Extra 10 : (Kết)

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Hậu Thuẫn Cho Em

Ba năm sau,

Những ngày gần kề cuối năm, đường xá rất tấp nập, người người qua lại cười nói rộn rã.

Cách ở một nơi xa thành phố, tràn đầy sự trang nghiêm yên tĩnh.

Nghĩa trang Seoul National Cemetery.

Một gia đình năm người đi tảo mộ, hai bé nhỏ tầm cỡ ba tuổi bộ dáng giống nhau y đúc được hai người đàn ông bế trên tay, chính giữa là một bé gái khoảng mười tuổi, mắt cô bé linh hoạt nhìn xung quanh quan sát.

Bước chân của họ dừng ngay trước một ngôi mộ, trên tấm bia mộ có mặt hai người, đó là người đàn ông và người phụ nữ - bố mẹ cậu.

Cậu đã hợp táng hai người cùng một chỗ, để bọn họ an nghĩ ở nơi này!

Taehyung đi lên phía trước cầm khăn lau đi những bụi bặm trên mặt hai người, hai cái tên cũng được lau sạch khiến nó sáng chói rõ ràng hơn.

Jeon JungKyung - Oh Yun Hee

Những năm qua bào mòn đi tất cả mọi người nhưng trên mặt hai người họ vẫn là nụ cười tươi rói của tuổi đôi mươi.

Jungkook đặt bó hoa cùng giỏ trái cây lên, cậu khẽ cười nói. "Bố mẹ! Con đưa gia đình mình tới thăm hai người."

Bé trai Kim TaeWon nằm trong lòng cậu, cậu bé là anh trai vì được sinh ra trước em gái mình mười phút.

Cậu bé mở cặp mắt một mí to tròn ra nhìn hai tấm hình trên bia mộ. "Baba, là ông bà ạ?"

"Đúng rồi mau chào ông bà đi con!" Cậu vỗ đầu con trai mình, cậu bé rất ngây thơ vẫy tay lên chào hỏi.

"Ông bà! TaeWon đến thăm hai người ạ."

"Anh thật ngốc! Ông bà sẽ không nghe thấy đâu." Cô bé choàng tay qua cổ bố nói, cô bé là TaeGuk, con gái cưng được bố chiều chuộng hơn anh trai đó nha.

TaeWon thầm bĩu môi. "Em mới ngốc, ông bà ở trên cao sẽ thấy được hết!"

TaeGuk không thèm trả lời anh trai quay lại ôm cổ bố làm nũng. "Bố ơi, anh mắng TaeGuk ngốc."

"..." Thật xấu tính! Luôn mách bố.

Taehyung thương con gái bảo bối của mình liền dỗ dành con bé trách mắng con trai. "Không được mắng em ngốc!"

"..." Thiên vị ghê!

Jungkook đau đầu với cặp song sinh này, người ta nói những cặp song sinh thường rất gắn kết yêu thương nhau nhưng hai đứa trẻ nhà cậu luôn cãi nhau chí choé, cậu nhìn mà bất lực.

Cậu không thèm để ý đến nữa mà liếc mắt nhìn Eun Ae hiền lành hiểu chuyện của cậu, xoa đầu con bé nói. "Vái lạy ông bà đi Eun Ae."

"Vâng ạ." Cô bé sau ba năm cao lên không ít, mới thế này mà đã là một mỹ nhân xinh đẹp rồi không biết sau này sẽ được nhiều nam nhân theo đuổi thế nào đây.

Nhưng cô bé càng lớn càng hiểu chuyện, so với lứa tuổi con bé thì con bé trưởng thành hơn nhiều, cô bé luôn giúp cậu trông hai em nhỏ, thật là một cô bé hiểu chuyện đến đau lòng mà.

Để ba đứa trẻ vái lạy xong, cậu để Eun Ae dắt hai em ra xe trước, xe ở cách họ không xa nên cũng yên tâm.

Dõi mắt thấy bọn đứa trẻ đã lên xe cậu mới quay lại nhìn bức di hình của bố và mẹ.

"Bố mẹ yên tâm an nghỉ nhé! Con đang sống rất hạnh phúc, mọi người không cần lo cho con đâu ạ."

Taehyung đứng bên cạnh đưa tay ôm cậu vào lòng, bình tĩnh nói. "JungKyung, gọi anh bằng bố vợ chắc ngượng lắm nhỉ? Nhưng mà em lại lỡ yêu con trai anh mất rồi nên gọi anh là bố vợ sẽ không khiến anh chê cười chứ."

Năm tháng qua đi, hắn không ngờ đến cuối cùng lại gọi người anh em kết nghĩa là bố vợ.

Bố hắn nói không sai, hắn chính là cầm thú đến con trai của bằng hữu cũng không tha. Nhưng hết cách rồi, ai bảo con trai bằng hữu quá ngon, không húp không được.

Jungkook đỏ mặt ngượng ngùng nép vào lòng hắn nhìn bố mẹ mình giới thiệu. "Đây là lão daddy nhà con đó bố, tuy hơi già nhưng chú ấy rất tốt với con, bố chấp nhận chú ấy là con rể nhà mình nhé?"

Hắn nhéo mũi cậu nói. "Còn hỏi chuyện dư thừa này sao, bố mẹ chúng ta cười tươi như thế đương nhiên là đồng ý rồi."

"..." Gọi bố mẹ chúng ta cũng thật thuận miệng, mặt không đỏ không xấu hổ là có thật.

Tính đi tính lại hắn chỉ kém bố cậu có 5 tuổi thôi, kêu tiếng bố có chút nặng đi, cậu đột nhiên muốn cười.

Hắn cũng ngượng ngùng trừng mắt với cậu. "Cười gì chứ?"

"Không có đột nhiên em cảm thấy có chút lạ."

"Lạ làm sao?"

Cậu đối diện mắt mình với hắn, trong mắt có rất nhiều tình cảm. "Chú Kim nếu như chú không phải là bằng hữu của bố em thì chúng ta có phải sẽ không được gặp nhau không?"

Hắn ôn nhu vuốt ve mặt cậu. "Không đâu, ngay từ đầu định mệnh đã sắp đặt em chỉ có thể là của anh. Nếu không gặp nhau bằng hình thức này thì anh đành đi đến gặp em sớm hơn... cuộc đời anh chỉ có thể là em!"

Nói xong hắn liền giữ chặt cằm hôn lên môi cậu một nụ hôn say đắm, hôn trước mặt bố mẹ cậu.

Mới đầu có chút ngại nhưng dần cậu cũng không để ý nữa mà choàng tay qua cổ hắn đáp lại nụ hôn.

Khung cảnh thật đẹp đẽ, có trời, có mây, có gió, có bố mẹ cậu chứng kiến tình yêu sâu sắc của bọn họ. Nụ hôn say đắm tựa như tình cảm cả hai bọn họ dành cho nhau... khắc cốt đến tận tâm can!

...

Sau khi tảo mộ xong, hắn có chuyện đến doanh trại một chuyến.

Cậu gửi ba đứa trẻ đến nhà bố mẹ Kim một hôm, hôm nay là ngày đặc biệt cậu muốn cùng hắn tận hưởng không gian riêng tư.

Đến chiều chập chờn tối, Taehyung về toà chung cư, không thấy đám lính canh gác đâu hắn bèn lấy làm lạ, sao hôm nay lại vắng vẻ đến vậy?

Hắn mang tâm trạng khó hiểu đi lên nhà, tối sầm không thấy một ai, hắn bắt đầu có cảm giác không yên rồi... Thường thường thì đèn của hành lang luôn sáng 24/24 vì cậu nhóc của hắn sợ bóng tối cơ mà.

Tâm trạng không yên đi vào nhà, lại một mảng u tối nữa, sao hôm nay lại tối tăm thế này?

Taehyung còn đang thầm hoài nghi mình có phải đi lộn xuống dưới rồi không thì đèn trong nhà sáng rực lên.

Tách

"Happy... Birth... Day... To... You... Happy... Birth... Day... To... You..." Giọng hát ngọt ngào vang lên cả phòng khách, cậu nhóc mặc trang phục hình con thỏ hồng bê cái bánh kem đi gần tới trước mặt hắn hát, cười rất vui vẻ, đến khi hát xong cậu hôn lên môi hắn một cái chúc mừng. "Happy Birthday!"

Taehyung bất động trước cảnh tượng này, cả ngôi nhà được trang trí rất đẹp, bong bóng bay khắp nơi, trên tường dán chữ 'Sinh Nhật Vui Vẻ Chồng Yêu!'

Hoàn toàn bị hoá đá, hắn còn không nhớ hôm nay là sinh nhật mình đấy!

Cậu nhóc vậy mà tận tâm ghi nhớ kỹ tổ chức cho hắn, thật không biết làm sao mới có thể hết yêu cậu được đây, hắn không nói nhiều đè gáy cậu hôn mãnh liệt, Jungkook cầm bánh kem trợn mắt để mặt cho hắn giày vò môi cậu, hôn đến khi thoả mãn hắn buông ra thì thầm. "Cảm ơn em!"

"Được rồi, cầu nguyện đi nè."

Hắn chưa bao giờ làm mấy trò ấu trĩ này nhưng nhìn bánh kem, hình vẽ méo xệch hắn liền trầm tư.

Cậu cường gượng gạo giải thích. "Em vẽ xấu lắm à?"

Lắc đầu. "Anh ước chúng ta có thể yêu nhau đến khi còn chút hơi thở cuối cùng anh vẫn muốn làm em."

"..." Điều ước thật sâu sắc!

Còn tưởng hắn chê chứ, cậu nghe hắn nói mấy câu từ xấu xa liền đập vào ngực hắn. "Biến thái!"

Không thèm để hắn bày trò nữa cậu đưa bánh kem nến đang cháy ra. "Thổi nến đi."

Taehyung thổi dập tắt những ngọn nến, hắn kéo eo cậu lại gần thân mật. "Còn có tiết mục gì biểu diễn nữa không thỏ con ngốc nghếch"

"Tiết mục à? Ăn bánh kem thôi."

"Không muốn ăn bây giờ."

"Vậy thôi." Cậu bê bánh kem đi đến tủ lạnh cất, không ăn thì để đó mai ăn.

Chúc mừng sinh nhật đến đây được rồi, cái bộ đồ con thỏ này khó chịu chết mất.

Jungkook không để ý đến ánh mắt sói lang đang nhìn mình đưa vào tầm ngắm, cậu đi thẳng vào phòng muốn cởi bộ quần áo trên người xuống thì thân thể to lớn của ép sát lại gần cậu. "Cuộc vui còn chưa bắt đầu mà."

Hắn thổi hơi thở ấm nóng vào cổ cậu, có cảm giác nguy hiểm rồi cậu rụt cổ lại né tránh đi đến sô pha ngồi đánh trống lãng. "Uhm... hôm nay chú ăn gì chưa? Mình đi ăn đi!"

"Ăn ở đây không được sao?"

Cậu nhíu mày khó hiểu, trong phòng này đâu có đồ ăn đâu. "Ở đây có gì mà ăn chứ?"

"Có em."

Nói rồi đi tới sô pha lấn áp cậu đè ép người cậu xuống, tay hắn bắt đầu cởi trang phụ rùm rề của hai bọn họ ra thoáng chốc cả hai đã trần truồng.

Quá nhanh!

Cậu chỉ kịp trợn mắt một cái đã thấy ngón tay mát lạnh của hắn luồn vào hai cánh mông cậu.

"Thật đáng ghét!"

"Ghét chỗ nào? Chỗ này... hay chỗ này..." Hắn cười khẽ sờ loạn trên người cậu, bàn tay hắn lướt khắp cơ thể cậu từ trên xuống dưới, hơi thở cậu bắt đầu loạn rồi.

"Ashhh... chú chỉ biết ức hiếp em thôi!"

Taehyung vùi mặt vào ngực cậu nút lấy đầu nhũ hồng hào, nước miếng nhiễu đầy xung quanh núm vú, hắn xấu xa nói. "Em không thích cảm giác mình bị anh ức hiếp sao? Rõ sướng còn bày đặt."

"Ưm... chú... chú im đi..." Sướng thật nhưng mà cũng cho người ta e thẹn làm giá chút chứ.

Hắn cảm thấy bên dưới đủ trơn ướt rồi liền rút ngón tay ra đâm dương vật vào, cảm giác chặt hẹp vẫn bao lấy hắn hút chặt.

Thật là thở không nổi với cái lỗ này mà!

Bắt đầu chuyển động ra vào chậm rãi, một lúc sau thích ứng được với kích cỡ thì hắn đâm mạnh hơn, thúc sâu vào trong cơ thể cậu, hắn ghé lấy mặt cậu tìm môi cậu mà mút mát, cái cảm giác đê mê này khiến hắn gầm gừ lên. "Ashhh... ưm... cả cái miệng trên lẫn miệng dưới đều thật trêu người mà..."

"Ưm... chú... nhanh... nhanh một chút..."

Cậu kẹp lấy eo hắn để hắn tiến vào sâu hơn, hắn chiều ý cậu tăng tốc liền xấu xa trêu chọc. "Nhanh làm gì?"

"Ưm... nhanh... nhanh... em... ưm... em sắp... bắn... rồi... ưm..."

Hắn bóp chẹp lấy đầu tiểu của cậu. "Ai cho mà bắn?"

"Ưm... muốn... muốn mà..."

"Muốn à? Vậy nói xem anh là ai?"

Jungkook bị đâm đến đầu óc mù mị cậu khẽ mở miệng rên rĩ nói. "Ưm... bố... của con em..."

"Thế nào nữa?"

"Chồng... chồng em" Cậu vừa dứt câu hắn đâm càng mãnh liệt hơn tạo ra tiếng 'phập phập' ma sát ở nơi hai người đang giao nhau, cậu vừa muốn bắn lại bị hắn đâm đến mức tưởng chừng như hai cánh mông muốn đứt lìa ra, cậu cắn môi uất ức khóc.

"Chú... chú không thương em... nữa..."

Taehyung bỗng nhiên thấy cậu khóc hắn liền thả tay ra hôn lên môi cậu. "Ngoan, cho em bắn nhé! Anh thương em nhất mà."

Được hắn thả tay ra cậu liền bắn hết số tinh dịch lên bụng trơn phẳng của hắn, bụng nước lèo dính đầy tinh dịch nhiễu xuống đùi cậu.

Hắn đâm một lúc rồi cũng bắn vào trong luôn, cả hai người vừa đạt khoái cảm liền sảng khoái thở hắt ra, hắn nằm đè lên người cậu thở hổn hển nghe nhịp tim cậu đập rất mạnh.

Cậu đột nhiên ôm chặt eo hắn. "Chú, em nói chú nghe cái này, chỉ nói một lần duy nhất thôi, nên là chú phải nghe cho kỹ nhé?"

"Được, em nói đi." Hắn nhắm mắt nằm trên người cậu, Jungkook ghé vào tai hắn thủ thỉ rất nhỏ.

"Chú Kim, em yêu anh!"

Kim Taehyung tưởng tai mình bị cái gì, hắn trợn mắt không tin hỏi lại. "Hả? Em vừa nói cái gì?"

Cậu nhăn mày lắc đầu. "Em đã bảo chú nghe cho kỹ mà, em không nói nữa đâu."

"Nói đi, lần này anh sẽ nghe thật kỹ!"

Hắn đang chờ cậu nói lại, cậu nhóc này vừa nói yêu hắn, hắn muốn nghe lại một lần nữa. Nhưng mà cậu cứng đầu thật. "Không nói nữa, đi ngủ."

Làm sao mà có thể tha được chứ, hắn chọt lét eo cậu vài cái. "Có nói không?"

"Không!"

Nhất quyết cứng rắn phải không?

Vậy thì đừng trách hắn ra tay độc ác.

Hắn nhướng người lên lần nữa đâm vào mông cậu tiếp. "Không nói thì làm!"

"Ashhh... chú không thể như vậy được..."

"Sao lại không thể, anh đã cho em cơ hội em không nói thì đáng đời em. Bây giờ hãy chịu trận đi!"

Bọn họ lần nữa tiếp tục chơi trò nhảy nhót trên giường đến khi Jungkook không thở ra hơi nữa cậu giơ tay xin đầu hàng. "Em thua! Em nói mà..."

"..." Hắn vẫn tiếp tục đâm không ngừng.

Cậu vừa thở vừa rên dưới thân hắn, ánh mắt động lại tất cả niềm thương yêu từ trái tim cậu lan ra tận đáy mắt. 

"Kim Taehyung, em yêu anh!" Yêu cách anh xuất hiện trong cuộc đời em, yêu cách anh yêu thương em, yêu cách anh bảo vệ em, yêu cách anh cưng chiều em, yêu cách anh dung túng em và yêu cách anh... hậu thuẫn em.

Cuộc đời của chúng ta sau này chỉ có em, anh và con chúng ta... một gia đình được xây đắp nên từ hạnh phúc của chúng ta!


Ngoại truyện 9 - Hậu Thuẫn Cho Em.

— Đại Kết Cục Viên Mãn —

- 30122021 -

Kết thúc thật nè, cảm ơn các bạn thời gian qua đã theo dõi tui nhé!

Tính theo giờ Hàn thì hôm nay cũng là sinh nhật của Taehyungie luôn nò, chúc anh bé luôn vui vẻ và hạnh phúc... 😚💜

Tui đã đăng hết số chương rồi nha, cảm ơn mọi người đã ủng hộ tui nè nhưng mọi người nhớ...

📌 HẠN CHẾ RCM HẬU THUẪN CHO EM NHÉ!

Xin chân thành cảm ơn.


Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net