Hạ bút

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Có những bất chợt chỉ là lưu luyến, khi đủ rồi sẽ dừng lại thôi. Chúng ta đã qua những chuyến đơn thuần về dĩ vãng, đều đã thôi nhớ những thứ xa vời.

Tôi kể em nghe những câu chuyện cũ rồi, những đường nét dần mờ nhạt trên sơn cũ dưới thềm hoa, cũng khiến người ta mơ hồ về chính mình ngày trẻ.

Ai biết được đâu, sau những mùa chia ly hay đơn phương khoe mẽ, liệu có thật lòng mà thương lấy đời nhau, về với đau lòng hay chọn dòng sông êm đềm còn lăn tăn sóng nhỏ? Có lẽ chúng ta còn nhìn sắc hoa phượng đỏ mà lưu luyến bồn chồn. Nếu chúng ta gặp gỡ ngày tháng đó không điên cuồng rồi dần nhạt, liệu những tương tư có in gót chân mềm?

Tôi không chọn bình yên, chỉ là yêu thương lâu dần vọng lại, làm một ngọn lửa bồi hồi đôi lúc lại cháy lên. Sài Gòn không có tuyết, nhưng vẫn hay làm người khác lạnh lòng. Sài Gòn nhiều những mùa vấn vương còn đọng, nên thả lòng về thăm ngõ Phồn Hoa. Một trái tim từng mang thương tổn bước qua những mông lung phiêu bạt, tôi tìm về những yêu dấu ngọt lành và giản đơn của chừng ấy cuộc đời.

Chẳng có ai là người không tốt cả, một góc khuất nào đó, khi người ta buông bỏ đi lớp vỏ bọc bên ngoài, về với những bản ngã ban đầu đều sẽ chỉ còn là một ánh đèn soi con chữ nhỏ, nhìn cuộc đời cũng thêm rõ ràng hơn. Ai có thể biết được bản thân sau này sẽ như thế nào, chỉ mong khi quay đầu nhìn về quá khứ, dù có hối hận cũng không chối bỏ chính mình. Vì có mình khi đó, hiện tại mới bỏ đi nhiều lắng lo.

Tốt thật, ta vẫn ở cạnh nhau. Ngủ ngon nhé người tôi yêu dù gió sương bão táp, ta thương nhau dẫu chớp bể mưa nguồn. Ngủ ngon nhé, những áng mây còn lưu tình khách lữ, chốn đồng xanh còn nhớ hoa vàng. Và ngủ ngon nhé, những mùa thương đã cũ, mình bên nhau như thế đủ lắm rồi. Không cầu phú quý, chỉ cầu cho em mỹ mãn bình an. Xuân đã vừa sang, mình thôi đi những ưu phiền em nhé!

Viết cho anh, cho những tháng ngày còn thắm nồng hương say vị ngọt của màu xanh tuổi trẻ, có một lần bỏ lỡ bước qua nhau.
Viết cho em, cho những tháng ngày sau còn tươi thắm bao nhieu điều tốt đẹp, bao ước mơ và cơ hội ở đấy chờ em.
Gửi đến những dư vị đã xa xôi hay còn chưa kịp chạm đến, giữ cho tôi chút bình dị đã phai màu,và cho em cuộc đời ngày mai khi bình minh vừa ló dạng…

Cho những ngày ta vô lụy màu rảo bước thênh thang, cho những lối đi đã nhuốm màu kí ức. và cho những con đường đầy hoài niệm, rồi gác lại nhanh thôi thương cảm những dòng. Em hãy cứ nhìn xem, dù cho những ngày bầu trời không có nắng, vẫn cứ xanh màu bát ngát tựa xuân sang…

Người ngoài truyện nay có ghé sang trang, hãy yêu lấy những điều đơn giản. Sẽ không đổi thay nếu nhân duyên chưa cạn, và thương mình dẫu nắng hạn mưa xuân. Chẳng biết bao giờ mới tìm được những mối lương duyên được cất ở tận sâu những nụ tầm xuân còn mơn mởn, vươn tay đón lấy một đóa, chính là loại sắc màu đẹp đẽ nhất dành cho em. Tặng em bình yên nhé, đổi vài chuyến yêu thương…



Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net