Chương bốn mươi tám: Cao tăng không phải cao tăng

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Đinh Vị Mân trên đường nghe hạ nhân có có không không kể lại, không khỏi phấn chấn bước nhanh chạy tới, đến nơi nhìn thấy giữa phòng ba người, lão phu nhân hai mắt từ mến, Dật Lam Phong ý vị sâu sa nhìn ngắm, cùng với vị cao tăng nhàn nhạt ngồi yên, lập tức hạ mi mắt yểu điệu bước vào, gò má khẽ hồng nhạt thẹn thùng, dịu dàng cất lời.

'' Vị Mân tới chậm, mong phu nhân, Phong ca ca cùng quý cao tăng bỏ qua cho. ''

Lão phu nhân ai yêu một tiếng bé ngoan hai tiếng con ngoan, kéo tay thân thích với Đinh Vị Mân, đưa nàng tới gần con trai lớn, vui vẻ nói.

'' Mân Mân thay ta chuẩn bị chu đáo cho ngày mai chắc hẳn rất mệt nhỉ, tới đây ngồi để Phong nhi thay con châm trà đi. ''

Đinh Vị Mân một bộ kinh ngạc, lập tức thiên kim tiểu thư ngăn cản Dật Lam Phong đưa tay châm trà, hai tay chạm nhau, gian tình giữa nam nữ chủ bay ngập trời, hai mắt tra nam sáng rực, tra nữ lập tức e thẹn cúi đầu, tra phu nhân ngồi bên cạnh cười nở đầy hoa cúc, bà ta lập tức nhìn về cao tăng Hiệp Quyết, ngoác mồm cười hỏi.

'' Mân Mân tới phủ gia được mấy tháng làm khách, ý quý cao tăng là nàng? ''

Dưới sự trông đợi của lão phu nhân, mong ngóng của Dật Lam Phong, cùng với đắc ý nho nhỏ của Đinh Vị Mân, một cái lắc đầu phủ định của Hiệp Quyết liền đánh cho bọn họ ngơ ngác ngẩn người.

Đắc ý của Đinh Vị Mân lập tức biến mất, nàng ta khẽ liếc nhìn Dật Lam Phong cùng với lão phu nhân nhíu mày nhìn qua nàng trầm ngâm, vẻ chào đón thân thiện tan như bọt nước, nắm tay dưới tay áo khẽ siết, ngoài mặt không tỏ vẻ gì thất thổ, nhẹ nhàng duyên dáng cười tươi, yểu điệu thục nữ khẽ nói ra suy nghĩ mà nàng ta không muốn.

'' Vị Mân không tốt, thật hổ thẹn, khách quý của quý cao tăng, ý chỉ Yến muội muội? ''

Dù cho nàng ta không có hảo cảm với nữ nhân ngu ngốc này, nhưng trong tình thế nguy hiểm với cái ghế đại nãi nãi của Dật phủ nàng ta nhăm nhe từ lâu rồi, so với đem tình địch nguy hiểm ở Nguyệt ốc ra thì nữ nhân ngu ngốc kia dễ đối phó hơn.

Lão phu nhân nghe vậy, mới nhớ ra còn Yến Liễu Đào, nghĩ nghĩ đứa trẻ bên nhà họ hàng xa này, ngày thường cũng hay khiến bà ta vui vẻ, bộ dạng so với Đinh Vị Mân chi kim thì sôi nổi hoạt bát hơn, cũng biết nàng ta có lòng muốn gả vào Dật phủ làm thiếp, lập tức vui vẻ cho người đi mời Yến tiểu thư.

'' Xem ta này, thế mà quên mất Đào Đào, cũng may có Mân Mân nhắc nhở. Người đâu, cho mời Yến tiểu thư. ''

Còn Dật nam chủ nghe tới Yến Liễu Đào, không như lúc Đinh nữ chủ mà phóng mị nhãn, ôn nhuận ngồi uống trà đợi, chỉ là đáy mắt cũng có chút lấp lóe ánh sáng, có chút hứng thú, Yến Liễu Đào làm thiếp cũng ổn, liền ngồi đợi. Phản ứng của bọn họ lọt hết vào mắt của Đinh Vị Mân, nàng ta tức giận đến siết chặt nắm tay, nhưng vẫn tỏ vẻ ung dung rộng lượng, yểu điệu khách sáo, đổi lấy ánh nhìn tán thưởng của lão phu nhân.

Nhưng cho tới khi Yến Liễu Đáo nhấc váy chạy tới, hào hứng đợi cái gật đầu của cao tăng, còn không quên phóng mị nhãn gian tình với Dật đại thiếu gia, dù luôn miệng bảo Dật nhị thiếu là ý trung nhân, nhưng đổi lại, cao tăng Hiệp Quyết vẫn chầm chậm lắc đầu phủ nhận, đánh tan hy vọng của Yến Liễu Đào, Đinh Vị Mân lập tức cảm thấy hả hê không giấu vết khinh bỉ nàng ta.

Thế là lúc này bốn người sau khi não tàn a a y y một mình, mới khiếp sợ phát hiện, Dật phủ có ba người tới làm khách, một họ Đinh, một họ Yến còn lại chính là họ Trần ở Nguyệt ốc.

Đinh Vị Mân lập tức muốn bùng nổ cảm xúc đuổi vị cao tăng đi khỏi Dật phủ, Yến Liễu Đào vốn không biết kiềm chế mà la ầm lên.

'' Không phải chứ?! Ý quý cao tăng là hồ ly tinh kia? Nàng ta sao có thể là phúc nhân được ! ''

Dật Lam Phong khỏi nói, tên này xúc động đến ánh lửa chập chòe tỏa tứ phía rồi. Não tàn như vậy, xin phép được bỏ qua hắn.

Lão phu nhân dù không vui, nhưng lại chỉ có thể âm trầm, cho người đi mời Trần cô nương tới.

Đến khi có người chạy tới kiếm, Trần A Nam còn đang cùng Vân Tiểu Nghi luyện tập, nghe một chuyện như vậy từ mồm hạ nhân, không khỏi muốn hướng tới lão phu nhân khinh bỉ phun một bãi nước miếng, cái tin nhảm nhí này cũng tin? Theo nàng đoán, cái vị cao tăng kia không khéo lại là kẻ lừa đảo tới kiếm chút bạc đi?

Vân Tiểu Nghi cùng Trần A Nam đi đằng sau hạ nhân tới báo, hướng tới cô nương nhà nàng khẽ thầm thì.

'' Cô nương, em lại cảm thấy vị cao tăng Hiệp Quyết này tới để lừa bạc nha. ''

Trần A Nam không khỏi tán thưởng nhìn nàng, nhìn xem, nha đầu ngốc này còn có thể nghĩ tới chuyện này, thế mà một phòng bốn người kia lại không để ý?

Quả nhiên trí thông minh cấp thấp thật sự đáng sợ.

Dù là vậy, nàng vẫn không thể không đi. Dưới mái hiền nhà người ta, phải có phép tắc, như vậy đợi khi lật mái ngói mới không cảm thấy tội lỗi.

Cho tới khi bước chân vào gian phòng, mười đại ánh mắt lập tức phóng tới. Hai đạo ánh mắt thù hận của họ Đinh họ Yến, một đạo nghi ngờ của lão phu nhân, một đạo ánh nhìn nóng bỏng gửi gắm tình yêu Trần A Nam khinh bỉ để ý tra nam nhân này, còn một cái, chính là ánh nhìn quan sát cẩn thận của cái vị cao tăng kia.

Trần A Nam mặc kệ cảm giác bị nhìn chòng chọc, rất lãnh đạm thanh cao nhàn nhạt chào hỏi một vòng xung quanh.

'' Diện kiến phu nhân, đại thiếu gia, hai vị tiểu thư. ''

Vân Tiểu Nghi cũng rất hiểu biết tiến hành cúi đầu chào hỏi, một bộ dạng cung kính nghiêm chuẩn, Đinh Vị Mân hay Yến Liễu Đào còn muốn không động được Trần cô nương thì cũng phải xuống tay với người bên cạnh nàng mà hành hạ, chỉ tiếc tâm có thành ý, mình không khả năng.

Trần A Nam len lén tặng cho Vân Tiểu Nghi ánh mắt khen thưởng, Vân Tiểu Nghi tự hào đến muốn ngẩng cao đầu.

Lão phu nhân khẽ gật đầu, rất không vui lòng, ban cho A Nam chỗ ngồi, Vân Tiểu Nghi ra sau A Nam đứng như tùng bảo hộ. Lão phu nhân đưa tay giới thiệu A Nam với cao tăng, không tình nguyện nói.

'' Qúy cao tăng, đây là Trần cô nương. ''

Lúc này Trần A Nam mới có cơ hội nhìn vị cao tăng trong truyền thuyết, quan sát một hồi, sau một lúc ngẫm nghĩ mơ hồ suy đoán, lập tức trong lòng chấn kinh khiếp sợ, ở trong khoảng khắc không ai chú ý trừng mắt nhìn vị cao tăng kia mà lồng ngực phập phồng.

Con mẹ nó, cái gì Hiệp Quyết, rõ ràng là vị đại ca ngày đó còn cầm thanh đao đặt tại cổ nàng, là cái người đi theo chân tên nam nhân vô sỉ Vương Phẩm Ngôn kia!

Làm sao, làm sao hắn biến thành cái bộ dạng thế này rồi?

' Hiệp Quyết ' vẫn như cũ nhàn nhạt giả vờ đánh giá Trần A Nam, nhưng đuôi mắt chớp chớp như kiểu chào hỏi lâu rồi không gặp kia hoàn toàn khiến Trần A Nam trợn mắt. Chưa đợi nàng bình tâm, người nọ đã khóe miệng khẽ cong, đầu trọc ánh mỡ, như cao tăng đắc đạo thành tinh, quơ quơ cây trượng, hùng hổ nhấn định.

'' Chính nàng! ''

Trần A Nam có chút hồ nghi cây trượng trong tay người kia chính là thanh đao ngày đó kề cổ nàng hóa trang.....

Bốn nhân vật kia phản ứng ra sao A Nam không quan tâm, bây giờ nàng chính là mơ màng nhớ đến câu nói của nam nhân kia tối hôm qua, hắn bảo

'' Mấy ngày sau tới chơi với nàng, tiểu yến tước nhờ phải chờ ta a. ''

Lại nhìn vị cao tăng đối diện tươi cười ngây ngô.

Trần A Nam rất.... 囧囧

Lão phu nhân một bộ không tình nguyện nhìn sang Trần A Nam, rầm rầm rì rì nói.

'' Bữa tiệc ngày mai, nếu Trần cô nương nể mặt lão phu nhân ta tới dự, ta thật sự rất cảm kích điều đấy. '' dứt lời đứng dậy phất tay áo rời đi.

'' Nương nói đúng, Trần cô nương đến dự, chính là vinh hạnh của chúng ta. '' Dật Lam Phong nóng bỏng lia tới mị nhãn. Nhưng là chưa kịp hoàn tất đã bị lão phu nhân lôi đi mất dạng.

'' Có thêm Trần cô nương, rất tốt, càng đông càng vui, Mân Mân liền giúp phu nhân chuẩn bị thêm một phần bàn ghế. '' Đinh Vị Mân nén nỗi hận tràn ngập, dịu dàng yểu điệu cúi người lui ra.

'' Lợi cho ngươi! '' Yến Liễu Đào tức giận dậm chân bỏ đi.

'' Ha hả. '' Cao tăng ' Hiệp Quyết ' đổ mồ hôi dưới cái nhìn lạnh lẽo của người trước mắt mà cười khan.

'' Phải chuẩn bị lễ vật? Cô nương.... Cái này nằm ngoài kế hoạch tác chiến...'' Vân Tiểu Nghi không dấu vết tránh né mọi người ở bên ngoài mà thì thầm với chủ tử.

'' Lời mời tốt như vậy, không thể không phụng bồi! '' Cái này chính là âm thanh lạnh như băng xen lẫn tiếng nghiến răng ngoài ' Hiệp Quyết ' cùng Tiểu Nghi thì không ai nghe ra của Trần A Nam.

Nàng trừng mắt, ngụ ý rõ ràng, quay về bẩm báo chủ tử của ngươi, lần sau để ta gặp hắn, gặp một lần đánh vạn lần!

Sau đó tiêu soái dắt tiểu nha đầu bên cạnh quay về Nguyệt ốc tốc hành kế hoạch tác chiến mới.

Hiệp Quyết cao tăng : ......a di đà phật, chủ tử, bảo trọng.

Mễ Bối. 

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net