V ( Chương 201-250 )

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Chương 201: Tầng không gian thứ ba


Lập tức hào quang tỏa sáng, bảo quang cuồn cuộn, khí lành bốc hơi, bốn người đều bị thần hi sáng loá bao phủ, bắt đầu tiến hành đột phá cùng lột xác.

Chứng kiến mấy người lão gia tử đều không có vấn đề gì, Khương Tư Nam cũng yên lòng, chuẩn bị tiến hành đột phá.

Vốn Khương Tư Nam đột phá tốc độ đã rất nhanh, gần kề mấy tháng, thì đến được Tiên Thiên Cửu Trọng đỉnh phong, đã có thể xem như kinh thế hãi tục.

Nhưng mà đối thủ quá mạnh mẽ, căn cứ Mộ Thần thuyết pháp, Tiêu Thiên Đức ít nhất là Chân Thiên Cảnh viên mãn, còn không biết có thủ đoạn che dấu gì không, Khương Tư Nam nhất định phải kiệt lực tăng lên tu vi của mình.

Trên người Khương Tư Nam bây giờ còn có hơn một ngàn viên Linh Thạch, bị hắn toàn bộ lấy ra xếp thành một ngọn núi nhỏ, hắn xếp bằng ở phía trên, bắt đầu vận chuyển Hồng Mông Tạo Hóa Kinh.

- Oanh!

Một đạo cuồng phong dâng lên, không khí chung quanh Khương Tư Nam lập tức ngưng tụ, một lực thôn phệ cường đại giống như vòng xoáy, ở quanh thân hắn chậm rãi hình thành, hơn một ngàn viên Linh Thạch, lập tức biến ảo thành sương mù bao phủ Khương Tư Nam.

Lực thôn phệ của Hồng Mông Tạo Hóa Kinh cường đại hắn đã sớm được chứng kiến, hôm nay trực tiếp luyện hóa hơn một ngàn viên Linh Thạch, trong kinh mạch chân khí mãnh liệt bành trướng, như Hải Triều sóng cồn, thoáng cái liền bao phủ hắn.

Nhưng mà Hồng Mông Tạo Hóa Kinh quá cường hãn, ở trong cơ thể hắn phóng ra Vô Lượng Kim Quang, không ngừng dẫn dắt Linh khí tiến vào trong chín đại không gian huyệt khiếu.

- Ầm ầm!

Thân hình Khương Tư Nam vậy mà phát ra bạo hưởng giống như sấm sét, đùng đùng, hơn nữa có đạo đạo hồ quang điện vờn quanh, để cho làn da của hắn trong nháy mắt trở nên kim quang sáng chói, tựa như một Kim Cương, tràn đầy khí thế ngập trời.

Trong thức hải của Khương Tư Nam, thần hồn thoạt nhìn sáng chói chói mắt, xếp bằng ở trong tinh hà, chung quanh chín viên Chí Tôn Tinh Thần ngân quang lập loè vờn quanh, tản ra một loại khí tượng thần bí.

Thần hồn của hắn bắt đầu lan tràn toàn thân, như nước thấm nhuần không gian huyệt khiếu quanh thân, cả người hắn phảng phất như sa vào một loại cảnh giới không linh trong suốt.

Thần hồn của Khương Tư Nam phiêu đãng rời rạc, phảng phất như cùng Thiên Địa hư không hòa thành một thể, hắn cảm giác được phiến thiên địa này không giống với lúc trước, có hỏa diễm rừng rực, có đại địa trầm trọng, có rừng cây tràn ngập tánh mạng, có nước mềm mại, có Kim Thạch sắc bén, thậm chí Âm Dương đan vào, thời không đảo ngược, hắn phảng phất như có thể chứng kiến Bản Nguyên nhất của thiên địa.

Thần hồn bay bổng, bay đến trên không Võ Thành Vương phủ, hắn thấy được Yến Vô Cực cùng Phương Vũ mang theo Tam đại vệ, bảo vệ Võ Thành Vương phủ vô cùng nghiêm mật.

Thần hồn của hắn càng bay càng cao, bay đến trên tầng mây, quan sát toàn bộ Ngọc Kinh Thành, phảng phất như mọi cử động của mỗi người đều bị hắn cảm giác đến, cảm xúc của mỗi người lưu động cũng bị hắn lây nhiễm.

Khoái hoạt, thống khổ, bi thương, hạnh phúc, tàn bạo, phóng túng... Phàm trần trăm ngàn thế, vạn loại tư vị xông lên đầu, Khương Tư Nam cùng thế giới này giống như cách ly, lẳng lặng cảm thụ hết thảy.

Thần hồn của hắn bay qua tầng mây, lướt qua núi cao, hắn thấy được Đại Hoang Sơn bao la mờ mịt, kéo đến biên giới Thiên Địa. Hắn chứng kiến Vô Tận Tuyết Nguyên ở phương bắc, hắn thấy được sa mạc nóng bỏng ở phía nam, rừng rậm như mọc thành phiến, hắn thấy được đô thành của Đại Ly Vương Triều, thấy được một thân ảnh tịch liêu xinh đẹp ở chỗ sâu trong Hoàng thành.

Hắn phảng phất như muốn rời đi thế giới này, chạy về phía mặt trời ở trên bầu trời, chạy về phía thế giới to lớn hơn.

- Đang!

Một tiếng chung chấn động linh hồn vang lên, du dương mà không linh, mang theo một loại khí tức tẩy luyện, lập tức để Khương Tư Nam từ trong loại trạng thái kỳ dị kia kéo lại.

Đó là Hồng Mông Tạo Hóa Tháp chấn động, mông lung, Hỗn Độn mà sinh, quang mang bạch sắc thánh khiết, có một loại lực lượng làm cho tâm thần người yên lặng.

Khi Khương Tư Nam tỉnh lại, tu vi của hắn đã vững vàng tăng lên đến Chân Thiên Cảnh sơ kỳ, Tiên Thiên Chân Nguyên toàn thân, biến thành pháp lực kim quang sáng chói, thoạt nhìn giống như một mảnh sương mù, có một loại lực lượng huyền diệu mà thần kỳ.

Quanh thân hắn có thần huy kim sắc nhàn nhạt, làn da sáng bóng óng ánh, hai mắt đóng mở tầm đó, thần quang kim sắc uy nghiêm thần bí, cả người phảng phất như có một loại khí tức vượt qua phàm trần, tiêu sái mà mờ ảo.

- Tiểu tử, ngươi bất quá là Tiên Thiên cảnh Cửu Trọng, lại dám buông ra thần hồn của mình dung nhập Thiên Địa, quả thực là muốn chết, nếu như không phải bảo tháp của ngươi thủ hộ, thần hồn của ngươi đã tiêu tán ở giữa thiên địa rồi!

Thanh âm lười biếng của Long Hoàng truyền đến, Khương Tư Nam mới biết được tiếng chuông thần bí kia, nguyên lai là Hồng Mông Tạo Hóa Tháp thủ hộ, không khỏi cảm thấy hoảng sợ.

- Ồ? Mười tám không gian huyệt khiếu?

Khương Tư Nam phát hiện, lúc này đây đột phá, hơn một ngàn viên Linh Thạch vậy mà hoàn toàn tiêu hao, nhưng mà hiệu quả cũng vô cùng kinh người, trong cơ thể lại mở ra mười tám không gian huyệt khiếu, ngay cả thần hồn cũng biến thành Kim Thân sáu trượng, vờn quanh lấy mười tám viên tinh thần, thoạt nhìn càng thêm thần bí.

Nhưng mà làm cho Khương Tư Nam uể oải chính là, mười tám không gian huyệt khiếu kia, đều chỉ có một tầng pháp lực kim sắc hơi mỏng.

- Xem ra trách nhiệm thu thập Linh Thạch cùng các loại trân bảo của ta, còn gánh nặng đường xa a!

Khương Tư Nam cười khổ một tiếng, bất quá ánh mắt lại lóe ra thần sắc vô cùng hưng phấn, hắn rõ ràng cảm giác được thực lực của mình bây giờ so với trước đâu chỉ tăng lên gấp 10 lần?

Coi như là một cự sơn nặng trăm vạn cân, hắn chỉ sợ cũng có thể nâng lên.

- Hiện tại đột phá đến Chân Thiên Cảnh, không gian tầng thứ ba của Hồng Mông Tạo Hóa Tháp cũng có thể mở ra rồi!

Trên mặt Khương Tư Nam mang theo vẻ chờ mong, không biết lúc này đây sẽ có bảo bối tốt gì, thần hồn chi lực lan tràn về phía tầng không gian thứ ba.

- Oanh!

Thần hồn của Khương Tư Nam cảm giác được chấn động, phảng phất như xuyên qua một tầng không gian, lập tức tiến vào tầng không gian thứ ba.

Đập vào mi mắt chính là một Đại Hải mênh mông bát ngát xanh thẳm, không gió tự dậy sóng, Hải Triều mãnh liệt bành trướng, bọt nước ngập trời, Khương Tư Nam thậm chí còn có thể cảm giác được một tia gió biển thổi quất vào mặt bàng.

-----o0o-----

Chương 202: Thái Sơ Tiên Kiếm


Chương 202: Thái Sơ Tiên Kiếm


Ở trên đại dương bao la mờ mịt lấy từng đạo khí lưu màu thủy lam, hào quang mờ mịt, có một loại khí tức Bản Nguyên hùng vĩ, sau khi thần hồn của Khương Tư Nam đi vào, khí lưu lập tức chạy ra khỏi tầng không gian thứ ba, dùng một loại phương thức nhuận vật im ắng, dung nhập đến trong huyết mạch.

- Quả không ngoài sở liệu của ta, là Thủy Chi Bản Nguyên!

Khương Tư Nam cảm thụ được khí tức bành trướng trong cơ thể, nhẹ giọng lẩm bẩm.

Hắn đã sớm phát giác bảy tầng Hồng Mông Tạo Hóa Tháp này, mỗi một tầng đều ẩn chứa một loại Bản Nguyên, dựa theo thứ tự Ngũ Hành xuất hiện, lúc này đây quả nhiên là Thủy Chi Bản Nguyên.

Thân hình Khương Tư Nam sáp nhập vào Thủy Chi Bản Nguyên, kinh mạch trong cơ thể phảng phất như lập tức trở nên mềm mại hơn rất nhiều, pháp lực cuồng bạo chấn động cũng dịu dàng ngoan ngoãn xuống, thân thể hắn đã có một loại linh tính nhu nhuận, như nước có thể cải biến thành các loại hình dạng, lực phòng ngự cũng tăng cường hơn.

Nhưng mà Khương Tư Nam cảm giác được, Thủy Chi Bản Nguyên ẩn chứa thần lực vô cùng, chỉ là mình bây giờ còn không cách nào triệt ngộ, những lực lượng kia đều giấu ở trong thân hình, đến thời điểm nhất định, bạo phát đi ra, khẳng định sẽ có uy năng kinh thiên.

- Loong coong!

Một tiếng kiếm minh thanh thúy vang lên, Khương Tư Nam cảm giác hải dương ở dưới chân bắt đầu mãnh liệt bành trướng, hình thành vòng xoáy cực lớn chuyển động, hơi nước ngập trời, bọt nước phiên cổn, sau đó một đạo tiên quang sáng chói phóng lên trời.

Đó là một thanh Tiên Kiếm phong cách cổ xưa, toàn thân lưu chuyển hào quang sáng chói, thân kiếm trong suốt, như Thủy Tinh óng ánh sáng long lanh, phía trên có hoa văn huyền ảo, tiên quang lượn lờ, mang theo cảnh tượng vũ hóa phi tiên kỳ dị.

Tiên Kiếm tản mát ra kiếm khí lăng lệ ác liệt, mang tất cả tứ phương, kiếm khí Trường Hà như tinh quang trút xuống, phảng phất như hư không cũng bị phân thành hai nửa.

- Ông!

Tiên Kiếm truyền ra một loại chấn động vui sướng, phảng phất như nhận ra khí tức trên thân Khương Tư Nam, lập tức liền bắn về phía Khương Tư Nam.

Thời điểm rơi xuống trong tay Khương Tư Nam, Tiên Kiếm lập tức thu liễm hào quang, trở nên bụi bẩn, tựa như một thanh thạch kiếm, thoạt nhìn bình thường không có gì lạ.

Nhưng mà Khương Tư Nam hơi thúc giục, thì có Kim Hà sáng chói bành trướng, rực rỡ tươi đẹp đến cực hạn, kiếm quang xông lên trời, tản mát ra khí tức tôn quý, uy nghiêm, thần bí.

Hơn nữa từ trên thân kiếm, có một đạo tin tức truyền vào thần hồn của Khương Tư Nam.

- Thái Sơ Tiên Kiếm, Tiên Thiên Kiếm Thai sao?

Đạo tin tức kia là Thái Sơ tiền bối lưu lại, nói kiếm này là hắn ở một địa phương kỳ dị tìm thấy, là Tiên Thiên Kiếm Thai, ẩn chứa tiên kim, cần tâm huyết thần hồn thời gian dài uẩn dưỡng, mới có thể thành tựu một thanh tuyệt thế Tiên Kiếm.

- Tư Nam tiểu tử, ngươi có phải lại tìm được bảo bối gì tốt hay không? Nhanh cho lão tử lên xem một chút!

Vừa lúc đó, thanh âm có chút hưng phấn của Long Hoàng vang lên.

Khương Tư Nam bất đắc dĩ lắc đầu, thần hồn truyền ra một tia chấn động, tầng không gian thứ hai cùng tầng không gian thứ ba lập tức quán thông, Long Hoàng đong đưa đầu lâu hiếu kỳvèo một tiếng bay lên.

Tuy hôm nay Khương Tư Nam vẫn không thể hoàn toàn khống chế Hồng Mông Tạo Hóa Tháp, nhưng mà một chút công dụng đơn giản vẫn có thể hiểu rõ.

Long Hoàng vừa tiến vào không gian Thủy Chi Bản Nguyên, trong ánh mắt lập tức lộ ra say mê, mở cái miệng rộng dùng sức cắn nuốt một tia Thủy Chi Bản Nguyên còn lại, thân hình vậy mà lấy tốc độ mắt thường có thể thấy được bành trướng lên, cũng không lâu lắm thì dài đến một xích.

Hắn vừa thôn phệ còn phàn nàn nói:

- Tiểu tử, có loại thứ tốt này cũng không biết hiếu kính lão nhân gia ta, trong tay ngươi cầm là cái gì, ồ? Dĩ nhiên là Tiên Thiên Kiếm Thai!

Long Hoàng con mắt sáng ngời, lập tức nhảy dựng lên, sau đó thoáng cái nhào tới trên Thái Sơ Tiên Kiếm, gắt gao quấn quanh, trong ánh mắt lộ ra biểu lộ mê say.

Khóe miệng của Khương Tư Nam có chút giương lên, ngón tay nhẹ nắm, hơi chút thúc giục, lập tức có một tia kiếm khí lăng lệ ác liệt phóng xuất ra, sắc mặt Long Hoàng lập tức cứng đờ, phảng phất như bị đao cắt, trong miệng phát ra tiếng kêu thảm thiết như giết heo, sau đó lập tức từ trên thân kiếm chạy ra.

- Tiểu tử, ngươi quá độc ác, lão tử chỉ còn nửa cái mạng, ngươi muốn cái mạng già của ta hay sao?

Long Hoàng tức đến toàn thân run rẩy, một long trảo chỉ vào Khương Tư Nam hét lớn.

Khương Tư Nam liếc mắt nhìn hắn, nói:

- Ta nói ngươi cái con xú xà này, nếu không phải ta cứu ngươi, ngươi đã sớm hồn phi phách tán, ngươi ở chỗ này được không ít chỗ tốt a, ăn của ta uống của ta, ngươi phải nhận rõ ràng vị trí của mình, muốn đãi ngộ tốt, thì phải lấy ra giá trị của ngươi!

Long Hoàng lập tức nhụt chí, hiện tại hắn thê thảm đều là Hoàng Thiên Y tạo thành, nhưng mà hắn biết rõ quan hệ của Khương Tư Nam cùng Hoàng Thiên Y, cũng không dám lên tiếng mắng nàng, vô cùng phiền muộn.

Bất quá con mắt của Long Hoàng ùng ục lòng vòng, bỗng nhiên lộ ra dáng tươi cười nịnh nọt.

- Tư Nam tiểu tử, năng lực của lão tử cũng không ít, ngươi có thể tưởng tượng, nếu như trước kia không phải lão tử bị trọng thương, lấy tiểu nương bì Hoàng Thiên Y kia, ta một ngón tay có thể bóp chết nàng...

- A... tiểu tử ngươi lại làm gì...

Long Hoàng còn chưa nói xong, trong tay Khương Tư Nam lại có một đạo kiếm quang bắn ra, Long Hoàng bị phách ngao ngao gọi bậy.

- Lưu manh, miệng rồng sạch sẽ một chút, ta là chủ nhân của ngươi, Hoàng Thiên Y sẽ là chủ mẫu của ngươi!

Trong mắt Khương Tư Nam mang theo dáng tươi cười không có hảo ý, hắn như thế nào không biết năng lực của Long Hoàng, nhưng mà thằng này quá vô sỉ, rượu mời không uống, muốn uống rượu phạt, nhất định phải thu thập một chầu mới có thể dễ bảo.

Long Hoàng lại là vẻ mặt oán niệm bay tới, tiếp tục nói:

- Tiểu tử ngươi hai ngày này không phải mưu đồ muốn giết chết cái gì Càn Nguyên Tông Đại trưởng lão kia sao? Loại tiểu nhân vật này, lão tử thổi một hơi cũng có thể thổi chết, bất quá hiện tại không được, nhưng mà ta có thể như vậy như vậy...

Long Hoàng ghé vào bên tai Khương Tư Nam, vẻ mặt cười xấu xa huyên thuyên nói một trận.

Con mắt của Khương Tư Nam càng ngày càng sáng, cười hắc hắc nói:

- Đúng vậy, mưu kế của ngươi đủ vô sỉ, bất quá ta thích! Ha ha ha...

Một người một rồng phát ra dáng tươi cười hèn mọn bỉ ổi.

- Tiểu tử, vậy sau này bổn nguyên chi khí ở trong không gian này...

-----o0o-----

Chương 203: Thuyết phục


Chương 203: Thuyết phục


Khương Tư Nam khẽ mĩm cười nói:

- Không có vấn đề, ở đây ngươi cứ tùy tiện, về sau chỉ cần ta có thể đi vào không gian cao hơn, Bản Nguyên chi khí chỗ đó ngươi cứ việc hấp thu, bất quá lão gia hỏa ngươi phải biểu hiện ra đầy đủ giá trị mới được!

Long Hoàng chứng kiến Khương Tư Nam đáp ứng, cũng rốt cục yên lòng, có chút không bỏ nhìn thoáng qua Thái Sơ Tiên Kiếm trong tay Khương Tư Nam, sau đó xông tới bắt đầu trắng trợn thôn phệ Thủy Chi Bản Nguyên lưu lại khí tức.

Khương Tư Nam đối với thu hoạch lần này cũng hết sức hài lòng, chậm rãi tỉnh lại, trong tay lóe lên hào quang, Thái Sơ Tiên Kiếm toàn thân màu xám, phong cách cổ xưa, hóa thành một đạo kim quang dung nhập vào trong khí huyết của hắn.

Tuy chuôi Thái Sơ Tiên Kiếm này tạm thời nhìn không ra phẩm cấp, hơn nữa ngoại trừ sắc bén chắc chắn ra cũng không có chỗ thần kỳ gì, nhưng Khương Tư Nam tin tưởng chỉ cần mình không ngừng uẩn dưỡng, một ngày nào đó sẽ triệt để hình thành một thanh tuyệt thế Tiên Kiếm, nương theo hắn chinh chiến thiên hạ!

Khương Tư Nam đứng lên, ánh mắt sáng ngời, áo trắng bồng bềnh, khuôn mặt thanh tú mà tự tin, cơ thể có thần quang kim sắc nhàn nhạt dâng lên, siêu phàm thoát tục, tựa như một Trích Tiên!

- Tư Nam, ngươi cũng đột phá?

Thanh âm hùng hậu của lão gia tử truyền tới, trung khí mười phần.

Khương Tư Nam phát hiện, nguyên lai bốn người lão gia tử giờ phút này cũng đã toàn bộ đột phá, từng cái trên người đều tản ra khí tức vô cùng khổng lồ, hào quang lách thân, trên mặt ẩn hiện bảo quang, đều vững vàng đột phá đến Chân Thiên Cảnh sơ kỳ.

Lão gia tử nguyên bản có chút hoa râm tất cả đều biến thành màu đen, nếp nhăn trên mặt cũng ít đi rất nhiều, cả người khí thế càng thêm cô đọng, khí lực cường kiện mà tràn đầy, giờ phút này hắn tựa như một núi lửa đang bộc phát, khí thế ngập trời để cho người ghé mắt.

Lãnh Phi cũng không sai biệt lắm, trở nên càng thêm trẻ tuổi, như một trung niên nhân, nhưng mà loại khí tức âm lãnh thấu xương trên người trở nên càng thêm thâm thúy, ngay cả Khương Tử Thanh cùng Nam Cung Chính Hùng cũng không muốn đứng ở bên cạnh hắn, thật sự là quá khó tiếp thu, phảng phất như linh hồn cũng bị đống kết.

Lãnh Phi như một Ma Thần, nhưng mà thời điểm nhìn Khương Tư Nam, lại lộ ra vẻ nhu hòa sủng nịch.

Ngược lại là Khương Tử Thanh cùng Nam Cung Chính Hùng không có gì thay đổi, chỉ là khí tức càng thêm cô đọng, không như tướng quân phàm trần thế tục, mà tản ra một loại mờ ảo xuất trần.

Bốn người đều vẻ mặt ân cần nhìn Khương Tư Nam, nhất là Nam Cung Chính Hùng, lúc này đây là triệt để tâm phục khẩu phục.

Khương Tư Nam phát triển hắn là rõ như ban ngày, ngắn ngủn mấy tháng, hoàn thành con đường người khác cả đời cũng không nhất định có thể hoàn thành, hơn nữa dù hắn đột phá đến Chân Thiên Cảnh, nhưng mà thời điểm nhìn Khương Tư Nam, vẫn cảm giác được một cỗ khí tức thâm bất khả trắc.

- Gia gia, tất cả mọi người đã đột phá, như vậy không nên trễ, kế hoạch của chúng ta cũng nên bắt đầu tiến hành!

Khương Tư Nam khẽ mĩm cười nói.

Lão gia tử cũng hăng hái, vô cùng bá khí vung tay nói:

- Đúng vậy, chúng ta không thể bị động phòng thủ, nhất định phải tiến công, hơn nữa phải đánh chết hắn, Đại Càn Vương Triều chúng ta mới có hi vọng tồn tại xuống!

Khương Tư Nam nhẹ gật đầu, nói đại khái kế hoạch của mình cho đám người lão gia tử.

Ở trong đó Nam Cung Chính Hùng là vừa vặn gia nhập, Khương Tư Nam tin tưởng nhân phẩm của hắn, bởi vậy cũng không có gạt.

Chỉ là Nam Cung Chính Hùng càng nghe càng kinh hồn táng đảm, thậm chí có một loại cảm giác Khương Tư Nam điên rồi, hắn lại muốn bằng sức một mình đến rung chuyển Càn Nguyên Tông!

Mà lão gia tử thì lông mày nhíu lại.

- Tư Nam, trong kế hoạch ngươi nói căn bản không có bao hàm chúng ta, ngươi muốn một người hành động?

Lãnh Phi cũng lắc đầu nói:

- Như vậy sao được! Càn Nguyên Tông Đại trưởng lão kia tu vi thâm bất khả trắc, ngươi cũng chỉ là vừa đột phá, làm sao có thể đối phó hắn? Mọi người chúng ta cùng một chỗ, thiết trí bẫy rập cùng mai phục, nói không chừng có thể một lần hành động bắt giết hắn!

Khương Tử Thanh cũng mỉm cười nói:

- Tư Nam, nếu như ngươi không cách nào cho chúng ta một lý do tin phục, chúng ta sẽ không đồng ý ngươi dùng thân mạo hiểm!

Khương Tư Nam có chút đau đầu, mấy người này đều là chí thân của hắn, hết lần này tới lần khác tính tình lại cực kỳ bướng bỉnh, nếu không thể thuyết phục bọn hắn, chỉ sợ bọn họ sẽ không nhất định nghe mình.

Khương Tư Nam suy nghĩ một chút, chậm rãi nói:

- Gia gia, Lãnh gia gia, đại bá, Nam Cung tướng quân, lúc này đây sở dĩ ta muốn một mình hành động, chủ yếu có mấy nguyên nhân.

- Thứ nhất, ta một người hành động rất linh hoạt thuận tiện, lại càng dễ để kế hoạch tiến triển!

- Thứ hai, gia gia các ngươi khả năng tưởng tượng không đến Tiêu Thiên Đức lợi hại, hiện tại hắn ít nhất cũng là Chân Thiên Cảnh viên mãn, một mình hắn có thể đuổi giết trên trăm Chân Thiên Cảnh sơ kỳ, lại càng không cần phải nói hắn xảo trá như hồ, sau khi ra Càn Nguyên Tông khẳng định không phải một người hành động, tất nhiên sẽ mang theo đại lượng cao thủ, cho nên mấy người chúng ta mà nói, căn bản không đủ xem!

Khương Tư Nam nói, để cho bọn hắn cũng có chút bình tĩnh lại, lâm vào trong trầm tư.

Đối với thế tục phàm trần mà nói, Chân Thiên Cảnh sơ kỳ đã vô địch thiên hạ, nhưng mà đối với Tam đại tiên môn mà nói, lại không coi vào đâu, ở trong Càn Nguyên Tông có hơn một ngàn đệ tử, chỉ sợ cao thủ Chân Thiên Cảnh sẽ vượt qua 200 người!

Khương Tư Nam nhìn bọn hắn, tiếp tục mỉm cười nói:

- Gia gia, một điểm chính yếu nhất là, tuy ta cũng là Chân Thiên Cảnh sơ kỳ, nhưng mà ta có chút thủ đoạn che dấu, coi như là Tiêu Thiên Đức kia cũng không nhất định có thể làm khó dễ được ta!

Khương Tư Nam nói, để cho mấy người lão gia tử hơi yên lòng một chút, nhưng vẫn còn do dự.

Khương Tử Thanh thở dài một hơi nói:

- Tư Nam, tuy ý tứ trong lời nói của ngươi uyển chuyển, nhưng chúng ta vẫn có thể nghe ra, ngươi nói là tu vi bốn người chúng ta quá yếu, sẽ kéo chân sau của ngươi a?

Khương Tư Nam xấu hổ cười cười, liên tục khoát tay nói:

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net