XVI ( Chương 751-800 )

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

*1:32pm 20/3/21*

Chương 751: Thần bí ngọc giản (2)

Nhóm: Liliana _ Nguồn : Vipvandan

Hắn là Huyết Ma Tông Đại trưởng lão, như nếu nói ai khác tìm không thấy Trận Vương giải khai ngọc giản cấm chế, hắn lại có chút biện pháp.

Trong nội tâm Huyết Cuồng âm thầm tính toán, cái ngọc giản này đã bị đặt ở đấu giá cuối cùng, hơn nữa là dùng ba đạo cấm chế Vương phẩm phong ấn, bên trong khẳng định có đồ vật khó lường, làm sao cũng phải cướp về xem xem.

Ở dưới Khương Tư Nam cùng Huyết Cuồng kéo, vậy mà cũng có lẻ tẻ mấy người bắt đầu kêu giá, giá cả viên ngọc giản cổ quái này từ từ rảo bước về phía 1000 vạn Linh Thạch Tuyệt phẩm.

Giờ phút này trong nội tâm trung niên mỹ phụ mới xem như thở dài một hơi, nàng hy vọng nhất vẫn là viên ngọc giản này cũng có thể đánh ra giá trên trời, vừa rồi tràng cảnh thật đúng là có phong hiểm lưu phách, nếu không phải Khương Tư Nam hô giá, nói không chừng mọi người thật đúng là không có người ra giá.

Nghĩ tới đây, nàng đối với lăng đầu thanh trong phòng kia cũng sinh ra một tia cảm kích.

- Mị nhi muội tử, vừa rồi tấm da thú ta không có đập đến cho ngươi, cái ngọc giản này ngươi muốn hay không? Nếu ngươi muốn, ta làm sao cũng phải lấy đến tay cho ngươi!

Vương Kiếm Nhân đối với Võ Mị Nhi ở bên cạnh cười lấy lòng nói.

Vừa rồi Hắc bào nhân kia cướp đi tấm da thú, để cho hắn ở trước mặt Võ Mị Nhi mất mặt, lúc này đây hắn suy nghĩ phải lấy lại danh dự.

Nhưng mà Võ Mị Nhi khẽ mĩm cười nói:

- Vương đại ca không cần, ngọc giản này với ta mà nói cũng không có tác dụng gì!

Vương Kiếm Nhân lập tức buồn bực.

- Ta ra 1200 vạn!

Thanh âm Huyết Cuồng vang dội cả đại sảnh.

Giờ phút này, ngay cả Khương Tư Nam cũng nhíu mày, Linh Thạch trên người hắn tăng thêm Linh khí cùng Giáp Tử Đại Đan đấu giá đoạt được, cũng không có nhiều như vậy, không nghĩ tới một ngọc giản cổ quái vậy mà cũng đánh ra giá trên trời như thế.

Huyết Cuồng hô giá, trong đại sảnh liền xuất hiện trầm mặc ngắn ngủi, coi như là ngọc giản này rất có thể cất giấu đại bí mật, nhưng cũng chỉ là có khả năng mà thôi, tốn tiền nhiều như vậy mua cái khả năng, cũng chỉ có đại tông như Huyết Ma Tông rồi.

- 1200 vạn Linh Thạch Tuyệt phẩm lần một! Chư vị đạo hữu, còn có ai muốn ra giá hay không? Phải biết rằng ngọc giản có thể được ba đạo Vương phẩm cấm chế phong ấn, tuyệt đối là không như bình thường!

Trung niên mỹ phụ nhìn quanh toàn trường, tiếp tục châm ngòi thổi gió mỉm cười nói.

Hơn nữa cuối cùng nhất, ánh mắt của nàng rơi vào trên người Hắc bào nhân thần bí kia, lộ ra một tia chờ mong.

Cơ hồ hiện trường tất cả mọi người ánh mắt đều rơi vào trên người Hắc bào nhân, bọn họ đều biết vị này mới thật sự là thâm tàng bất lộ, trực tiếp ném ra Thuần Dương Đan, chỉ sợ ngay cả Vương giả cũng không giàu có như hắn.

Huyết Cuồng cũng rất khẩn trương, nếu nói hiện trường ai đối với hắn uy hiếp lớn nhất, vậy khẳng định là Hắc bào nhân thần bí kia.

Quả nhiên, thanh âm Hắc bào nhân nhàn nhạt vang lên.

- 2000 viên Thuần Dương Đan!

- Tê...

Mọi người nhịn không được hít một hơi khí lạnh, tuy sớm đã có chuẩn bị tâm lý, nhưng vẫn bị đại thủ bút của Hắc bào nhân dọa cho chấn kinh rồi.

Con mẹ nó, người này chẳng lẽ là tìm được một tòa Thượng Cổ di tích sao? Thậm chí có nhiều Thuần Dương Đan như vậy!

Huyết Cuồng nhất thời mặt đen lại, ngay cả Khương Tư Nam cũng liên tục cười khổ.

Ở dưới 2000 viên Thuần Dương Đan uy hiếp, căn bản không có bất luận kẻ nào dám cùng Hắc bào nhân cạnh tranh, không có gì bất ngờ xảy ra, ngọc giản kia lại rơi vào trong tay Hắc bào nhân.

Trong đại sảnh, tất cả mọi người thần sắc biến ảo, thậm chí có người nhìn về phía Hắc bào nhân, trong ánh mắt lộ ra nóng bỏng cùng tham lam.

Ở bọn hắn xem ra, Hắc bào nhân tối đa cũng là nửa bước Vương giả, nhưng mà hắn lấy ra đồ vật đã vượt xa tài phú của nửa bước Vương giả nên có, dĩ nhiên là có ít người trong nội tâm nổi lên tà niệm.

Sau khi Đấu giá hội chấm dứt, tất cả mọi người ở trong Thần Võ đấu giá hội lấy được đồ vật mình mua được, thoả mãn rời đi.

Nhưng mà có chút người ánh mắt lại lập loè, không có ly khai, nhìn thẳng Khương Tư Nam cùng Hắc bào nhân kia.

Trong nội tâm Khương Tư Nam cười lạnh một tiếng, cũng không có để ý, đi tới đằng sau Thần Võ đấu giá hội, khấu trừ vài loại linh tài hắn mua, cuối cùng còn chiếm được 230 vạn Linh Thạch Tuyệt phẩm cùng năm viên Vạn Niên Hàn Tủy.

Khương Tư Nam đối với đấu giá lúc này đây còn rất hài lòng, nhưng mà duy nhất không vui, là có chút quá lộ liễu rồi, đã khiến cho vài người chú ý, chỉ sợ ra ngoài sẽ có chút phiền phức.

Nhất là Vương Kiếm Nhân kia, chỉ sợ là thật sự nhìn chằm chằm vào hắn rồi, bất quá Khương Tư Nam cũng không hối hận, Tu Chân chi đạo, vốn là cùng thiên tranh, cùng địa đoạt, cùng người đấu!

Chỉ là một Vương Kiếm Nhân hắn còn không có để vào mắt, hơn nữa hắn thủ đoạn vô số, coi như đánh không lại, bảo vệ tánh mạng còn không có vấn đề.

Khương Tư Nam kết toán hết vật phẩm đấu giá của mình, trung niên mỹ phụ giãy dụa thân hình như thủy xà, chân thành đi tới.

- Giang đạo hữu, ta có thể mạo muội hỏi một câu, Giáp Tử Đại Đan là ngươi luyện chế sao?

Ánh mắt trung niên mỹ phụ chớp động lên hào quang hấp dẫn, da thịt toàn thân tuyết trắng như ngọc, vừa tới gần Khương Tư Nam thì có một mùi thơm để cho người mặt đỏ tới mang tai truyền đến, nhất là hai luồng trắng nõn trước ngực nàng, hùng vĩ bao la, để cho Khương Tư Nam cơ hồ có chút cầm giữ không được.

Cái trung niên mỹ phụ này thật sự là một yêu tinh.

Trong nội tâm Khương Tư Nam thầm suy nghĩ, bất quá sắc mặt hắn lại không có chút cải biến, nhàn nhạt nói:

- Giáp Tử Đại Đan này cũng không phải ta luyện chế, chỉ là ta trước kia từ trong di tích tìm được!

- Tìm được trong di tích sao?

Trong ánh mắt trung niên mỹ phụ hiện lên vẻ thất vọng, nhưng nàng khẽ mĩm cười nói:

- Giang đạo hữu, về sau nếu tìm được Giáp Tử Đại Đan, kính xin đưa đến Thần Võ đấu giá hội ta, chúng ta nhất định sẽ cho ngươi giá cả vừa ý!

Trung niên mỹ phụ nói xong, thân hình mềm mại dựa vào càng gần, cơ hồ muốn dán ở trên người Khương Tư Nam, toàn thân tản mát ra một cỗ thùy mị để cho người miệng đắng lưỡi khô.

Khương Tư Nam chỉ có thể xấu hổ lui về phía sau một bước, chắp tay nói:

- Yên tâm, nếu ta nhận được Giáp Tử Đại Đan, nhất định sẽ giao cho Thần Võ đấu giá hội đấu giá, tại hạ còn có việc, cáo từ!

Nói xong Khương Tư Nam vội vàng quay người đi ra Thần Võ đấu giá hội.

-----o0o-----

Chương 752: Theo dõi


Chương 752: Theo dõi

Nhóm: Liliana _ Nguồn : Vipvandan

Khóe miệng Trung niên mỹ phụ lộ ra mỉm cười, cảm giác được tráng hán này rất có ý tứ, thoạt nhìn không hề giống thành thục như bề ngoài, càng giống là một thiếu niên không hiểu thế sự.

Nàng giãy dụa thân hình như thủy xà, xuyên qua vài hành lang gấp khúc, đi tới một gian phòng.

- Tra ra thân phận của Giang Nam kia không? Còn có Giáp Tử Đại Đan của hắn đến cùng là từ đâu đến?

Trong phòng có một trung niên nhân mặc đạo bào, giờ phút này đưa lưng về phía trung niên mỹ phụ, đứng chắp tay, toàn thân tản mát ra một cỗ khí tức làm cho lòng người vì sợ mà tâm rung động.

Trung niên mỹ phụ chứng kiến người này, trong ánh mắt lộ ra một tia kính sợ, cung kính nói:

- Khởi bẩm chủ nhân, ta đã tra xét, Giang Nam này thân phận rất không tầm thường, tuy hắn cưỡi Truyền Tống Trận đã bị người tận lực xóa đi dấu hiệu, nhưng mà theo ta phát hiện lạc ấn để lại, hắn hẳn là từ Ly Hỏa vực đến!

- Ly Hỏa vực? Đan Khí Tông sao? Trách không được có thể lấy ra Giáp Tử Đại Đan!

Người trung niên kia thanh âm hơi có chút kinh ngạc, suy nghĩ một chút nói:

- Chuyện này ngươi không cần quản, hắn đã bị Vương Kiếm Nhân còn có những người khác nhìn thẳng, hẳn là đi Thập Vạn Đại Sơn, nhất định còn có thể trở lại Thanh Hà Thành! Nếu hắn có thể vượt qua một kiếp này, nói rõ xác thực đáng giá chúng ta coi trọng, nếu không qua, vậy quên đi!

- Vâng!

Trong nội tâm trung niên mỹ phụ rùng mình, cung kính lui xuống.

Mà giờ khắc này, Khương Tư Nam vừa ra Thần Võ đấu giá hội, đã bị người nhìn chằm chằm rồi.

Trong lòng của hắn cười lạnh một tiếng, dứt khoát cũng không che lấp thân hình, quang minh chính đại đi ra ngoài Thanh Hà Thành.

Ở trong thần hồn của hắn cảm giác, người đi theo hắn còn không ít.

Hắc bào nhân thần bí, Huyết Ma Tông Huyết Cuồng, Vương Kiếm Nhân cùng mấy hộ vệ khí tức lạnh như băng, còn có mấy nửa bước Vương giả, vậy mà tất cả đều theo đi.

Trong nội tâm Khương Tư Nam suy đoán, chỉ sợ trong những người này ngoại trừ Vương Kiếm Nhân là vì mình mà đến, những người khác có lẽ là vì Hắc bào nhân thần bí.

Chỉ là không biết vì sao, Hắc bào nhân vậy mà đi theo lộ tuyến của Khương Tư Nam.

- Thiếu gia, chúng ta đi đối phó tiểu tử Giang Nam kia, Hắc bào nhân làm sao bây giờ? Trên người hắn nhiều Thuần Dương Đan như vậy, rất có thể sẽ rơi vào trong tay đám người Huyết Cuồng!

Một đại năng Thông Thiên Cảnh nhỏ giọng nói với Vương Kiếm Nhân.

Vương Kiếm Nhân lạnh lùng cười nói:

- Giang Nam tiểu tạp chủng này, cũng dám nhục nhã bổn thiếu gia, hôm nay ta muốn giết chết hắn! Về phần Hắc bào nhân kia, các ngươi đều không cần lo lắng, ta đã nói cho gia gia ta biết, Thuần Dương Đan trong tay Hắc bào nhân, tất cả đều là của chúng ta!

- Thành chủ đại nhân muốn tới? Vậy Hắc bào nhân chết chắc rồi!

Mấy đại năng Thông Thiên Cảnh bên người Vương Kiếm Nhân đều là thần sắc chấn động, xem ra Thuần Dương Đan trong tay Hắc bào nhân này quả nhiên là không bình thường, thậm chí ngay cả thành chủ đại nhân cũng bị kinh động đến.

Ở trong Thanh Hà Thành có ba Vương giả, trong đó thành chủ, chủ nhân thần bí của Thần Võ đấu giá hội, còn có một vị tán tu Vương giả, cộng đồng trấn áp Thanh Hà Thành.

Lần này cùng Vương Kiếm Nhân đi ra, tổng cộng có bốn tráng hán khôi ngô, tất cả đều là Thông Thiên Cảnh đỉnh phong, khí tức lạnh như băng, sát khí tràn ngập, là hộ vệ của phủ thành chủ, cực kỳ cường đại.

Ở Vương Kiếm Nhân xem ra, bốn người này đối phó Giang Nam quả thực là dư xài, Giang Nam kia bất quá là Anh Thiên Cảnh sơ kỳ mà thôi.

Hơn nữa đằng sau còn có gia gia của mình áp trận, quả thực là không sơ hở tý nào.

- Mị nhi muội tử đang ở phủ thành chủ chờ ta, chờ ta giết Giang Nam, đoạt địa đồ của Hắc y nhân kia, Mị nhi muội tử nhất định sẽ đối với ta khăng khăng một mực!

Trong nội tâm Vương Kiếm Nhân thầm suy nghĩ, ánh mắt càng thiêu đốt nóng lên.

Ở dưới Vương Kiếm Nhân cố ý phóng nước, thủ vệ của Thanh Hà Thành cũng không có ngăn trở, Khương Tư Nam một đường thông suốt ra Thanh Hà Thành, hơn nữa bay về phía trước vài nghìn dặm, đám người sau lưng kia liền xông tới.

- Mấy vị, mục tiêu của ta chỉ là tiểu tử này, các ngươi đối phó Hắc bào nhân là sự tình của các ngươi, chớ ảnh hưởng ta!

Vương Kiếm Nhân nhàn nhạt nhìn mấy vị nửa bước Vương giả, lạnh lùng cười nói, sau đó vung tay lên, ngoại trừ một thị vệ lưu lại bảo hộ hắn, ba người khác lập tức vây Khương Tư Nam lại.

Ánh mắt Huyết Cuồng xoay chuyển, biết rõ Vương Kiếm Nhân cùng Giang Nam ở trong phòng đấu giá cóân oán, giờ phút này cũng khẽ mĩm cười nói:

- Vương thiếu gia yên tâm, đã như vầy, chúng ta lẫn nhau không quấy nhiễu, mục tiêu của ta chỉ là Hắc bào nhân kia!

Ánh mắt Huyết Cuồng xoay chuyển, gắt gao nhìn thẳng Hắc bào nhân, trong ánh mắt hiện lên một tia tham lam.

Không nói đến trên người Hắc bào nhân có Ẩm Huyết Ma Đao, tấm da thú cùng ngọc giản thần bí, hơn nữa Hắc bào nhân này còn có đại lượng Thuần Dương Đan, nếu đạt được những vật này, chỉ sợ coi như là trùng kích Vương Thiên cảnh cũng không phải là không có khả năng.

Năm nửa bước Vương giả khác cùng Huyết Cuồng cũng đập vào tâm tư giống nhau, sáu người lập tức vây Hắc bào nhân lại.

- Bọn chuột nhắt dấu đầu lộ đuôi, giao ra Trữ Vật Giới Chỉ, chúng ta thả ngươi ly khai! Bằng không mà nói, chớ trách chúng ta không khách khí!

Ánh mắt Huyết Cuồng lạnh như băng nhìn chằm chằm vào Hắc bào nhân, khí tức trên thân cổ đãng, rất có ý tứ một lời không hợp liền trực tiếp động thủ.

- Giang Nam, ngươi có gan chạy a? Như thế nào không chạy? Bổn thiếu gia ở Thanh Hà Thành nhiều năm như vậy, còn không có nhìn thấy người càn rỡ như ngươi, dám cùng bổn thiếu gia đối nghịch, phải có chuẩn bị tiếp nhận lửa giận của ta! Ta cho ngươi một cơ hội, hôm nay nếu ngươi tự đoạn hai tay, dâng Trữ Vật Giới Chỉ, hơn nữa quỳ xuống đất dập đầu cầu xin tha thứ, nói không chừng ta còn có thể buông tha ngươi!

Vương Kiếm Nhân một bộ đoán chừng Khương Tư Nam, cười lạnh nói.

Trong lòng của hắn đã quyết định, coi như là Khương Tư Nam quỳ xuống đất cầu xin tha thứ, hắn cũng sẽ không bỏ qua, nhất định phải làm cho đối phương bị nhục nhã lớn nhất, sau đó lại giết đi.

Khương Tư Nam nhàn nhạt nhìn thoáng qua ba Thông Thiên Cảnh đỉnh phong chung quanh, chậm rãi nói:

- Ta cũng cho ngươi một cơ hội, chỉ cần ngươi dâng lên Túi Trữ Vật, tự phế hai tay, quỳ xuống đất dập đầu cầu xin tha thứ, ta bỏ qua ngươi, như thế nào?

Khương Tư Nam y nguyên trả lại cho Vương Kiếm Nhân.

-----o0o-----

Chương 753: Khủng bố Hắc bào nhân


Chương 753: Khủng bố Hắc bào nhân

Nhóm: Liliana _ Nguồn : Vipvandan

Đối với nhị thế tổ dây dưa không rõ này, trong lòng Khương Tư Nam cũng tràn đầy lãnh ý, nếu Vương Kiếm Nhân thật sự không biết tốt xấu muốn động thủ, hắn tuyệt đối sẽ dùng thế sét đánh lôi đình chém giết.

Chỉ là bốn Thông Thiên Cảnh đỉnh phong hộ vệ, hắn còn không có nhìn ở trong mắt.

Dùng chiến lực của hắn hôm nay, cũng chỉ có nửa bước Vương giả cùng Vương giả chính thức, mới có thể đối với hắn tạo thành uy hiếp, hơn nữa hắn ý định nếu giết Vương Kiếm Nhân, liền trực tiếp dùng Đại Na Di đạo phù đào tẩu, đến lúc đó coi như là gia gia của Vương Kiếm Nhân, cũng bắt không được hắn.

- Cái gì?

Ánh mắt Vương Kiếm Nhân phát lạnh, giận quá mà cười nói:

- Hảo hảo hảo! Tiểu tử, ngươi có gan, không biết ngươi một cường giả Anh Thiên Cảnh sơ kỳ, nơi nào đến tự tin? Đợi lát nữa nếu bổn thiếu gia cho ngươi sống không bằng chết, bổn thiếu gia lấy họ ngươi! Địa Nhị, Địa Tam, Địa Tứ, hảo hảo đánh hắn cho ta!

Thanh âm của Vương Kiếm Nhân vừa dứt, ba Thông Thiên Cảnh đỉnh phong liền giết về phía Khương Tư Nam.

Oanh!

Ba hộ vệ ánh mắt lạnh như băng, trên người tản ra sát khí, đồng thời rút ra một thanh chiến đao, lóe ra hàn mang vô cùng sắc bén, nhất là trong tay Địa Nhị, Khương Tư Nam phát hiện lại Linh khí Tuyệt phẩm mình lấy ra đấu giá.

- Giết!

Khương Tư Nam cũng khẽ quát một tiếng, trong ánh mắt lập tức kim quang sáng chói, không nhìn ba thị vệ hình thành xu thế vây kín, hóa thành một đạo tia chớp kim sắc, một quyền oanh về phía một hộ vệ.

Quyền mang mênh mông, kim quang càn quét khắp nơi, quyền mang vô địch tản ra khí tức mênh mông, để cho thị vệ kia ánh mắt chấn động, thật không ngờ một quyền này của Khương Tư Nam mãnh liệt như vậy, ngay cả hắn cũng cảm thấy uy hiếp thật lớn, lập tức ngăn chiến đao ở trước mặt.

Oanh!

Kim quang bắn ra bốn phía, trên Linh khí Tuyệt phẩm của hộ vệ phù văn nổ tung, thân đao chiến minh, mà hộ vệ kia cũng cảm thấy một cỗ lực lượng truyền đến trên người mình, lục phủ ngũ tạng rung động lắc lư, lập tức bạo lui hơn mười trượng, sắc mặt trở nên trắng bệch.

- Lực lượng thân thể thật mạnh!

Ánh mắt hộ vệ kia trở nên cực kỳ ngưng trọng, trong lòng hắn có chút không ngừng kêu khổ, cũng không biết thiếu gia nhà mình trêu chọc người nào, chỉ là Anh Thiên Cảnh sơ kỳ, lại có thể bộc phát ra lực lượng của Thông Thiên Cảnh viên mãn, nếu đơn đả độc đấu, hắn tin tưởng mình khẳng định không phải đối thủ.

Bá! Bá!

Hai hộ vệ khác giờ phút này cũng phản ứng qua, chiến đao tản mát ra đao mang vô tận, mênh mông như Đao Hà mãnh liệt, chém về phía Khương Tư Nam.

Đồng thời hộ vệ bị Khương Tư Nam đánh lui kia cũng bộc phát pháp lực toàn thân, trên đỉnh đầu xuất hiện một Nguyên Thần hình chiến đao màu đen, tác động lực lượng thiên địa, đao mang như khống chế lực lượng thiên địa, đánh về phía Khương Tư Nam.

Ánh mắt của ba hộ vệ trở nên rất ngưng trọng, đã không có lòng khinh thị mảy may, ba người liên thủ bộc phát ra lực công kích cường đại.

Mà giờ khắc này thần sắc của Vương Kiếm Nhân lại choáng váng.

- Cái này... Cái này... Tiểu tử này đến cùng là người nào? Anh Thiên Cảnh sơ kỳ bộc phát ra chiến lực của Thông Thiên Cảnh viên mãn, đây tuyệt đối là thiên tài chỉ thập đại tông môn đỉnh cấp mới có thể! Nhưng mà vì sao ta không có nghe nói qua tên của hắn?

Địa Nhất ở bên cạnh hắn khẽ thở dài một tiếng nói:

- Thiếu gia, ta xem tiểu tử này có lẽ là thiên tài của thập đại tông môn đỉnh cấp! Giang Nam này rất có thể là dùng tên giả, dù sao Truyền Tống Trận kia cũng không phải là người nào cũng có thể dùng được, tán tu đại năng bình thường cũng dùng không nổi, hơn nữa hắn một chút cũng không sợ ngươi, rất có thể là một đệ tử thiên tài!

Sắc mặt Vương Kiếm Nhân trắng bệch, nếu thật sự trêu chọc một đệ tử thiên tài của thập đại tông môn đỉnh cấp, vậy thật sự là phiền toái, dù sao Thanh Hà Thành bất quá chỉ có ba vị Vương giả, làm sao có thể chống lại tông môn đỉnh cấp? Nếu như xảy ra sự tình, coi như là gia gia của hắn cũng không giữ được hắn.

Bất quá Vương Kiếm Nhân nghĩ nghĩ, trong ánh mắt hiện lên một tia ngoan lệ nói:

- Địa Nhất ngươi cũng lên đi! Nếu như hôm nay đã đắc tội, vậy thì hoặc là không làm, đã làm thì cho xong, triệt để giết hắn, đến lúc đó ai có thể biết là Vương Kiếm Nhân ta giết? Hơn nữa gia gia cũng sắp tới rồi, đến lúc đó tất cả mọi người ở đây đều phải chết!

Ánh mắt của Vương Kiếm Nhân nhìn về phía Hắc bào nhân thần bí cùng đám người Huyết Cuồng, trong ánh mắt có một vòng sát cơ bắt đầu khởi động.

Mà giờ khắc này, đám người Huyết Cuồng vây quanh Hắc bào nhân thần bí cũng đã phát động ra công kích.

Ánh mắt Huyết Cuồng lạnh như băng, một bộ đoán chừng Hắc bào nhân, ở hắn xem ra Hắc bào nhân cũng chỉ là nửa bước Vương giả mà thôi, sao có thể là đối thủ của lục đại nửa bước Vương giả?

Hơn nữa, chỉ sợ không chỉ bọn hắn coi trọng bảo vật trên người Hắc bào nhân, nói không chừng Vương giả trong Thanh Hà Thành cũng nhìn chằm chằm, cho nên nhất định phải tốc chiến tốc thắng, chỉ cần giết Hắc bào nhân, đến lúc đó hắn đoạt đồ vật của Hắc bào nhân liền đi, coi như là Vương giả cũng lưu không được hắn.

Nhưng mà kế tiếp, hắn liền phát hiện hắn nghĩ sai rồi.

Tuy Hắc bào nhân thấy không rõ khuôn mặt, nhưng lại căn bản không có để bọn họ vào mắt, sáu nửa bước Vương giả vừa ra tay, Hắc bào nhân liền phát động ra sát cơ.

Ầm ầm!

Một nửa bước Vương giả cùng Hắc bào nhân đối oanh một quyền, cốt cách toàn thân liền đứt gãy, trong ánh mắt mang theo thần sắc không dám tin, còn chưa kịp phản ứng, sau một khắc Hắc bào nhân quét ngang đến, như một đạo hắc quang tách ra thiên địa âm dương, trực tiếp quét vị nửa bước Vương giả này thành một mảnh huyết vụ, ngay cả Nguyên Thần cũng không có trốn.

- Không tốt! Thực lực người này quá mạnh mẽ, mọi người cùng nhau ra tay!

Huyết Cuồng đột nhiên sắc mặt đại biến, huyết khí toàn thân phún dũng, trên đỉnh đầu trực tiếp hiện ra một đóa Huyết Liên Hoa, tản mát ra hào quang mịt mờ, lộ ra cực kỳ quỷ dị, này này Huyết Ma Tông Huyết Liên Nguyên Thần Linh khí, hôm nay trải qua Huyết Cuồng mấy trăm năm tế luyện, đã đạt đến Linh khí chuẩn Vương phẩm.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net