XVII ( Chương 801-850 )

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Chương 801: Giết người cướp của

Nhóm: Liliana _ Nguồn : Vipvandan

Trong ánh mắt của Khương Tư Nam lộ ra vẻ tươi cười, hắn chứng kiến kim quang bên ngoài Kỳ Lan Nguyên Quả càng lúc càng nồng nặc, cơ hồ có một nửa đều biến thành kim sắc.

Thời điểm Kỳ Lan Nguyên Quả không có thành thục là ngân sắc, chỉ có thành thục mới có thể biến thành kim sắc, hôm nay đã có một nửa biến thành kim sắc, không được bao lâu có thể hoàn toàn thành thục.

Khương Tư Nam không chuyển mắt nhìn chằm chằm vào Kỳ Lan Nguyên Quả, nghe hương khí càng lúc càng nồng nặc, hắn lấy ra ba cái hộp ngọc ngồi dưới tàng cây chờ đợi.

Một canh giờ sau, ba viên Kỳ Lan Nguyên Quả hoàn toàn biến thành kim sắc, kim quang sáng chói, vô cùng rực rỡ tươi đẹp, mà tiểu thụ cũng lấy tốc độ mắt thường có thể thấy được bắt đầu héo rũ, sinh cơ bàng bạc đều rót vào ba viên Kỳ Lan Nguyên Quả.

Ba ba ba!

Ba tiếng vang thanh thúy truyền đến, Kỳ Lan Nguyên Quả rơi xuống, Khương Tư Nam vội vàng dùng hộp ngọc nhận lấy.

Nhưng mà vừa lúc đó, ba thanh âm gào thét truyền đến, trong sơn cốc lập tức liền có hơn ba nửa bước Vương giả, giờ phút này đều vô cùng nóng bỏng nhìn chằm chằm vào Kỳ Lan Nguyên Quả trong tay Khương Tư Nam.

- Ha ha ha... Không nghĩ tới dĩ nhiên là Kỳ Lan Nguyên Quả? Loại thiên tài địa bảo trong truyền thuyết này cũng có thể bị ta gặp được, thật đúng là cơ duyên của ta a, xem ra lúc này đây Thượng Cổ di tích mở ra, chính là thời điểm ta đột phá Vương giả!

Một cường giả Yêu tộc diện mục hung ác nham hiểm cười ha ha, phảng phất như không có chứng kiến Khương Tư Nam, trong ánh mắt tràn đầy thần sắc tham lam cùng kích động.

Ba nửa bước Vương giả, có hai cái là Yêu tộc, một cái là cường giả Nhân tộc, giờ phút này tất cả đều tự động không để mắt đến Khương Tư Nam, ở bọn hắn xem ra, một tiểu tử Yêu tộc Thông Thiên Cảnh sơ kỳ, trở tay có thể diệt.

Khương Tư Nam khẽ chau mày, không nghĩ tới lại gặp ba nửa bước Vương giả, lực hấp dẫn của Kỳ Lan Nguyên Quả đối với nửa bước Vương giả, so với Thuần Dương linh mạch cũng không chênh lệch chút nào, có thể tưởng tượng được, ba người này chắc chắn sẽ không để cho hắn lấy đi Kỳ Lan Nguyên Quả.

Quả nhiên, cường giả Yêu tộc diện mục hung ác nham hiểm kia đi đến trước mặt Khương Tư Nam, lạnh lùng cười nói:

- Tiểu tử, lưu lại Kỳ Lan Nguyên Quả cùng Trữ Vật Giới Chỉ của ngươi, cút cho ta!

Hai nửa bước Vương giả khác cũng không hẹn mà cùng đi tới, khí tức toàn thân phát ra, rất có xu thế không nói một lời liền động thủ.

Ánh mắt của Khương Tư Nam lạnh lẽo, thản nhiên nói:

- Kỳ Lan Nguyên Quả này là ta phát hiện ra trước, các ngươi như vậy là muốn giết người cướp của sao?

Yêu tộc diện mục hung ác nham hiểm kia hơi sững sờ, lập tức liền cười phá lên, trong ánh mắt lộ ra một tia trào phúng nói:

- Ngươi đã biết rõ, còn dám nói? Tiểu tử, bổn tọa đổi chủ ý rồi, coi như ngươi giao ra Kỳ Lan Nguyên Quả, ta hôm nay cũng phải bóp nát xương cốt toàn thân ngươi, chỉ là một Thông Thiên Cảnh sơ kỳ, cũng dám cùng ta nói chuyện như vậy, lá gan của ngươi thật đúng là không nhỏ!

Nửa bước Yêu Vương này cũng là nhân vật tâm ngoan thủ lạt, Khương Tư Nam chỉ hỏi một câu, hắn liền muốn bóp nát xương cốt toàn thân Khương Tư Nam, cũng cho rằng triệt để đoán chừng Khương Tư Nam.

Ngược lại nửa bước Vương giả Nhân tộc kia, nhàn nhạt nhìn Khương Tư Nam, nói với hai nửa bước Yêu Vương:

- Hai vị đạo hữu, ba viên Kỳ Lan Nguyên Quả, ba người chúng ta một người một viên, không nên lãng phí thời gian, nếu hấp dẫn đến những nửa bước Vương giả khác, vậy thì không dễ làm rồi!

Nửa bước Vương giả Nhân tộc này, là một trung niên nhân mặc cẩm bào, coi như là đối mặt hai nửa bước Yêu Vương, cũng không có một tia sợ hãi, ngược lại đưa ra muốn chia đều Kỳ Lan Nguyên Quả.

Hai nửa bước Yêu Vương nhìn nhau, vậy mà không có phản đối ý kiến của Nhân tộc nửa bước Vương giả, nhẹ gật đầu, xem như đã đạt thành nhận thức chung.

Khương Tư Nam nhẹ thở dài một cái nói:

- Kỳ thật ta thật sự không muốn giết người, nhưng nhìn đến không giết ba người các ngươi, ta là không cách nào thoát thân rồi...

- Cái gì? Ngươi muốn giết chúng ta?

Hai Yêu Vương phảng phất như nghe được chuyện cười, hơi sững sờ sau lập tức cười ha hả, ánh mắt trở nên lạnh như băng.

Một nửa bước Yêu Vương khác cười lạnh nói:

- Tiểu tử, ta không thể không thừa nhận lá gan của ngươi xác thực rất lớn! Nhưng mà ngươi cho rằng ngươi là Thánh Tử của Ngũ Hành Thánh Tông, hay là Đại La Thiên Tông Khương Tư Nam? Hai người này đều là kỳ tài ngút trời, nửa bước Vương giả cũng không phải đối thủ của bọn hắn, nếu như ngươi là một trong hai người bọn họ, ta xoay người rời đi, nhưng mà đáng tiếc tiểu tử ngươi tu vi quá yếu, cho nên hôm nay, chúng ta chẳng những muốn cướp của, còn muốn sát nhân!

Sau khi hắn nói xong, lập tức liền đánh về phía Khương Tư Nam một chưởng.

Ở hắn xem ra, Khương Tư Nam bất quá là Yêu tộc Đại Yêu, khí tức không quá cường đại, nhưng mà miệng ngược lại rất cứng, vậy mà nói muốn giết ba vị nửa bước Vương giả, không biết có phải điên rồi hay không.

Ngay cả Nhân tộc nửa bước Vương giả cũng khóe miệng lộ ra vẻ trào phúng.

Oanh!

Mắt thấy nửa bước Yêu Vương kia một chưởng muốn vỗ vào trên đầu Khương Tư Nam, Khương Tư Nam động.

Hắn chỉ là đơn giản oanh ra một quyền.

Phanh!

Phảng phất như một tiếng sấm rền nổ tung, từ trong nắm đấm của Khương Tư Nam, bộc phát ra kim quang vô tận, khí tức phảng phất như sơn hô hải khiếu đánh úp lại, trong ánh mắt nửa bước Yêu Vương lập tức lộ ra thần sắc hoảng sợ.

Răng rắc!

Cánh tay của hắn trực tiếp bẻ gẫy, máu tươi đầm đìa, cả người như bị tinh thần đánh trúng vào, bị quẳng ra ngoài, ở trong hư không ho ra máu, cuối cùng đập vào trên núi.

Một quyền chi uy, khủng bố như vậy!

- Không tốt! Ngươi làm sao có thể mạnh như vậy? Ngươi đến cùng là người nào?

Hai người còn lại cũng đều biến sắc, lộ ra thần sắc ngưng trọng, bọn hắn thật không ngờ cường giả Yêu tộc trước mắt thoạt nhìn rất bình thường, lại cường đại như vậy, một quyền đánh một vị nửa bước Yêu Vương thương nặng, loại chiến lực nghịch thiên này, quả thực là văn sở vị văn.

- Ta là người như thế nào, chờ ba người các ngươi xuống dưới đoàn tụ, dĩ nhiên sẽ biết!

Khương Tư Nam cười nhạt một tiếng, liền chủ động xuất thủ.

Ầm ầm!

Trong hư không, tia chớp tung hoành, lôi điện vờn quanh, kim quang vô tận chiếu rọi Thiên Địa, khí huyết của Khương Tư Nam mênh mông vô tận, triển khai tuyệt sát đối với ba nửa bước Vương giả.

- Cùng tiến lên!

Ba nửa bước Vương giả nhìn nhau, đều nhìn ra ngưng trọng trong ánh mắt của đối phương, nhao nhao tế ra Linh khí cường đại, thi triển thần thông đỉnh cấp, đánh về phía Khương Tư Nam.

-----o0o-----

Chương 802: Lại thấy phù văn cổ trận (1)


Chương 802: Lại thấy phù văn cổ trận (1)

Nhóm: Liliana _ Nguồn : Vipvandan

Ầm ầm!

Thiên Địa rung mạnh, đại địa run rẩy, trong sơn cốc vô số núi đá triển khai, thần quang kiếm quang tung hoành, để cho đỉnh núi xa xa cũng bị tiêu diệt, thoáng như cảnh tượng Diệt Thế.

Ba nửa bước Vương giả kia tuy thực lực không tệ, nhưng mà sao có thể là đối thủ của Khương Tư Nam?

Đang!

Khương Tư Nam oanh ra một quyền, như một mặt trời kim sắc nổ tung, trực tiếp nổ nát Kim Thương trong tay nửa bước Yêu Vương, hơn nữa oanh bạo toàn bộ Linh khí phòng ngự trên người hắn.

Ông!

Nhân tộc nửa bước Vương giả tế lên một trống trận, tản mát ra sát âm, phảng phất như có thiên quân vạn mã lao nhanh, trấn áp về phía Khương Tư Nam.

Nhưng mà sắc mặt của Khương Tư Nam lạnh nhạt, tóc dài rối tung, cả người như một chiến thần, căn bản không bị sát âm quấy nhiễu, một cước đá ra, quang mang màu vàng bao phủ khắp nơi, trực tiếp đá nát trống trận.

Phanh!

Một nửa bước Yêu Vương khác trên người có chiến giáp, cũng lập tức nát bấy.

Ba nửa bước Vương giả tuy tu luyện thần thông đỉnh cấp, nhưng mà một thân Linh khí cường đại nhất cũng không quá đáng là chuẩn Vương phẩm, không có Linh khí Vương phẩm, căn bản là không tạo thành được uy hiếp gì với Khương Tư Nam.

- Các ngươi không phải giết người cướp của sao?

Khương Tư Nam cười lạnh một tiếng, oanh ra một quyền, kim sắc gợn sóng nhộn nhạo, ba người đồng thời rung mạnh, trực tiếp bị oanh phi.

- Ngươi đến cùng là người nào? Thông Thiên Cảnh sơ kỳ Yêu tộc, coi như là Yêu Thần truyền nhân Yêu Nguyên Dã cũng không có lợi hại như vậy? Ngươi rốt cuộc là ai?

Cường giả Yêu tộc diện mục hung ác nham hiểm kia, giờ phút này thất kinh, ở đâu còn hung hăng càn quấy bá đạo như trước kia.

- Ta là ai? Ngươi vừa rồi không trả đã nói sao?

Khương Tư Nam cười nhạt một tiếng, hóa thành một tia chớp kim sắc, trực tiếp quét ngang ra một chân, tươi sống đá chết một nửa bước Yêu Vương.

- Ngươi là... Ngươi là Khương Tư Nam?

Còn lại một nửa bước Yêu Vương cùng một nửa bước Vương giả nhìn nhau, đều nhìn ra thần sắc sợ hãi trong ánh mắt đối phương.

Bọn hắn thật không ngờ, muốn cướp bóc Kỳ Lan Nguyên Quả, vậy mà cướp đến trên người Khương Tư Nam.

Bọn hắn là biết rõ, tên sát tinh này vừa đột phá đến Thông Thiên Cảnh, liền trực tiếp giết hơn mười nửa bước Yêu Vương, ba người mình đủ xem sao?

- Tha ta... Ta không dám cùng ngài đối đầu nữa... nể tình ta là Nhân tộc... Tha ta!

Trong ánh mắt Nhân tộc nửa bước Vương giả kia lộ ra một tia chờ mong, liền vội xin tha.

Nhưng mà Khương Tư Nam căn bản không nói gì, ánh mắt lạnh như băng, hắn ghét nhất đúng là loại mặt hàng giết người cướp của này, nếu gặp, tự nhiên không thể đơn giản buông tha.

Cũng không lâu lắm, còn lại hai nửa bước Vương giả đã bị Khương Tư Nam cường thế đuổi giết, huyết rơi vãi trời cao, trước khi chết trong ánh mắt đều mang theo hối hận, hoảng sợ cùng thần sắc khó có thể tin.

Trong tay Khương Tư Nam lóe lên hào quang, trực tiếp xoáy lên ba cái Trữ Vật Giới Chỉ thu vào.

- Ở chỗ này trì hoãn hơi lâu, cũng không biết Thuần Dương chi địa kia có bị người chiếm cứ hay không!

Khương Tư Nam thì thào tự nói, trong ánh mắt lộ ra một tia hào quang, trực tiếp bay lên trời, bay về phía Thuần Dương chi địa gần nhất.

- Rầm rì!

Khương Tư Nam đáp mây bay đi, vừa lúc đó, Tiểu Hồng Điểu Hoàng Nhi ở trong lòng ngực của hắn hình như là tỉnh ngủ rồi, vỗ cánh bay lên, rơi vào trên đầu Khương Tư Nam.

- Rầm rì rầm rì!

Hoàng Nhi nhìn Khương Tư Nam, trong ánh mắt linh động tràn đầy thần sắc đáng thương.

- Hoàng Nhi, ngươi đây là... Đói bụng?

Khương Tư Nam hơi sững sờ, cả buổi mới kịp phản ứng, Hoàng Nhi ý tứ dĩ nhiên là đói bụng.

Quả nhiên, Hoàng Nhi liên tục gật đầu, vẻ mặt chờ mong nhìn Khương Tư Nam.

- Thế nhưng mà, ngươi ăn cái gì? Không phải là ăn côn trùng chứ?

Khương Tư Nam mỉm cười, có chút ác thú vị nói.

- Rầm rì rầm rì...

Hoàng Nhi bay lên, cánh vung vung vẩy vẩy, muốn biểu đạt ra đồ vật nó thích ăn, nhưng mà phí hết cả buổi, Khương Tư Nam cũng không có thể hiểu được.

Đến cuối cùng Hoàng Nhi có chút ủ rũ, một bộ ta bị ngươi đánh bại.

- Đã có!

Bỗng nhiên con mắt Khương Tư Nam sáng ngời, trong tay hào quang lập loè, lấy ra mấy chục viên linh đan, từ Thất Bát phẩm đến Tuyệt phẩm thậm chí là Linh Đan chuẩn Vương phẩm cũng có, còn lấy ra mấy chục viên Linh Thạch Tuyệt phẩm, ba viên Thuần Dương Đan.

Những vật này phiêu phù ở trước mặt Khương Tư Nam, hắn nói:

- Hoàng Nhi, ngươi nhìn xem trong này có đồ vật ngươi thích ăn hay không?

Con mắt Hoàng Nhi liền sáng, chớp cánh vội vàng lao lên.

Những Linh Đan dưới Cửu phẩm kia, Hoàng Nhi nhìn cũng không nhìn, trực tiếp hất qua một bên, nó nuốt mấy viên Linh Đan Tuyệt phẩm, một bộ vui sướng, sau đó lại gặm hai khối Linh Thạch Tuyệt phẩm, cuối cùng nó ôm ba viên Thuần Dương Đan còn lại, vèo một cái, lẻn vào trong ngực Khương Tư Nam, thư thư phục phục nằm xuống.

Hoàng Nhi cũng không có ăn ba viên Thuần Dương Đan, nhưng mà Khương Tư Nam chứng kiến Thuần Dương Đan bắt đầu hóa thành từng sợi năng lượng tinh thuần, dung nhập đến trong cơ thể Hoàng Nhi, để cánh chim của nó thoạt nhìn càng tươi đẹp.

Ăn hết nhiều đồ vật như vậy, Hoàng Nhi cũng rất thỏa mãn ghé vào trong ngực Khương Tư Nam, nằm ngáy o..o.

- Cái này... Cái này thật đúng là cái gì cũng ăn? Chỉ lấy tốt ăn...

Khương Tư Nam cười khổ một tiếng, trong ánh mắt nhìn Hoàng Nhi lộ ra vẻ cưng chiều.

Tên tiểu tử này đi theo hắn, phảng phất như khơi gợi lên địa phương mềm mại nhất trong nội tâm Khương Tư Nam, Khương Tư Nam đối với Hoàng Nhi luôn có một loại cảm giác thân thiết không hiểu.

Dùng tốc độ của Khương Tư Nam, rất nhanh liền bay đến chỗ Thuần Dương chi địa gần nhất.

Khương Tư Nam thu liễm khí tức trên thân, bước về phía trước. Hắn thấy được trên đỉnh núi phía trước, có một tế đàn kỳ dị, lưu động lấy thần quang sáng chói, thoạt nhìn cực kỳ thần bí, chỗ đó là Thuần Dương chi địa.

- Oanh...

Nhưng còn không có đợi hắn tới gần, hắn liền nghe được một tiếng nổ mạnh nặng nề truyền đến, lập tức để cho trong nội tâm Khương Tư Nam trầm xuống.

Xem ra Thuần Dương chi địa này đã bị người phát hiện, cũng không biết bây giờ là tình hình như thế nào.

Khương Tư Nam nghĩ nghĩ, vẫn quyết định đi xem một chút.

- Rầm rầm rầm...

Vừa lúc đó, thanh âm càng ngày càng rõ ràng truyền đến, phảng phất như có người công kích trận pháp, Khương Tư Nam chứng kiến trên đỉnh núi có kiếm quang sáng chói lập loè, bóng người bay múa, không ngừng phát động công kích.

-----o0o-----

Chương 803: Lại thấy phù văn cổ trận (2)


Chương 803: Lại thấy phù văn cổ trận (2)

Nhóm: Liliana _ Nguồn : Vipvandan

Ánh mắt của Khương Tư Nam lóe lên, chuyển một cái phương hướng, giá yêu vân lặng lẽ bay đến trên đỉnh núi.

Trên đỉnh núi là một bình đài cực kỳ bằng phẳng, phảng phất như bị người dùng thần kiếm lột bỏ một nửa sơn thể, bóng loáng như kính, ở phía trên sừng sững lấy một tòa tế đàn cự đại.

Cái tế đàn này cao trên trăm trượng, dùng bảo khoáng thần bí xây thành, lưu động khí tức tuế nguyệt, cổ xưa mà bàng bạc, không biết tồn tại bao nhiêu năm.

Mà tế đàn bị một trận pháp khổng lồ bao phủ, ở đây đã xuất hiện trên trăm cường giả Thông Thiên Cảnh, mười mấy nửa bước Vương giả, đều đang thi triển thần thông cùng Linh khí cường đại, công kích trận pháp khổng lồ kia.

Vừa rồi Khương Tư Nam cảm nhận được thanh âm ầm ầm, đúng là mọi người cưỡng ép phá trận công kích truyền tới.

- Trên tế đàn này là ngọc giản địa đồ ghi lại Thuần Dương chi địa rồi!

Ánh mắt của Khương Tư Nam lóe lên, cũng lộ ra thần sắc kích động.

Hắn bắt đầu dò xét cẩn thận tòa tế đàn kia, bên ngoài bao phủ trận pháp hào quang, giống như đều cùng phù văn khắc trên tế đàn có quan hệ.

Ở trên tế đàn, có rất nhiều văn lạc huyền ảo, tản ra sáng bóng thần bí, lẫn nhau đan vào, thần quang sáng chói mà mênh mông, tạo thành một tòa trận pháp khổng lồ.

Khương Tư Nam suy đoán, tòa đại trận này ít nhất cũng là Linh trận Vương phẩm, chỉ dựa vào những người này đến công kích, không có vài ngày, căn bản là không cách nào công phá.

Nhưng mà Khương Tư Nam giờ phút này, lông mày nhăn lại đã hơi dãn ra.

- Dĩ nhiên là phù văn cổ tự tạo thành trận pháp! Thuần Dương chi địa này là chuyên môn lưu lại cho ta sao!

Trong nội tâm Khương Tư Nam cười hắc hắc, ánh mắt tỏa sáng, trên tế đàn khắc phù văn huyền diệu, người khác khả năng nhận không ra, nhưng mà hắn là biết thanh thanh sở sở, cùng phù văn cổ tự mình ở Thần Ma cổ chiến trường gặp được giống như đúc.

Hôm nay Nguyên Thần của mình dung hợp hơn vạn phù văn cổ tự, nếu là Linh trận Vương phẩm, có lẽ hắn rất khó phá, nhưng mà phù văn cổ tự hình thành Linh trận Vương phẩm, với hắn mà nói thật đúng là không phải độ khó gì.

Hơn nữa, hắn thậm chí có thể lặng yên không một tiếng động tiến vào trong tế đàn.

Khương Tư Nam tâm niệm hơi đổi, rất nhanh liền nghĩ đến phương pháp tiến vào trong tế đàn, người nơi này mặc dù nhiều, nhưng mà chỉ cần hắn có thể sớm tiến vào trong tế đàn, Thuần Dương chi khí trong ấy có thể nói tất cả đều là của mình.

- Ồ, lại vẫn có người quen?

Ánh mắt của Khương Tư Nam lóe lên, hắn chợt thấy, ở trong đám người trước nhất, Huyết Ma Tông nhị thái tử huyết bào phần phật, trong tay hào quang sáng chói, đó là một thanh cổ kiếm vô cùng sắc bén, đang mãnh liệt công kích trận pháp.

Mà ở bên cạnh hắn, là mấy Huyết Ma Tông trưởng lão, tu vi vô cùng cường đại, đều là nửa bước Vương giả, khí tức như uyên như biển, so với ba tán tu nửa bước Vương giả mình chém giết thì mạnh hơn nhiều lắm.

Ngoại trừ Huyết Ma Tông nhị thái tử ra, Khương Tư Nam còn chứng kiến mấy thiếu nữ mặc váy đen, cả đám dung nhan xinh đẹp, sắc nước hương trời, dáng người thướt tha mềm mại, da thịt như ngọc óng ánh, vậy mà giống như Ma Nữ, đều là đệ tử U Minh Cung, để cho Khương Tư Nam có chút kinh ngạc.

Không nghĩ tới đệ tử U Minh Cung, tất cả đều là thiếu nữ tịnh lệ như thế.

Hắn chỉ đại khái nhìn một chút, liền lặng lẽ lách qua đám người công kích.

Những người này dùng Huyết Ma Tông nhị thái tử cầm đầu, tất cả mọi người công kích về một chỗ, thần quang phun trào, ầm ầm nổ mạnh, hào quang trận pháp run rẩy, nổi lên từng mảnh rung động.

Dùng ánh mắt của Khương Tư Nam, cũng có thể thấy được, khối khu vực này là điểm bạc nhược yếu kém của trận pháp, cho nên mọi người mới tập trung công kích.

Nhưng mà bởi như vậy, liền cho Khương Tư Nam thời cơ lợi dụng.

Khương Tư Nam lặng lẽ thi triển Già Thiên Bí Thuật, che đậy thân hình của mình, lách qua đám người, đi tới một bên khác của tế đàn.

Tại đây không ai có thể chứng kiến, vừa vặn thuận tiện Khương Tư Nam phá trận đi vào.

- Dung!

Khương Tư Nam khẽ quát một tiếng, trong ánh mắt lộ ra một tia kim quang sáng chói, trong Nguyên Thần của hắn có vô số hình vẽ thần bí thoáng hiện, thời gian dần qua cùng trận pháp trước mắt tạo thành cộng minh, ngay cả chấn động cũng bắt đầu gần như nhất trí.

Cái này là phù văn cổ tự liên hệ, phù văn cổ tự giống nhau có hiệu quả dung hợp kỳ diệu.

Hôm nay Khương Tư Nam, phảng phất như một viên phù văn cổ tự huyền diệu, đương nhiên có thể rất dễ dàng dung nhập vào trong trận pháp, thân thể lập tức tiến vào trong trận pháp, biến mất không thấy.

Ông!

Hào quang trận pháp nổi lên rung động nhàn nhạt, trong ánh mắt Huyết Ma Tông nhị thái tử lộ ra một tia nghi hoặc, thần thức buông ra, nhìn quét bốn phía, nhưng không có phát hiện gì.

- Kỳ quái, ta như thế nào cảm giác được giống như có đồ vật gì đó tiến vào trong trận pháp nhỉ?

Huyết Ma Tông nhị thái tử thì thào lẩm bẩm, hắn tóc đỏ rối tung, thân mặc huyết bào, Huyết Sát kiếm trong tay tản ra hào quang sắc bén, không ngừng công kích đại trận.

Nhưng mà ngay vừa rồi, hắn bỗng nhiên cảm giác được giống như có đồ vật gì đó tiến nhập trong tế đàn, nhưng mà thần thức tìm tòi một vòng, lại không có phát hiện gì.

- Mặc kệ, bảo vật trong tế đàn này đều là của ta, nếu ai dám cùng ta đoạt, ta liền để cho hắn chết!

Huyết Ma Tông nhị thái tử càn rỡ cười cười, lại giơ lên Huyết Sát kiếm, tiếp tục công kích trận pháp bên ngoài tế đàn.

Mấy thiếu nữ mặc hắc y, dung nhan xinh đẹp, nhưng mà tu vi đều cực kỳ thâm hậu, đạt đến Thông Thiên Cảnh, giờ phút này dưới sự dẫn dắt của một nữ tử xinh đẹp hơn hai mươi tuổi, từ một phương hướng khác công kích trận pháp.

Nữ tử xinh đẹp như là sư tỷ

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net