Chương 2 : Quyết tâm thay đổi

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Lục Đoan còn chưa kịp định thần thì lại có thêm người tiến vào. Người này so ra còn cẩn trọng hơn Bích Lạc.

Bích Lạc nhanh chân đi đến nói nhỏ với người vừa tiến vào.

-" Cẩm Thu cô cô, có vẻ chủ nhân thần trí vẫn chưa thanh tỉnh sau chuyện vừa rồi, hiện tại không nhớ ra ai cả. Có khi nào là mất trí không?"

     Cẩm Thu đảo mắt lườm nhẹ Bích Lạc.

-" Hồ đồ, chủ nhân chỉ là tạm thời chưa nhận ra, đừng nói lung tung."

Sau đó tiến đến bên cạnh Lục Đoan, đem chén cháo trong tay đặt lên bên cạnh.

-" Chủ nhân, nô tỳ là Cẩm Thu từ cung Hoàng Thượng phái đến vì sợ nơi đây ít người hầu hạ tiểu chủ nhân. Đã quá trưa rồi chủ nhân có muốn dùng chút cháo không?"

Lục Đoan nghe đến Hoàng Thượng liền biết nhân vật mình đang tìm kiếm đây rồi. Chỉ là theo cốt truyện phải đến Tết Đoan Ngọ thì nguyên chủ thân thể này mới viết một lá thư để hàn gắn hai người. Nhất định nàng phải rút ngắn giai đoạn. Nghĩ vậy rồi Lục Đoan cũng gật nhẹ đầu, chậm rãi cầm chén cháo lên tự mình ăn.

Cẩm Thu cảm thấy có gì đó không đúng, theo như tình hình hôm qua thì lẽ ra hôm nay Vệ thường tại phải suy sụp lắm. Ai ngờ lại giống như không có chuyện gì xảy ra.
Bích Lạc thấy vậy liền đi đến hòm gỗ trên bàn lấy ra một chuỗi tràng hạt đem đến bên cạnh Lục Đoan.

-" Vệ chủ nhân, đây là thưởng mà Thái hoàng Thái hậu ban cho người. Thái hoàng Thái Hậu nói Phật tổ sẽ bảo vệ cho người."

Tình tiết không sai lệch là mấy so với trong truyện. Lục Đoan nhận lấy hộp gỗ cất bên đầu giường rồi quay sang hỏi Cẩm Thu.

-" Lý công công có bên ngoài không? Ta muốn gặp hắn."

Cẩm Thu nghe xong liền chuẩn bị ra ngoài gọi Lý Đức Toàn vào chợt Lục Đoan nhớ ra gì đó liền gọi ngược lại.

-" À, lúc ta gặp Lý công công nếu ai có đến cứ nói ta còn mệt chưa tỉnh dậy."

Một lúc sau thì một thái giám tiến vào. Nàng theo suy đoán liền nhận định đó là Lý Đức Toàn, thái giám ngự tiền.
Lý Đức Toàn nhìn thấy nàng đang ngồi đợi liền đi đến cung kính.

-" Vệ chủ nhân, thân thể người còn yếu, không nên ngồi dậy hứng gió."

Lục Đoan liền phất nhẹ tay, muốn từ chỗ Lý Đức Toàn moi chút thông tin của Hoàng Thượng. Khẽ tựa người vào thành giường, mắt nhắm hờ tỏ vẻ mệt mỏi, nhỏ giọng hỏi.

-" Ta muốn hỏi Lý công công là hôm qua sau khi Hoàng Thượng về đến nay có nghỉ ngơi tốt không?"

Lý Đức Toàn cũng khá ngạc nhiên, không phải hai người này đang chiến tranh lạnh sao? Tự dưng lại chủ động hỏi như vậy nhỉ song vẫn đáp lời.

-" Hoàng Thượng tối qua về tẩm điện trằn trọc cả một đêm không ngon giấc. Hẳn là lo lắng cho người."

Lục Đoan nhớ lại thì sau hôm nay Hoàng Thượng sẽ đưa tới cho nàng một lá thư. Hay là đợi đến đó hẵng hồi thư nhỉ? Nghĩ thế nàng liền đổi chủ đề.

-" Phiền Lý công công đến trước kính đài của ta mang một ít trầm hương đem về đặt ở dưỡng tâm điện của Hoàng thượng, sẽ giúp người an tĩnh hơn."

Nếu không lầm thì Hoàng Thượng thích mùi hương này lúc ở gần nguyên chủ.
Lý Đức Toàn mặc dù thấy khác lạ song vẫn tuân mệnh tiến đến nhận lấy trầm hương rồi quay về. Lục Đoan cũng nhân lúc đó nằm xuống tiếp tục nghỉ ngơi. Thật đau quá thể mà.

Tại dưỡng tâm điện sau khi nghe Lý Đức Toàn hồi bẩm cũng trầm ngâm một hồi lâu. Ngồi một mình lẩm bẩm.

-" Nàng như vậy rốt cuộc là vì ảnh hưởng cú sốc này quá nặng hay sao?
Nếu không chẳng lẽ nàng định như Đổng Ngạc Hoàng Quý Phi? Muốn rời bỏ trẫm?"

Lý Đức Toàn nghe vậy liền ngay lập tức trấn an.

-" Hoàng Thượng người chớ lo lắng. Theo như hạ thần thấy thì có lẽ Vệ chủ nhân cũng biết Hoàng Thượng cất công về ảnh hưởng sức khỏe nên muốn quan tâm người thôi."

Dưỡng tâm điện lại rơi vào im lặng. Người ở Trữ Tú cung thì ngủ nghỉ thoải mái, không hề nghĩ tới chỉ vì hành động nhỏ của mình mà khiến hai con người ở Dưỡng Tâm điện rối trí.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net

#ngoại
Ẩn QC