Chương 11 : Làm một lần. Bao nhiêu tiền?

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Kim Taehyung không nhắn lại, nhìn màn hình di động giây lát rồi đặt xuống.

Lúc giơ ngón tay ấn tai nghe vào tai, anh liếc ra ngoài cửa sổ.

Vô tình ngoái đầu mới thấy mặt trời đã ngả về tây, nhuốm cả thành phố thành một màu tím hồng mơ mộng.

Anh chợt nhớ tới cậu trai đeo ba lô, hì hục kéo một chiếc va li đủ nhét cả người vào, tắm trong bóng hoàng hôn, vươn bàn tay thon trắng nõn ra nắm lấy vạt áo mình nói "Anh trai à tôi dễ tính lắm, không điều hòa cũng không sao không có bàn cũng được, không có tủ áo cũng được tuốt, tôi chỉ thuê phòng và giường của anh thôi..." từ nhiều năm trước.

"Đại ca?" Giọng Sang-hyun vang lên đằng sau.

Kim Taehyung không nhìn ra ngoài nữa.

"Vừa rồi kiểm tra, phát hiện thấy chỗ này hơi có vấn đề.."

Vừa nghe Sang-hyun kể, Kim Taehyung vừa quay đầu nhìn ra ngoài lần nữa.

Ngắm cảnh thành phố lên đèn một lúc, Kim Taehyung kéo bàn phím trước mặt đến bên tay, nhìn lên màn hình, bắt đầu gõ lạch cạch.

Chừng mười phút sau, anh cầm di động lên, lưu số Jeon JungKook vào danh ba, lúc gõ tên liên lạc, ban đầu anh ghi là "Jeon JungKook", sau lại xóa đi, đổi thành "Jeon Geun", một lúc sau lại sửa thành "Tiểu Bạch Thỏ".

Trước khi đặt di động xuống, anh nghỉ ngơi giây lát, gõ thêm mấy chữ, nhắn một tin trả lời "Tiểu Bạch Thỏ".

Jeon JungKook nhắn một lèo mấy tin mắng Kim Taehyung, rồi khoan khoái đi ăn tối.

Sáng sớm mai phải đáp máy bay về nông thôn quay chương trình, cơm nước xong xuôi, Jeon JungKook bắt đầu chuẩn bị các đồ thiết yếu đem theo.

Thuốc men, băng dán... dọn sắp xong, Jeon JungKook mới phát hiện kính áp tròng dùng một lần mà mình hay xài chẳng còn được bao nhiêu.

Nhãn hiệu Jeon JungKook hay dùng là do một shop order quen mua hộ.

Sợ lát nữa lại quên béng mất, cậu vội cầm di động mở Kakao lên nhắn tin cho shop: "Shop có đó không?"

Năm phút sau, di động của cậu kêu "ting" một tiếng, là tin nhắn trả lời của shop: "Có ạ, xin hỏi anh/chị muốn mua gì?"

Jeon JungKook: "Cũng như lần trước, kính áp tròng dùng một lần."

Shop: "Xin lỗi anh/chị, gần đây bọn em chỉ có kính áp tròng dùng một tháng thôi, loại dùng một lần phải đợi cả tháng nữa mới có."

Dùng một tháng à... Jeon JungKook nghĩ loại dùng một tháng cũng tiện, cậu đi quay tiết mục cả tuần chỉ cần mang một đôi là đủ.

Trong lúc Jeon JungKook còn đang suy tính, shop đã gửi tiếp một tin nhắn: "Loại dùng một tháng cũng tiện lắm ạ, anh/chị cứ cân nhắc đi."

Cùng lúc ấy màn hình điện thoại cậu lại nhảy ra một tin nhắn nữa, cậu nhất thời không để ý, nhìn nhầm giao diện tin nhắn thành giao diện KaKao, thoăn thoắt gõ mấy chữ rồi bấm nút gửi: "Lấy một cặp?"

Quen thói gõ mấy chữ một tin, Jeon JungKook tiện tay gõ thêm hai chữ nữa rồi gửi tiếp: "Bao nhiêu tiền?"

Gửi xong, Jeon JungKook cũng chẳng thèm kiểm tra, bỏ ngay di dộng xuống, trực tiếp gấp đồ.

__________

Bấm tin nhắn xong, theo thói quen Kim Taehyung đặt di dộng xuống nào ngờ màn hình nhảy ra mấy chữ: "Làm một lần?"

*Trong tiếng Hàn. "Lấy một cặp" là 한 켤레 사다 - han kyeolle sada. Còn "Làm một lần" là 한 번 해봐 - han beon haebwa. Âm đầu giống nhau, ở đây cho là bạn Jeon gõ sai nên phím nhảy chữ nhé.

Kim Taehyung: "..."

Còn chưa kịp hoàn hồn sau tin nhắn trần trụi kinh người ấy, màn hình lại nhảy ra một tin nữa: "Bao nhiêu tiền?"

Kim Taehyung: "..."

Nửa phút sau, Kim Taehyung ném di động xuống, cuộn tròn người trên ghế ở bàn làm việc, tiếp tục gõ lạch cạch.

Gõ mãi gõ mãi, anh nhìn xuống di động thần ra mấy giây rồi cầm lên, xem lại tin nhắn.

Tiểu Bạch Thỏ: "Làm một lần?"

Tiểu Bạch Thỏ: "Bao nhiêu tiền?"

Tới khi tập trung chú ý vào màn hình máy tính lần nữa thì đầu anh đã đặc quánh như đổ hồ, hoàn toàn không nhớ được vừa rồi mình đã nghĩ đến chỗ nào trong công việc nữa.

Được lắm, cậu chàng ghê gớm hơn xưa nhiều, còn biết trêu anh cơ đấy.

Một lúc lâu sau, Kim Taehyung khẽ cười, cầm di động lên, bắt đầu chậm rãi đáp trả.

Jeon JungKook vừa bực bội vì mãi không thấy shop trả lời, vừa xếp va li.

Tới khi đóng va li lại, cậu mới nghe thấy di động có chuông báo tin nhắn, với cầm lên, phát hiện thấy mấy tin nhắn chưa đọc.

Nhấn vào xem, Jeon JungKook nhìn chằm chằm màn hình chớp chớp mắt, rồi lại chớp chớp mắt, sau đó dụi mắt thật mạnh, xác định mình không nhìn lầm, cậu lập tức vung tay ném di động ra khỏi phòng thay đồ.

Jeon JungKook một dạo cứ tưởng vụ nói xấu sau lưng Kim Taehyung bị bắt quả tang ở nhà vệ sinh tòa soạn tạp chí InStyle đã là xấu hổ nhất trong đời rồi, có ngờ đâu tối qua suốt quãng đường mượn xe anh về nhà, cậu còn thấy xấu hổ hơn.

Cứ nghĩ đến thế là cùng.

NHƯNG KHÔNG!!!

Ai ngờ núi cao còn có núi cao hơn... Cậu lại đón nhận một kỷ lục mất mặt mới.

Jeon JungKook hít sâu một hơi, rồi lại hít thêm hơi nữa, từ từ bò tới chỗ điện thoại bị ném, bình ổn hơi thở, ngón tay run run mở khóa màn hình, mở tin nhắn xem lại lần nữa.

Kim Khốn Nạn: "Tuần này tôi cũng không có thời gian, nên cuối tuần sau gặp nhé."

Jeon JungKook: "Làm một lần?"

Jeon JungKook: "Bao nhiêu tiền?"

Kim Khốn Nạn: "Em muốn bao nhiêu?"

Kim Khốn Nạn: "Cứ theo cái giá em dự định đi."

Kim Khốn Nạn: "Nể em là KHÁCH QUEN, có thể giảm giá 20%."

Hai chữ khách quen con được bôi đậm.

Kim Khốn Nạn: "Cả tháng giảm giá 30%, cả quý 40%,cả năm 50%."

Kim Khốn Nạn: "Bao hậu mãi."

Jeon JungKook cảm thấy tai ù đi như có tám trăm đoàn tàu chạy qua.

Xấu hổ, xấu hổ quá!

Nhục nhã, nhục nhã quá!

Quan trọng là tin nhắn đầu tiên Kim Khốn Nạn gửi cho cậu lại vô cùng ăn khớp với hai tin nhắn cậu gửi nhầm trong lúc lú lẫn.

Jeon JungKook ném di động đi lần nữa, vò đầu lăn mấy vòng trên tấm thảm lông trải sàn rồi chúi đầu vào tủ quần áo, một lúc sau lại chạy vào phòng tắm. Cuối cùng cậu nằm xuống sàn nhà lạnh ngắt, nhìn lên trên trần nhà như chẳng còn luyến tiếc gì, ánh mắt thẫn thờ, vẻ mặt tuyệt vọng tột cùng đến mức trở nên hoài nghi cuộc sống.

Cậu chỉ mong thời gian quay ngược lại.

Hi vọng rốt cuộc vẫn chỉ là hi vọng, tin nhắn vẫn rành rành trong di động, dù cậu không muốn đối mặt nhưng dù sao đã gây ra thì phải tự động đi thu dọn.

Jeon JungKook lại nhặt đi động lên sau 7749 lần ném đi, vành tai vẫn chữa hết nóng, trông thấy tin nhắn lại đỏ bừng lên.

Sợ lại gõ nhầm như lần trước, lần này cậu chuyển sang gõ từng chữ một: "Tôi nhầm, gõ chữ sai, định gõ là một cặp nhưng chẳng hiểu sao bàn phím lại nhảy sang chữ kia."

Jeon JungKook kiểm tra kỹ một lượt, xác định không gõ nhầm chữ nào mới bấm nút gửi.

Sợ Kim Taehyung không tin, cậu còn chụp ảnh màn hình tin nhắn giữa mình và shop nhận order rồi gửi cho Kim Taehyung.

Jeon JungKook: "Thấy chưa, tôi đang mua kính áp tròng..."

Còn chưa gõ xong, di động đã rung lên, Kim Taehyung trả lời.

Kim Khốn Nạn: "Chỉ những từ cậu hay dùng thì bàn phím mới tự động gợi ý thôi."

Jeon JungKook còn chưa kịp hiểu câu này có ý gì thì tin nhắn tiếp theo của Kim Taehyung lại đến.

Kim Khốn Nạn gửi cho cậu một tin nhắn hình ảnh.

Đó là ảnh chụp màn hình tin nhắn giữa anh và cậu, trong khung nhập tin gõ hai chữ một cặp.

Hai chữ gợi ý tự động bên dưới là: mất cáp.

Jeon JungKook sực vỡ lẽ, anh đang chế giễu cậu thường xuyên dùng mấy chữ "làm một lần".

Đồ chó má này đúng là sắc mồm.

Jeon JungKook ấn mạnh nút xóa, xóa sạch mấy chữ đang gõ dở, không thèm trả lời lại nữa.

Mà Kim Taehyung cầm di động đợi một lát không thấy Jeon JungKook nhắn lại, khóe môi không kìm được cong lên.

Nhóc con bị anh chọc giận không thèm trả lời nữa rồi à?

Kim Taehyung cụp mắt xuống, tủm tỉm cười rồi nhìn mấy chữ "Tiểu Bạch Thỏ" trên màn hình, đổi lại thành "Yêu Tinh Tác Quái".

Nhóc con đúng là yêu tinh lúc nào cũng tác quái.

__________

Sau khi bắt đầu quay, Jeon JungKook sáng sớm sáu giờ dậy, mười hai giờ đêm đi ngủ, ngày nào cũng bận quay chương trình, chẳng còn hơi sức đâu nghĩ đến Kim Taehyung, dần dà cũng quên chuyện nhắn tin nhầm đi.

Chớp mắt đã đến thứ sáu, chỉ còn một hôm thứ bảy nữa là kết thúc quá trình quay chương trình đợt hai.

Thứ sáu được nghỉ khá sớm, Jeon JungKook tắm xong trở ra, nhìn Ji Yoo đang ngồi ăn đồ ăn của cậu rồi lướt điện thoại, Jeon JungKook nói: "Em tắm xong rồi đấy, chị té về phòng đi tắm nhanh lên, ai cho chị đụng vào đồ ăn của em!!!"

"Được rồi chị đi ngay đây." Miệng thì nói như vậy nhưng mắt Ji Yoo không hề rời màn hình, tay không ngừng bốc snack: "Đệt! Sao Kyung-Hu lại dính lấy Kim Taehyung thế nhỉ?"

Jeon JungKook đang chăm chú bôi dưỡng da trước gương, nghe thấy câu này bèn nhìn Ji Yoo qua gương.

Ji Yoo: "Nghi ngờ Kim Taehyung đang hẹn hò với Kyung-Hu. Áo hoodies là đồ đôi, ngay cả đồng hồ đeo tay cũng giống nhau."

"..."

"Cái đệt, đồng hồ dùng thật sự giống nhau! Đây loại đồng hồ đặt làm riêng... Đeo trên tay Kyung-Hu, chứng tỏ họ rất khăng khít, nếu không khăng khít thì đã chẳng thế này."

Jeon JungKook vỗ nhẽ vào mặt để tinh chất nhanh thẩm thấu vào da vừa làm bộ thong thả đi đến trước mặt Ji Yoo, vờ thờ ơ liếc màn hình điện thoại.

Thoáng trông cậu đã nhận ra đồng hồ Kyung-Hu đeo trên ảnh chụp thảm đỏ vừa công bố với chiếc Kim Taehyung đeo là một.

"Còn có người chụp được hai người họ một trước một sau tiến vào club 101, tối hôm ấy cả hai đều không rời khỏi. Sáng hôm sau lúc Kyung-Hu tham gia hoạt động, cổ tay đã đeo chiếc đồng hồ này rồi. Thế nên tối hôm trước hai người đó đã ở bên nhau?"

Mặt Jeon JungKook đã đen càng thêm đen, nhìn chằm chằm màn hình điện thoại của Ji Yoo hồi lâu không chớp mắt, tới khi nghe thấy ba chữ "ở bên nhau", khóe môi cậu mới lộ ra nụ cười khinh bỉ, chỉ Kyung-Hu trên màn hình nói: "Chị xem mũi cô ta kìa lại làm lần nữa rồi đúng không? Còn chưa khôi phục hẳn đã ra ngoài kiếm tiền rồi..."

"Cái mặt này nữa, quên tiêm filter à? Hay đánh bóng chưa đủ? Sao mà to thế?"

"A, cũng có thể là đắc tội với bác sĩ thẩm mỹ, nên không được mông má cẩn thận.."

Nghe Jeon JungKook liến thoắng bắt bẻ liền một tràng, Ji Yoo phì cười: "Được rồi được rồi, em đừng nói nữa, lo dưỡng da đi."

Jeon JungKook quay ngoắt đi, lại ngồi xuống trước gương.

"Hot-search tăng nhanh quá. Thoắt cái tin này đã sắp lên top 1 rồi."

Ji Yoo còn chưa nói dứt câu, Jeon JungKook đã nhặt lọ kem mắt trên bàn ném sang: "Ji Yoo, chị về phòng đi tắm nhanh đi có được không? Lát nữa lại hết nước nóng bây giờ!"

"Được rồi được rồi, đi ngay đây." Ji Yoo dứt áo chạy ra khỏi phòng.

Jeon JungKook liếc chiếc di động của mình trên giường, ánh mắt nhìn vào gương càng lúc càng lạnh.

Dưỡng da xong, Jeon JungKook ngồi xuống giường, đang định cầm di động lên xem thì Ji Yoo chẳng biết từ lúc nào đã từ phòng mình mở cửa đến chỗ cậu: "Nước dưới quê đúng là lúc lạnh lúc nóng..."

Ngón tay Jeon JungKook định nhấn vào app X nhưng lại dời xuống nhấn vào app KaKao.

Lòng cậu trống rỗng cứ thế lướt KaKao xem vòng bạn bè, bên kia Ji Yoo đội mũ chụp tóc, khoanh chân ngồi trên ghế ngoài phòng khách lại bắt đầu xem tin nóng.

"Ể? Hot-search về Kyung-Hu và Kim Taehyung không thấy đâu nữa.

Thế này chẳng phù hợp với tác phong của Kyung-Hu gì cả, xưa nay cô ta thích bú fame lắm, dù chỉ có ti tí fame cũng sẽ đẩy lên top 3 hot-search."

Jeon JungKook không lên tiếng, thỉnh thoảng lại lướt tay trên màn hình.

"Chị biết rồi, chuyện lần này là thật nên mới ém hot-search như thế, chắc hai người không muốn công khai. Chắc là tình cờ bị paparazi chụp được..."

Ji Yoo hùng hồn phân tích dưới góc nhìn của người quản lý chuyên nghiệp một hồi rồi nhìn sang Jeon JungKook.

"JungKook, em và Kim Taehyung hết hi vọng rồi à? Thực ra chị vẫn ship hai người đấy, ngay tên couple chị cũng nghĩ sẵn rồi, gọi là TaeGuk..."

Jeon JungKook nhíu mày vẻ chê bai: "TaeGuk á?"

"Ừ, nghe cool không?" Ji Yoo vừa nói vừa nằm bò ra ghế ghé sát mặt lại gần điện thoại: "JeiKei này, nếu mà, chị bảo nhé, nếu Kim Taehyung và Kyung-Hu là thật thì... Em định thế nào?"

Jeon JungKook ngạc nhiên nhìn Ji Yoo, "Ji Yoo, chị sốt à?"

"Đâu có, em mau trả lời chị đi."

"Có gì mà trả lời, còn định thế nào được nữa? Chúc bọn họ... trăm năm hòa hợp thôi!"

Ji Yoo tặc lưỡi.

Jeon JungKook chuyển chủ đề: "Được rồi, chị mau quay về phòng sấy tóc đi, không lát lại cảm bây giờ."

Ji Yoo thu dọn đồ chuẩn bị về phòng sấy tóc, Jeon JungKook tắt đèn rồi nằm xuống giường ngủ.

Vì quay chương trình ở quê, điều kiến hết sức khó khăn, may mắn là cậu và Ji Yoo được phân ngủ riêng. Ván giường cứng quèo, ngủ một đêm dây ê ẩm cả lưng. Dù đã sang tuần thứ hai, Ji Yoo vẫn không quên được. Ấy vậy mà đại thiếu gia Jeon JungKook lại chẳng hé răng chê giường cứng lấy một tiếng.

Tuy chỉ là quay chương trình, nhưng để thêm phần chân thực nên nhóm làm chương trình vô cùng vất vả, nghĩ kỹ thì hai lần quay chương trình này cộng lại phải đến mười hai ngày, Jeon JungKook không hề than khó.

Có lúc Ji Yoo cảm thấy cậu trai vừa xinh đẹp vừa đẹp trai đến siêu thực này như một người con nhà cao sang quyền quý, nhưng có lúc lại như người từ dưới đãy xã hội bơi lên. Tóm lại, cậu hết sức bí ẩn.

Nhìn một lúc, Ji Yoo rón rén tắt đèn rồi đi ra khỏi phòng.

Vừa xong.

Jeon JungKook nằm bên giường "ngủ say" hồi lâu từ từ hé mắt ra.

Cậu lén lút cầm di động lên, chỉnh ánh sáng màn hình xuống mức thấp nhất rồi đăng nhập app X.

Đúng như Ji Yoo nói, trên bảng hot-search không hề có bất cứ tin tức nào liên quan đến Kyung-Hu và Kim Taehyung, cậu bèn ấn vào khung tìm kiếm, nhập từ khóa muốn tra vào.

Scandal của Kyung-Hu và Kim Taehyung nhảy ra ngay trước mắt cậu.


Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net

#bts #taekook
Ẩn QC