Mở bài nghị luận xã hội

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

#Nguyên tắc:

-Đúng và trúng trọng tâm vấn đề

-Độc đáo, sáng tạo và có chất riêng

-Cô đọng súc tích, diễn đạt khéo 

Ví dụ 1:

"Cổ thụ nghìn năm không náu thân

Sát nhân không rõ chớ động thủ..." 

Lời dặn dò của Khổng Tử đã cứu sống ba con người: Nhan Uyên, vợ hắn ta và muội muội của hắn. Ai từng đọc câu chuyện này chắc hẳn sẽ hiểu ra rằng, nếu một phúc bốc đồng Nhan Uyên không chịu lắng nghe lời dặn của bậc cao ẩn này, thì có lẽ mọi chuyện đã đi quá giới hạn và sự tính toán của hắn. Câu chuyện của cuộc đời cũng vậy, sự lắng nghe có lẽ là bài học cần thiết đối với mỗi con người. Thế nhưng, lắng nghe liệu có cần thiết không khi ta lắng nghe người khác quá nhiều? Câu hỏi đặt ra ở đây, phải chăng lắng nghe người khác là đánh mất cơ hội để thể hiện bản thân?

Ví dụ 2:

Một bức ảnh khiến tôi không ngừng suy ngẫm: Mark đi giữa rừng người đang trải nghiệm công nghệ. Bạn biết không, trong khi chúng ta đang dần trở thành những con nghiện của Facebook thì ông chủ của nó lại không nghiện. Mark vẫn thế: vẫn đọc sách, uống cafe, chơi thể thao, đi dép lê đến Việt Nam, sống một cuộc sống vui vẻ hạnh phúc. Từ một nút like, giờ đây Mark đã nghĩ đến cách biến nó thành hàng loạt những cảm xúc, và thay vì chỉ mất một giây để nhấn chọn như trước đây, chúng ta phải mất thêm vài giây nữa để suy nghĩ chính xác cảm xúc thực sự của mình cho mỗi status là gì. Ngày nào cũng thế, Mark vẫn đều đặn hỏi chúng ta "Hôm nay bạn cảm thấy như thế nào?" và chúng ta trả lời như một nô lệ. Mark thông minh, chúng ta cũng rất thông minh, nhưng bạn thấy đấy chúng ta đang ứng xử với sự thông minh của mình như thế nào?

Ví dụ 3: 

Tôi đã từng nghe về một loài chim không chân, loài chim ấy bay mãi bay mãi trên bầu trời và tựa đầu vào cơm gió mỗi khi thấm mệt. Loài chim ấy chỉ đáp xuống mặt đất một lần duy nhất trên đời, đó là khi nó chết đi. Bạn biết không, Trương Quốc Vinh cũng tựa như một loài chim không chân ấy. Tôi còn ám ảnh câu cuối trong bức tâm thư vẻn vẹn 50 chữ người nghệ sĩ để lại "Cuộc đời tôi chẳng làm gì xấu xa, sao lại thành ra thế này? Vậy mà đã hơn 19 năm kể từ ngày người nghệ sĩ trầm cảm ấy gieo mình từ tầng 24 của tòa khách sạn Madarin-một loài chim không chân đã đến lúc đáp xuống trong đời. 19 năm, cũng chưa ai trong chúng ta có câu trả lời thỏa đáng cho câu hỏi của người nghệ sĩ này...[...]... 

Ví dụ 4:

Khi sinh ra, bản năng sinh tồn là cái mà mỗi con vật có được. Chúng có thể đứng lên bằng chính đôi chân mình có thể chạy nhảy. Tạo hoá đã ưu ái ban cho chúng những khả năng kì diệu đó. Nhưng con người thì khác khi sinh ra tiếng khóc chào đời là tất cả những gì họ có được. Tiếng oa oa cất lên chỉ đơn giản cho mọi người biết một mầm sống mới đã ra đời. Những mầm sống đó sẽ ra sao? Và tương lai của nó sẽ như thế nào. Cuộc sống phía trước là của chính nó và do nó quyết định. Giống như một nhà triết học đã nói: "Mỗi con vật khi sinh ra đều là tất cả những gì nó có. Chỉ có con người là ngay từ thuở lọt lòng thì chẳng là gì cả. Nó làm thế nào thì nó sẽ trở thành như thế ấy, và nó phải làm bằng tự do của chính nó Tôi chỉ có thể trở thành kẻ do chính tôi làm ra".

_________

-Tài liệu Internet 


Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net