6. Bản kiểm điểm

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Jungkook ngậm ngùi đau khổ cộng lo lắng sợ hãi đi về lớp. Hic hic bé đang lo lắng làm sao mà kêu chú đến trường lấy điện thoại về được, chú đánh chết luôn.

Đang bước đi thật não nề, bỗng nhiên xuất hiện một bạn học đi đến vỗ vỗ vai bé.

"Này Jungkook...cậu lén chụp ảnh thầy bị mời phụ huynh à, haha chuyện này đồn cả khối rồi đấy."

"Gì ai đồn?" Bé thỏ bực mình lửa cháy bùng bùng trong bụng, có một chuyện bé tí ti mà cũng đồn cho được, còn đâu mặt mũi giang hồ khối 11.

"haha cậu chưa biết à, giờ vào lớp chắc ai cũng bảo cậu mê trai có khi hốt cả thầy chủ nhiệm đó haha."

Bạn học đó nói ra câu nào cũng cười ha hả vào mặt bé, còn có ý chế giễu. Jungkook đang bực mình mà còn nghe như thế liền tức giận đấm thẳng vào mặt nó, chảy máu mũi người ta luôn. Gì mà hốt thầy chủ nhiệm? Bé thỏ đây chỉ hốt chú già của bé thôi, còn người khác dù đẹp đến mấy cũng để ngắm, làm sao bằng chú già đẹp trai nhất thế giới của bé.

Một lần nữa bé thỏ lại có mặt trên phòng giám thị, lần này bị viết bản kiểm điểm luôn rồi. Thầy giám thị hôm nay sao ám bé quá à, chú mà biết được thì bé không sống nổi luôn á.

"Trò Jeon Jungkook, hôm nay chơi điện thoại trong giờ học, đánh bạn học bị thương, viết cả hai lỗi vào bản kiểm điểm đi, tôi sẽ gọi cho phụ huynh của em."

"Thầy, thầy ơi đừng gọi, em hứa sẽ không tái phạm nữa đâu ạ." Jungkook hốt hoảng xin thầy, gọi cho ba mẹ bé là ba mẹ bé sẽ nói cho chú biết bé sợ lắm huhu.

"Viết nhanh lên rồi về lớp học."

Thầy nạt bé rồi bắt bé về lớp, chắc thầy thấy bé dễ thương nên không gọi đâu ha. Bé tin vào độ dễ hương của mình mà.

Vào lớp học là bị tra tấn ngay bởi hai thằng bạn thân.

"Kookie sao tự nhiên rảnh rỗi đi đánh người ta làm gì? Hai lỗi lớn trong một ngày, thảm họa rồi em ơi."

"Chỉ có chết với ông Taehyung thôi, lo cầu phúc cho thân mày đi cưng."

"Tại thằng đó kêu tớ hốt luôn thầy chủ nhiệm, lúc đó tớ đang tức nên lỡ tay đấm nó."

"Thằng nào mà láo vậy, gặp tớ thì tớ cũng đánh, nhưng mà cậu đấm mạnh quá Kookie."

Hết Jimin đến Yoongi liên tục hù bé, dù bé tin vào độ dễ thương của mình nhưng mà sợ lắm. Mà cũng tại thằng đó đụng vào cục tức của bé mà.

Đến lúc tan học, bé đi ra cổng thấy xe của chú, bình thường thì sẽ chạy xồng xộc đến nhưng hôm nay bé không dám bước đi luôn chứ chạy nỗi gì.

Jungkook đi tới chỗ của chú, cắn cắn môi liếc nhẹ xem chú có biểu hiện gì khác thường không mà không có. Có khi nào thầy xao động vì bé nên thầy không gọi? Bé thỏ thở phào nhẹ nhõm.

"Chú...chú hôm nay chú cho bé ăn gì dạ?" Bé thấy chú không nói gì nên hỏi đại một câu cho đỡ sợ ấy mà.

"Về nhà rồi biết." Giọng chú nghe thật điềm đạm.

Bé thấy hơi lành lạnh rồi đó, sao chú không nói gì hết, ui ui nhìn chú lạnh lùng kìa. Bé đang cầu phúc ở trong lòng đó.

___________________________

Đéng sợ mhumhu


Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net