Chương 4 : Lão đầu Thiết Mộc Nhai

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Tam Sinh Vân Sơn Chi Mộng - Chương 4 - Thiết Mộc Nhai

Hồng Ba từ từ tỉnh dậy thì thấy đang nằm trong một ngôi nhà gỗ , trước mặt là một vị tiền bối, tay trái cầm bình rượu tay phải cầm đùi gà ăn ngon lành , Hồng Ba nuốt nước bột ự....

- Muốn ăn không ?

Hồng Ba im lặng như miệng liếm méch , đối phương liền đi đến đưa đùi gà vơ trước mặt nói tiếp :
- Không ăn phải không , đùi gà này thơm thật, thịt vừa mền vừa giòn khi tan trong miệng , phải nói là tuyệt

Hồng Ba nhìn lão đầu kia ăn , ánh mắt vừa bực vừa khó chịu , lão đầu sau khi ăn xong liền cười nói :
- Này , trượng phu nhà ngươi tuy có hơi ngốc lại khờ khạo được cái nấu ăn ngon đấy , mà nhìn ngươi chắc cũng mới 14,15 tuổi , thất giá chi sớm vậy ?

Hồng Ba mở to con mắt " Trượng phu , ta đã 3 vạn tuổi rồi ? "

Tiểu Tường cùng Khuyển Tử mang thêm vài món rau xanh ra , Thiết Mộc Nhai liền vỗ vai Tiểu Tường chỉ nói :
- Tên ngốc này không phải trượng phu của ngươi à ..

Hồng Ba tức giận liếc sang Tiểu Tường , Tiểu Tường vội đưa tay vơ vơ lắc đầu nói :
- Đệ không có nói gì hết

Khuyển Tử liền thanh minh giùm :
- Chủ nhân , vị tiềm bối này chính là người cứu chủ nhân , chúng tôi không biết chủ nhân lại là cá chép tinh , lúc đó vẫy của chủ nhân bị hiện , Hạ huynh đã xin Thiết Mộc Nhai tiềm bối cứu  , Thiết Mộc tiềm bối nói phải làm hài lòng người thì người mới cứu , cho nên Hạ huynh đã giúp tiềm bối lau nhà , nấu ăn , dọn dẹp , rất nhiều . Cũng không ngờ Hạ huynh lại có tài nấu ăn như vậy, chủ nhân ..người dậy ăn một miếng đi , người đã hôn mê 6 ngày rồi

Hồng Ba ngồi dậy lại nhìn lão đầu hỏi :
- Này , lão đầu ..Tên khờ kia không phải trượng phu của ta , ông còn nói bậy nữa là ta sẽ kêu Tiểu Tường không nấu cho ông ăn bây giờ

Thiết Mộc Nhai vuốt râu cười nói :
- Này tên ngốc , sau này khổ cho ngươi rồi.

Tiểu Tường gãi đầu không hiểu , Hồng Ba vừa ăn vừa khen thầm , không phải chứ , tên khờ đó lại nấu ăn ngon như vậy ,xác về dung mạo thì hắn đúng là rất khôi ngô tuấn tú, làn da trắng mịn , nói chung đẹp hơn nữ nhi tuy có hơi đần một chút, lại giỏi bếp núp,hazz... ta làm nữ nhi thật thất bại qúa rồi , Thiết Mộc Nhai nhìn Hồng Ba ăn đến bát thứ 9 thì tròn mắt " Thật kinh khủng "sau đó lại vơ vơ trước mặt Hồng Ba nói :
- Ê nha đầu , ăn thì lo ăn đi , nhìn tên ngốc ngây ra làm gì , không phải thích tên đó rồi đấy chứ

Hồng Ba liền phun cơm ra , dính đầy mặt lão đầu và cười nói :
- Đầu lão suy nghĩ gì vậy , làm sao có thể chứ..

Thiết Mộc Nhai nhìn mặt dính đầy cơm thì chau mày bỏ ra ngoài rửa mặt , Khuyển Tử không nhịn được liền ôm bụng cười .

Hồng Ba nhìn xuống bàn thấy bề bộn liền lấy tay che mặt , Tiểu Tường nhìn xuống bàn , rau xanh cơm đều rơi ra ngoài lại thở dài cũng che mặt lại , Khuyển Tử phụ họa nói :
- Thật ra nhìn hai người cũng có tướng phu thê lắm

Câu vừa nói ra , Khuyển Tử lãnh một cái đấm ngay mắt , chủ nhân thật đáng sợ

-- Sáng hôm sau --

Thủy Thiên Tam theo lệnh của nghĩa phụ là Ma Quân Tư Mã Nguyên mang vài cân rượu đến thăm vị tam sư thúc này của nghĩa phụ , Hồng Ba nghe có tiếng ồn thì bật dậy đi ra ngoài xem lại gặp cô gái xô mình xuống vách núi, hai ánh mắt đầy sát khí nhìn nhau , vừa lúc đó lão đầu cùng Tiểu Tường bước ra , lão đầu lại lấy rượu trong tay Thủy Thiên Tam hỏi :
- Thủy Thiên Tam , nhờ ngươi chuyển lời hỏi thăm nghĩa phụ của ngươi

Thủy Thiên Tam chỉ vào mặt đối phương hỏi :
- Tại sao bọn họ lại xuất hiện ở đây

Tiểu Tường đi đến bên cạnh mỉn cười nói :
- Hóa ra tiềm bối quen với Tiểu Điềm

Thiết Mộc Nhai liền quay qua nhìn Thủy Thiên Tam hỏi :
- Từ bao giờ nha đầu ngươi lại đổi tên thành Tiểu Điềm rồi , Điềm Điềm cái tên dễ thương đó , tên ngốc , hai người quen nhau sau..

Tiểu Tường cúi đầu đáp :
- Tiểu Điềm là muội muội thất lạc của ta

Hồng Ba tròn mắt , Khuyển Tử dựa góc tường mỉm cười xem kịch hay

- Ai là muội muội của ngươi , tùy tiện lấy một cẩm thạch nào đó rồi chạy đến nhận họ hàng ai mà tin, nói rồi tên ta là Thủy Thiên Tam thánh nữ Miêu tộc

Thiết Mộc Nhai nghe vậy liền thở dài xen vào :
- Muốn biết phải hay không thì trích máu là được rồi

Sau đó liền kéo tay hai người đến dùng dao gạch một đường nhỏ , máu từ tay chảy xuống chậu nước , từ từ tiến gần và dính với nhau rồi hòa hợp lại, Tiểu Tường mỉm cười còn Hồng Ba và Khuyển Tử lại xem thì bất ngờ , riêng Thủy Thiên Tam xụ mặt lại , ta thông minh như vậy tại sao ông trời lại ban cho ta một đại huynh ngốc đến như vậy , hazz...chấp nhận số phận thôi

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net