Chapter 20: 'Bà dì ươm mầm'

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

"Ba Kook ơi ba Kook! Hay là ba cũng sinh cho con một đứa em đi."

Câu nói ngây thơ của bé con khiến ba người lớn đứng hình.

"Ba không thể sinh em được đâu bé con." Jungkook bật cười bẹo má Hyo.

"Vì sao ạ?" Con gái tròn mắt nhìn ba và bố chờ phản ứng.

"Vì chỉ có phụ nữ mới có thể sinh ra em bé." Chị hàng xóm cười dịu dàng giải thích.

"Vậy Hyo từ đâu mà ra?" Bé lại chau mày, chạm ngón trỏ lên thái dương tỏ vẻ như đang suy nghĩ điều gì đó rất khó.

"Là từ hồi Hyo còn bé xíu như hạt mầm, bố với ba gửi con vào bụng của một 'bà dì' nhờ dì ấy ấp ủ, ươm cho mầm hoa bám rễ. Rồi Hyo dần lớn lên, cơ thể bắt đầu có tay, có chân, có mắt, mũi, miệng đầy đủ giống như một cái cây non dồi dào sức sống. Vào một ngày đẹp trời, khi Hyo đủ lớn, bác sĩ đã giúp 'bà dì' ấy đưa Hyo ra ngoài để bố và ba nuôi nấng, yêu thương cho đến tận bây giờ."

Taehyung trả Khoai Tây về với mẹ bé rồi nắm lấy đôi bàn tay nhỏ nhắn của bé con từ tốn giải thích. Trên thực tế, lời nói của anh có phần không đúng với sự thật. Nhưng đối với một đứa trẻ mới lên sáu như Hyo thì người lớn như anh làm sao có thể nói 'bà dì' tốt bụng đã ươm cho hạt giống nhỏ nảy mầm là người mẹ mà từ khi lọt lòng cho đến giờ, một chút hơi ấm bé cũng chẳng cảm nhận được.

"Vậy bây giờ bà dì ấy đâu rồi bố?" Bé được đà hỏi tới.

"Bà dì ấy phải tiếp tục làm nhiệm vụ ươm mầm cho những loài hoa khác ở một nơi nào đó mà tất cả chúng ta đều không biết." Anh xoa đầu bé, cả thần thái lẫn cử chỉ đều ra dáng một người bố chững chạc trong gia đình.

Jungkook thích nhất là được ngắm anh trong hình tượng như thế này. Một người bố điềm đạm, luôn kiên nhẫn khi con gái thắc mắc điều gì đó khó giải thích. Để có một Kim Jeon Hyo ngoan ngoãn, hiểu chuyện như bây giờ, anh và cậu đã rất vất vả uốn nắn khi bé còn ở lứa tập đi, tập nói chạm được vật gì liền nghịch phá vật đó.

"Khi nào tìm được bà dì đó, ba với bố gửi vào bụng dì ấy một em bé nữa cho Hyo nhé." Bé phấn khích cười tươi

Nụ cười ngây ngô hiện trên gương mặt xinh xắn. Chỉ cần là bố Tae, là ba Kook thì bất kể lý lẽ nào bé cũng tin vô điều kiện.

"Oa oa oa" Bé Khoai Tây tự nhiên khóc lớn.

"Chắc là Khoai Tây đói rồi, thôi chị về cho bé ăn cái đã." Chị hàng xóm gật nhẹ đầu chào rồi quay về.

"Nhà mình cũng vào chuẩn bị về Seoul thôi hai bố con." Jungkook dọn mớ vỏ khoai bừa bộn trên giường, nở nụ cười tự hào lên tiếng.

Taehyung một tay bế bé, một tay ôm lấy eo cậu, ba người vui vẻ đi vào nhà.

"Cảm ơn người năm đó đã gieo mầm rồi nhẫn tâm vứt bỏ để tôi và em bây giờ có cả một vườn hoa."

...

"Nghe nói con trai họ Kim thích con trai, còn dẫn về ra mắt nữa."

"Nghe đâu là hồi mấy năm trước con nhà này chưa kết hôn mà đã ngủ với con gái người ta."

"Hình như con nhỏ đó cũng chẳng phải dạng đàng hoàng gì, nó còn ngủ với thằng nào nữa đó rồi mới mang thai tới lúc sinh cũng không biết con ai."

"Là nhỏ con gái lanh lanh hay tụ tập với mấy đứa nhỏ xóm mình đó hả?"

"Rồi hai đứa nó nuôi con bé xong cái yêu nhau luôn?"

"Chính xác luôn."

"Trời ơi oan nghiệt vậy."

"Con bé đó không chừng cũng không phải là con ruột của tụi nó nữa đó."

"Vậy là con hoang rồi."

Những bà nội trợ "vô công rỗi việc" tụ lại thành một nhóm nhỏ lời ra tiếng vào bàn luận ác ý về chuyện tình của con trai nhà họ Kim.

"Ủa? Già này không biết ngoài cổng có người, tiếc quá tạt không trúng."

Mẹ Kim nghe những lời xì xầm to nhỏ bàn luận không hay về những đứa con của mình tức giận xách thau nước hất mạnh ra cổng dằn mặt.

"Chồng con đói mốc đói meo ở nhà không lo, suốt ngày tụm năm tụm bảy tám chuyện bao đồng. Không khéo có bữa người ta đánh cho húp cháo dài dài đó nha những quý cô tinh tế." Bà chống nạnh lớn tiếng, mỗi câu mỗi chữ đều nhấn nhá, đanh đá dạy dỗ những chiếc mồm hư hỏng.

"Mẹ Kim đừng giận làm gì cho nhọc thân, cứ xem họ như cát bụi nhỏ bé trên sa mạc thôi mẹ. Mình thổi 'phù' một cái là họ mất tiêu." Jungkook nghe bà lớn tiếng liền chạy ra ôm vai bà nhỏ giọng cười xinh dìu người vào nhà.

"Ông chủ của nhà hàng lớn ở Seoul có khác, vẫn là con của mẹ hiểu chuyện nhất." Mẹ Kim nựng má cậu cười tít mắt, nhân cơ hội đó khoe cục cưng của con trai có sự nghiệp ổn định ở mảnh đất hoa lệ.

Cánh cổng sắt đóng lại một cách mạnh bạo, những người kia được mỗi cái độc mồm chứ gan thì bé tí, mới bị bà quát cho vài lời đã sợ hãi giải tán.

Thật không may cho "những chiếc loa bịa đặt" khi bàn đến chuyện nhà họ Kim.

...

Hành trình ngắn ngủi ở Daegu khép lại, gia đình nhỏ mặt buồn xo tạm biệt đôi vợ chồng già đang rơm rớm nước mắt. Tụi nhỏ về chơi hai ngày không khí liền tươi tắn hẳn lên, mẹ Kim có cậu cùng nấu ăn, cùng tâm sự, ba Kim có cháu nội hoạt ngôn như chiếc radio đời mới vừa luyên thuyên chuyện ở trường vừa nhổ tóc sâu để được ông trả công bằng những ly đá xay mát lạnh.

Kim Taehyung thì không cần phải nhắc đến, nơi nào có Jungkook là nơi đó có mặt anh. Những lúc mẹ và cậu mách nhau mẹo nấu món này, sơ chế món kia anh tuy nghe không hiểu gì nhưng vẫn ở kế bên ngơ ngác gật đầu như mình đã tiếp thu rất kỹ. Chỉ có hôm dẫn bé con đi chơi gặp cây táo non nhà hàng xóm là ngứa tay, nổi hứng bày trò rồi về bị cậu dỗi một trận.

"Thưa hai nội Kim con đi. Hè đến con sẽ xin bố với ba về chơi với ông bà nhé!" Xe của anh đến rước, Hyo khoanh tay cúi đầu lễ phép chào rồi mới lên xe.

"Anh Jungkook!" Xe chuẩn bị lăn bánh thì Bo Ra xuất hiện.

"Em tặng hai anh chậu xương rồng mà em thích nhất này. Em nghe người ta nói có duyên lắm mới chăm được xương rồng nở hoa đó. Chúc hai anh và bé con một đời hạnh phúc." Bo Ra cười tươi trao chậu sứ bằng hai tay cho anh và cậu.

"Cảm ơn Bo Ra, anh hy vọng xương rồng sẽ nở hoa. Khi đó, tụi anh sẽ chụp lại và gửi cho em xem nhé." Cậu nhận lấy mỉm cười cảm ơn rồi lên xe.

Phố Daegu vừa vắng đi ba người, con hẻm nhỏ liền trở về với vẻ yên ắng trước kia.

...

"Đừng bận lòng nhé cục cưng!" Ngồi trên xe anh vuốt lưng cậu nhỏ giọng mềm mỏng.

"Chuyện gì?" Cậu ngã vào lòng Taehyung, đặt tay lên mu bàn tay anh xoa xoa.

"Những lời của mấy cô hàng xóm khi nãy." Anh mân mê má cậu dịu dàng.

"À! Em quên rồi, những lời không vui để trong lòng chỉ thêm bực." Cậu nhe răng cười xinh.

Anh nghe Jungkook nói như vậy thì lòng cũng nhẹ đi. Thành phố của anh bao đời nay nổi tiếng với cái danh "bảo thủ". Người ta sống theo những quan điểm luân thường được lưu truyền từ ngàn xưa. Thứ tình yêu giữa hai người con trai đối với họ mà nói là một thế giới quan kỳ lạ, họ bài xích và cho rằng nó chỉ khiến cho cuộc sống loài người trở nên xáo trộn.

...

Về lại Seoul nhộn nhịp sau vài hôm vắng bóng. Nhà nhỏ ghé qua tiệm hoa của cô chủ họ Triệu biếu ít quà từ Daegu mang về, ba người ở lại tán gẫu đôi chút đợi Tư Kỳ dọn tiệm rồi cùng nhau lên nhà.

"Dì Kỳ ơi dì Kỳ, khi ba với bố gặp lại bà dì ươm mầm thì con sẽ có em chơi cùng đó." Bé nắm tay Tư Kỳ trong thang máy đung đưa.

"Bà dì ươm mầm?" Tư Kỳ nhíu mày không hiểu ý bé con.

"Tối nay cậu sang nhà uống với tụi này vài lon rồi nói." Taehyung nhướn mày lên tiếng.

...

Bữa tối được thay thế bằng món gà rán giòn tan cùng vài lon bia mát lạnh. Riêng Hyo, Jungkook nấu cho bé con một tô súp rau củ và một vài món ăn dinh dưỡng đi kèm.

"Hyo! Qua đây."

Thấy bé con cứ dán mắt vào đĩa gà hấp dẫn trên bàn Taehyung nấp sau lưng ghế sô pha ngoắc tay bảo con gái đến chỗ mình.

"Đây là bí mật của hai người trưởng thành nhé." Anh đưa đùi gà cùng ly nước có ga cho bé con nháy mắt.

"Suỵt!" Bé để ngón trỏ lên miệng gật đầu.

"Hyo, Hyo." Mặt anh tái méc lay người bé.

"Ngon không?"

"Dạ ngon." Bé cắn một miếng thịt lớn nhai ngồm ngoàm.

"B..ba Kook." Bé con chớp mắt ấp úng.

Thấy hai cái chân lớn và hai cái chân nhỏ lú ra sau sô pha, đoán là bố con họ Kim đang lén lút làm gì đó. Cậu cau mày, khoanh tay đi lại kiểm tra, không ngờ lại đúng như những gì cậu nghĩ. Sau sô pha, có hai "con chuột nhắt" bao che nhau ăn vụng.

"Dạ thức ăn nhanh không tốt cho trẻ nhỏ, dầu mỡ ăn nhiều vào buổi tối sẽ khó tiêu hoá dẫn đến tăng cân, béo phì, xấu xí. Con gửi lại ba Kook nửa cái đùi, xin phép bố với ba con đi đánh răng rồi vào phòng học bài để ngày mai đến lớp." Hyo dúi vào tay ba Kook miếng đùi ăn dở rồi chạy thật nhanh vào nhà vệ sinh.

Kim Jeon Hyo đã thuộc nằm lòng những câu mà cậu thường hay nói khi bé đòi ăn một món gì đó không tốt cho sức khoẻ. Thế nhưng, bao nhiêu sự khắt khe mà cậu dành cho con gái đều bị sự cưng chiều của anh làm cho hỏng hết. Trước mặt cậu, hai bố con luôn tỏ vẻ nghe lời đến lúc cậu đi rồi thì đâu lại vào đấy.

"Kim Taehy.."

"Chụt."

"Anh đừng có nghĩ.."

"Chụt."

"Anh.."

"Chụt. Chụt. Chụt"

Họ Jeon định cằn nhằn liền bị anh hôn liên tục lên môi chặn lại không cho nói.

"Môi xinh là để Tae hôn chứ không phải để Kook chu ra mắng người."

Cậu đỏ mặt đứng đơ như tượng, miệng muốn nói thật nhiều nhưng câu chữ bị những cái hôn kia giữ chặt đến mức không thể bật ra.

"Làm gì mà cứ mắc cỡ như lần đầu vậy cục cưng?" Anh bật cười ôm lấy eo thon trêu chọc.

"Miễn là Kim Taehyung thì mọi động chạm thân mật của anh đều khiến em xao xuyến như lần đầu."


Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net