XX ( Chương 951-1000 )

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Chương 951: Thánh Dược cùng Tiên thạch

Nhóm: Liliana _ Nguồn : Vipvandan

- Hắc hắc, đó là đương nhiên, phụ thân ta nhất định là Chí Tôn sẽ vũ hóa phi tiên, ta tự nhiên cũng là tuyệt thế thiên tài, tương lai đừng nói Chân Cương giới, coi như là Thái Sơ Đại Thế Giới cũng không dung được ta, chỉ có Tiên giới mênh mông bất hủ kia, mới là sân khấu để Khương Vô Kỵ ta rong ruổi thiên hạ!

Thần Oa rất rắm thí, dáng vẻ dào dạt đắc ý nói.

Chỉ là hắn bất quá một hai tuổi, khuôn mặt nhỏ nhắn mập mạp, mắt to thanh tịnh, hơn nữa hoa chân múa tay vui sướng, bàn tay nhỏ bé, để cho người thoạt nhìn nhịn cười không được.

- Hai vị lão tổ, các ngươi đã hiểu lầm, không phải như các ngươi tưởng tượng...

Khương Tư Nam cười khổ một tiếng, vội vàng giải thích nói.

Mà ngay cả bên Hoàng Thiên Y ở cạnh, trên mặt cũng lộ ra một vòng đỏ bừng, có một loại mỹ cảm kinh động tâm phách.

Khương Tư Nam có chút lắp bắp, ngay cả hắn cũng không biết nên giải thích thế nào, hắn cũng không thể ở trước mặt Thần Oa, nói Thần Oa không phải con của hắn, là trong viên đá bỗng xuất hiện a?

Hơn nữa Tinh Thần Thần Thai được máu huyết của Khương Tư Nam tẩm bổ, như vậy kỳ thật Thần Oa cũng coi như là con của hắn.

Khương Tư Nam truyền âm cho hai vị lão tổ Thiên Tuyệt Địa Diệt, giảng thuật lai lịch của Thần Oa một lần.

- A? Dĩ nhiên là Tinh Thần Thần Thai?

Hai vị lão tổ nhìn nhau, đều lộ ra vẻ khiếp sợ, thật không ngờ Thần Oa lại có lai lịch khủng bố như thế.

Dùng kiến thức của hai người bọn họ, tự nhiên biết rõ Tinh Thần Thần Thai lai lịch như thế nào, đây chính là chí bảo hấp thu Nhật Nguyệt Tinh Hoa, thiên địa Nguyên Khí thai nghén trăm ngàn vạn năm, bọn hắn chỉ nghe qua truyền thuyết, vậy mà hôm nay gặp được thật sự.

- Tư Nam, nhi tử tiện nghi này của ngươi thật đúng là lai lịch không nhỏ, hù chết người a!

Khương Thiên Tuyệt truyền âm cười nói.

- Bất quá mặc kệ hắn có lai lịch gì, đã do tinh huyết của ngươi tẩm bổ, coi như là người Khương gia chúng ta, Khương Vô Kỵ, ân, cái tên này rất hay, hoành hành không sợ, xưng bá Chư Thiên, về sau tiểu tử này sẽ không phải là cái Hỗn Thế Ma Vương chứ?

Thanh âm của Thiên Tuyệt mang theo một tia trêu chọc, để cho Khương Tư Nam cũng cười khổ lắc đầu.

Vèo!

Thần Oa hóa thành một đạo quang mang, lập tức cưỡi lên cổ Khương Thiên Tuyệt, cười hắc hắc nói.

- Hai vị gia gia, ta cũng chúc các ngươi sớm ngày vũ hóa phi thăng, trở thành Chân Tiên cùng thiên địa đồng huy, cùng Nhật Nguyệt bất hủ! Các người có phải nên cho ta chút lễ gặp mặt hay không...

Hai vị lão tổ Thiên Tuyệt Địa Diệt sững sờ, lập tức cười ha hả.

- Hảo hảo hảo! Tiểu tử ngươi miệng thực ngọt, lần thứ nhất gặp mặt gia gia đương nhiên phải cho ngươi lễ vật, ngươi nói đi, muốn cái gì nào?

Thần Oa nghiêng cái đầu nhỏ, ánh mắt lộ ra một tia giảo hoạt nói.

- Hai vị gia gia muốn cho ta lễ gặp mặt, ta nào dám bắt bẻ, bất quá dùng thân phận của hai vị lão gia tử, chỉ sợ đồ vật tầm thường là không để vào mắt, các ngươi tùy tiện ban thưởng một sọt Thánh Dược, Tiên Khí hoặc Tiên thạch là tốt rồi, ta không bắt bẻ!

Thần Oa một bộ không quan tâm, nhưng mà sau khi hai vị lão tổ nghe, lập tức hít một hơi khí lạnh.

Khẩu vị của Hùng Hài Tử này thật đúng là lớn, Thánh Dược chính là đoạt thiên địa tạo hóa, đối với cường giả Chí Tôn cũng có tác dụng thật lớn, ở Thái Sơ Đại Thế Giới cũng là tồn tại trân quý, vậy mà Hùng Hài Tử này đòi một sọt?

Còn có Tiên Khí, đây chính là bảo vật mà Tiên Nhân ở Tiên giới sử dụng, ở Tiên giới có lẽ không tính là gì, nhưng mà ở Thái Sơ Đại Thế Giới chính là chí bảo, trấn áp số mệnh tông môn, tuy địa vị của hai người bọn họ ở Khương tộc không thấp, nhưng mà cũng không có nhìn thấy qua.

Mà Tiên thạch, đó là tồn tại cùng loại với Linh Thạch, ẩn chứa Tiên Linh Chi Khí vô tận, chính là bảo vật Tiên Nhân dùng tu luyện, ở Thái Sơ Đại Thế Giới cũng là chí bảo không kém Thánh Dược.

Hai vị lão gia tử thiếu chút nữa bị Thần Oa làm cho nghẹn chết.

Khương Tư Nam lập tức nhịn không được, Hùng Hài Tử này luôn mồm không quan tâm, vậy mà lại đi xảo trá hai vị lão tổ.

Hắn lập tức trừng mắt, nghiêm mặt nói.

- Thần Oa, cút trở lại cho ta, ngươi cái tiểu thí hài này không học điều gì hay, lại đi học xảo trá người! Đây là ai dạy ngươi, nếu như để ta biết rõ, ta nhất định phải lột da rút gân, hầm cách thủy ăn sạch hắn!

Ánh mắt của Khương Tư Nam không để lại dấu vết nhìn lướt qua Thỏ gia.

Thỏ gia vốn giả bộ điềm nhiên như không có việc gì, lập tức cảm giác được toàn thân run rẩy, phảng phất như có dòng điện từ sống lưng chạy lên não.

Khóe miệng của Hoàng Thiên Y lộ ra vui vẻ, lai lịch của tên tiểu tử Thần Oa này nàng tự nhiên rõ ràng, mặc dù gọi nàng mẫu thân làm cho nàng có chút xấu hổ, nhưng mà trong khoảng thời gian này ở chung, nàng cũng rất ưa thích tiểu gia hỏa tinh quái kia.

- Phụ thân...

Thần Oa bĩu môi một cái, mặt lộ ra thần sắc ủy khuất, mắt to che kín một tầng hơi nước.

- Được rồi được rồi, Thần Oa chớ khóc, Tư Nam ngươi dọa hài tử làm cái gì?

Thiên Tuyệt lão tổ lập tức không chịu, trừng Khương Tư Nam một cái, sủng nịch ôm lấy Thần Oa, khẽ cười nói.

- Thần Oa, đây là lễ gặp mặt gia gia cho ngươi, nhanh cầm, đừng khóc!

Trên tay Thiên Tuyệt lão tổ lóe lên hào quang, xuất hiện một đóa hoa sen, lượn lờ lấy hỏa diễm xích sắc, tràn ngập thần hi nhàn nhạt, có một loại hương thơm rất thần bí, để cho người nghe thấy chi cảm giác được tinh thần đại chấn.

Hoa sen có tất cả mười hai cánh, hỏa diễm đằng đằng, lóe ra hào quang kim sắc, phảng phất như cắm rễ ở trong hư không, rút ra thiên địa linh khí vô tận, cực kỳ thần dị.

- Dĩ nhiên là Thánh Dược? Cái này quá trân quý, Thiên Tuyệt lão tổ, ngươi nhanh thu lại, Thần Oa tuyệt đối không thể thu!

Ánh mắt của Khương Tư Nam chấn động, hắn tìm hiểu đan thư, há có thể không nhận ra lai lịch của loại Linh Dược này.

Đây là một đóa Xích Hỏa Kim Liên Thập Nhị Phẩm, chính là Thánh Dược đoạt thiên địa tạo hóa, vốn Xích Hỏa Kim Liên cũng không tính là Linh Dược cao cấp gì, đại thể đều là Nhị Tam phẩm, Tứ Ngũ phẩm, Xích Hỏa Kim Liên Bát Cửu phẩm đã rất khó gặp được.

Xích Hỏa Kim Liên một ngàn năm trưởng thành một phẩm, Thập phẩm là Dược Vương, Thập Nhất phẩm là Chuẩn Thánh dược, Thập Nhị Phẩm mới thật sự là Thánh Dược!

Nói như vậy, đóa Xích Hỏa Kim Liên Thập Nhị Phẩm này, đã sinh trưởng một vạn hai ngàn năm, chí bảo nghịch thiên như vậy, làm sao không trân quý?

-----o0o-----

Chương 952: Mộng Thương Sinh (1)


Chương 952: Mộng Thương Sinh (1)

Nhóm: Liliana _ Nguồn : Vipvandan

Thiên Tuyệt lão tổ khẽ mĩm cười nói:

- Không coi là cái gì, một đóa Thánh Dược mà thôi, đây là ba năm trước chúng ta ở Thiên La giới vô tình lấy được, để ở trong tay ta cũng không có tác dụng gì, hôm nay lấy làm lễ gặp mặt, đưa cho Thần Oa! Ngươi cũng không nên cự tuyệt, đây không phải tặng cho ngươi, là đưa cho Thần Oa!

Giờ phút này Thần Oa phảng phất như hoàn toàn không có chứng kiến ánh mắt của Khương Tư Nam, cười tủm tỉm nhận lấy, miệng rất ngọt, khoa trương mãnh liệt để cho Thiên Tuyệt lão tổ cười ha ha.

- Ha ha, đại ca lấy ra Xích Hỏa Kim Liên Thập Nhị Phẩm, quả thực là bỏ hết cả tiền vốn, ta cũng không thể keo kiệt, khối Tiên thạch này chính là ta lấy được ở một di tích Tiên đạo, hôm nay tặng cho ngươi!

Khương Địa Diệt cũng mỉm cười, trên tay xuất hiện một khối Tiên thạch lớn cỡ nắm tay hài nhi, mờ mịt lấy hào quang hoa mỹ, phảng phất như dưỡng dục thần thai, tản mát ra từng sợi hào quang thần bí, tựa như có một Chân Tiên ngồi xếp bằng, giảng thuật Chư Thiên ảo diệu.

Tiên thạch tản mát ra khí tức mờ mịt, Khương Tư Nam hấp thu một tia, lập tức cảm giác được pháp lực của mình lại gia tăng một chút, không khỏi khiếp sợ.

Đây tuyệt đối là chí bảo khó lường, không hổ là Tiên thạch chất chứa Tiên Linh Chi Khí.

Khương Tư Nam vốn muốn cự tuyệt, nhưng nhìn đến thái độ kiên quyết của Khương Địa Diệt, còn có biểu lộ vui rạo rực của Thần Oa, ôm vào trong ngực sợ bị người khác đoạt đi, chỉ phải cười khổ một tiếng.

Hai vị lão tổ lấy ra bảo vật trân quý như thế, sau này mình cũng phải nghĩ biện pháp trả ân tình này của hai vị lão tổ, Khương Tư Nam âm thầm ghi nhớ.

Thần Oa tay trái cầm Thập Nhị Phẩm Xích Hỏa Kim Liên, tay phải cầm một khối Tiên thạch, một bộ cười tủm tỉm, liên tục nhìn hai vị lão tổ nói lời cảm tạ.

Một bên Thỏ gia chứng kiến Thánh Dược cùng Tiên thạch, ghen ghét đến con mắt đỏ bừng lên.

Nhưng mà Thần Oa ôm Thập Nhị Phẩm Xích Hỏa Kim Liên, trực tiếp bay đến trước mặt Hoàng Thiên Y, chớp mắt to nói.

- Mẫu thân, ngươi thân có Phượng Hoàng huyết mạch, chính là Niết Bàn thể, ngươi luyện hóa Thập Nhị Phẩm Xích Hỏa Kim Liên này, chẳng những thương thế khỏi hẳn, hơn nữa tu vi cũng có thể càng tiến một bước!

- Cho ta?

Hoàng Thiên Y sững sờ, trong ánh mắt lộ ra một si nhu hòa, đẩy Thập Nhị Phẩm Xích Hỏa Kim Liên trở về, khẽ mĩm cười nói:

- Thần Oa nghe lời, ta không cần gốc Thánh Dược này, thương thế trên người ta không sao, chính ngươi giữ lại đi!

Nhưng mà Thần Oa vẫn cố chấp đưa tới, rất nghiêm túc nói:

- Mẫu thân, ngươi không nên gạt ta, thương thế trên người ngươi rất nặng, Thập Nhị Phẩm Xích Hỏa Kim Liên này ngươi nhất định phải nhận, bằng không thì, bằng không thì, ta liền không để ý tới ngươi nữa!

Thần Oa trừng mắt to, thần sắc tức giận.

Khương Tư Nam nhìn Hoàng Thiên Y khẽ cười nói:

- Ngươi thu đi, đây là tâm ý của nhi tử, nếu ngươi chối từ, chẳng phải là để cho hài tử thương tâm?

Hoàng Thiên Y liếc nhìn Khương Tư Nam, biết rõ hắn đây là nhân cơ hội chiếm tiện nghi, bất quá cũng không có phản bác, sủng nịch vuốt đầu Thần Oa, thu Thập Nhị Phẩm Xích Hỏa Kim Liên lại.

Lúc này Thần Oa mới mặt mày hớn hở, một người ôm Tiên thạch ở đó cười ngây ngô.

- Vô Kỵ nhỏ như vậy liền có tâm hiếu thuận, không tệ, không tệ!

Hai vị lão tổ Thiên Tuyệt Địa Diệt cũng có chút ngoài ý muốn, mắt chứa vẻ tán thưởng.

Thần Oa cũng nhu thuận cười cười, bất quá trong lòng lại âm thầm phỉ báng: Hắc hắc, nếu không phải ta biết rõ trên người lão gia hỏa này có Thánh Dược, hơi dùng thủ đoạn, lão gia hỏa này liền ngoan ngoãn lấy ra, mới có thể đưa cho mẫu thân, bằng không m lão gia hỏa này thật đúng là không nhất định cam lòng.

Bất quá những lời này hắn ngược lại không có lá gan nói.

Ngũ Hành Thánh Tông đại chiến đã tiếp cận khâu cuối cùng.

Ngũ Hành Thánh Sơn là năm tòa Thần Sơn đâm thẳng vân tiêu, hiện lên xu thế Ngũ Hành lưu chuyển, từ Thượng Cổ truyền thừa đến nay, Ngũ Hành Thánh Tông được xưng đệ nhất thiên hạ tông, hôm nay bị diệt triệt để.

Ngũ Hành Thánh Sơn bị đánh cho tàn phế, khắp nơi đổ nát thê lương, đá vụn cổ thụ sụp đổ, Ngũ Hành thiên cung mênh mông bị oanh toái, khắp đại địa đều là khe rãnh xâm nhập lòng đất, sát khí tràn ngập, huyết quang lập loè, cho thấy ở đây đã xảy ra một hồi đại chiến kinh thiên.

Trên hư không, hôm nay chỉ còn lại có hai thân ảnh.

Một cái là Hắc bào nhân thần bí ngồi ở trên bờ vai Ma Tôn Khôi Lỗi, cái khác là Trọng Lê Trận Vương chật vật không chịu nổi.

- Chuyện gì xảy ra?

Khương Tư Nam cất bước mà đến, nhìn thân ảnh đại chiến trong hư không, có chút nghi ngờ nói.

- Khởi bẩm Thiếu chủ, Hắc bào nhân này nói hắn và Trọng Lê Trận Vương là sinh tử đại địch, hắn muốn đích thân giải quyết Trọng Lê Trận Vương, không để cho chúng ta xuất thủ!

Kim Minh chứng kiến Khương Tư Nam, lên tiếng bẩm báo nói.

- Sinh tử đại địch sao?

Trong ánh mắt của Khương Tư Nam lộ ra thần sắc như có điều suy nghĩ, hắn chợt thấy Dịch Thiên Cơ ở một bên trầm ngâm không nói, thấy được trong ánh mắt Dịch Thiên Cơ có thở dài cùng thương cảm lóe lên rồi biến mất, sương mù trong lòng phảng phất như bị một đạo thiểm điện phá vỡ.

- Thì ra là thế!

Khương Tư Nam mỉm cười, như đã minh bạch cái gì.

Mà giờ khắc này, Long Ngưng Tuyết, Long Thu Nguyệt, Diệp Tích Quân cùng Phương Tình Tuyết đều có mặt, các nàng vốn chứng kiến Khương Tư Nam, trong ánh mắt đều lộ ra thần sắc vui sướng, nhưng mà nhìn đến Hoàng Thiên Y bên người Khương Tư Nam, sắc mặt lập tức trì trệ, lộ ra vẻ cười khổ.

Không thể không nói Hoàng Thiên Y có một loại khí chất phong hoa tuyệt đại, tất cả mọi người che dấu không được ánh sáng của nàng.

Tuy Long Ngưng Tuyết, Long Thu Nguyệt, Diệp Tích Quân cùng Phương Tình Tuyết đều thanh lệ tuyệt trần, có dung nhan tuyệt sắc, cũng không kém Hoàng Thiên Y bao nhiêu, nhưng mà so với Hoàng Thiên Y, trên người các nàng thiếu khuyết loại khí tức thần bí, mờ ảo cùng cao quý kia.

Hoàng Thiên Y cũng đã nhận ra ánh mắt của tứ nữ, nhìn các nàng lộ ra dáng tươi cười nhàn nhạt, sau đó giống như cười mà không phải cười nhìn Khương Tư Nam, để cho Khương Tư Nam cảm giác toàn thân sợ hãi.

Bất quá chứng kiến thần sắc của Hoàng Thiên Y bình tĩnh như trước, cũng không nói gì thêm, lúc này Khương Tư Nam mới thở dài một hơi.

Oanh!

Trên hư không, Trọng Lê Trận Vương bố trí xuống trận pháp cường đại bị Ma Tôn Khôi Lỗi oanh nát, sau đó Ma Tôn Khôi Lỗi sải bước, ngang trời đánh về phía Trọng Lê Trận Vương, một chưởng liền đập hắn thổ huyết bay ngược.

-----o0o-----

Chương 953: Mộng Thương Sinh (2)


Chương 953: Mộng Thương Sinh (2)

Nhóm: Liliana _ Nguồn : Vipvandan

- Ngươi đến cùng là người nào? Có bản lĩnh cùng ta đường đường chính chính chiến một trận, dựa vào Khôi Lỗi tính toán cái bổn sự gì?

Trọng Lê Trận Vương điên cuồng hét lên, trong ánh mắt tràn đầy thần sắc kinh sợ, hắn cảm giác được cực kỳ biệt khuất, mình đường đường Vương giả đỉnh cấp, hơn nữa là Trận Vương, chiến lực có một không hai Vương giả, nhưng mà hết lần này tới lần khác Hắc bào nhân này có một Ma Tôn Khôi Lỗi chiến lực có thể so với Hoàng giả, gắt gao áp chế hắn.

Hơn nữa vô luận hắn bố trí xuống trận pháp cường đại gì, Ma Tôn Khôi Lỗi chỉ oanh ra một quyền, dốc hết sức phá vạn pháp, căn bản không cách nào ngăn cản Ma Tôn Khôi Lỗi mảy may.

- Đường đường chính chính chiến một trận? Lão cẩu, ngươi còn có mặt mũi nói đường đường chính chính chiến một trận?

Trong miệng Hắc bào nhân phát ra thanh âm lạnh như băng mà trào phúng.

- Mười mấy năm trước Đại La chi kiếp, thời điểm ngươi áp bách Đại La Thiên Tông, ra tay đánh lén Sương nhi, tại sao ngươi không nói đường đường chính chính chiến một trận?

Ánh mắt của Trọng Lê Trận Vương chấn động, lộ ra thần sắc kinh hãi, thốt ra nói:

- Ngươi... Ngươi là Mộng Thương Sinh?

Người có thể xưng hô Đoan Mộc Sương như thế, cừu hận hắn như thế chỉ có một, chính là Mộng Thương Sinh mười mấy năm trước ở trong Đại La chi kiếp, mưu phản Đại La Thiên Tông, cũng là đại đệ tử của Dịch Thiên Cơ.

- Cái gì? Hắn là Đại sư huynh?

Ánh mắt Dịch Phi lóe lên, trên mặt lộ ra thần sắc kích động.

Giờ phút này tất cả mọi người chấn kinh, phảng phất như nghĩ tới mười mấy năm trước, thân ảnh kinh tài tuyệt diễm kia, được xưng hi vọng của Đại La Thiên Tông, ngộ tính có một không hai thiên hạ... Mộng Thương Sinh.

- Tỷ phu...

Đoan Mộc Hàn hít sâu một hơi, con mắt đỏ bừng, chứng kiến Hắc bào nhân áp bách Trọng Lê Trận Vương như thế, trong lòng hắn cũng kích động không kềm chế được, mười mấy năm cừu hận, hôm nay tỷ phu rốt cục tự tay giúp tỷ tỷ báo thù sao?

- Sương nhi, hắn... làm được!

Giờ phút này Đoan Mộc Cuồng phảng phất như già đi rất nhiều, thì thào tự nói, đã không có loại kiêu hùng bá khí như trước, có chỉ là một loại tiêu điều, hắn phảng phất như lại nghĩ tới con gái hôm nay sinh tử chưa biết.

Mười mấy năm trước, Phong Thiên Quân bị Ngũ Hành Thánh Tông, Nhật Nguyệt thần giáo cùng Huyết Ma Tông liên thủ bức bách, Mộng Thương Sinh mưu phản Đại La Thiên Tông, nhưng mà ở trên đường xuống núi, lại đột nhiên lọt vào Trọng Lê Trận Vương đánh lén, Đoan Mộc Sương giúp Mộng Thương Sinh ngăn một kích tất sát kia, đến nay hồn phách vỡ vụn, không chết không sống.

Loại cừu hận này, đã ẩn dấu ở trong nội tâm Mộng Thương Sinh vài chục năm, hắn sao có thể không hận?

Mặt nạ bảo hộ trên mặt Hắc bào nhân bị lấy xuống, lộ ra một khuôn mặt anh tuấn bất phàm, mặt như quan ngọc, có một loại khí chất ôn hòa, chỉ là giờ phút này trong ánh mắt hắn vô cùng tang thương, con ngươi tràn ngập sát cơ, gắt gao nhìn thẳng Trọng Lê Trận Vương.

- Mộng Thương Sinh!

Bọn người Phong Thiên Quân lập tức nhận ra được, trong ánh mắt lộ ra thần sắc vô cùng phức tạp, Dịch Thiên Cơ ở bên cạnh bờ môi khẽ nhúc nhích, muốn nói cái gì, nhưng cuối cùng vẫn im lặng.

Trên mặt Khương Tư Nam cũng rất bình tĩnh, hắn sớm đã có hoài nghi, mãi cho đến vừa rồi mới khẳng định, Hắc bào nhân đối với mình phảng phất như đặc biệt chiếu cố, cứu mình mấy lần, chính là Đại sư huynh chưa từng gặp mặt.

- Lão cẩu, ngươi hại Sương nhi mười mấy năm sinh tử không biết, hôm nay ta muốn ngươi triệt để chết ở trong tay của ta!

Trong miệng Mộng Thương Sinh thốt ra một thanh âm rét lạnh, Ma Tôn Khôi Lỗi phảng phất như cũng có thể cảm nhận được lửa giận ngập trời cùng sát cơ trong lòng hắn, oanh đến một quyền khủng bố, trực tiếp đánh tan Linh Giáp phòng ngự cường đại trên người Trọng Lê Trận Vương, lực lượng cuồng bạo oanh Trọng Lê Trận Vương bay ra ngoài, ở trong hư không không ngừng ho ra máu.

- Tiểu súc sinh, năm đó không có thể làm thịt ngươi, ta thật hối hận a!

Trọng Lê Trận Vương gào thét, trên mặt tràn đầy thần sắc dữ tợn, hắn thật không ngờ hôm nay sẽ chết ở trong tay Mộng Thương Sinh.

Tuyệt thế thiên tài năm đó hắn một tay có thể bóp chết, vì Ngũ Hành Thánh Tông mà không tiếc ra tay đánh lén, hôm nay vậy mà trưởng thành đến tình trạng khủng bố như thế.

- Giết!

Mộng Thương Sinh chỉ quát một tiếng, Ma Tôn Khôi Lỗi đánh tới, quyền mang mênh mông vô tận, dẫn động Chu Thiên đại thế, Ma đạo pháp tắc tràn ngập hư không, mang theo lực lượng tĩnh mịch, tuyệt diệt cùng hắc ám, tiến hành tuyệt sát với Trọng Lê Trận Vương.

Ầm ầm!

Thương khung chấn động, Ma quang mênh mông như biển, Trọng Lê Trận Vương bố trí xuống Linh trận cường đại, ở trước mặt Ma Tôn khủng bố bị phá vỡ dễ như trở bàn tay, coi như là thần thông vô thượng không trọn vẹn Trích Tinh Thủ, cũng không phải đối thủ của Ma Tôn, Trọng Lê Trận Vương liên tục gào thét, nhưng vẫn bị áp chế gắt gao, ho ra từng ngụm máu, thân hình bị đánh tan vỡ rồi.

- Tiểu súc sinh, ngươi chỉ dám ỷ vào Ma Tôn Khôi Lỗi sao? Có bản lĩnh cùng ta đường đường chính chính chiến một trận, ta không phục...

Trọng Lê Trận Vương cảm nhận được tử vong uy hiếp, trong ánh mắt của hắn cũng không che dấu được vẻ sợ hãi, hắn nhìn Mộng Thương Sinh gào thét, dùng cái này để che dấu sợ hãi của hắn, tóc tai bù xù, nửa người bị đánh vỡ, vô cùng thê thảm.

- Đường đường chính chính chiến một trận sao? Tốt! Ta thành toàn ngươi!

Khóe miệng Mộng Thương Sinh lộ ra vẻ cười lạnh, trực tiếp thu Ma Tôn Khôi Lỗi vào, lăng không đứng ở trên hư không.

- Đại sư huynh bị kích, lại muốn cùng Trọng Lê Trận Vương chiến một trận?

Trong ánh mắt của Khương Tư Nam lộ ra một tia sầu lo, tuy khí tức của Mộng Thương Sinh không kém, nhưng mà ở Khương Tư Nam xem ra còn không bằng Trọng Lê Trận Vương.

Trận Đạo Vương giả được xưng vô địch cùng cảnh giới, Mộng Thương Sinh thật sự sẽ là đối thủ của hắn sao?

Mà ngay cả Dịch Phi, Dịch Thiên Cơ, đám người Đoan Mộc Hàn cũng có chút lo lắng.

- Ha ha ha ha... Mộng Thương Sinh, đã không có Ma Tôn Khôi Lỗi, ta muốn ngươi chết, chết a!

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net