Đ5 gặp người đầu tiên nói chuyện.

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng


      Tôi cưỡi Bạch Long dùng ẩn thân đi đến bìa rừng phía Bắc, từ đằng xa tôi đã thấy một một tòa thành đúng kiểu phong cách châu Âu thời trung cổ. Nhưng chỉ có một điều là đang có một đội quân đang đứng dưới cổng thành. Cách tường thành chừng hơn 1km. Và còn có cả một nhóm người chừng hơn 5000 người đang đứng thủ bên dưới thành. Tôi xem xét lại kĩ lưỡng thì đội quân này toàn là ma thú dạng under khoảng hơn 100000 quân. Còn nhóm người kia thì chỉ có 5000 nhưng lại mạnh hơn nhiều. Tôi tò mò xem kết tình hình thì dùng siêu thính lực nghe thử khu vực đó:

- Thưa ngài Johnny, tôi thấy quân địch nhiều hơn chúng ta rất nhiều. Có vẻ lần này quỷ vương Rin muốn xâm chiến vùng này rồi ( một MHG )

- Ngươi thấy rồi mà còn hỏi, tên này là kẻ mạnh nhất trong năm quỷ vương. Hắn có thể một lúc triệu hồi rất nhiều quái vật. Cho nên chúng ta không được khinh suất. (John)

- Thưa ngài, chúng ta đã chuẩn bị xong. Có nên phát động tấn công không thưa ngài. ( MHG khác).

- Tốt, các pháp sư và cung thủ ở hậu tuyến yểm trợ cho các kiếm sĩ và tanker ở phía trước. Các tu sĩ thì sẽ lo phần trị thương. Bây giờ, ta sẽ thủ thế đợi quân địch tiến công mà dính bẫy của chúng ta. (John).

- Vâng thưa ngài! ( Mọi người ).

- Lần này sẽ là cuộc chiến sống còn của mấy người để bảo vệ quê hương và gia đình của các ngươi. Vì vậy không được thất bại. Dù sống hay chết, hãy cùng ta đánh lui đợt tấn công của ma vương Rin. (John).

- Yay. Chúng tôi sẽ theo ngài (Mọi người).

- Tốt. Nếu hôm nay chúng ta sống sót thì ta đây sẽ đãi các ngươi một chầu lớn. (John)

- Nhô, ngài John là nhất. (Mọi người)


     Tôi thấy tình hình có vẻ không ổn cho lắm. Nên sẽ quyết định giúp họ dẹp cái lĩ quái này. Căn bản là vì bây giờ tôi đang thèm người lắm rồi. Mấy tháng liền nói chuyện với khỉ và rồng. Chán lắm! Tôi vẫn mặc set đồ giáp da, áo choàng ăn mày, một khẩu súng lấy mana làm năng lượng và một cái gậy bóng chày hôm trước con khỉ nhặt được trong dungeon. Không quên một cái mặt nạ hình quỷ đầu lâu để giấu thân phận. Tôi hiện hình và bảo Bạch Long bay đến khi vực giao tranh. Đến gần và nhảy xuống với độ cao 1000m. Khi tiếp đất, không may mà tôi để lại cái lỗ nó hơi to, tầm hơn 3m.

    Lúc này mọi người khi nhìn thấy tôi có vẻ hốt hoảng, có vẻ đề phòng. Ở đằng sau thì Bạch Long và Hỏa Hầu đã vào trận. Bạch Long thì cứ lượn đi lượn lại phun lửa. Hỏa Hầu thì vung gậy đánh như điên. Tôi thấy hai con này cũng khá phết, mới chưa đầy năm phút mà đã dọn được gần nửa quân số. Tôi cũng góp vui bằng cách mang khẩu sáu nòng ra sấy. Độ khoảng năm phút sau thì coi như đội quân xương trắng đều đã mục nát dưới đất rồi. Lúc này phía xa xa tôi thấy hình như bị sót mất ba đứa. Tôi tiến lại gần xem thử thì thấy cái đứa ở giữa có vẻ tức tối. Tôi thẩm định nó thì thấy:

Tên: Rin.               Tuổi: 527

Chủng loài: quỷ tộc

Cấp: 436/500

HP: 10000

MP: 3000

Tấn công: 1500

Ma thuật: 2000

Phòng thủ: 4000

Nhanh nhẹn: 1200

May mắn: B+

Hạng: A

Kĩ năng:

+ Hồi phục lv6/10

+ Xích địa ngục lv4/10

+ Hỏa ma pháp lv8/10

+ Ám ma pháp lv9/10

+ Cường hóa lv5/10

+ Đột phá giới hạn

+ Triệu hồi cao cấp lv10/10

+ Tốc hành lv6/10

Danh hiệu:{Quỷ vương Rin}, {Kẻ sát rồng}, {Quỷ vương mạnh nhất}, {Kẻ cai trị khu rừng phía Bắc}.

___

   Ể con này cũng mạnh, tôi bắn một chiêu [Bom ánh sáng] về phía con ma vương. Chả biết có trúng không nhưng tôi vẫn thấy ma vương và lũ thuộc hạ chạy mất. Chúng chạy ra ba phía, tôi cho Hỏa Hầu và Bạch Long đuổi theo hai con tướng, còn tôi thì chạy theo con ma vương Rin. Tôi dồn sức ở chân đạp mạnh về phía sau đẩy cơ thể bay mạnh lên phía trước hướng theo hướng của tên ma vương chạy thoát. Chừng năm giây sau, tôi đã bắt kịp và sút một phát vào ngay đít hắn. Hắn ta bị đánh bất ngờ nên không kịp phản ứng nên bay thẳng vào vách núi cách đó không xa. Trong khi cơ thể vẫn còn dích trên vách núi thì bị tôi mồi thêm quả đấm nữa. Thế là hắn ta lại bay xuyên qua thêm hai quả núi nữa và dính luôn ở đó. Lúc này hắn mới bập bẹ hỏi mấy câu:

- Ngươi thực sự là ai? Tại sao sức mạnh của ngươi lại lớn đến như vậy? (Rin)

- Ta là ai thì cái đấy không quan trọng cho lắm.( Gwei ) tôi vừa nói vừa bay lên trên trước mặt hắn.

- Hãy cho ta biết, ngươi là ai? Dù sao thì ta đâu còn có thể tiết lộ cho ai được cơ chứ?(Rin)

- Vậy ta sẽ cho ngươi xem mặt. Xem xong thì đừng có hoảng đấy.(Gwei) rồi tôi tháo chiếc mặt nạ ra.

- Sao nào, nhìn kĩ chưa.(Gwei)

- Không thể nào! Con người không thể mạnh như thế được. Tại sao con người lại mạnh hơn ta được. Nói mau, rốt cuộc ngươi là ai? (Rin)

- Khổ ghê, thì ta là con người chứ sao. Rồi đã biết những điều cần biết rồi. Lên đường bình an đi. (Gwei) tôi lại dùng [Săn mồi] để tiêu thụ tên ma vương này.

- Không, ngươi không được làm thế với ta. Ta là một ma vương mạnh nhất trong... (Rin)

- So di chú, anh mày đang bận. Ok! (Gwei)

     Rồi tôi xem lại cái bản đồ để biết xem tôi đã và đang ở đâu thì ôi mẹ ơi. Chạy hăng quá thế là bây giờ đang ở giữa rừng cmn luôn. Tôi xác định hướng về tòa thành rồi lại bay như lần trước. Để tránh gây sự chú ý, đi được một đoạn thì tôi đi bộ cho lành. Một lúc sau thì cả Bạch Long và Hỏa Hầu đều tìm được tôi. Bạch Long lại trốn trong bóng của tôi, còn Hỏa Hầu thì biến nhỏ lại trèo lên vai tôi ngồi. Đi được một đoạn thì nghe có tiếng động, tôi mò đến xem thử thì thấy có một ông phù thủy già đang chiến đấu với một con golem. Tình hình bây giờ hình như ông già này đang bị chiếm ưa thế vì golem đá như con kia có kháng phép và vật lí lớn. Nên hầu như các đòn tấn công của ông ta là không có tác dụng. Ngồi xem một lúc tôi quyết định thay đổi trang phục, từ áo choàng đến vũ khí và mặt nạ. Tôi chỉ cầm thanh kiếm chạy ra hỏi:

- Ầy ông già, không cần giúp chứ? (Gwei)

- Ta không cần ngươi giúp và ta cũng không rảnh để bảo vệ cho ngươi đâu.(Lão già)

Thế là tôi để kệ lão, cho lão đánh một mình. Tôi thì ngồi gần đấy xem lão xử lý con golem kia. Mãi lão cũng đánh xong, tôi đi đến hỏi han tí thì bỗng trong rừng có tiếng động. Tôi tra bản đồ thì đó là con wyvern cao tầm 20m. Bất giác lão lôi tôi chạy mà không cần để ý gì. Tôi bị hẫng và tụt lại phía sau. Nhân cơ hội ấy tôi đá bay luôn con wyvern ra độ 1km. Chắc ngất luôn rồi. Tôi chạy theo lão già kia cho đến gần cuối cánh rừng.

    Cho đến khi lão ta dừng lại thì lão thở hổn hà hổn hển hỏi tôi:

- Này anh kia, không bị sao chứ?(Lão già)

- Cảm ơn vì đã lo lắng cho tôi. Hiện tại thì tôi không sao.(Gwei)

- Phù, vậy mà cứ tưởng phải phái cả quân đội hoàng gia đi cứu ngươi nữa đấy.(Lão già)

- Lão hơi bị lấc cấc rồi đấy. (Gwei)

- Này tên kia, còn trẻ thì bớt cái mồm đi, không thì có ngày mang họa vào thâ đấy. (Lão già)

   Bỗng mặt đất rung chuyển như có cái gì đó đang hướng về đây vậy. Tôi nhận ra qua bản đồ một đàn kì lân. Tính bắt một con về cưỡi cho vui. Thì lão bảo mấy con này chạy rất nhanh và còn thông minh hơn hẳn các ma thú khác nên chuyện bắt nó là điều không thể. Tôi mặc kệ lời nói của lão, cứ chạy theo đàn ngựa có sừng ấy. Lát sau, lão định rời đi thì thấy tôi dắt một con ngựa đen về. Vì lúc nãy cả đàn ngựa chỉ có con này màu đen mà lũ ngựa kia cứ chạy theo con này. Nên tôi tóm luôn. Kì lân có thể biến hóa cơ thể, vì thế nó đã làm mất chiếc sừng và đôi cánh của nó. Lão nhìn tôi cười đắc chí lắm. Rồi tôi theo lão về toà thành gần đó.

________

  

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net