Ngoại truyện 2: Người ta gọi đó là 'chình iu'

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

"We were so beautiful
We were so tragic
No other magic
Could ever compare.."

Ngày cuối tuần cuối cùng cũng đến, cùng lắc lư theo nhạc, Kim Taehyung điều khiển máy hút bụi, Kim Jeon Hyo đeo băng đô có hình củ cà rốt rửa rau củ, Jeon Jungkook sơ chế nguyên liệu nấu lẩu, cả nhà chia nhau mỗi người một việc chuẩn bị đón khách đến thăm.

"There's a room, In my heart, with the memories we made
Took 'em down, but they're still in their frames

There's no way I could ever forget, hmm.."

Nhạc phát đến đoạn này, như gặp trúng bài tủ, Taehyung nhìn Jungkook, hai người nhép theo rồi đưa tay về phía đối phương sau đó thu lại áp lên tim mình mỉm cười e thẹn. Con gái nhỏ nhìn một màn 'tình chàng lớn, ý chàng nhỏ' trước mắt mồm bé vô thức mở ra, ngơ ngác như không tin vào những gì mình thấy.

('tình chàng lớn, ý chàng nhỏ' chế lại từ câu 'tình chàng ý thiếp')

Dù đã quen với điều đó khi còn bé, nhưng trông ba Kook mắc cỡ như thế đứa nhỏ nhìn thế nào cũng không quen.

"Đúng là 'gừng càng già càng cay, tình càng già càng say' mà." Bạn nhỏ tự lèm bèm với chính mình.

"Anh ơi, qua nếm thử súp xã mới nghĩ ra công thức nè." Jungkook vui vẻ dùng tông đường phèn ngọt xớt.

"Anh qua liền." Hiếm khi cục cưng dịu dàng với mình như thế, Taehyung tắt máy hút bụi, cười tít mắt đi qua.

"Ưm.. nước dùng này xã nấu bằng gì mà ngọt thanh thế? Ăn vào cổ họng dễ chịu vô cùng." Anh tấm tắc khen.

"Nấu bằng tình yêu của em đó." Cậu nghiêng đầu tựa vào vai anh làm nũng.

Taehyung bật cười, yêu thương hôn chốc lên má cậu. Được cưng, Jungkook chu môi:

"Ở đây cũng muốn được xơm nữa." (Thơm)

Anh chu môi hôn 'chụt' một cái đáp ứng.

"Hyo à! Con cũng nếm thử xem." Jungkook quay sang con gái.

"May quá! Hai người vẫn còn nhớ đứa con này cũng có mặt ở đây." Bạn nhỏ phụng phịu, bị xem như vô hình nên hơi dỗi một chút.

Gõ nhẹ vào trán con gái cưng, Taehyung phì cười trêu chọc:

"Con không có tình yêu như bố nên ghen tị hay sao?"

"Con gái của bố đầy người theo chỉ tại 'ông chú hơi già' nào đó không cho con yêu đương thôi." Hyo bĩu môi 'xì' một tiếng.

"Ha, nuôi con khôn lớn để nó đủ lông đủ cánh, ăn nói thành thạo rồi cái mình nói câu nào nó cãi chem chẽm câu đó." Bố đứa nhỏ liếc mắt trách yêu.

"Con mới có mụt cái cánh hoy, ăn nói vẫn còn đớt đát nên bố với ba phải huông con, nuôi dạy con xuốt đời."
(Con mới có một cái cánh thôi, ăn nói vẫn còn đớt đát nên bố với ba phải thương con, nuôi dạy con suốt đời)

Biết Kim lớn dỗi, Kim nhỏ rút một cánh tay vào ống tay áo giấu đi, tay còn lại lượn lờ như cánh chim chao đảo trên bầu trời môi còn chu ra nghịch ngợm vờ nói đớt để bố biết rằng con gái chưa trưởng thành như bố nói, bạn nhỏ vẫn rất cần được bố với ba yêu thương.

"Ba nhà con! Cái đồ nịnh hót." Taehyung véo mũi bé, khoái chí cười mỉm chi.

"Ba nhà con là bé chã của bố đó." Đứa nhỏ khoác tay, đầu tựa lên vai Jungkook chun mũi, chu môi ghẹo anh. (bé xã)

"Chắc phải huỷ cái đơn máy ảnh đời mới này đi quá." Không nói lại con gái, Taehyung lấy 'tình yêu vô tận' của bé ra uy hiếp.

"Hoy mà! Bố ơi Hyo xin lỗi bố, Hyo không dám trả treo với bố nữa." (thôi mà)

Nghe bố nhắc đến chiếc máy ảnh mà mình phải năn nỉ gãy lưỡi ba mới chịu chi tiền cho bố đặt mua bé con liền trở nên ngoan ngoãn. Không phải Jungkook không ủng hộ đam mê của con gái mà là vì sợ rằng có máy ảnh đứa nhỏ sẽ xao lãng chuyện học hành.

"Ding Doong"

"Để con ra mở cửa." Đoán rằng bạn mình đến, đứa nhỏ háo hức chạy ra.

"Con bé giống ai mà lật mặt nhanh thế không biết." Taehyung câu vai Jungkook bật cười.

"Hyo không phải giống, mà con bé chính xác là bản sao của Kim Taehyung anh đó." Cậu đanh đá nhéo ti anh.

"Dạ thưa hai chú con mới đến."

Chun Jiho cầm theo hai túi đồ, một nhỏ một to đến chào hai người lớn. Không còn là cậu nhóc béo ú năm nào, càng lớn, đầu nấm càng điển trai với mái tóc ánh nâu tự nhiên được cắt gọn cùng đôi mắt biết cười và gương mặt toát lên vẻ hiền lành, phúc hậu.

"Không gọi bằng bố vợ sao?" Taehyung nghênh mặt, bắt đầu gây chuyện.

"Anh thái độ cái gì?" Jungkook liếc anh cảnh cáo.

"Vào rửa tay rồi ra ăn cơm với gia đình chú, con cứ kệ bố Hyo đi, già rồi nên đổi nết đó mà." Lại nhẹ giọng nói với Jiho.

"Dạ.." Đứa nhóc rụt rè.

Taehyung bĩu môi, bị 'phân biệt đối xử' anh hậm hực nắm lấy vạt áo Jungkook rồi lẽo đẽo theo sau.

Còn Hyo, vì không muốn bị huỷ đơn nên chỉ im lặng đứng đó nhìn bố 'bắt nạt' bạn trai thời thơ ấu của mình.

"Có vẻ như bố cậu.. ông ấy không thích mình." Jiho thì thầm với Hyo.

"Cậu đừng để tâm, bố chỉ giả vờ thế thôi, còn nhà này ba mình mới là người có tiếng nói." Hyo đáp lời.

...

Ngồi thưởng trà khi bụng đã no căng, Jiho vui vẻ cầm chiếc túi màu xám đen đưa về phía Taehyung:

"Dạ thưa chú Tae, đây là trọn bộ mô hình sân vườn có thể tuỳ ý thiết kế và sắp xếp nội thất. Tuần trước ba con đi công tác ở Nhật Bản nên con đã nhờ ba đặt món này về biếu chú, ba con còn nói bộ này là hàng giới hạn còn có thể chuyển màu theo nhiệt độ nữa đó. Mong chú nhận cho con vui."

Thông qua Hyo, nhóc con biết 'bố vợ tương lai' thích nhất là lắp ráp và sưu tập mô hình liên quan đến thiết kế nên hôm nay nhóc mới chu đáo mang đến tặng lấy lòng.

"Thằng nhóc này, trông ngố như thế mà cũng có mắt nhìn đó chứ." Taehyung không rời mắt khỏi hộp chứa mô hình, chúng đích thị là mẫu mà anh muốn mua từ mấy hôm trước nhưng chưa được em nhà duyệt.

"Còn chú thì sao? Con gái chú có tới hai người ba lận đó." Jungkook nâng tách trà bóng gió.

"Dạ con làm sao quên ba Kook của Hyo được. Đây là thư mời tham dự hội thảo ẩm thực quốc tế có sự góp mặt của những đầu bếp danh tiếng có tuổi nghề hơn hai mươi năm mà con vừa xin được của mẹ. Hội thảo được tổ chức ở khách sạn A vào cuối tuần sau đó chú." Đứa nhỏ lấy trong ba lô ra một phong bì với thiết kế tinh tế, cầm chúng bằng hai tay rồi đưa cho Jungkook.

Chun Jiho thành công ghi điểm với hai người.

Làm sao từ chối được khi nhóc con đã tặng thứ quà mà hai người lớn vô cùng ưng ý. Hyo nhìn bố và ba thích thú với những gì mình nhận được liền nháy mắt, bật ngón cái tán thưởng cậu bạn thân tâm lý.

"Quà thì tôi nhận nhưng gả con gái thì còn khuya nhá." Taehyung nghiêm giọng.

"Bố... con còn nhỏ mà, với cả cậu ấy và con chỉ là bạn, là bạn thôi."

"Không phải hồi tiểu học hai đứa là một đôi đi đâu cũng có nhau à?" Jungkook bồi thêm.

"Lúc đó tụi con còn nhỏ nên nói bừa thôi mà. Không tính." Bạn nhỏ đỏ mặt phụng phịu với ba.

Trông bộ dạng lúng túng giải thích của con gái nhỏ, hai người lớn bật cười khanh khách, hai người nhỏ cúi mặt thẹn thùng.

...

Tán gẫu đến khi mặt trời ngả bóng, Jiho luyến tiếc tạm biệt Hyo và hai người lớn ra về. Anh và cậu dọn dẹp, bé con ra cửa tiễn bạn, hai bạn nhỏ cứ đứng nhìn nhau rồi vẫy tay mãi mà chẳng ai chịu rời đi. Cho đến khi tiếng 'ting' của thang máy gần đó vang lên:

"Cháu của dì." Tư Kỳ tươi tắn dang tay.

"Chị Ho" Một bé trai chạy đến vui mừng ôm lấy chân Hyo.

"Là Hyo, đã dạy bao nhiêu lần rồi." Hyo bẹo má bé.

Lúc này Jiho mới ngại ngùng gập người chào người lớn, lén giao tiếp bằng mắt với Hyo rồi vội vã quay đi.

"Dạ con chào Dong Dong" Hyo khoanh tay thưa Dong Min.

"Dì Kỳ đi chơi có vui không? Có nhớ Hyo không?" Kim nhỏ chạy sang ôm Tư Kỳ cứng ngắt.

Sau khi kết hôn, cô và Choi Dong Min có với nhau một bé trai kháu khỉnh tên là Choi Sangu, năm nay nhóc con vừa tròn bốn tuổi. Để mừng sinh nhật con trai, cô và Dong Min đã đưa bé đến Thái Lan du lịch suốt hai tuần qua.

"Đi chơi vui một nhưng nhớ Hyo tới hai, ba lận."

"Có hai, ba thôi hả dì?" Đứa nhỏ nũng nịu.

"Chị Ho, Ho bế em."

"Hyo trông em phụ chú với dì một chút nhé." Dong Min xếp gọn hành lý cất lời.

Đứa nhỏ 'dạ' một tiếng rồi bế em vào nhà mình, vừa thấy Taehyung với Jungkook Sangu đã gọi lớn:

"Chú Taetae, chú Kookoo."

"Sangu đi chơi về rồi đó à?"

Trượt xuống từ tay Hyo, đứa nhỏ khúc khích cười chạy đến chỗ hai người lớn thơm mỗi người một cái rồi đáp "dạ".

Đúng lúc công ty vừa nhận sự kiện mới nên hai ba bận bàn chuyện với nhau, để không quấy rầy hai người, Hyo dẫn Sangu về phòng mình.

"Iu gòi iu gòi." (Yêu rồi) Sangu nằm sấp trên nệm đưa hai tay ú nu chống cằm, hai chân co lên đung đưa nhìn chị Hyo vừa ngắm những hộp màu bắt mắt trên bàn vừa cười tủm tỉm.

"Nhìn chị cười giống y như khi chú Taetae nhìn chú Kookoo nấu ăn vậy đó."

"Như thế nào?" Hyo nhíu mày tò mò.

"Là biểu cảm của những người có chình iu." (Tình yêu) Nhóc con tỏ vẻ 'hiểu sự đời'.

"Ai dạy Sangu mấy lời này vậy?"

"Dạ là chú Taetae."

"Bây giờ mình đã biết lý do vì sao bố hay bị ba mắng rồi." Kim nhỏ ôm trán bất lực.

"Vì Sangu đã biết quá nhiều..." Hyo cười bí hiểm.

"Nên chị sẽ trừng phạt Sangu, yah.."

Đứa nhỏ nhào lên đệm cù lét đứa nhỏ hơn, Sangu vừa cười vừa cọ nguậy né tránh.

"Chú Taetae ơi chị Ho có chình iu gòi."
(Chú Taetae ơi chị Hyo có tình yêu rồi)
Nhóc con bị cù lét nên cười đến đỏ mặt.

"Ai, ai có chình iu?" Taehyung nghe loáng thoáng trong phòng con gái có người nhắc đến tình yêu nên mở cửa xông vào lặp lại chính xác những gì mình nghe được.

"Là chị Ho."

***

Lyrics được lấy từ "Never Not" của Lauv.

Góc bonus:
Những hộp màu

Khi Taehyung và Jungkook mải mê ngắm nghía quà của mình thì bên đây, hai bạn nhỏ nhìn nhau ra hiệu:

"Hyo! Cái này cho cậu." Jiho lén lút đưa cho Hyo một hộp quà nhỏ thắt nơ hồng được gói cẩn thận.

Hyo mỉm cười, bí mật nhận lấy rồi tìm cớ chạy vào phòng cất trước khi bố với ba phát hiện. Vì sợ bố Tae 'nhìn thấy và đánh giá', sợ ba Kook bâng quơ chọc ghẹo nên đôi gà bông chọn hành động bí mật như thế.

Tối đến.

"Ting" Tiếng chuông tin nhắn từ điện thoại của Hyo.

Jiho: Màu sáp tớ mua cho cậu tô lên rất mịn đó, còn thơm nữa.
Jiho: Mịn như da của cậu và thơm như tóc của cậu ấy, Hyo.

Đêm đó, có một thiếu nữ mới lớn nào đó lăn lộn trên giường, cười đến nhắm mắt chuẩn bị ngủ vẫn còn cười.

***
Sau khi lên thêm một phần ngoại truyện nữa mình sẽ kết thúc và làm một phần riêng để giải đáp thắc mắc "Hyo thật sự là con của ai?" Cũng như trả lời những câu hỏi có liên quan đến Chrysalism.

Sweet dream all. ❤️


Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net