Chương 9: Lần đầu chạm mặt tang thi

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Ra ngoài hành lang, Dung Lệ nhíu mày chạy nhanh xuống cầu thang. Khắp nơi toàn máu là máu của nhân loại. Có người đang bị tang thi chia năm xẻ bảy cánh tay, đôi mắt trợn trừng lên trần không cam lòng. Còn có người vì sự sống của bản thân mà nhẫn tâm đẩy bạn thân của mình lao xuống vòng vây tang thi.

Thật đúng là đứng giữa hoàn cảnh hung hiểm, bản chất thật của nhân loại mới dần dần lộ rõ ra.

Xuống đến cuối cầu thang, Dung Lệ thầm kêu không ổn. Cả hành lang dưới tầng một lan tràn thân ảnh tiêu điều, xác xơ của tang thi.

Trường trung học phổ thông Tinh Hoa có ba dãy nhà chính phân thành các khu A, B, C. Mỗi khu có hai tầng nhà.

Hiện tại Dung Lệ đang ở tầng thứ hai khu A, rất khó để tạo một đường lui thoát ra ngoài. Dưới tầng một toàn là tang thi, có ngu mới xông ra ngoài đó. Bây giờ, cách duy nhất còn lại là đi theo hành lang dẫn vào khu căng tin trường nằm chính giữa, kết nối với cả ba dãy nhà, thuận lợi cho việc tẩu thoát.

Nghĩ là làm, Dung Lệ tay âm thầm ra dấu cho Dịch Lãng đi theo mình. Hắn gật đầu lia lịa như bổ củi. Lặng lẽ đi vào khu hành lang chật hẹp, đúng như Dung Lệ nghĩ là có rất ít tang thi du đãng nhưng muốn giải quyết thật không dễ dàng chút nào. Đang lúc Dung Lệ định thừa cơ tiến tới thì đột nhiên cái loa phát thanh trường réo rắt ầm ĩ.

- Alo...Alo... Tất cả học sinh trong trường nghe cho rõ đây! Hiện nay không hiểu sao trong thành phố ta xuất hiện đại dịch lớn. Trường ta cũng không ngoại lệ. Tôi đề nghị các em học sinh trú ẩn trong khu căng tin trường. Đây là lệnh khẩn cấp...

Đây là tiếng thầy hiệu phó trường Tinh Hoa.

- Còn nữa...Graoo...Rầm...xoẹt...xoẹt...Ahhhh...

Một chuỗi các tạp âm hỗn loạn lẫn lộn đan xen nhau. Những học sinh còn sống đang trú ngụ trong trường cảm thấy ghê sợ, con tim nhỏ bé run lên cầm cập. Tuy vậy nhưng họ vẫn nghe lời tức tốc liều chết chạy lên căng tin trường.

- Chết tiệt.

Dung Lệ thầm chửi một câu.

Vì có tiếng loa vang vọng nên tất cả tang thì đồng thời đều hướng ánh mắt về phía bên này. Thi nhau chạy nhanh về phía Dung Lệ. Ngay lập tức, cô nhặt một cây gậy gỗ dưới đất rồi ném cho Dịch Lãng.

- Cầm lấy! Đánh vào đầu chúng. Đó chính là điểm yếu của chúng. Còn nữa, đừng để chúng cắn. Chết người đấy!

- Phải đánh thật à!

- Không đánh sẽ chết.

Dịch Lãng nhanh tay lẹ mắt bắt lấy. Tuy trong lòng run sợ một trận nhưng dù sao hắn cũng chẳng phải dạng vừa đâu. Trước kia là lưu manh xó chợ, chuyên gia đánh nhau gây lộn, cầm đầu một bang phái đường phố riêng đấy!

Mắt thấy Dung Lệ là con gái mà dũng mãnh hơn nam nhi, Dịch Lãng cảm thấy trong lòng hổ thẹn. Đường đường là một đấng nam nhi mà phải đi theo sau bám váy đàn bà con gái thật là không thích chút nào! Đoạn hắn cầm lấy cây gậy gỗ trong tay hùng hùng hổ hổ xông lên quyết đấu một trận.

Những con tang thi này thật không dễ đối phó chút nào. Cô lại là con gái, sức lực quá yếu nên vật lộn một hồi cũng chỉ có thể giải quyết được một con tang thi. Tuy vậy nhưng cô cũng phải trả một cái giá thật lớn, lực phản chấn cực mạnh giật cho tay cô tê dại một hồi, cánh tay đau nhức không thôi.

Đột nhiên một con tang thi từ đâu lao vọt tới. Nhằm đúng chỗ hung hiểm mà ra tay. Lũ tang thi này vào thời kỳ đầu mạt thế thì hành động sảy ra rất chậm. Tứ chi toàn thân cứng ngắc, khó động đậy. Tuy nhiên số lượng tang thi lại là bốn con, hết sức kho chơi. Mặc dù Dung Lệ đã có chuẩn bị tâm lý từ trước nhưng vẫn là cực kỳ trắc trở. Phát này nhào đến, cô chỉ kịp giơ cái thước sắt ra miễn cưỡng đón đỡ. Sức lực tang thi cực kì lớn làm Dung Lệ đập lưng vào bức tường cứng ngắc. Đau nhức không thôi!

Đúng lúc đó thì đột nhiên Dịch Lãng chạy lại gần la to một tiếng.

- Yaaaaa...

Hắn vung cây gậy gỗ bay múa trong tay. Khí lực cực lớn đánh trật vào cần cổ tang thi. Nó bị nghẹo hẳn đầu sang một bên. Hàm răng nanh sắc bén nhô ra hướng hắn cắn tới. Lại một lần nữa hắn nhanh nhẹn cúi người lăn một vòng tiến ra đằng sau con tang thi, đập một nhát chuẩn xác vào đầu. Lần này thì nó bị trúng vết thương chí mạng, triệt để nằm yên vĩnh viễn.

Xong xuôi, Dịch Lãng vội chạy tới đỡ Dung Lệ đứng dậy. Hắn lo lắng hỏi.

- Cậu có làm sao không?

- Không sao! Vẫn chưa chết được.

Dung Lệ mệt mỏi đứng dậy. Đang định há mồm ra nhắc nhở vài câu thì...

- Tránh ra mau!

Cô kêu to rồi đẩy Dịch Lãng sang một bên, còn bản thân thì nhanh nhẹn né qua góc phải. Một con tang thi nam đột ngột lao đến làm hai người có chút chở tay không kịp. Do mất thăng bằng nên nó đâm sầm vào bức tường. Nhân cơ hội hiếm có này, Dung Lệ thẳng tiến bồi cho nó hai phát vào đầu làm nó triệt để gục hẳn. Xong xuôi, cô mới quay qua Dịch Lãng

- Hết nợ rồi nhé!

Sau khi đánh ngã tất cả bốn con tang thi, Dung Lệ tận dụng moi óc nó ra xem bên trong có tinh hạch gì không. Không biết có phải ông trời chiếu cố cho cô không vậy mà lần này cô lại moi được một viên tinh hạch tí hon màu trắng nằm sâu trong não một con tang thi nữ.

Phải biết rõ là tinh hạch trong não tang thi rất hiếm. Cứ mười con thì may mắn mới có được một con có tinh hạch. Tich hạch cũng được chia thành nhiều đẳng cấp khác nhau: Trắng, xanh lục, xanh biển, vàng kim, hồng nhạt, đỏ và cao nhất là đen. Màu trắng là thấp nhất. Độ tinh luyện cũng tùy từng viên to nhỏ mà định ra. Viên to thì độ tinh luyện cực kì tốt, hấp thu được tối đa năng lượng tinh hạch. Xét về độ quý hiếm thì khỏi phải nói. Còn viên bé thì chỉ hấp thụ được một nửa. Tuy nhiên công dụng cũng cực kì tốt. Muốn cầu đỏ mắt cũng không có được. Phải là người có vận may bất thường như Dung Lệ mới có được.

Xong xuôi, cô tiện thể còn vô liêm sỉ vơ vét điện thoại rồi cất cẩn thận vào trong cặp sách.

Nhìn hành động man rợ, máu me của Dung Lệ, Dịch Lãng run rẩy nuốt nước bọt.

- Ê! Cậu làm gì mà kinh thế!

Dung Lệ liếc nhìn hắn nhưng không nói gì thêm. Dịch Lãng tò mò nhưng cũng cố nhịn xuống, tẽn tò đi theo.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net