm của cậu.

"Aaaaa đau..."

"Chịu nín chưa"

"Hứ..papa kì quá hà nghỉ chơi đi"

"Được thôi"

Hắn đè cậu ra mà cù lét cậu, khiến cậu cười đến đỏ cả mặt, đây là lần đầu tiên trong hai hôm nay mà hắn chơi với cậu.

"Chơi mệt rồi chịu ngủ chưa"

"Dạ papa ngủ ngon"

"Ừ ngủ ngon"

Nói rồi hắn trở về phòng của mình cậu cũng ngoan ngoãn mà ngủ.

Sáng hôm sau

6:00

Hôm nay cậu đã thức sớm để kịp chào hắn trước khi hắn đến công ty , nhưng hắn đi mất rồi.

Cậu ngồi chán nản nghịch nghịch cát, lúc đấy có một chiếc xe lạ chạy đến.

"Đây đâu phải xe của papa"

Bước xuống từ trong xe là một người phụ nữ cũng đã tầm 40. Cậu thấy thế cũng chỉ biết cuối đầu chào. Bà ấy ngồi xuống trước mặt cậu.

"Con là Jungkook à"

"Dạ phải ạ"

"À ta là mẹ của papa Taehyung"

"Vậy con sẽ gọi người là bà nội ạ"

"Gọi bà được rồi"

À thì ra cũng là người trong nhà, đúng thật mẹ hắn đẹp vô cùng dù đã 52t tuổi nhưng cứ ngỡ mới bước sang 40 cơ.

"À Quản gia đâu rồi Jungkook"

"Dạ chắc bác ấy ở ngoài vườn để con đi kêu"

Cậu chạy lon ton lon ton ra vườn kêu bác Quản gia, nhưng không may vấp phải cục đá thế là cậu nằm dài trên đất.

"Con có sao không"

Bà Kim (mẹ Taehyung) nãy giờ vẫn đi ở phía sau cậu.

"Dạ con hong sao"

"Phải cẩn thận hơn đó con hiểu chưa"

"Dạ"

Bà Kim dẫn Jungkook vào nhà, rồi cẩn thận xử lý vết thương cho cậu.

"Papa Taehyung của con không kêu thêm người làm à"

"Dạ..cái này con không biết"

"Cái biệt thự lớn thế này có mình bác Quản gia làm sao mà được, để bà bảo Taehyung kêu thêm người giúp việc sẵn tiện chăm sóc cho con luôn"

Bà vừa nói vừa vuốt mái tóc mượt mà của cậu.

"Con ăn cơm chưa đó"

"Dạ rồi ạ , bà ăn chưa"

"À bà ăn rồi"

Reng...reng...reng

"Alo là tôi Bà Kim đây"

"Mẹ sang nhà con khi nào thế"

"À mẹ mới đến thôi"

"Mẹ hỏi xem thằng bé đã ăn cơm chưa"

"À ăn rồi"

"Dạ"

Tút...tút...tút

"Ơ cái thằng này"

"Bà nói chuyện với ai vậy ạ"

"Là papa của con đó"

"Dạ papa nói gì thế ạ"

"À papa bảo Jungkook ăn cơm chưa ấy mà"

"À mà nè Jungkook con sang nhà bà chơi nhé"

"Dạ chuyện này..."

"Không sao để bà nói với bác Quản gia"

End chap 3

👩‍💻: Nếu tối rảnh tui ra tiếp><


Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net