XV ( Chương 701-750 )

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Chương 701: Phương thức bạo lực nhất

Nhóm: Liliana _ Nguồn : Vipvandan

Mà hôm nay, Xích Long chiến giáp vừa ra, tuy mọi người thần sắc khác nhau, nhưng trong nội tâm đều thầm thở dài một tiếng, chiến cuộc đã định, Khương Tư Nam thua không nghi ngờ!

- Hừ, Thái Thượng trưởng lão của Hỏa gia quá không tuân thủ quy củ, Xích Long chiến giáp chính là một trong Tứ đại trấn giáo chí bảo của Đan Khí Tông, chỉ có chưởng giáo cùng thiếu chưởng giáo mới có thể sử dụng, bọn hắn thật sự là quá vô sỉ rồi!

Trong ánh mắt Tử Huyên lộ ra thần sắc lo lắng, dậm chân oán hận nói.

- Người Hỏa gia là càng ngày càng khoa trương, thật sự cho rằng Hỏa Nguyên là thiếu chưởng giáo sao? Bất quá ta tin tưởng ca ca, coi như hắn có Xích Long chiến giáp thì như thế nào? Nhất định sẽ bị ca ca đánh răng rơi đầy đất!

Tuy trong ánh mắt Khương Vũ Điệp cũng đầy vẻ lo lắng, nhưng vẫn tự quyết định, phảng phất như cho mình tin tưởng.

Oanh!

Khương Tư Nam đồng dạng một quyền oanh qua, hai quyền tương giao, cảm giác được một cỗ cự lực vô cùng cường đại đánh úp lại, cả người hắn đột nhiên lui về phía sau trên trăm trượng.

Mà Hỏa Nguyên chỉ khẽ run lên, liền đứng vững vàng thân hình.

- Xích Long chiến giáp, thậm chí có hiệu quả tăng lên chiến lực?

Ánh mắt của Khương Tư Nam lóe lên, hắn tự nhiên đã nghe được người chung quanh nói chuyện, thần sắc trở nên có chút trịnh trọng.

Chiến giáp bình thường đều có lực phòng ngự rất mạnh, lại càng không cần phải nói Xích Long chiến giáp này chính là Linh khí Vương phẩm, chỉ sợ coi như là để cho Khương Tư Nam đứng ở nơi đó công kích, cũng không thể công phá Hỏa Nguyên phòng ngự, hơn nữa Xích Long chiến giáp còn có thần hiệu tăng lên chiến lực, quả thật là một kiện chiến giáp vô song.

Khương Tư Nam hơi có chút tâm động, tuy nhục thể của hắn rất cường đại, nhưng lại không đạt được cấp độ Linh khí Vương phẩm.

Kỳ thật Khương Tư Nam cũng có một kiện Linh khí Vương phẩm, chính là Đại La trận điển, có thể biến ảo thành chiến y, ngày bình thường đã bị hắn thiếp thân mặc, nhưng mà Đại La trận điển dù sao không phải Linh khí phòng ngự chân chính, mà là một trận đạo dị bảo.

Khương Tư Nam vì phòng ngừa Đại La trận điển tổn hại, một mực không có thường sử dụng qua.

Đối diện Hỏa Nguyên lạnh lùng nhìn Khương Tư Nam, trong ánh mắt tràn đầy sát cơ nói:

- Ta là Đan Khí Tông thiếu chưởng giáo, hôm nay trấn giết ngươi, coi như là Dịch Thiên Cơ cũng không thể nói cái gì, chịu chết đi!

Khương Tư Nam trợn trắng mắt nói:

- Ngươi nói nhiều như vậy làm gì, ta hôm nay không phải là hảo hảo còn sống sao? Không nên sính miệng lưỡi lợi hại, có bản lĩnh thì giết ta! Hơn nữa ngươi tính toán thiếu chưởng giáo gì, thiếu chưởng giáo chính là Tích Quân tỷ tỷ, ngươi thật sự là chẳng biết xấu hổ!

- Chết!

Trong ánh mắt Hỏa Nguyên bùng lên sát cơ, lập tức quát to một tiếng, toàn thân bay lên trời, một cước đạp về phía Khương Tư Nam, thân hình như điện, nhanh vô cùng.

Lực lượng của Xích Long chiến giáp bị hắn thúc dục đến cực hạn, hắn tự nhận là một cước này Khương Tư Nam tuyệt đối trốn không thoát, hắn là muốn dùng thế sét đánh lôi đình như vậy, dùng lực lượng thân thể Khương Tư Nam am hiểu nhất, đạp đối phương thành chó chết.

Phanh!

Ánh mắt của Khương Tư Nam lạnh lẽo, lập tức một quyền oanh đến, cùng Hỏa Nguyên chạm vào nhau, sau đó tránh ra.

- Lục Như Thương Long Quyết, Kỳ Tật Như Phong! Xâm Lược Như Hỏa!

Trong nháy mắt, tốc độ gấp 10 lần, lực lượng gấp 10 lần phát động, Khương Tư Nam như một Thái Cổ núi lửa phun trào, thần lực vô tận từ trên người của hắn dâng lên.

- Rống!

Khương Tư Nam ngửa mặt lên trời thét dài một tiếng, thanh âm chấn thương khung, để cho Hỏa Nguyên cũng cảm giác được thức hải chấn động, nhưng mà vào thời khắc này, Khương Tư Nam đã bắt được một chân của Hỏa Nguyên.

Xích Long chiến giáp lưu quang tràn ngập các loại màu sắc, bao phủ toàn thân Hỏa Nguyên, pháp lực toàn thân Hỏa Nguyên chấn động, phù văn thần bí lập loè, muốn trực tiếp chấn tay của Khương Tư Nam ra.

Nhưng mà ra ngoài ý định chính là, cánh tay của Khương Tư Nam vậy mà như vòng sắt, chăm chú trói buộc ở trên đùi của hắn.

- Có Xích Long chiến giáp ngươi liền rất giỏi sao?

Khương Tư Nam cười lạnh một tiếng, thần lực vô tận bộc phát, trực tiếp vung Hỏa Nguyên, hung hăng đập về phía Tê Hà sơn.

Ầm ầm!

Thiên địa rúng động, vô số nham thạch bay tứ tung, toàn bộ Tê Hà sơn run rẩy kịch liệt, nhưng mà ra ngoài ý định chính là, lực lượng cuồng bạo vậy mà không để cho sơn thể của Tê Hà sơn đụng phải phá hư gì.

Dù sao đây là Đan Khí Tông chủ phong, lịch đại tiền bối Đan Khí Tông không biết ở chỗ này bày ra bao nhiêu trận pháp phù văn, có bao nhiêu khí tức Tiên đạo tràn ngập, làm cho cả Tê Hà sơn chủ phong tựa như Linh khí cứng rắn.

Mà Hỏa Nguyên bị Khương Tư Nam ném, coi như là mặc Xích Long chiến giáp, nhưng vẫn bị chấn lục phủ ngũ tạng run rẩy.

- Ngươi muốn giết ta?

Khương Tư Nam vung Hỏa Nguyên, nện một tòa nham thạch nặng ngàn vạn cân nát bấy.

- Ngươi muốn làm thiếu chưởng giáo?

Hỏa Nguyên ở trong tay Khương Tư Nam, tựa như một cự chùy, một ngọn núi nhỏ cách đó không xa bị san bằng.

- Ngươi muốn ra tay với muội muội ta?

Giữa sườn núi một Nham Tương hồ nho nhỏ, trực tiếp bị Hỏa Nguyên đập nổ tung, bắn ra sóng nham tương cao mấy trăm trượng, sau đó lại hung hăng rơi xuống.

- Rầm rầm rầm!

Mọi người phảng phất như hóa đá, trong ánh mắt tràn đầy thần sắc không thể tưởng tượng nổi, chứng kiến Hỏa Nguyên bị Khương Tư Nam vung, coi như vũ khí, ở trên Tê Hà sơn trắng trợn bạo nện, loại khí tức cuồng dã kia để cho mọi người chung quanh tắc luỡi.

Cái này cũng quá mộng ảo đi? Ai có thể nghĩ đến, đường đường Đan Khí Tông Nhị sư huynh Hỏa Nguyên, thiên tài yêu nghiệt, mặc trấn giáo chí bảo Xích Long chiến giáp, lại vẫn bị người đánh như chó chết?

Hư không run rẩy, Thiên Địa ầm ầm, nham thạch vô tận kích bắn, mặc cho Hỏa Nguyên giãy dụa như thế nào, cũng căn bản tránh thoát không được bàn tay của Khương Tư Nam.

- Khương Tư Nam, ta nhất định phải làm cho ngươi muốn sống không được muốn chết không xong, bị tra tấn muôn đời, thần hồn vĩnh viễn trấn Cửu U, trọn đời không được siêu sinh!

Giờ phút này Hỏa Nguyên cơ hồ muốn ngất đi, trên đỉnh đầu sung huyết, trên mặt dữ tợn như Ma Thần, phát ra thanh âm vô cùng thê lương, hàm răng đều cắn nát.

Hắn đối với Khương Tư Nam đã hận đến cực hạn, nếu hiện tại Khương Tư Nam ở ngay bên miệng hắn, nói không chừng hắn có thể trực tiếp dùng miệng cắn thịt Khương Tư Nam nuốt vào.

Hận không thể ăn thịt uống máu!

-----o0o-----

Chương 702: Hỏa Sí ra tay


Chương 702: Hỏa Sí ra tay

Nhóm: Liliana _ Nguồn : Vipvandan

Lúc này đây, Hỏa Nguyên ở Đan Khí Tông thanh danh là triệt để xong, trong ánh mắt của hắn lộ ra thần sắc vô cùng hối hận, nếu không phải hắn ỷ vào Xích Long chiến giáp, muốn cùng Khương Tư Nam cứng đối cứng, sinh sinh đánh bại đối phương.

Nếu hắn có thể dựa vào lực lượng của Xích Long chiến giáp, trực tiếp thi triển ra thần thông cường đại, có lẽ kết cục sẽ không giống như bây giờ.

Nhưng mà trên thế giới không có nếu như, giờ phút này xương cốt toàn thân Hỏa Nguyên cơ hồ bị chấn nát rồi.

Hơn nữa để cho Hỏa Nguyên sợ hãi chính là, Xích Long chiến giáp ở trong tay Khương Tư Nam, phảng phất như Long uy thần bí tiêu tán, căn bản phát huy không ra lực lượng vốn có của hắn.

Đây chính là Xích Long chiến giáp a, nghe nói là dùng thần cốt của Long tộc luyện chế thành, vô cùng cường đại, nhưng mà Long uy kia tại sao lại biến mất rồi?

- Hắc hắc, Tư Nam tiểu tử, Xích Long chiến giáp này quả nhiên bất phàm, vậy mà thật là thần cốt của Long tộc chúng ta luyện chế thành, hơn nữa là một Long tộc Vương Thiên cảnh, thứ tốt nha!

Thanh âm của Long Hoàng vang lên, Xích Long chiến giáp này sở dĩ phát huy không ra uy lực, cũng là bởi vì Long Hoàng đã trấn áp Long uy, tăng thêm Khương Tư Nam đột nhiên bộc phát thần lực, mới khiến cho Hỏa Nguyên một mực không cách nào giãy giụa.

- Long tộc Vương Thiên cảnh? Có lợi hại như ngươi không? Long tộc Vương Thiên cảnh này cũng có thể luyện chế thành Xích Long chiến giáp, nếu như là chân cốt của ngươi có phải có thể luyện chế ra Linh khí Hoàng đạo hay không?

Con mắt của Khương Tư Nam sáng ngời, một bên đánh Hỏa Nguyên tơi bời, một bên nói.

Sắc mặt Long Hoàng đen thui, hậm hực nói:

- Không nên nói bậy bạ, tiểu nương bì Hoàng Thiên Y kia, ta sớm muộn gì cũng tìm nàng báo thù! Bổn tọa chính là Hoàng tộc Chân Long, tự nhiên có thể luyện chế Linh khí Hoàng đạo, Long tộc chúng ta dùng huyết mạch đến luận thiên phú, mà huyết mạch cao thấp là long trảo bao nhiêu, Giao Long là Long tộc kém nhất, chỉ có một hoặc hai cái long trảo, trên là Hỏa Long, Băng Long, Hắc Long cùng Hồng Long các loại Long tộc bình thường, sẽ có ba hoặc bốn long trảo, mà Ngũ Trảo Kim Long là Hoàng tộc trong Long tộc, huyết mạch đã xem như cường đại nhất, ở trong phàm giới cao nhất có thể đạt tới sáu trảo, mà bảy trảo chỉ có phi thăng Tiên giới, trở thành Thiên Long mới có thể được, trong truyền thuyết, Tổ Long ở thời kỳ Thái Cổ Hồng hoang, chính là cửu trảo, làm một Thiên Đế, vô cùng cường đại!

Sau khi Long Hoàng nói xong, trong ánh mắt lộ ra một tia hướng tới.

Khương Tư Nam phân ra một tia thần thức, nhìn Long Hoàng trong Hồng Mông Tạo Hóa Tháp, có chút hồ nghi nói:

- Không nghĩ tới ngươi cũng có năm long trảo, thế nhưng mà ngươi đen như vậy, ở đâu như là Ngũ Trảo Kim Long?

Long Hoàng hừ lạnh một tiếng, ngạo nghễ nói:

- Hắc Long thì như thế nào? Chỉ cần cố gắng tu luyện, tăng lên huyết mạch, coi như là một Giao Long cấp thấp nhất, cũng có khả năng đạt tới ngũ trảo Hoàng tộc, chỉ có điều cái kia quá gian nan, mà bổn hoàng là dựa vào cố gắng của mình, đạt tới ngũ trảo Hoàng tộc, hơn nữa ta cảm giác được hiện tại ẩn ẩn có xu thế muốn dài ra long trảo thứ sáu!

Khương Tư Nam xem xét, quả nhiên phát hiện, ở dưới thân thể cao lớn của Long Hoàng, bên cạnh năm long trảo vô cùng sắc bén, có một cục u thịt, phảng phất như có đồ vật gì đó muốn từ bên trong dài ra.

- Lại nói tiếp cái này còn phải đa tạ ngươi, lực lượng Ngũ Hành Bản Nguyên đối với huyết mạch của ta có chỗ tốt rất lớn, ta có dự cảm, chờ ngươi mở ra hai tầng không gian cuối cùng, hấp thu lực lượng trong đó, ta rất có thể đạt tới huyết mạch sáu trảo Chân Long!

Long Hoàng cũng nhịn không được nữa có chút kích động.

- Sáu trảo Chân Long sao? Đều nói Long tộc một thân là bảo, nếu lão tiểu tử này đạt đến sáu trảo Chân Long, đến lúc đó sau khi giúp hắn cải tạo thân thể, mỗi ngày lấy chút Long Huyết, nhổ mấy cái Long Lân, thu chút Long Tiên (*nước miếng), ta há không phải phát tài?

Trong nội tâm Khương Tư Nam thầm suy nghĩ, không có hảo ý nhìn Long Hoàng, lập tức để cho Long Hoàng toàn thân run rẩy, cảm giác được ánh mắt của tiểu tử này quá tà dị.

Ầm ầm!

Hỏa Nguyên bị Khương Tư Nam vung mạnh, hung hăng đập phá mấy trăm lần, tăng thêm Xích Long chiến giáp không có cách nào phát huy tác dụng, Hỏa Nguyên trực tiếp bị nện trọng thương, lục phủ ngũ tạng đều sắp vỡ vụn, khí tức cả người trở nên vô cùng suy yếu.

- Ca ca sẽ không đập chết Hỏa Nguyên chứ? Bất quá dùng phương thức như vậy, nhìn xem thật sự là thoải mái!

Khương Vũ Điệp có chút hồ nghi nói, con mắt cười thành trăng lưỡi liềm cong cong, sáng lóng lánh vô cùng đáng yêu.

- Cái này cũng quá... Bạo lực rồi! Bất quá, ta thích!

Tử Huyên cùng Phương Tình Tuyết cũng đều mỉm cười, các nàng ở đây hơn hai năm, đã thấy được Tu Chân giới tàn khốc, mạnh được yếu thua, cường giả vi tôn, cũng không cảm giác Khương Tư Nam đánh Hỏa Nguyên tơi bời có cái gì không đúng, nếu không phải Khương Tư Nam kịp thời đuổi tới, nói không chừng ba người các nàng cũng đã bị Hỏa Nguyên bắt đi.

Nhưng mà Khương Tư Nam làm, lại để cho vài người nhịn không được.

- Oanh!

Một đạo Đại Thủ Ấn pháp lực khổng lồ ở trong hư không ngưng kết, hạo hạo đãng đãng khoảng chừng hơn một ngàn trượng, tản mát ra khí tức cuồng bạo, để cho Thiên Địa chung quanh chấn động, hung hăng vỗ về phía Khương Tư Nam.

- Tiểu súc sinh, dừng tay cho ta!

Một tiếng hét to già nua vang lên, trong hư không xuất hiện một lão giả mặc hồng bào, khuôn mặt uy nghiêm, râu tóc bạc trắng, đúng là gia gia của Hỏa Nguyên Hỏa Sí!

Khương Tư Nam cũng cảm nhận được một kích khủng bố của Vương giả, không cần suy nghĩ, một cước liền đạp Hỏa Nguyên lên hư không, nghênh đón về phía Đại Thủ Ấn, mà chính hắn thì lập tức hóa thành thanh phong, lui về phía sau hơn vạn trượng, xa xa nhìn Hỏa Sí, thần sắc vô cùng cảnh giác.

Đây chính là một Vương giả, hơn nữa là Vương giả thực lực thâm bất khả trắc, Khương Tư Nam ở trong tay hắn căn bản không có lực trở tay.

Mà Hỏa Sí chứng kiến Khương Tư Nam trực tiếp vứt Hỏa Nguyên ra, sắc mặt lập tức trầm xuống, Đại Thủ Ấn tán đi, tiếp được Hỏa Nguyên, lấy ra mấy viên Linh Đan thanh quang sáng chói cho hắn ăn vào.

Hỏa Nguyên cũng đã bị Khương Tư Nam nện hôn mê bất tỉnh, giờ phút này ở dưới tác dụng của Linh Đan tỉnh lại, thấy được gia gia của mình, hai mắt lập tức đỏ hồng, chỉ vào Khương Tư Nam dữ tợn nói:

- Gia gia, giúp ta giết hắn đi!

Giờ phút này hắn đã hận chết Khương Tư Nam, cái gì cũng không để ý chỉ muốn Khương Tư Nam chết.

-----o0o-----

Chương 703: Lục đục với nhau


Chương 703: Lục đục với nhau

Nhóm: Liliana _ Nguồn : Vipvandan

- Nguyên nhi yên tâm, ta đã muốn mệnh của tiểu súc sinh này!

Hỏa Sí chứng kiến cháu của mình bị Khương Tư Nam kích thương thành như vậy, trong ánh mắt lóe ra sát cơ rừng rực, nhìn Khương Tư Nam, khí tức toàn thân cuồng bạo như núi lửa phun trào.

Khương Tư Nam chứng kiến Hỏa Sí không nói một lời liền muốn động thủ, lập tức hoảng sợ, vội vàng hô:

- Diệp Chân Nhân, ngươi xem cuộc vui cũng nên xem đủ rồi a? Không xuất hiện nữa cái mạng nhỏ của ta sẽ không còn!

- Cái gì? Chưởng giáo Chân Nhân?

Hỏa Sí cùng tất cả mọi người đang xem cuộc chiến biến sắc, thật không ngờ chưởng giáo Chân Nhân cũng ở nơi đây.

Ông!

Trong hư không khẽ run lên, như gợn sóng tách ra, từ đó xuất hiện một trung niên nhân nho nhã, nhãn quang thâm thúy mà cơ trí, có một loại khí thế không giận tự uy, bao phủ ở trong hào quang xích sắc, mới vừa xuất hiện liền để cho phiến thiên địa này run rẩy không thôi.

- Tham kiến chưởng giáo Chân Nhân!

Mọi người thấy thân ảnh của Diệp Cương, đều không dám lãnh đạm, nhao nhao khom mình hành lễ.

Diệp Cương lại mỉm cười, nhìn Khương Tư Nam nói:

- Ngươi cái Tiểu hoạt đầu này, vậy mà nhìn ra ta sớm liền đến nơi này, ánh mắt xem như không kém, bất quá ngươi làm ra động tĩnh lớn như thế, đây là ý định hủy Tê Hà sơn của ta sao?

Trong thanh âm Diệp Cương mang theo nụ cười thản nhiên, có một loại cảm giác trưởng bối răn dạy vãn bối, nhưng rất tùy ý, phảng phất như căn bản không có coi Khương Tư Nam cùng Hỏa Nguyên chiến đấu là chuyện quan trọng.

Mọi người thần sắc khác nhau, đều có chút nghiền ngẫm, không phải chưởng giáo Chân Nhân cùng Khương Tư Nam có quan hệ gì chứ?

Khương Tư Nam nhếch miệng, hắn biết rõ Diệp Cương kỳ thật sớm đã đến, chỉ có điều một mực ở bên cạnh xem cuộc chiến, mục đích đúng là vì nhìn xem tư chất của Khương Tư Nam rốt cuộc yêu nghiệt như thế nào.

Trận đại chiến này, để cho Diệp Cương mừng rỡ không thôi, không nghĩ tới chiến lực của Khương Tư Nam nghịch thiên như vậy, ngay cả Hỏa Nguyên cũng không phải là đối thủ của hắn.

Tuy trong nội tâm Khương Tư Nam đối với Diệp Cương phỉ báng không thôi, nhưng mà vẫn cung kính cúi đầu nói:

- Diệp Chân Nhân, vãn bối bất quá là cùng Hỏa Nguyên luận bàn thoáng một phát, không nghĩ tới vị Hỏa gia Thái Thượng trưởng lão này quá bao che cho con, liều mạng ra tay với vãn bối, kính xin Diệp Chân Nhân làm chủ!

Khương Tư Nam không để ý trên mặt Hỏa Sí âm trầm chút nào, đã sớm xé toang da mặt, vậy cũng không cần phải cố kỵ thể diện Hỏa gia.

Diệp Cương vẫn không nói gì, Hỏa Sí lạnh lùng cười nói:

- Chưởng giáo Chân Nhân, kẻ này vậy mà dịch dung lẻn vào Đan Khí Tông ta, nhất định là lòng mang ý loạn, lão phu ra tay tự nhiên là vì an nguy của Đan Khí Tông ta, kính xin chưởng giáo Chân Nhân ngay tại chỗ giết chết tiểu súc sinh này!

- Đúng vậy, chưởng giáo Chân Nhân, Khương Tư Nam vậy mà dùng tên giả Giang Nam, thông qua Đan Khí Tiên Duyên Hội lẻn vào Tê Hà sơn, nhất định là muốn bất lợi với Đan Khí Tông chúng ta, đối với gian tế căn bản không cần giảng thân phận gì, trực tiếp giết là được!

Giờ phút này Hỏa Nguyên ăn vào Linh Đan chữa thương, trên mặt tái nhợt khôi phục một tia huyết sắc, sắc mặt dữ tợn nhìn Khương Tư Nam nói.

Trong lòng của hắn đối với Khương Tư Nam đã hận tới cực điểm, ở trước mặt mọi người xấu mặt, sẽ đối với thanh danh của hắn tạo thành ảnh hưởng thật lớn, thậm chí có khả năng ảnh hưởng đến tuyển bạt thiếu chưởng giáo.

Diệp Cương lại từ chối cho ý kiến, thần sắc không thay đổi nói:

- Hỏa sư huynh, Hỏa Nguyên sư điệt, chỉ sợ các ngươi là nghĩ sai rồi a? Khương Tư Nam cũng không phải gian tế gì, hắn đến Đan Khí Tông ta, một là vì thăm muội muội của hắn Khương Vũ Điệp, hai là vì trả Đan Lệnh hắn lấy được cho Đan Khí Tông ta, hắn giúp Đan Khí Tông chúng ta tìm về Đan Lệnh, chính là khách nhân tôn quý nhất của Đan Khí Tông ta, các ngươi đối đãi khách nhân như thế, chẳng lẽ là muốn bôi đen thể diện của Đan Khí Tông ta sao?

- Trả Đan Lệnh?

Trong nội tâm Hỏa Sí trầm xuống, thật không ngờ nghìn tính vạn tính Đan Lệnh trong tay Khương Tư Nam, vẫn rơi vào trong tay chưởng giáo Chân Nhân, trong lòng của hắn sát cơ càng thêm hừng hực, giờ phút này cũng lạnh lùng cười nói:

- Nếu muốn trả Đan Lệnh, vì sao không quang minh chính đại đến Tê Hà sơn ta? Ngược lại ẩn nấp thân hình, vụng trộm tiềm hành tiến đến, ta xem tiểu tử này là mưu đồ làm loạn, kính xin chưởng giáo Chân Nhân minh xét, không nên bị tiểu tử này lừa gạt!

- Quang minh chính đại?

Khương Tư Nam cười ha ha, trong ánh mắt lộ ra một tia trào phúng.

- Nếu ta quang minh chính đại tới nơi này, chỉ sợ còn không có nhìn thấy Diệp Chân Nhân, đã bị người Hỏa gia các ngươi giết a! Ban đầu ở trong Thần Ma cổ chiến trường, Hỏa gia các ngươi lấy oán trả ơn truy sát ta, vì chính là đạt được Đan Lệnh, thỏa mãn dã tâm cướp lấy thiếu chưởng giáo vị của các ngươi, nhưng mà hôm nay ta nói cho các ngươi biết, các ngươi đánh sai chủ ý rồi, Đan Lệnh là Tích Quân tỷ tỷ tìm được, Tích Quân tỷ tỷ mới là Đan Khí Tông thiếu chưởng giáo!

Sắc mặt của Hỏa Sí cùng Hỏa Nguyên đều biến đổi, tuy tất cả mọi người biết rõ sự tình Hỏa gia tranh đoạt vị trí thiếu chưởng giáo, nhưng mà thật không ngờ Khương Tư Nam nói công khai như vậy.

Mọi người chung quanh thần sắc biến ảo không thôi, lộ ra một tia hiểu ra.

Bọn hắn tự nhiên biết rõ Hỏa gia ở Đan Khí Tông một nhà độc đại, ngay cả chưởng giáo Chân Nhân cũng không có bị bọn hắn để vào mắt, bởi vậy trong nội tâm mặc dù đối với Hỏa gia bá đạo cảm giác bất mãn, nhưng vẫn không có người nào dám nói.

Diệp Cương nhìn Hỏa Sí cùng Hỏa Nguyên, nhàn nhạt nói:

- Các ngươi thật đúng là to gan! Khương Tư Nam đã nhận được Đan Lệnh, chính là khách nhân tôn quý nhất của Đan Khí Tông ta, không nói đến hắn đã đưa Đan Lệnh trở lại, dù hắn không đưa trở lại, đó cũng là đồ vật hắn có được, nếu Đan Khí Tông chúng ta không phân tốt xấu, liền đi đoạt, vậy cùng Ma Môn có gì khác nhau?

- Hơn nữa vừa rồi ta nghe

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net