Chúng ta của những ngày đã cũ...

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

   Năm đó, hối hã chạy vào cổng trcường sợ rằng trễ học, chạy thật nhanh, thật nhanh, đâu biết rằng lúc đó ta thật là chậm chạp...
   Năm đó, trong phòng học ngồi ngáp vắn ngáp dài, chỉ muốn nằm gục trên bàn mà ngủ, đợi đến giờ chuông reo  rồi lao nhanh xuống căn tin...
   Năm đó, thật nhàm chán chỉ muốn được đi chơi, thật đơn thuần, thật ngốc nghếch...
   Năm đó, chỉ mong sao trôi qua thật nhanh, chỉ muốn mau chóng lớn lên, chỉ muốn vượt qua khỏi cánh cổng cao lớn kia, thật vô vị....
.............
   Nhưng sau năm đó, ta mới nhận ra sự đơn thuần ngây ngô đó là dáng vẻ ta muốn trở về nhất, là cảm xúc ta muốn đong đầy nhất, là tháng năm ta từng sống trọn vẹn nhất...

   Sau năm đó, ta nhận ra sự nhàm chán ấy mới là những điều đẹp đẽ nhất mà ta muốn lưu giữ...
   Mùa hè năm đó nóng lắm, nhưng mà sau này mới thấy rằng, đó chính là mùa hè ấm áp nhất, tuyệt vời nhất từng thuộc về chúng ta...
   Màu áo trắng kia xếp vào ngăn tủ rồi, sớm đã nhạt màu đi, quyển vở còn đó mà sao nhòe đi màu mực tím, kỉ niệm của những năm đó chỉ còn vỏn vẹn xa xôi, cho đến cuối cùng nó vẫn là thứ trong sáng nhất đẹp đẽ nhất.....
   Chúng ta của sau này cái gì cũng có cái gì cũng biết cái gì cũng hiểu, chỉ là không còn là chúng ta của năm tháng xa xôi, chỉ là không còn ngây ngô như xưa nữa, không còn là dáng vẻ từng thuộc về chúng ta, cái gì cũng tốt hơn, chỉ có phần vô lo vô nghĩ ngày xưa là không lưu lại được...
   Có lẽ, mối tình của năm đó cũng đẹp lắm, nhưng sau năm đó rồi, chẳng còn gì ở lại cạnh nhau nữa...
  .........
Tháng năm vẫn còn đó, chỉ là không có  chúng ta....


Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net