Chương 54: Nhật kí của Ramsis (3)

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng


.

Tác giả: Bòn

..//..

Kookie thảng thốt: - Định... định tội ta?

Ramsis ngạc nhiên: - Ngươi thật không biết?

Kookie lắc đầu, mặt mày bị dọa đến trắng bệch.

Ramsis tức giận nói:

- Tháng trước núi lửa đột nhiên phun trào, cả vùng Thượng nguồn chìm trong biển lửa. Một thảm họa lớn như vậy mà ngươi không thể tiên tri ra được, thì mọi lời nói trước đây của ngươi đều là giả dối. Ta lén biết được, Nữ hoàng đã ban chiếu chỉ định tội, ngươi sẽ bị chôn sống.

Kookie hãi hùng đến không trụ vững, ngã gục xuống nền đá, mắt miệng đều mở tròn ra, không dám tin vào bản án thảm khốc kia đổ ập trên đầu mình.

Một lúc sau cậu mới ổn định lại, yếu ớt phản biện:

- Ta...ta đã nhìn thấy núi lửa. Ta đã báo cho Công chúa... - Rồi như chợt hiểu ra điều gì, cậu níu lấy tay Ramsis, vội vã giải thích: - Ta đã nói tất cả điều nhìn thấy được với Công chúa từ ba tháng trước. Nàng hứa sẽ thông báo cho Tư tế Husani Vee. Ta đã tiên đoán đúng, ta không có nói dối.

Lần này đến Ramsis phải bất ngờ, gã trừng mắt:

- Ngươi điên rồi. Tại sao có thể tin tưởng của Công chúa? Kẻ đã hại chết cả gia tộc của ngươi?

Trái tim Kookie thắt nghẹn, chỉ có thể trừng mắt thở dốc lên.

Ramsis cũng thấy ghê tởm sự thật mình nói ra:

- Chính Công chúa là người đã thả tên cướp Atun và chỉ điểm cho gã trả thù gia tộc Jung.

Rồi như chợt hiểu thêm vấn đề, Ramsis vỡ lẽ:

- Thảo nào Công chúa lại lập được công lớn như vậy, có mặt đúng lúc cùng Tư tế Husani Vee cứu giúp người dân hoạn nạn. Nàng còn chuẩn bị được cả nước và lương thực tiếp tế, dựng sẵn lều trại cho dân tị nạn. Chiến công của hai người bọn họ lẫy lừng đến mức Nữ hoàng phải ban lệnh Tứ hôn.

Bây giờ thì Kookie chính thức không thốt được một lời, miệng cậu cứng đơ khô khốc, cả hơi thở cũng đình trệ, chỉ có những dòng lệ là tự động tuôn trào qua đôi mắt mở to, nhìn trừng trừng vào Ramsis. Lần đầu tiên gương mặt nhu hòa kia hiện lên sự tức giận đầy căm phẫn:

- Ngươi nói dối - Kookie rít qua khẽ răng rồi quát lên - Ngươi nói dối! Tư tế sẽ không bao giờ cưới Công chúa!

Ramsis bật cười khan:

- Sắc lệnh đã ban. Sau khi thi hành chôn sống ngươi, lễ cưới của họ sẽ được tiến hành. Tiếc rằng ngươi không có phúc để chiêm ngưỡng.

Kookie lắc mạnh mái đầu, gào khóc:

- Công chúa không độc ác như vậy! Tư tế không tuyệt tình như vậy!

Cậu uất ức không tin, kể ra tất cả với Ramsis những gì đã trải qua, Tư tế chấp nhận hy sinh vì cậu thế nào, Công chúa bảo vệ cậu ra sao. Đó là hai người mà cậu tin yêu nhất, họ sẽ không phản bội cậu.

Ramsis mặc Kookie rơi vào khủng hoảng tinh thần, lẩm bẩm kể lể chuyện của ba tháng trước. Gã lôi cậu dậy, buộc cậu phải rời đi.

- Ngươi còn lải nhải, ta sẽ bịt miệng ngươi! - Ramsis gằn giọng đe dọa.

Phía sau gã, đột nhiên vang lên tiếng cười lảnh lót:

- Đúng vậy, bịt miệng cậu ta lại mới dễ trốn thoát.

Ramsis khựng người, từ từ xoay đầu lại. Qua ánh đuốc lập lòe rọi soi trong bóng tối, gương mặt thiên thần mỹ lệ dần hiện rõ ra, nhưng trên đôi môi lại là nụ cười tà hiểm, không còn nét thanh thuần của vị Công chúa ôn nhu.

- Trung đội trưởng quân xã Ramsis, ta có thể biết nguyên nhân về sự có mặt khó hiểu của ngài tại nơi này không? - Giọng Công chúa tra hỏi đầy mỉa mai.

Sau lưng nàng là vị tiểu thư quyền quý Omorose, đã bị chế trụ bởi hai tên lính. Ramsis giận dữ căm hờn. Cái đuôi nhỏ mang danh con gái Tể tướng đó luôn theo sau gã, theo đuôi một cách tài tình đến mức gã không làm sao trốn đi đâu được. Hành động ngày hôm nay bại lộ chắc chắn tại bởi nữ nhân phiền phức này.

Kookie bừng tỉnh khỏi cú sốc, lao đến trước mặt Công chúa, truy vấn:

- Công chúa tôn kính, những lời Ramsis vừa nói không phải là sự thật. Hắn lừa dối ta, hắn vu oan cho Công chúa, phải không?

Công chúa liếc nhìn gương mặt đầm đìa nước mắt của Kookie, mỉm cười:

- Ramsis không có lý do gì phải lừa gạt ngươi.

Kookie bị chấn động hoàn toàn, bước lùi đi vài bước, rồi vô lực ngồi sụp xuống. Cậu không còn nước mắt để khóc, chỉ có thể ngẩng đầu đau đớn:

- Vì sao...

Công chúa nhìn cậu với ánh mắt đầy thỏa mãn, như thể nàng đã chờ đợi giây phút này từ rất lâu. Nàng phất tay, ra lệnh cho tất cả binh sĩ bao vây nơi này, nhưng đồng thời cũng lui ra khỏi căn phòng, để lại Omorose vẫn còn đang run rẩy.

Công chúa tiến đến gần Kookie, từ trên nhìn xuống, cất giọng căm thù:

- Vì sao? Vì ngươi chỉ là một quý tộc nhỏ bé mà có thể chiếm trọn ánh nhìn của Tư tế. Vì ngươi mà Tư tế dám từ chối lời yêu cầu ban một con mèo của Công chúa. Con Oubestet ngươi nuôi thật vui vẻ nhỉ? Nó vốn dĩ phải là của ta! Ngươi là cái gì mà giành tất cả sự chú ý của Tư tế với ta? Ngươi phiền phức như vậy, cho nên, tốt nhất là phải chết.

Kookie không thể tin chỉ vì lý do đó mà Công chúa ép cậu đến con đường này, còn thảm sát cả gia đình cậu.

Đối diện đôi mắt ngỡ ngàng đến trống rỗng của Kookie, Công chúa đắc ý mỉm cười:

- Phải cám ơn ngươi đã thông báo tin về núi lửa cho ta. Nhờ đó mà ta và Tư tế Husani Vee có thể sát cánh cùng nhau giải cứu dân lành. Ngài cũng nhìn ra những tiên tri của ngươi chỉ là giả dối, vì vậy, đã chấp nhận kết hôn cùng ta.

Ánh mắt Kookie dần dần chuyển sang giận dữ. Cậu không bao giờ muốn trái tim mình bị vấy đen như thế này, cậu không muốn bị sự căm thù khỏa lấp lí trí. Cậu muốn được lên thiên đàng, nhưng hiện tại chỉ có phẫn hận.

Vốn dĩ luôn mang dáng vẻ ôn hòa thuần khiết, nay đôi mắt Kookie đã trừng lên ánh lửa oán thù, chiếu thẳng vào Công chúa, khiến nàng chột dạ. Công chúa lùi một bước, ngang nhiên nói:

- Ngươi không thể trách ta. Không chỉ một mình ta muốn ngươi chết. Ngươi hại chết đàn em của Atun, là tự gã muốn giết ngươi. Ta chỉ giúp gã trốn thoát mà thôi. Nhưng, người đẩy ngươi xuống hố ủ cà là Ramsis, người nghe ngươi kêu cứu mà không giúp là Omorose, người tố cáo ngươi là các quý tộc ủng hộ Thượng quan,và vì ngươi có thể tiên đoán được nhiều bí mật của Nữ hoàng, nên ngươi phải bị định tội. Ngay cả Tư tế cũng rời xa ngươi. Cả Thế gian này đều căm ghét ngươi, tất cả họ đều ghét ngươi.

- Á!!!!!!!!!! - Kookie đột nhiên vùng dậy, hét lên. Cậu nhìn chằm chằm vào Công chúa, dữ tợn gào lớn:

- Ai Cập sẽ diệt vong! Ai Cập phải chìm trong đói khát và dịch bệnh! Ta nhìn thấy, ta thật sự nhìn thấy!! Và cả Công chúa cũng chết thật thảm!!! Aaaa....

Uất ức nhịn càng nhiều, sự bùng nổ càng mãnh liệt. Khi một người không bao giờ cho phép bản thân được oán hận, mà bị dồn đến con đường phải oán hận, thì đó chính là lòng oán hận hung bạo nhất. Kookie không nguyền rủa, cậu chỉ lặp lại lời tiên tri của mình. Thốt ra lời tiên tri tàn khốc, độc ác trong giây phút này mới có thể xoa dịu linh hồn đang bị căm thù ăn mòn của cậu.

- Ngươi, ngươi... - Công chúa lùi thêm vài bước, run run bàn tay chỉ vào Kookie. Nàng chợt hoảng sợ vì lời nói kia. Hơn ai hết, nàng hiểu được năng lực tiên tri của Kookie mạnh mẽ đến thế nào.

- Chôn sống nó! - Công chúa cũng hét lên - Không cần đợi đến ngày mai, chôn nó ngay bây giờ! Ngay lập tức!

Binh lính ào ào tiến vào, Ramsis liền rút kiếm ra, chắn trước Kookie.

Omorose sợ hãi gào lên:

- Ramsis, ngươi muốn chết ư? Mau hạ kiếm xuống!

Ramsis hừ lớn:

- Vì cứu gia tộc ta, Kookie mới rơi vào hoàn cảnh này. Hôm nay có chết, ta cũng phải đưa cậu ấy đi.

Công chúa bật cười, giọng đanh thép:

- Được lắm. Một là ngươi hạ kiếm. Hai là ta chôn sống cả gia tộc Ramsis theo Kookie, ngươi chọn đi.

Tay cầm kiếm của Ramsis bất giác hạ xuống một đoạn, khí thế bừng bừng ban nãy đã vơi đi ít nhiều. Vì gia tộc gã mới trốn tránh để Kookie bị tố cáo, vì gia tộc gã chấp nhận ra chiến trường, bây giờ vì gia tộc, gã lại bỏ mặc Kookie?

Ngay giây phút Ramsis phân vân, bất ngờ bị người phía sau đạp mạnh vào lưng, gã không trở tay kịp loạng choạng té về phía trước. Ngay lúc đó binh lính cũng tràn đến, bao vây lấy Kookie.

Ramsis thất thần xoay người lại, Kookie đã bị ba tên lính không chế. Nhưng cậu lại không sợ, còn bình tĩnh nhìn thẳng vào Ramsis:

- Ngươi đạp ta xuống hố ủ cà, bây giờ ta trả cái đạp ấy cho ngươi.

Ramsis siết chặt chuôi kiếm, căm hận chính mình không đủ dũng khí xông lên, cũng thẹn với lòng trước hành động dứt khoát cứu giúp mình của Kookie. Cậu đạp gã ra khỏi vòng vây, là hiển nhiên từ chối sự bảo vệ của gã.

Nhưng Ramsis không thể làm hại gia tộc, cũng không thể trơ mắt nhìn Kookie bị giết.

Vì vậy, gã sẽ giết chính gã.

Ramsis dứt khoác chấp hai tay vào chuôi kiếm, giơ lên cao đâm ngược vào bụng mình.

Ngay lúc đó, một bóng người đổ nhào đến, hứng trọn mũi kiếm ấy.

Cả Ramsis và Omorose đều ngã xuống nền đá, khác chăng, mũi kiếm đã ghim sâu vào người nàng.

Mọi thứ diễn ra quá nhanh, không ai ngờ đến kết cục này. Omorose đầy máu nằm trong lòng Ramsis, Ramsis cũng không nghĩ nàng ta dám chết vì mình.

Công chúa nhìn xuống, không chút thương xót, chỉ nhíu mày:

- Mau đem nàng ấy đi cứu chữa. Nếu nàng ấy chết, không cần ta xử tội gia tộc Ramsis, mà chính Tể tướng Mudads sẽ giết cả nhà ngươi.

Tâm trạng Ramsis rối bời, gã xoay người nhìn Kookie, rồi lại nhìn Omorose thoi thóp trong vòng tay mình. Trái tim gã đau đớn không ngừng, ngẩng đầu lên trời rống hận một tiếng to rồi dứt khoát bế Omorose lên, chạy ra khỏi phòng.

Đó cũng là lần cuối cùng gã nhìn thấy Kookie.

Omorose được cứu sống. Ramsis trở thành người có tội, dám xông vào Hoàng cung giải cứu người bị xét xử.

Tể tướng Mudads đứng ra xin tội cho Ramsis. Vì cái ơn này, vì món nợ với Omorose, Ramsis cuối cùng đã chấp nhận hôn ước với nàng.

Một năm sau, khi Omorose hạ sinh hai bé trai kháu khỉnh, cũng là lúc hạn hán triền miên. Khí hậu liên tục biến đổi không ngừng sau hàng loạt vụ núi lửa phun trào. Nước lũ trên sông Nin không dâng cao nữa, không còn bồi đắp lượng phù sa màu mỡ, hoa màu, ruộng lúa héo khô, lương thực thiếu thốn, Ai Cập lâm vào cảnh đói khát, cơ hàn.

Dịch bệnh tràn lan vì thiếu nước, nắng hạn, bất ổn xã hội cũng phát sinh từ đó. Các cuộc nổi dậy xảy ra khắp mọi ngươi, dân tình lầm than khốn khổ.

Khi ấy, đột nhiên xuất hiện một dịch đáng sợ. Người bị nhiễm thì toàn cơ thể nổi lên mụn đỏ, lở loét khắp người rồi chết đi trong đau đớn. Dịch bệnh lại chỉ lây truyền trong giới quý tộc và quan lại Ai Cập. Không thầy thuốc nào gọi được tên dịch bệnh này, cũng không biết nguyên nhân phát sinh và cách chữa trị. Ai bị nhiễm, hiển nhiên là chịu chết.

Bấy giờ, họ mới nhớ đến tiếng thét gào của Kookie trong đêm đó "Ai Cập sẽ diệt vong! Ai Cập phải chìm trong đói khát, dịch bệnh!", và hiện tại, đúng là đói khát, bệnh tật đang dần giết chết Ai Cập. Nạn đói giết dân, dịch bệnh giết quan. Do đó, họ huy động toàn bộ lực lượng Quan Tư tế, lập nên bùa chú mang tên "Trừ Kookie" để xua đi lời nguyền độc ác của Kookie.

Bùa chú không biết có tác dụng đến mức nào, nhưng sức chiến đấu của binh lính Ai Cập trên chiến trường đã kiệt quệ. Ai Cập chính thức bị diệt vong sau khi trận chiến Actium thất bại, Nữ hoàng Cleopatra cùng tướng lĩnh La Mã Mark Antony tự sát, Ai Cập trở thành một tỉnh thuộc đế chế La Mã mới hình thành. Từ đó nền văn minh huy hoàng dưới sự trị vì của Pharaoh cũng chấm dứt.

Trong những ngày cuối cuộc đời, nhìn Ai Cập bị giày xé, bị giẫm đạp dước bước quân thù, Ramsis lại không hề thống khổ. Sự đau đớn thể xác không chiến thắng niềm hân hoan trong lòng. Mỗi một đêm trong cơn ác mộng, gã hạnh phúc khi cho rằng mình đã gặp lại Kookie. Dù cậu dùng bọ cạp tra tấn gã, ấn tất cả thứ côn trùng tàn độc đó vào miệng gã, hay cậu chỉ còn là cái bóng đáng sợ như ác quỷ, gã vẫn rất vui vẻ nhận lấy sự trừng phạt này. Chỉ cần Kookie chịu gặp gã, dù dưới bất cứ hình dạng gì, gã đều muốn cầu xin cậu tha thứ. Vì cứu gia tộc Ramsis, cuộc đời Kookie phải rơi vào bi kịch. Đến giây phút cuối cuộc đời, Kookie lại cứu gã một lần nữa. Ramsis nợ cậu. Vì vậy, gã nguyện lòng được đi theo cậu.

Mỗi một ngày đi qua, chờ đợi giây phút trút hơi tàn, Ramsis đều viết về Kookie. Viết tất cả, viết mọi thứ, phàm là những gì gã biết, gã đều viết. Như thể sẽ khiến gã bớt nhớ nhung, bớt day dứt, bớt oán hận chính mình.

Cuộc đời của Ramsis, chỉ mong một lần được nhìn thấy lại nụ cười tỏa nắng của Kookie, nhưng gã sẽ vĩnh viễn không bao giờ được trông thấy nữa.

JungKook nhìn những dòng nhật kí cuối cùng của Ramsis, tâm trạng trở nên nặng nề, muộn phiền khó chịu. TaeHyung đóng máy ảnh lại, cất vào túi, cũng lặng im.

Kookie quá đáng thương. Không trách sau khi chết, anh ta để lại lời nguyền đáng sợ kia. Anh ta có quyền oán hận cả Ai Cập.

Sau một lúc, JungKook lên tiếng:

- Kookie bị định tội không phải vì gây ra núi lửa phun trào, mà là vì không tiên đoán được thảm họa đó.

TaeHyung không nói gì, JungKook tiếp tục bứt rứt:

- Công chúa, Ramsis, Omorose, các quý tộc, cả Nữ hoàng, ai cũng có lý do để đẩy Kookie vào chỗ chết. Cả bọn cướp man rợ kia, hay những người dân chịu cảnh thiên tai đói khổ, cũng có đầy đủ lý do định tội Kookie. Anh ta chết tức tưởi như vậy, còn Tư tế Husani Vee lại ở đâu?

Câu hỏi của JungKook không ai có thể trả lời, nên hồi đáp cậu chỉ có sự im lặng. JungKook ngồi dậy, nhìn thẳng vào TaeHyung, chất vấn:

- Tư tế Vee ở đâu? Tại sao không đến đón Kookie?

TaeHyung nhìn ra vẻ bất thường của JungKook, như thể cậu đã chìm đắm trong thống khổ của Kookie, và thay anh ta nói ra phẫn uất trong lòng. Tâm tư của JungKook quả nhiên luôn bị tác động nhiều từ những câu chuyện về Kookie, cuốn nhật kí kia lại kể lại từng chi tiết rõ ràng về oan khuất của anh ta. TaeHyung liền vươn tay, kéo JungKook vào lòng, trầm giọng phân giải:

- Tư tế cũng đã tin lầm Công chúa, nhưng chắc chắn y không chấp nhận hôn ước kia. Y không đến đón Kookie hẳn là có nguyên do.

JungKook lắc đầu:

- Nguyên do gì mà đến khi Kookie bị chôn sống y vẫn không cứu được Kookie?

.

.

...//...

* Mọi người chú ý câu mà Công chúa nói với Kookie: "Vì ngươi có thể tiên đoán được nhiều bí mật của Nữ hoàng", Bòn giải thích một chút về câu nói này và vì sao Nữ hoàng ủng hộ Công chúa giết Kookie.

Nữ hoàng Cleopatra có rất nhiều bí mật kinh hoàng.

Luật lệ Ai Cập cổ đại cho phép các Pharaoh trị vì theo cặp, nghĩa là ngoài một người ngự trên ngai vàng còn cần thêm một người khác giới đồng nhiếp chính.

Cleopatra đã cùng cha là Ptolemy XII cai trị đất nước một thời gian ngắn trước khi ông qua đời vào năm 51 TCN. Theo ý nguyện của ông, Cleopatra nên kết hôn với anh trai của bà là Ptolemy XIII để đồng nhiếp chính. Nhưng hai anh em luôn tìm cách triệt hạ nhau để kiểm soát ngai vàng.

Cleopatra đã cầu cứu sự giúp đỡ của Julius Caesar để triệt hạ người anh của mình. Sau đó, vì ràng buộc của tục lệ đồng nhiếp chính, bà phải kết hôn với người anh trai còn lại. Khi đã sinh được con trai (thật ra là con của Julius Caesar ngoại tình với Cleopatra) và để đưa con lên làm đồng nhiếp chính, bà đã sát hại cả chồng mình. Năm 41 TCN, bà khử được đối thủ cuối cùng là người chị gái Arsinoe.

---> Nữ hoàng e ngại Kookie có năng lực tiên tri sẽ nhìn ra các kế hoạch đáng sợ của mình nên bà phải trừ khử cậu. Kookie quả là chết oan mà, òa!!!

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net