Chương 5

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Cởi đồ, nằm trên giường và câu dẫn.

“Cậu ấy là ai thế?” 

Anh SeokJin từ đâu xuất hiện đập lên vai em khi em vừa bước xuống xe motor của TaeHyung và đi vào cổng trường, cậu ấy thì vẫn còn dừng ở đó. JungKook chưa trả lời câu hỏi nhưng lại quay đầu nhìn cậu ấy, rồi bỗng dưng em trở ra ngoài, vòng hai tay ôm cậu ấy một cái.

“Tạm biệt TaeHyung.”

JungKook cảm nhận được lúc đó TaeHyung bất ngờ ngồi yên với hành động của mình, có lẽ cậu ấy nghĩ rằng em bắt đầu rung động. Nhưng không phải đâu, đơn giản là em chỉ muốn cảm ơn cậu ấy vì đã thay anh NamJoon đưa em đi học khi anh trai có việc bận thôi.

“Cậu ấy à...”

JungKook nhớ tới câu hỏi vừa nãy, không nhìn vào mắt anh SeokJin mà lại cúi đầu vô thức bật cười khi nhớ tới dáng vẻ hư hỏng kia, cả tiếng thở trầm thấp trong màn đêm yên ắng, em thật sự đã buộc mình không được đến gần để giữ giới hạn.

“Là Kim TaeHyung, kẻ đã khiến em không có lý do gì mà dục vọng lại lên đột ngột.”

SeokJin tự dưng nhớ tới tối hôm qua, và rồi cảm thấy những lời mình nói không đúng.

“JungKook, qua một thời gian rồi thì sao cũng được, không thể nhanh như thế đúng không?”

“Em biết điều đó mà.”

“Có khi lúc đó em cũng sẽ không cần cậu ấy nữa, gọi là nhất thời phấn khích đấy. Nhưng nếu em và NamJoon vẫn rất cần tiền thì...”

JungKook cắm ống hút vào hộp sữa trên bàn, vừa uống vừa chống cằm chăm chú nhìn quyển sách. Anh SeokJin lo lắng em sẽ bị TaeHyung lừa mất như lời giải thích về con người cậu ấy của anh NamJoon, nhưng em lại thấy rằng TaeHyung chẳng tệ chút nào.

“Nếu cậu ấy cứ động chạm em, nhẹ thôi, nhưng liên tục, thì em sẽ vì không chịu nổi mà cầu xin cậu ấy mất.”

“Trước đây bao nhiêu người gạ gẫm em, không phải em vẫn từ chối đó sao?”

“Họ và TaeHyung không giống nhau. Em thấy kích thích khi cậu ấy đề cập đến vấn đề tình dục với em, muốn cậu ấy chạm vào em, nhiều hơn nữa, em đã tưởng tượng cảnh em và cậu ấy áp sát nhau, thật sự tuyệt lắm...”

“Mà sao lại thế?”

“TaeHyung có sức hút thật kì lạ, nhìn cậu ấy liếm môi em cũng ngứa ngáy rồi.”

“Này JungKook, em hiểu quá nhiều so với tuổi đấy!”

“Em tiếp xúc với tình dục rất sớm, mà không nhớ là khi nào.”

“Sao có thể chứ...”

“Anh sợ à? Đừng lo, anh chẳng khơi dậy nỗi hứng thú của em.”

“Không, anh chỉ nghĩ là... cơ thể em luôn trong tình trạng khát tình sao?”

“Nó thường như thế vào buổi tối, bây giờ thì lúc em nhìn vào TaeHyung nữa. Không đùa đâu, nhưng chỉ cần nhìn hay nghe thấy thứ gì kích thích một chút thì em sẽ khó chịu.”

Anh SeokJin lắc đầu không nói tiếp vì thầy giáo đi vào lớp, JungKook cũng dừng lại việc kể quá cặn kẽ về bản thân mình cho anh SeokJin biết. Em gục mặt xuống bàn định ngủ, tối hôm qua em chỉ chợp mắt được một giờ đồng hồ đã tỉnh dậy và bị TaeHyung trêu đùa đến sáng.

Thế mà điện thoại trong túi rung báo tin nhắn, JungKook lén nhìn thầy giáo phía trên, ông bắt đầu viết bài thì mới lấy ra xem. Em im lặng khi nhìn thấy tên tài khoản của người kia, là TaeHyung, nhưng em không vội mà trầm tư suy nghĩ, hai phút sau quyết định mở.

“Jeon, tối nay NamJoon cũng có việc, cậu muốn cùng đi ăn tối với tôi không? Hãy trả lời nếu đọc xong tin nhắn, để tôi sắp xếp.”

“Chắc chắn cậu không đưa tôi đến nơi nào đó chứ?”

“Đừng lo JungKook, vì cậu là em trai của NamJoon nên tôi không sỗ sàng quá đâu.”

“Được thôi, tôi sẽ đi ăn.”

JungKook cất điện thoại vào túi và mỉm cười nhìn anh SeokJin, dường như anh ấy cũng biết lý do vì sao em vui thế này rồi. Anh vẫn đang chép bài và xoa đầu em, anh từng nói trông em đáng yêu ngoan ngoãn như một chú cún nhỏ vậy.

“Ngủ đi.”

“Em biết.”

“Nếu đêm nay chỉ còn lại em và cậu ấy, chắc chắn sẽ có chuyện vui cho xem.”

“Tất nhiên TaeHyung mới là người phải kiềm chế, tin em đi.”

“Em định làm gì hả?”

“Cởi đồ, nằm trên giường và câu dẫn.”


Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net