chương 2

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng


Jeon Jungkook cứ thế ngây thơ đợi người mẹ kế, nhưng không biết ở phía sau mình đang có người rình rập đi tới.

Tên sát nhân với khuôn mặt bặm trợn trên tay là một sợi dây thừng, hung hăng xiết chặt cổ Jungkook.

Jeon Jungkook trợn tròn mắt cố giãy dụa nhưng không thể nới lỏng sợi dây, trong giây phút cuối cùng cậu lại nhìn thấy nhân cách thứ hai của mình xuất hiện. Trong màn đêm u tối, Jeon Jungkook thấy mình đang đứng trước một linh hồn bị giam chặt bởi hai dây xích, nó ngước lên nhìn cậu bằng đôi mắt màu đỏ máu, khoé môi giương cao lộ ra hai chiếc răng nhọn.

"Ngươi sống đến đây đã đủ rồi, đổi chỗ cho ta đi...."

....

" Sao rồi? Nó chết chưa? "

Lee Hyori từ xa đi tới, nhìn thấy thân xác trắng bệnh của Jeon Jungkook liền giật mình. Bà cúi xuống thử để tay ngay trước mũi cậu rồi rụt lại, Jeon Jungkook thật sự đã tắt thở.

" Giờ nên xử lý cái xác này sao đây? "

Tên sát nhân chống nạnh nhìn bà, không thể để cái xác ở đây được, rất dễ bị phát hiện.

Lee Hyori gợi ý cùng đem thi thể cậu lên núi, ý định quăng thi thể cậu xuống vực thẳm. 

Lee Hyori lái xe đưa tên sát nhân cùng thi thể của Jungkook chạy hướng lên phía núi, bà để lão ta vác Jungkook còn bản thân thì đi theo sau rọi đèn. Chả biết như thế nào, chỉ cảm thấy có một cảm giác rùng rợn cứ chạy lướt ngang sóng lưng bà, nhưng Lee Hyori nhanh chóng lấy lại sự bình tĩnh, dù sao cũng chỉ là một thằng bệnh tật yếu ớt, nó làm gì được bà chứ.

Lee Hyori dẫn tên sát nhân đến một vách núi, sau đó bỏ về trước để lão ta ở đây một mình xử lý cái xác. Bà cảm thấy có điều chẳng lành, đi càng lúc càng nhanh, tên sát nhân nhìn bà cười khẩy.

Đúng là mụ đàn bà nhát gan!

Tên sát nhân nhìn xuống đáy vực thẳm, chỉ nhờ ánh sáng le lói từ mặt trăng trên cao nên chả thấy rõ được gì. Lão ta định quăng cái xác xuống thì nó đột nhiên chuyển động, lão nghi hoặc tưởng mình là đang bị ảo tưởng, thế nhưng hồi sau cái xác thật sự chuyển động, hai mắt đột nhiên mở lớn.

Tên sát nhân bị doạ cho một phen hú vía, lùi ra sau đến té ngã. Lão sợ đến mức không giữ được bình tĩnh, đôi tay run rẩy chỉ thẳng vào mặt cậu.

"Mày...m...mày....mày đã chết rồi mà "

Jeon Jungkook đứng lên bẻ cổ bẻ tay, sau đó liếc mắt nhìn lão già trước mắt. Một tên  con người thối tha, máu cũng có mùi hôi, một con ma thượng đẳng như cậu chẳng thèm.

"A...a sao cơ thể của tên nhóc này yếu thế không biết?"

Jeon Jungkook vẫn cứ đứng đó tập vài bài tập dãn cơ dãn gân cốt, vì Jeon Jungkook trước đây bị mắc bệnh nên cơ thể yếu đuối không vận động nhiều. Nhớ lần trước có vài tên chạy đến muốn ám sát cậu, nhờ có Jeon đại nhân này xông ra cứu, nếu không cậu đã xanh cỏ từ lâu chứ không đợi đến ngày hôm nay.

Tên sát nhân hoảng sợ đứng dậy chạy mất xác, Jeon Jungkook nhìn theo hướng lão chạy. Dù máu không thơm nhưng đúng lúc đại nhân đây đang khát.

...

Đến sáng, mọi người chuẩn bị hôn lễ. Lee Hyori điềm tĩnh ngồi trang điểm trưng diện cho bản thân thật lộng lẫy. Đến lúc bà tà bước xuống nơi mọi người đã tụ tập đủ, bước chân chưa được nhấc lên đã ngã xuống.

Ai nấy đều quay lại nhìn bà nhíu mày không hài lòng, ngày trọng đại như thế sau có thể bất cẩn như vậy?

Jeon Youngmin chạy tới đỡ mẹ mình, nhưng bà chỉ trừng mắt nhìn con người đang đưa đôi mắt ngây thơ nhìn bà.

Jeon Jungkook nở nụ cười tươi nhìn bà, làm cho Lee Hyori sợ hãi mà ngất xỉu.

"Thật tình...."

Ông Jeon nhíu mày không hài lòng, đang lúc trọng đại lại gặp cái gì không biết. Thế là mọi người đi đến buổi lễ trước, còn Lee Hyori được Youngmin và người làm đưa đến bệnh viện.

Hôn lễ được tổ chức long trọng, rất nhiều khách mời được mời đến. Tất cả đều là những nhà tài phiệt lớn trong giới, bọn họ đến dự buổi lễ là phụ, kết bè lôi kéo hợp tác với nhau là chính.

Hai nhân vật chính thì lại chẳng có người nào cười nổi, Kim Taehyung mang khuôn mặt ra tiếp khách. Jeon Jungkook cũng không tốt hơn, may là núp dưới cơ thể này, không thì cậu từ lâu đã bị ánh mặt trời thiêu chết.

...

Hôn lễ kết thúc trong sự hào hứng của mọi người, Jeon Jungkook và Kim Taehyung đi thẳng tới dinh thự riêng của hai người.

Jeon Jungkook thầm nghĩ, nếu đêm nay tên này dám làm gì cậu thì Jeon đại nhân đây sẽ cắn nát cổ ngươi.

Kim Taehyung thì nhìn đến cậu cũng buồn nhìn, hắn vốn dĩ không muốn lấy vợ. Cũng không nghĩ lại lấy một tên con trai!

"Thích phòng nào thì cứ lấy, tốt nhất đừng vào phòng của tôi"

Hắn để lại một câu rồi quay người ra ngoài lái xe đi mất, để một mình Jeon Jungkook trong căn nhà rộng lớn này.

" Tên khốn kiếp, ngươi không chỉ tưởng ta không biết đâu là phòng của ngươi sao? "

Jeon Jungkook quay người hậm hực đi lên lầu, Jeon Jungkook dùng mũi của mình để nhận biết phòng nào mới là phòng của Kim Taehyung. Đúng là tên hóng hách, cái phòng của hắn ở tầng cao nhất lại rộng nhất.

Ok! Jeon đại nhân ta đây sẽ ở phòng kế bên.

Đến tối, đêm đáng lẽ là đêm động phòng của hai người thì Kim Taehyung lại dẫn người phụ nữ khác về.

" Đây là ai thế? "

Jeon Jungkook vẫn mang khuôn mặt ngây thơ hỏi hắn.

" Là ai cũng không đến lượt cậu quản "

Jeon Jungkook bị Kim Taehyung đẩy sang một bên còn bản thân lại khoát vai người phụ nữ khác lên lầu, Jeon Jungkook nhướng mày nhìn theo, ánh mắt rơi vào phần gáy của ả đàn bà đó.

" Cảm ơn nhé! Đỡ phải ra ngoài tìm mồi "

Kim Taehyung hoàn toàn không quan tâm đến cảm nhận của Jeon Jungkook, cứ mỗi đêm lại dẫn một người phụ nữ khác về nhà. Jeon Jungkook ở phòng kế bên đương nhiên là hứng chịu mọi thứ, bọn chúng ồn ào đến mức cậu không ngủ được.

Jeon Jungkook thầm nghĩ đã hơn một tuần rồi, một tuần nay cậu bị mất ngủ. Dù có là ma cà rồng đi chăng nữa thì vẫn phải ngủ chứ!

Hàng đêm cứ nghe con đàn bà kia rên rỉ, tiếng thở dốc mà nhức cả tai. Lần đầu tiên cậu cảm thấy hối hận vì bản thân làm quỷ, để rồi tai thính cái quái gì cũng nghe được.

"Đậu moá, bọn họ không cho mình ngủ thật sao? "

Jeon Jungkook tức giận đẩy cửa đi ra ngoài, đang lúc đang khát. Jeon Jungkook đi sang phòng kế bên không ngần ngại đẩy cửa vào, thấy một trai một gái đang quấn quýt nhau trên giường.

Kinh tởm!

Sao bọn này có thể giao phối ngay tại nơi cậu nghỉ ngơi được nhỉ?

°...

Min Yoongi "..."

* Phịch

" Này cái tên chết tiệt! Mau về nhà của mình đi chứ! "

Min Yoongi tức giận dùng chân đá vào cạnh ghế sofa, nhưng con người đang nằm kia thì vẫn mặt dày nhắm mắt ngủ.

Gã không thể nào bình tĩnh hơn nữa, đêm nào cũng bị tên này làm phiền thì làm ăn gì được. Gã tức giận hét lớn:

" YA MAU CÚT VỀ NHÀ CỦA MÌNH ĐI! "

Kim Taehyung "...."


Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net