Chương 7

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Nhưng TaeHyung chỉ mới 15 tuổi thôi!

Em được anh SeokJin đưa tới bar club. Do em chưa đủ tuổi nên việc tới đây là lần đầu tiên, bởi vì đi cùng anh ấy và dáng người em cũng khá cao, vậy nên em đã không bị nghi ngờ, em nghĩ là anh ấy có quen biết với người chủ ở đây nữa.

Nơi này đối với JungKook thật lạ lẫm, rất nhiều người tập trung lại vô cùng ồn ào. Để vào được chỗ ngồi phía trong thì em phải trải qua bao nhiêu cái xô đẩy, những ánh đèn đủ màu sắc chiếu xuống và di chuyển không ngừng khiến em hơi hoa mắt khó chịu.

Anh SeokJin gọi đồ uống, JungKook thì chưa từng dời mắt khỏi cảnh tượng náo nhiệt trước mặt. Em quan sát tất cả mọi thứ trong không gian này và nghĩ xem họ đang làm gì, vì sao họ có thể thả mình vào chốn đông đúc với những chất kích thích ấy rồi hò hét ầm ĩ như thế chứ?

JungKook vô tình nhìn thấy một bóng dáng khá quen thuộc đang lẫn trong đám người xa lạ, góc nghiêng của cậu ấy cũng rất giống, nhưng em lại cúi đầu bật cười. Có lẽ dạo gần đây TaeHyung đã quanh quẩn trong đầu em quá nhiều, thế nên em mới luôn nghĩ tới cậu ấy mà thôi.

“JungKook à, có muốn ra đó chơi không?”

Anh SeokJin ghé tai em nói lớn, với âm thanh hỗn tạp ở đây thì em sẽ không nghe được giọng nói riêng nào cả đâu. JungKook nhận lấy nước mà anh ấy đưa, cầm trên tay rồi thở dài.

“Em chỉ muốn ngồi ở đây.”

“Đừng như thế nữa mà, chỉ mấy ngày TaeHyung đã ảnh hưởng đến mức đó sao?”

JungKook nhìn SeokJin với ánh mắt bối rối láo liên khi anh ấy nhắc về TaeHyung. Em buồn vì em và cậu ấy không thể có một mối quan hệ bình thường rồi ngạc nhiên như thể anh ấy nói đúng điều mà em đang gặp phải.

“Không, là do anh NamJoon.”

JungKook phủ nhận việc tâm trạng mình bất ổn vì TaeHyung, mà em dồn hết vào anh NamJoon. Em cố cho rằng mình bị anh trai mắng nên không vui, chứ không phải việc từ nay về sau sẽ tránh xa TaeHyung.

“Này, sao em không thử nói chuyện với TaeHyung ở một nơi khác? Em bên cạnh cậu ấy đừng để NamJoon biết là được rồi.”

“Nhưng...”

“Chắc TaeHyung không dễ dàng ngồi yên với việc em chủ động đề nghị gặp nhau đâu, có lẽ cậu ấy nghĩ rằng em rất cần cậu ấy. Ừ, tốt nhất là không nên làm điều anh vừa nói, bỏ qua đi, trên đời này tìm một người giống cậu ấy chẳng lẽ không có?”

“Anh đừng nói vấn đề này nữa, em mệt lắm.”

“Người vừa xuất hiện trước mặt em và tiếp xúc thân thể khoảng một tuần, làm sao có thể nhung nhớ đến thế chứ. Thôi nào, vui lên JungKook.”

“TaeHyung giúp em nếm trải vài thứ mới mẻ xong lại biến mất như cơn gió thoảng qua, em thấy thiếu vắng, cảm giác đó lạ lắm.”

“Thiếu vắng sao?” Anh SeokJin dừng mọi hành động, suy nghĩ một hồi. “Cũng đúng.”

“Điều đáng nói ở đây... em không rõ nữa, nhưng em không nói rằng mình thích cậu ấy, em thích ở cạnh cậu ấy và cách cậu ấy trêu đùa tình dục với em thôi.”

“Hơi phức tạp nhỉ? Bọn em không có tình cảm, chỉ muốn giải quyết nhu cầu của nhau hả?”

JungKook uống ngụm nước, mơ hồ nhớ lại.

“TaeHyung như cố tình chạm vào em khiến em nóng bừng, rồi khi em cầu xin cậu ấy sẽ không tiếp tục. Đôi lần em gạ gẫm trước nhưng em không tin nổi là cậu ấy đã nhịn được, em không thể hiểu cậu ấy muốn gì, trêu đùa em bằng cách khiến em “lên” nửa chừng, sau đó bỏ rơi em.”

“Cái đó có xem là hành hạ tình dục không thế?”

“Không, thú vị muốn điên...”

Từ nãy giờ em vẫn giải thích với anh SeokJin nhưng mắt thì luôn hướng về bóng lưng của người đó, bây giờ trong vòng tay cậu ấy còn có thêm hai cô gái thân hình nóng bỏng nữa. JungKook chỉ đợi đến lúc cậu ấy quay lại mà thôi, rốt cuộc đó có phải là...

JungKook sửng sốt khi cậu ấy nhìn tới ngay chỗ em đang ngồi, khóe môi nâng lên tạo thành nụ cười thật sự quyến rũ và hút hồn, đúng chất một kẻ điêu luyện trong việc “cưa đổ chỉ với 3 giây” mà em thường thấy trên phim ảnh. Tim em đập thình thịch vội dời mắt đi, vậy là TaeHyung biết em nhìn cậu ấy rất lâu.

JungKook nhớ ra điều gì, lay mạnh anh SeokJin.

“Anh, chẳng phải anh nói ở đây không cho phép một người dưới 18 tuổi vào sao?!”

“Ừ, đúng. Sao thế JungKook?”

“Nhưng... nhưng TaeHyung chỉ mới 15 tuổi thôi! Đó là cậu ấy, không sai đâu...”


Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net