XIX ( Chương 901-950 )

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Chương 901: Ta không đồng ý!

Nhóm: Liliana _ Nguồn : Vipvandan

Cái này để cho hắn làm sao không kích động cùng hưng phấn?

- Ha ha ha, minh chủ đại nhân nói rất đúng, từ hôm nay trở đi Vạn Tiên Liên Minh thành lập, Đế Nhất cùng hai vị Tiên Tử kết hợp, cũng là đại hỉ sự của Vạn Tiên Liên Minh chúng ta, mọi người chúng ta khẳng định đều vô cùng đồng ý!

Đệ Nhất Thánh cười ha ha, mặt đầy ánh sáng màu đỏ, trực tiếp hô lên hai chữ Minh chủ, để cho ánh mắt của mấy cự đầu đại tông môn có chút ngưng tụ, nhưng mà sau khi bọn hắn nghĩ tới điều gì đó, đều nhẹ gật đầu tỏ vẻ đồng ý.

Ngũ Đạo Tông một mực chú ý thái độ của mấy đại cự đầu, giờ phút này chứng kiến bọn hắn lặng yên nhận đồng, nụ cười trên mặt càng hơn vài phần, đồng thời trong ánh mắt nhìn về phía Đệ Nhất Thánh lộ ra vẻ hài lòng.

Đệ Nhất Thánh này thật đúng là biết thời biết thế, hai chữ Minh chủ kia để cho Ngũ Đạo Tông có chút hưởng thụ.

Trong nội tâm Ngũ Đạo Tông cao hứng, nhưng mà trong miệng vẫn đang nói:

- Đệ Nhất sư đệ, lời nói cũng không thể nói lung tung, Vạn Tiên Liên Minh vừa thành lập, Minh chủ còn cần mọi người thương thảo quyết định, hiện tại ta còn không phải Minh chủ, ngươi không được đi quá giới hạn! Bất quá hôm nay ta có thể chủ trì đại hôn của ba vị tân tú, đây đúng là một chuyện đại hỉ sự!

- Ngũ sư huynh, ngài quá khiêm nhượng! Người nào không biết Vạn Tiên Liên Minh này trừ ngươi ra, những người khác nào có tư cách trở thành Minh chủ?

Đệ Nhất Thánh mỉm cười, nhìn mấy đại cự đầu kia, thấy bọn họ đều trầm ngâm, tiếp tục nói:

- Có thể do minh chủ chủ trì đại hôn hôm nay, cái này chính là vinh hạnh của ba vị tân tú a!

- Đúng vậy, minh chủ chủ trì đại hôn, chính là một đoạn giai thoại!

- Cũng chỉ có thiên kiêu như Đế Nhất sư huynh, mới có thể xứng với hai vị Tiên Tử!

- ...

Mọi người ngươi một lời ta một câu, nhao nhao mở miệng theo đuôi, trên mặt tràn đầy dáng tươi cười nịnh nọt.

Trong ánh mắt của Long Ngưng Tuyết và Long Thu Nguyệt đều lộ ra một tia lãnh mang cùng lửa giận, nếu không phải không thể nói chuyện, các nàng đã sớm mở miệng khiển trách, chưa từng nghĩ Đại La Thiên Tông đệ nhất Thái Thượng trưởng lão sẽ vô sỉ như thế.

Đồng thời trong lòng các nàng cũng cảm thấy một cỗ bi ai, nhìn Đế Nhất bao phủ ở trong tiên quang trầm ngâm không nói, trong nội tâm hai người đều đồng thời hiện ra một khuôn mặt thanh tú.

- Cũng không biết Khương sư đệ thế nào... Hi vọng hắn đi càng xa càng tốt, ngàn vạn lần không nên gặp được người Ngũ Hành Thánh Tông!

Trong nội tâm Long Ngưng Tuyết khẽ thở dài một tiếng, ánh mắt hiện lên một tia phức tạp.

- Để cho ba người bọn họ kết hôn, ta không đồng ý!

Vừa lúc đó, trong hư không vang lên một thanh âm lạnh nhạt mà vang dội, như Thiên Lôi cuồn cuộn, lập tức đè xuống thanh âm của tất cả mọi người.

Mọi người ngạc nhiên, trong ánh mắt lộ ra một tia kinh ngạc, ai to gan lớn mật như vậy, dám nói như thế ở loại trường hợp này, chẳng lẽ không muốn sống nữa sao?

Mà Long Ngưng Tuyết cùng Long Ngưng Tuyết nghe được câu này, thân thể mềm mại rung mạnh, đột nhiên quay đầu, ánh mắt mang theo thần sắc mừng rỡ, nhìn về phía nơi phát ra thanh âm.

Thanh âm quen thuộc, sẽ là hắn sao?

Ông!

Một đạo kim quang sáng chói lập lòe, ở trong hư không xuất hiện một thiếu niên thanh tú, tóc đen rối tung, dáng người kiện tráng như rồng, tư thế oai hùng bất phàm, thân mặc áo trắng, lưng đeo Hắc Bạch song kiếm, tuy không hoàn mỹ giống như Đế Nhất, lại có một loại khí chất đỉnh thiên lập địa, bộc lộ tài năng.

Khương Tư Nam đạp hư mà đến, ánh mắt lạnh nhạt mà bình tĩnh, từng bước một đi tới trên Ngũ Hành Thiên Cung, nhìn mọi người chậm rãi nói:

- Cái gọi là Vạn Tiên Liên Minh, cũng không quá đáng là một đám hèn hạ vô sỉ, gà đất chó kiểng mà thôi, đại hôn của ba người bọn họ, ta không đồng ý!

Thanh âm của Khương Tư Nam lạnh nhạt, có một loại phong mang không sợ hết thảy, trong khoảng thời gian ngắn vậy mà để cho hiện trường lặng ngắt như tờ.

- Khương Tư Nam?

Ánh mắt của mọi người đều chấn động, nhận ra Khương Tư Nam, thiếu niên đảo loạn thế cục phong vân của Chân Cương Đại Lục kia, hôm nay đã đi tới Ngũ Hành Thánh Tông.

- Hắn là Khương Tư Nam sao? Ba ngày trước chém giết Thanh Hà Thành thành chủ, đại náo Đại La Thiên Tông, bị mười Vương giả vây công, chém giết Kiếm Vương Trần Nguyên Canh, hơn nữa toàn thân trở ra, dĩ nhiên là thiếu niên thanh tú như thế!

Có người thì thào tự nói, nhìn thiếu niên thanh tú trước mắt, rất có một loại cảm giác không chân thực.

Nhưng mà sắc mặt của bọn người Ngũ Đạo Tông, Đệ Nhất Thánh lại bắt đầu âm trầm xuống, bọn hắn cũng không nghĩ tới, Khương Tư Nam sẽ dám tới nơi này quấy rối, chẳng lẽ hắn không sợ chết sao?

Ngay cả Đế Nhất nguyên bản nhắm nghiền hai mắt, giờ phút này cũng mở đôi mắt mờ ảo lạnh lùng, lóe ra một tia phong mang kỳ dị, nhìn về phía thiếu niên ở trên hư không kia.

- Tiểu súc sinh, ở đây có chỗ cho ngươi nói chuyện sao? Còn không mau cút tới dập đầu bồi tội, nếu không hiện tại ta liền để ngươi máu phun ba thước!

Ánh mắt của Đệ Nhất Thánh lạnh như băng, tản mát ra một tia sát cơ.

Trong lòng của hắn cũng rất khiếp sợ, nếu như không phải Sâm La trong ở Đại La Thiên Tông tự mình truyền tin tức đến, hắn căn bản không thể tin được, Khương Tư Nam sẽ trở nên nghịch thiên như thế!

Rõ ràng còn không phải Vương giả, nhưng lại có thể chém giết Vương giả, còn ở dưới hơn mười Vương giả vây công lông tóc không thương, đây quả thực giống như mộng ảo!

Nhưng mà, phảng phất như Khương Tư Nam không có chứng kiến Đệ Nhất Thánh, mà từ trong hư không rơi vào bên người Long Ngưng Tuyết cùng Long Thu Nguyệt, đánh ra một chưởng.

Oanh!

Kim hà bộc phát, phong mang vô tận cuốn sạch tất cả, trực tiếp đập bay đám cường giả muốn xông lên ở chung quanh kia, sau đó ôn hòa cười cười nói với Long Ngưng Tuyết cùng Long Thu Nguyệt.

- Ngưng Tuyết, Thu Nguyệt, ta tới chậm!

Mấy chữ vô cùng đơn giản, lại làm cho Long Ngưng Tuyết cùng Long Thu Nguyệt một mực dừng ở trên người Khương Tư Nam, hai mắt đỏ hồng, có chất lỏng óng ánh chậm rãi chảy xuống, giờ phút này tất cả ủy khuất cùng tuyệt vọng trong nội tâm, đều ở dưới một câu nói kia chậm rãi tiêu tán.

Long Ngưng Tuyết cùng Long Thu Nguyệt đều lắc đầu, nhịn không cho nước mắt chảy xuống, lộ ra dáng tươi cười để cho bách hoa ảm đạm thất sắc, nụ cười này... khuynh quốc khuynh thành.

Mọi người chung quanh đều bị nụ cười này ảnh hưởng, hơi có chút thất thần, thậm chí bọn hắn có chút ghen ghét Khương Tư Nam, thiếu niên này có tài đức gì, vậy mà để cho hai vị Tiên Tử vì hắn rơi lệ, cũng vì hắn mỉm cười?

-----o0o-----

Chương 902: Quyết đấu Đế Nhất!


Chương 902: Quyết đấu Đế Nhất!

Nhóm: Liliana _ Nguồn : Vipvandan

Nhưng thái độ bỏ qua của Khương Tư Nam, lại triệt để chọc giận Đệ Nhất Thánh.

- Tiểu súc sinh, ta đang nói chuyện với ngươi ngươi không nghe thấy sao? Hôm nay ngươi lại có gan một mình một người đến Ngũ Hành Thánh Sơn, ta ngược lại muốn xem ngươi có bản lãnh gì, đợi lát nữa ta sẽ để ngươi muốn sống không được, muốn chết không xong!

Khương Tư Nam vẫn như không có nghe Đệ Nhất Thánh nói, mà nhìn Long Ngưng Tuyết cùng Long Thu Nguyệt mỉm cười, thân mật lau nước mắt trên gương mặt hai người nói:

- Đừng khóc nữa, lại khóc liền không xinh đẹp rồi! Yên tâm, hôm nay ta đến, liền không có bất kỳ người nào có thể bức bách các ngươi!

Khương Tư Nam nói rất nhạt, nhưng lại có một loại kiên quyết cùng tự tin.

Cuối cùng, Khương Tư Nam mới xoay đầu lại, tùy ý liếc nhìn Đệ Nhất Thánh, nhàn nhạt nói:

- Là lão cẩu nào sủa bậy ở đây?

- Cái gì?

Khóe miệng của tất cả mọi người có chút co lại, không nghĩ tới Khương Tư Nam lại dám nhục nhã Đệ Nhất Thánh, phải biết rằng bất kể như thế nào, Đệ Nhất Thánh cũng là một Vương giả đỉnh cấp, chiến lực vô cùng cường đại.

Nghe được Khương Tư Nam nói, Đệ Nhất Thánh tái mặt, trong ánh mắt khởi động lấy lửa giận khủng bố.

- Khương Tư Nam, ngươi muốn chết!!!

Trong ánh mắt của Đệ Nhất Thánh lộ ra một tia sát cơ, điên cuồng hét lên, khí tức cuồng bạo bộc phát ra, lửa giận ngập trời, muốn đánh về phía Khương Tư Nam.

- Sư tôn, để cho ta tới!

Vừa lúc đó, một thanh âm nhàn nhạt truyền đến, thân ảnh hoàn mỹ vô khuyết của Đế Nhất chậm rãi đứng lên.

Đệ Nhất Thánh sững sờ, nhìn khuôn mặt lạnh nhạt của Đế Nhất, cuối cùng hắn vẫn chậm rãi gật đầu, tràn ngập sát cơ nhìn Khương Tư Nam nói:

- Tốt! Đế Nhất, ngươi tự tay giết hắn đi!

Đế Nhất vừa đứng lên, liền giống như thần dương sáng chói, trở thành tiêu điểm của mọi người.

Hắn là hoàn mỹ như vậy, toàn thân hoàn mỹ vô khuyết, trần thế bất nhiễm, cả người bao phủ ở trong tiên quang, tựa như một Tiên Vương tuyệt thế

Nhất là đôi mắt của hắn, sáng chói như thần dương, thâm thúy như tinh không, tràn đầy khí tức thần bí, hắn lạnh nhạt nhìn thoáng qua mọi người, liền để cho mọi người cảm giác tự ti mặc cảm, phảng phất như đối mặt với thiên địa, đối mặt một tồn tại vô thượng, không tự giác được sinh ra kính ý.

Đế Nhất đứng ở nơi đó, không có tư thái kiêu căng gì, nhưng lại cho người một loại cảm giác trời sinh liền cao cao tại thượng.

Có ít người, từ nhỏ liền là Thiên Địa sủng nhi.

Ngay cả Khương Tư Nam cũng không thể không tán thưởng, những lời này dùng để hình dung Đế Nhất là không thể phù hợp hơn.

Giờ phút này, Trọng Lê Trận Vương cũng lặng yên trở lại, vốn hắn tràn đầy sát cơ với Khương Tư Nam, nhưng sau khi nhìn thấy Đế Nhất đứng ra, lại tự nhiên lui về, như trước ngồi ở bên người Ngũ Đạo Tông.

- Có kết quả không?

Ngũ Đạo Tông nhàn nhạt hỏi.

Trọng Lê Trận Vương nhẹ gật đầu, lạnh như băng nhìn Khương Tư Nam nói:

- Đúng vậy! Những người kia là được tiểu súc sinh này cứu đi, hơn một năm không thấy, không ngờ hắn lại trưởng thành đến tình trạng này, thật làm cho người ta khó có thể tin, trừ khi...

- Chí Tôn truyền thừa?

Ánh mắt của Ngũ Đạo Tông co rụt lại, chậm rãi hộc ra mấy chữ, sau đó nhìn thoáng qua Khương Tư Nam cùng Đế Nhất xa xa, chậm rãi nói:

- Thật sự là càng ngày càng có ý tứ!

Đế Nhất đứng thẳng ở trong hư không, trên cao nhìn xuống bao quát Khương Tư Nam, thản nhiên nói:

- Hai người bọn họ là nữ nhân của ta, ngươi không thể động!

- Chê cười!

Khương Tư Nam lạnh lùng cười nói:

- Lúc nào các nàng thành nữ nhân của ngươi? Ngược lại là ngươi, thân là Chân Truyền Đệ Tử của Đại La Thiên Tông, vậy mà phản bội tông môn, khi sư diệt tổ, cùng lão cẩu Đệ Nhất Thánh một giuộc, ngươi có tư cách gì đứng ở trước mặt ta?

Khương Tư Nam chính nghĩa lẫm nhiên, có một cỗ tính tình cương trực xông lên thương khung.

Thanh âm của hắn rất lạnh, trong lòng có một cỗ khí tức hậm hực, Đế Nhất là đệ nhất Chân Truyền Đệ Tử của Đại La Thiên Tông, thiên phú vô song, là hi vọng của Đại La Thiên Tông.

Tuy Khương Tư Nam có chút ma sát với Đế Nhất, nhưng mà đứng ở góc độ đại nghĩa tông môn, Khương Tư Nam vẫn hi vọng Đế Nhất có thể lớn lên, trở thành trụ cột của tông môn.

Nhưng mà thật không ngờ, lão cẩu Đệ Nhất Thánh phản bội tông môn, ngay cả Đế Nhất cũng đi theo khi sư diệt tổ, xem tình hình hôm nay, chỉ thiếu chút nữa liền thay đổi địa vị, vùi đầu vào môn hạ của Ngũ Hành Thánh Tông rồi.

Đế Nhất nghe Khương Tư Nam nói, cũng không có chút tức giận nào, thanh âm lạnh nhạt như trước:

- Ta nói phải, hai người bọn họ liền là nữ nhân của ta! Về phần phản bội tông môn, bất quá là chê cười mà thôi, ta chưa bao giờ phản bội tông môn, bởi vì ta không phải người của Đại La Thiên Tông!

- Ngươi cho rằng ngươi là ai? Ngươi là Chí Tôn, hay Chân Tiên? Ngươi cho rằng ngươi có thể khống chế vận mệnh của người khác sao?

Khương Tư Nam lạnh lùng cười cười, thanh âm rất cao, có một loại khí tức kịch liệt, ánh mắt của hắn nhìn về phía Đế Nhất cũng càng ngày càng lạnh.

- Tông môn bồi dưỡng ngươi, truyền cho ngươi thần thông, truyền đạo giải thích nghi hoặc giúp ngươi, ngươi lại nói cho tới bây giờ không phải người của Đại La Thiên Tông? Đã như vậy, hôm nay ta sẽ thay tông môn thanh lý môn hộ!

Trên người Khương Tư Nam, kim quang sáng chói xông thẳng lên trời, khí huyết sôi trào, hắn cảm thấy một loại bi ai, thủ tịch đệ tử của Đại La Thiên Tông, thiên tài Đế Nhất phản bội tông môn, một đám Thái Thượng trưởng lão đều khi sư diệt tổ, giống như ngoại trừ chưởng giáo Chân Nhân Phong Thiên Quân cùng sư tôn Dịch Thiên Cơ, những người khác tất cả đều là tiểu nhân hèn hạ vô sỉ!

Tại sao Đại La Thiên Tông lại thành như thế này? Khương Tư Nam không nghĩ ra.

Nhưng mà hắn đứng ở trước mặt Đế Nhất, đứng ở trong Ngũ Hành Thiên Cung, huyết dịch của hắn đều thiêu đốt, cần một trận đại chiến đến phát tiết.

- Ta không phải Chí Tôn, cũng không phải Chân Tiên, nhưng ta nhất định sẽ siêu việt bọn hắn, đạt tới độ cao ngươi không tưởng tượng đến!

Thanh âm của Đế Nhất vẫn rất bình thản, không có bất kỳ cảm tình chấn động, phảng phất như không có chuyện gì có thể làm cho tâm tình của hắn phát sinh biến hóa.

Con ngươi thâm thúy của hắn nhìn chằm chằm vào Khương Tư Nam, nói:

- Ta nói ta không phải người Đại La Thiên Tông, điểm này là sự thật, bất quá ta không cần giải thích với ngươi! Mà ngươi... Xác định muốn chiến một trận với ta sao?

Đế Nhất bước ra một bước, hư không phảng phất như chấn động thoáng một phát, có một cỗ khí tức mênh mông mờ ảo tán phát ra, kích động Thiên Địa, để cho tất cả mọi người chấn động.

-----o0o-----

Chương 903: Thân thể chí cường


Chương 903: Thân thể chí cường

Nhóm: Liliana _ Nguồn : Vipvandan

- Rốt cục cũng chiến sao?

Trong ánh mắt mọi người đều lộ ra một tia chờ mong, nhìn hai người trước mắt.

Một cái là Đế Nhất thần bí khó lường, được xưng tuyệt thế thiên tài không kém gì Thánh Tử, không có người thấy hắn ra tay, người thấy hắn xuất thủ đều đã chết.

Hơn nữa một bước vừa rồi kia, tác động Thiên Địa đại thế, để cho hắn phảng phất như dung hợp lại với Thiên Địa, để cho Khương Tư Nam ở thời điểm đối mặt Đế Nhất, như đối mặt cả phiến thiên địa.

Một cái khác là Khương Tư Nam, thiếu niên thiên tài mới quật khởi mấy năm gần đây, phong ấn Ma Tôn, chưa tới Vương giả nhưng có thể chém giết Vương giả, lại có thể ở dưới hơn mười Vương giả vây công toàn thân trở ra, đồng dạng là vô cùng yêu nghiệt.

Đối với hai người này quyết đấu, trong nội tâm tất cả mọi người đều tràn đầy chờ mong, muốn chứng kiến tuyệt thế thiên tài đại chiến.

- Chiến!

Khương Tư Nam chỉ đáp lại một chữ, đầu đầy tóc đen bay lên, cả người như một thanh thần kiếm tuyệt thế, bộc lộ tài năng, toàn thân tản mát ra khí chất tự tin vô địch, cùng Đế Nhất xa xa tương đối.

Hơn nữa, khí huyết kim sắc phóng lên trời, pháp lực mênh mông quấy tứ phương, để cho thiên địa Linh khí phảng phất như bạo loạn cả lên.

Đế Nhất dẫn dắt Thiên Địa đại thế, mà Khương Tư Nam thì lợi dụng khí huyết cùng pháp lực bản thân đảo loạn Thiên Địa, hai cỗ khí thế vô cùng cường đại đột nhiên va chạm, sau đó bộc phát ra nổ mạnh như núi thở hải khiếu!

Đế Nhất cùng Khương Tư Nam xa xa tương đối, giữa hai người núi thở hải khiếu, khí lãng lao nhanh, hào quang sáng chói chiếu rọi tứ phương, một cỗ khí thế bàng bạc bắn ra, sau đó va chạm mạnh.

Ầm ầm!

Thiên Địa rung động ầm ầm, phảng phất như Diệt Thế Thần Lôi đánh xuống, vân hà ở trên chín tầng trời bị quét ngang không còn, khí huyết sôi trào như lửa, hai người đứng ở trong vòng xoáy Thiên Địa, phảng phất như cách muôn đời tuế nguyệt quyết đấu.

Khương Tư Nam nhìn Đế Nhất, trong ánh mắt lập loè tinh mang, hắn cảm thấy áp lực thực lớn, phảng phất như cả thiên địa đại thế đều đặt ở trên người mình, máu thịt toàn thân bị đè ép vô hình.

Nhưng mà áp lực càng lớn, chiến ý trong lòng Khương Tư Nam càng hừng hực, huyết dịch toàn thân sôi trào, ý chí xông phá vân tiêu.

- Chiến!

Khương Tư Nam thét dài một tiếng, tóc đen tung bay, toàn thân kim quang sáng chói, tựa như một Hoàng Kim Chiến Thần, khí huyết như bốc cháy lên, từng sợi hỏa diễm kim sắc vờn quanh Khương Tư Nam.

Nhãn quang của hắn sáng chói, tinh khí thần cả người bốc lên đến cực hạn, nội tâm của Khương Tư Nam cảm nhận được một cỗ khát vọng trước nay chưa có.

Có thể nói, hắn đã mong đợi trận chiến với Đế Nhất này thật lâu, vị đệ nhất Chân Truyền Đệ Tử thần bí kia, được xưng không kém gì Thánh Tử của Ngũ Hành Thánh Tông, từ khi Khương Tư Nam tiến vào Đại La Thiên Tông, liền để cho hắn cảm nhận được áp lực rất lớn.

Nhưng mà, Khương Tư Nam chỉ mang một viên chân thành chi tâm chưa từng có từ trước đến nay, vượt mọi chông gai, hát vang tiến mạnh, rốt cục vào hôm nay, có thể đường đường chính chính đứng ở chỗ này, cùng Đế Nhất chiến một trận!

- Ngươi không tệ! Hơn một năm phát triển xác thực rất kinh người, nhưng mà hôm nay coi như ngươi có thể đứng ở trước mặt ta, ngươi cũng không có bất kỳ cơ hội nào!

Thanh âm của Đế Nhất rất lạnh nhạt, không có chút hương vị vênh váo hung hăng, chỉ một câu vô cùng đơn giản, phảng phất như lẽ ra nên như thế, tản mát ra ý chí vô địch cùng tự tin mãnh liệt.

Hắn là thiên chi kiêu tử, là số mệnh hóa thân, là thiên tài Thiên Đạo sủng ái, coi như đối mặt Mộng Thương Sinh ở cùng thời đại, hắn cũng không rơi vào thế hạ phong.

Cho nên khi hắn nói với Khương Tư Nam, ngươi không có bất kỳ cơ hội, tất cả mọi người cho rằng đây là đương nhiên, cũng không phải cuồng vọng mới nói như vậy.

- Có cơ hội hay không, phải chiến qua mới biết được! Hơn một năm trước, ta có thể trảm linh thân của ngươi, hôm nay, ta đồng dạng có thể trảm ngươi!

Khương Tư Nam cất bước, trong hư không xuất hiện một cầu vồng, tóc đen của hắn tung bay, kim hà lách thân, nhãn quang như thần dương kim sắc, sáng chói mà thần bí, khí huyết toàn thân phóng lên trời, áp bách về phía Đế Nhất.

Oanh!

Một cỗ pháp lực mênh mông bao phủ hư không, Thiên Địa đại thế bàng bạc trấn áp về phía Đế Nhất.

- Ngươi đã muốn chiến, vậy thì chiến a!

Đế Nhất vừa nói xong, khuôn mặt hoàn mỹ không tỳ vết lạnh nhạt mà bình tĩnh, hắn duỗi ra một chỉ, trong suốt như ngọc, tản ra màu lưu ly xanh biếc, bay bổng đánh về phía Khương Tư Nam.

Oanh!

Một tiếng trầm đục, phảng phất như lăng không sinh ra tiếng sấm, một chưởng này nghênh không tăng vọt biến thành hơn một ngàn trượng, như một Thần Sơn nguy nga, mang theo Thiên Địa chi uy trấn áp xuống.

- Ngươi đã tự tin với nhục thể của mình như thế, vậy thử xem ngươi có tư cách để cho ta toàn lực chiến một trận hay không!

Thanh âm lạnh nhạt của Đế Nhất truyền khắp bốn phía, mà một chưởng lưu ly bất nhiễm kia, lóe ra thần quang màu ngà sữa, ngang trời mà đến, phảng phất như Chân Tiên từ trên chín tầng trời vung đến một chưởng diệt thế, hư không răng rắc giòn vang, vậy mà xuất hiện tí ti vết rạn.

- Giết!

Khương Tư Nam cảm giác toàn thân xiết chặt, phảng phất như cả Thiên Địa đều theo một chưởng kia áp bách về phía hắn, một chưởng này ẩn chứa lực lượng vô cùng khủng bố, hắn lập tức hét lớn một tiếng, cả người như một con Chân Long dâng lên, bay thẳng cửu thiên.

Oanh!

Kim quang vô tận theo quyền mang của Khương Tư Nam bắn ra, huyết khí toàn thân hắn cuồn cuộn, con mắt như tia chớp, oanh về phía Đế Nhất một quyền!

Một quyền này rơi xuống, như một viên tinh thần kim sắc, chiếu sáng thương khung, chấn động đại địa, quyền cương cực lớn bành trướng hơn ngàn trượng, mang theo xu thế vô địch,

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net