Chương 10 ( H + )

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Dứt lời, đôi môi nóng bỏng của Dư Mặc lập tức áp xuống vành môi mềm mại của Mạn Phương, ra sức cắn mút, giống như muốn đem mọi ngọt ngào của cô nuốt hết vào

Mạn Phương yếu đuối dựa vào người Dư Mặc, tiếp nhận nụ hôn mà anh mang đến, đôi tay thon thả liền vòng lên ôm lấy cổ Dư Mặc, bắt đầu hôn đáp trả lại anh

Thấy cô chủ động lại, Dư Mặc lập tức nổi bùng lên dục vọng mà anh đã cố gắng kìm nén từ nãy giờ.

Anh siết chặt Mạn Phương như muốn đem cô nhập vào thân thể mình, hôn đến mức cô dường như không thể thở nổi nữa, anh liền đưa lưỡi mình luồn sâu vào khoang miệng cô, trong căn phòng tràn ngập tiếng hít thở đầy ái muội

Sau khi thấy Mạn Phương dường như sắp không đứng vững nữa, Dư Mặc liền đẩy cô xuống ghế sofa.

Ngay sau đó, thân hình cao lớn của anh đè lên người Mạn Phương. Mắt đối mắt với nhau, cô nhìn thấy trong đôi mắt anh bây giờ đang tràn ngập dục vọng. Là dục vọng nảy sinh vì cô. Mạn Phương cười thỏa mãn, cô nói thật nhẹ bên tai của Dư Mặc:

"Em cũng thích anh..."

Câu nói này lập tức đã phá vỡ tia lí trí cuối cùng của Dư Mặc.

Anh thở dốc, liền cúi xuống gặm nhấm tiếp đôi môi mềm mại của người nằm dưới. Dần dần, đôi môi của anh đi xuống cổ, liếm lên phần da thịt trắng nõn của Mạn Phương rồi cắn mạnh vào

"A..." Mạn Phương rên rỉ, âm thanh ái muội càng khiến cho Dư Mặc cảm thấy như mất hồn, anh lẩm bẩm:

"Tiểu yêu tinh..."

Đôi tay Dư Mặc không còn an phận, bắt đầu di chuyển từ eo xuống dần bên dưới, hưởng thụ sự mịn màng trên từng tấc da thịt, anh dần đi xuống đến nơi quý giá nhất của một người con gái

"Đừng..." Mạn Phương thở dốc, ánh mắt cô dần trở nên mơ màng

"Anh thật sự muốn phát điên vì em..." Dư Mặc nói nặng nề bên tai Mạn Phương, anh từ từ đưa tay vào quần lót của cô rồi ấn vào nơi bên dưới kia, khiến cả người cô uốn cong lên

"Không..." Cơ thể bất ngờ bị xâm phạm khiến Mạn Phương run rẩy. Cả sắc mặt cô đều nhiễm một màu hồng của tình dục

Âm thanh rên rỉ của Mạn Phương khiến Dư Mặc nghiến chặt răng, bên dưới của anh đã sớm trướng đau, chỉ muốn sớm hòa vào làm một với cô gái trước mặt.

"Cố chịu một chút..." Dư Mặc áp sát vào tai của Mạn Phương, đôi tay anh bên dưới di chuyển ngày càng nhanh hơn, giống như muốn đem cô đẩy lên tới đỉnh điểm của sự thỏa mãn

Hơi thở của Mạn Phương ngày càng gấp gáp, cô cố gắng nói ra những chữ với giọng nói mê người: "Em... không chịu được"

Đột nhiên, Mạn Phương liền hét chói tai, tay cô ôm chặt lấy tấm lưng của Dư Mặc, anh cúi đầu xuống chặn lấy tiếng hét của cô, đôi tay vẫn đang hưởng thụ sự co giật khăng khít mà nơi ướt át kia mang tới

Thấy cô gái nằm dưới đã hoàn toàn chìm đắm trong hơi men của lửa tình, Dư Mặc nuốt nước bọt, hơi thở của anh phả vào tai Mạn Phương khiến cô run lên:

"Muốn không?"

Mạn Phương đối với chuyện nam nữ thế này sớm đã trải qua từ lâu, bị Dư Mặc kích thích đến như vậy, cô liền không khống chế được, liền vặn vẹo cơ thể:

"Muốn... Mau cho em"

Dư Mặc nhìn Mạn Phương rên rỉ dâm đãng, trên khuôn mặt xinh đẹp hoàn toàn là màu sắc của dục vọng, trong đầu không tự chủ được sát nhập dáng vẻ thanh cao của Mạn Thanh Ly và người trước mặt lại một chỗ.

Nghĩ đến việc cô gái vạn người mê, luôn nở nụ cười ấm áp như thiên thần đang nằm dưới thân mình rên rỉ phóng đãng, Dư Mặc lập tức như được thắp lên ngọn lửa tình mãnh liệt

Anh lập tức xuyên vào người Mạn Phương, cả 2 cùng bật ra tiếng rên rỉ thỏa mãn. Bên dưới Mạn Phương không ngừng co rút khiến Dư Mặc cảm nhận được sự thoải mái vô cùng.

Đợi Mạn Phương dần thích ứng, anh liền di chuyển trong cơ thể cô.

Mạn Phương chịu sự va chạm, liền kêu ra tiếng, mái tóc đen dài vương ra trước ngực, nổi bật trên làn da trắng nõn đang nhiễm chút sắc hồng. Cô không ngừng rên lên, kích thích mọi giác quan của Dư Mặc

"Chết tiệt" Dư Mặc nhìn dáng vẻ mê người đang nằm dưới thân anh rên rỉ, đại não giống như bị khống chế, không ngừng luật động nhanh hơn nữa.

"Đừng... Mặc, chậm một chút" Mạn Phương cố gắng khiến giọng mình trở nên khiêu gợi, bỗng như bị đụng vào một điểm nào đó, cả người cô liền giật nảy lên

Dư Mặc thấy bên dưới co thắt lại, liền cười xấu xa: "Ở đây sao...?"

Anh cử động khiến điểm đó của Mạn Phương bị miết đi miết lại, cả người cô đỏ hồng lên, cô hét lên một tiếng rồi co giật không ngừng

Dư Mặc mặc kệ cơ thể của Mạn Phương vừa lên đỉnh có bao nhiêu mẫn cảm, anh vẫn liên tục trừu đưa bên trong, hưởng thụ sự khít chặt bên dưới khiến toàn thân cô muốn điên lên, ngón chân co quắp lại

"Đừng như thế... Em không chịu nổi" Mạn Phương há mồm ra thở gấp, ngón tay cô víu chặt vào người của Dư Mặc, chịu sự kích thích mãnh liệt khiến cô không ngăn được tiếng kêu trong dục vọng

"Ngoan, một chút nữa thôi..." Dư Mặc nói nhẹ nhàng, sau đó, anh tăng tốc độ, di chuyển ngày càng nhanh, trong căn phòng không ngừng vang lên âm thanh rên rỉ cùng tiếng thở bị đè nén

Sau một khắc, Dư Mặc liền đưa mình vào sâu tận cùng bên trong Mạn Phương, bắn ra sự nóng bỏng đã được kìm nén từ nãy.

Mạn Phương kêu lên, nhận hết dục vọng của Dư Mặc vào trong cơ thể mình

* * *

Ngoài cánh cửa của căn phòng hội trưởng hội học sinh

Mạn Thanh Ly đứng dựa vào cửa, cô cười nhẹ nhàng.

Chậc chậc, vừa mới gặp lúc sáng thôi mà. Thật phóng đãng làm sao

Kiếp trước, Mạn Phương cũng dùng cách này để trói chặt Dư Mặc bên người mình, khiến anh ta chết mê chết mệt

Xem ra cũng chỉ có một thủ đoạn này thôi nhỉ?

Mạn Thanh Ly lắng nghe âm thanh kích tình không ngừng truyển ra, gương mặt chẳng hiện lên chút sắc đỏ nào giống như xấu hổ, ngược lại gương mặt giống như đang nghe một đoạn đối thoại vô cùng bình thường vậy

Em gái của chị, chơi cho đã đi...

Rồi chị sẽ đẩy em xuống địa ngục.

Mạn Thanh Ly cười cao quý, âm thanh bật ra từ cổ họng cô rất nhẹ, giống như nốt nhạc hay nhất của những phím đàn

Cô rất mong chờ tương lai sắp tới đây

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net