Chap 20

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Tôi cảm thấy cơ thể hắn đang ấm lên dần.

Rồi hắn mở mắt ra...đôi mắt mị hoặc nhìn tôi.

Tôi không biết phản ứng thế nào chỉ biết nhìn lại hắn.

Đột nhiên tôi thấy hắn động...tâm trí mách bảo không hay rồi! tôi vội dùng tay che miệng nhanh nhất có thể.

Hắn bị hành động của tôi làm bị đơ 3 giây rồi khoét miệng cong lên.

-Không có đâu...

Thì ra hắn chỉ muốn đứng dậy.

Thấy hắn có vẻ chuẩn bị đi tôi vội đứng dậy hỏi:
-Ngài đi đâu sao?

-Muốn đi cùng không? Thập Diện Sinh nhìn tôi.

-Có.Tôi mồm nhanh hơn não còn chưa kịp nghĩ hối hận thì chớp mắt 1 cái quang cảnh biến đổi.

Dưới ánh trăng sáng huyền ảo hàng cây lớn hai bên đường lộ rõ.

Thập Diện Sinh từ từ đi.
Tôi vừa đi lại nhìn lên gương mặt hắn.

Hôm nay hắn mang vẻ thê lương đến nhức tâm.
Đôi mắt bạc kim dưới ánh trăng sáng như 2 viên minh châu.
Mái tóc dài càng tôn nên vẻ lãng tử u buồn.

Thấy hắn đưa mắt nhìn tôi,tôi vội đảo mắt đi chỗ khác.

Thập Diện Sinh đừng lại dùng lực mạnh kéo cả tôi.
Tôi bị kéo bất ngờ chéo chân ngã vào lòng hắn vội ngẩng đầu lên nhìn hắn.

Đôi mắt hiện rõ vẻ u khuất...rất quen thuộc...

Đúng rồi! chả phải đây là ánh mắt hắn hay nhìn Lạc Dinh sao?!

Tại sao hôm nay hắn lại nhìn tôi như vậy?...không lẽ cãi nhau với Lạc Dinh...chiến tranh lạnh...tính tìm tôi để tâm sự sao?.

-Ngài với Lạc Dinh cãi nhau à?

-Hả? sao ta phải cãi nhau với nàng ấy?Thập Diện Sinh lu mơ hỏi.

Không phải cãi nhau thì chỉ còn 1 khả năng...

-Không phải ngài bị đá rồi chứ?tội nghiệp...mới có mấy ngày mà...hazi...buồn vậy chắc yêu con bé lắm...Tôi tỏ vẻ thương tiếc.

-Đầu ngươi chứa cái gì vậy? Thập Diện Sinh dùng tay búng vào trán tôi.

'A' tôi kêu lên 1 tiếng xoa trán.

-Bộ không phải sao?...tôi nói nè...Quỷ thiếu gia...nam nhân đại trượng phu chia tay rồi thì phải kiên cường quên đi...cho dù Lạc Dinh nhà ta rất đẹp còn tốt nữa...thục nữ trong truyền thuyết thì ngài cũng đừng có quá đau lòng...cơ mà nhìn ngài là biết tướng phong lưu rồi.

-Thì ra não ngươi lại phong phú đến nhường này cơ đấy...Thập Diện Sinh thở dài rồi đi tiếp.

-Bộ ta nói sai sao?Tôi đuổi theo sau.

Sao giống cái bộ phim mà mình đang xem thế?!...lẽ nào là vậy...

-Đừng nói Lạc Dinh là người yêu kiếp trước của ngài nha?!...Tôi thầm nói.

Thập Diện Sinh không ngờ tai rất thính nghe vậy liền đứng lại.

-Đúng...Ngữ khí âm trầm.

-Hả?tôi đoán bừa đấy? không phải chứ? Tôi bất ngờ khi nghe câu trả lời.

-Nàng ấy là tân nương kiếp trước của ta.Thập Diện Sinh ngẩng lên nhìn trăng nói.

-Tân nương?! thật sao?

-Nhưng...tân nương...hờ... Cái chữ cúi hắn phát âm rất nhỏ.

-Tân nương gì cơ?

-Ngươi nhiều chuyện để làm gì? Thập Diện Sinh bỗng dưng quát to.

Tôi giật mình ủy khuất nhìn hắn.

-Nè...ngài lớn tiếng như vậy làm gì?

Thập Diện Sinh không nói 1 lời nào chỉ tiếp tục đi.

Phía trước là cái đình nhỏ thắp đầy nến sáng...
Thập Diện Sinh thẳng chân bước vào...

Bên trong có 1 cái bàn đá và 4 chiếc ghế đá...trên bàn có 1 bộ ấm chén màu trắng có hoa văn mẫu đơn rất đẹp vừa nhìn là biết trị giá không nhỏ.
Bên cạnh 1 hộp gỗ...tôi đoán là đựng trà...vì cạnh đó có 1 lò bếp nhỏ đang đun 1 ấm nước.
Nhưng tất cả đều nhạt trước mắt tôi vì tôi đã bị đĩa bánh quế hoa thu hút.

Thập Diện Sinh ngồi xuống nhàn nhã làm loạt động tác pha trè.
Nhìn rất chuyên nghiệp...nhưng tôi nhìn mẹ làm nhiều lần nên cũng không có nhã hứng ngồi xem hắn pha trà.

Tôi tiện tay lấy hai miếng bánh vui vẻ ăn đi lên phía trước ngắm mĩ cảnh.

Ánh trăng soi sáng phong cảnh màn đêm hữu tình trước mắt.

Có mĩ cảnh, mĩ thực và mĩ sắc...còn gì bằng...

Ơ...đom đóm...

1 con...2 con...3 con....rất rất nhiều...

Thật đẹp...

Tôi đã bị mĩ cảnh trước mắt hớp hồn rồi!

-Uống trà.

Tôi nghe thấy tiếng gọi liền quay lại ngồi xuống đối diện hắn.

Nhìn chén trà ấm trước mắt...màu sắc...hương thơm...quả là tuyệt!

Tôi cầm chén trà lên thổi rồi uống...

Hữm... hương vị không tồi!

-Quỷ thiếu gia...nơi này là nơi nào?

-La Tiên.Thập Diện Sinh từ từ thưởng thức trà hắn pha.

-La Tiên...là sao?

-La Tiên là La Tiên chả là sao cả.

'Sì' tôi đưa mắt nhìn đom đóm đang hòa nguyện với vẻ đẹp thiên nhiên.
Nơi này thật sự rất đẹp...không biết buổi sáng còn đẹp đến bao nhiêu nữa đây!

Quay lại nhìn thì Thập Diện Sinh đã nhắm mắt ngủ.
Hắn chống tay lên thái dương dáng này quả thật làm tôi nổi máu sắc lang.

Tự nhiên 1 con đom đóm đậu lên vai phải của hắn.

Không biết hắn ghét bọ hay không nữa...có lẽ cũng nên đuổi cho hắn.

Tôi nhồm dậy phất phất tay đuổi nhưng con đom đóm này dai dẳng chi bay lên rồi lại đậu lên má Thập Diện Sinh.

Con đom đóm hám trai này thật là!!!

Tôi tức giận đứng lên tiến đến chỗ Thập Diện Sinh.

Tôi làm đủ kiểu mà con đom đóm mê trai kia không hề bay đi còn chẳng care đến tôi nữa chứ?!
Không dám dùng tay bắt nó sợ làm Thập Diện Sinh tỉnh.

Tôi đành cúi xuống thổi nó...nhưng nó cũng không bay đi còn làm Thập Diện Sinh tỉnh.

Hắn dùng ánh mắt khó hiểu nhìn tôi.
Tôi chỉ biết cười trừ...định giải thích thì hắn liền luồn tay ôm lấy thắt lưng tôi kéo mạnh cả người tôi ngã lên hắn.

Tay tôi bám lên vai hắn,tay khác để trên ngựa hắn.
'A' hắn kêu lên...chắc vai bị thương.
Mặt tôi và hắn chỉ cách nửa ngang tay.

-Là ngươi dụ dỗ ta trước đấy.Ngữ điệu vui vẻ nói.

-Dụ dỗ cái gì cơ?

Hắn không nói gì chỉ cười gian...rồi từ từ tiến mặt lại gần tôi.

Tôi sợ liền bấu mạnh vai hắn...

Hắn nhăn mặt đau...buông lỏng tay.
Tôi thờ cơ chạy thoát.

Nhưng được vài bước liền bị 1 ma lực kéo ngược trở lại rơi vào vòng tay hắn.

-Quỷ thiếu gia...không phải ngài bảo Lạc Dinh là tân nương ngài sao? ngài đang ngoại tình sao...?Tôi vội nói và cố thoát khỏi hắn nhưng hắn rất mạnh có cố cũng khó khăn.

-Nhưng...ta không yêu nàng ta...chưa từng.

-Không yêu?...Tôi khó hiểu hỏi lại.

-Quỷ lọ ngươi nợ nàng ta đấy!
1 giọng nói vang vọng khắp bốn phương ùa lại.

Vừa nghe "Quỷ lọ" là cũng đoán ra là ai rồi.

Phía xa 1 bóng đen giữ không trung...

-Cái ta nợ ta sẽ trả...Thập Diện Sinh nhìn Kỳ Long Vương.

-Nếu nàng ta muốn ngươi trả bằng cả trái tim thì sao?!

-Ta không làm được.

-Vì cô ta sao?

Tôi còn đang chưa tiêu hóa hết họ đang trao đổi gì? thì bị chĩa múi nhọn là Why?

Thập Diện Sinh nhìn tôi ánh mắt không biết ý gì...cứ im lặng mà nhìn.

p/s: Mong ủng hộ😘😘😘
Có gì cần trao đổi góp ý về truyện liên hệ:
Facebook Nguyễn Thiên Bảo😘

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net