Chương 135 - "À há!" Giang Khoát nói.

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng
Phi Phàm nói, "So với cuối tháng cũng chỉ cách có một tuần, hạ tuần cũng có thể coi như là cuối tháng rồi."

"Cậu thật không hổ là con trai đỡ đầu(*) lưu lạc trong nhân gian của sếp Giang." Giang Khoát giơ điện thoại ra trước mặt Đoàn Phi Phàm.

Nguyên văn tin nhắn thoại của sếp Giang – Cuối tháng chẳng phải là hạ tuần đấy thôi?

Đoàn Phi Phàm bật cười, dựa tường tủm tỉm mãi không thôi.

"Vậy tôi cứ báo luôn với ông ấy là cuối tuần tôi về," Giang Khoát gửi tin nhắn thoại trả lời sếp Giang, "Xong rồi đó."

Mấy giây sau, sếp Giang gửi tin nhắn thoại tới: "Về một mình hay là Tiểu Đoàn cũng về chơi cùng đấy?"

"Hỏi mà cũng nghệ thuật nữa," Giang Khoát tặc lưỡi, ngẫm nghĩ rồi lại gửi tin nhắn thoại cho sếp Giang, "Con nói với cậu ấy rồi, cậu ấy đi hay không con không biết, cậu ấy đang bận, không có ở tiệm."

Đoàn Phi Phàm nghe thấy câu này, lập tức nhướng mày.

"Tôi phải xem sao đã." Giang Khoát khoanh tay trước ngực.

"Tôi..." Đoàn Phi Phàm định quay người đi ra.

"Đứng lại." Giang Khoát nói. "Không thì đưa điện thoại cho tôi."

Đoàn Phi Phàm đành đứng lại, mặt đối mặt với Giang Khoát phải tới hai ba phút, điện thoại vẫn im lặng, cậu thở phào một hơi: "Sao..."

Đúng lúc này, điện thoại đổ chuông.

"Nhanh nhanh nhanh!" Giang Khoát lập tức sáp lại, "Xem đi!"

Đoàn Phi Phàm lấy điện thoại ra, trên màn hình hiện ra một tin nhắn được gửi từ một người được lưu tên là "Sếp Giang".

[Sếp Giang] Tiểu Đoàn, hôm nay lúc nào rảnh thì gọi điện cho chú.

"À há!" Giang Khoát nói.

[HẾT CHƯƠNG 135]

(*) Con trai đỡ đầu (干儿子): từ này trong bản gốc còn có nghĩa là con rể.


Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net