Mở đầu

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

MỞ ĐẦU

[Truyền Thuyết Đô Thị]

Có thể xem đó là một loại [nguyện vọng] được lưu truyền trên đời, số lượng của chúng cũng nhiều như những ngôi sao trên trời.

Chẳng hạn như, Truyền Thuyết Đô Thị về việc "con người chưa từng thực sự bước chân lên mặt trăng".

Chẳng hạn như, âm mưu của Hội Tam Điểm[1] ẩn giấu trong những đồng đô la của Mỹ.

Chẳng hạn như, thí nghiệm vượt qua thời không đã diễn ra ở Philadelphia.

Nơi trú ẩn hạt nhân dọc tuyến tàu Chiyoda, khu vực 51, sự kiện UFO ở Roswell, vân vân...

Nếu cẩn thận xem xét những Truyền Thuyết Đô Thị nhiều không kể xiết này, sẽ có thể phát hiện ra rằng bên trong ẩn chứa quy luật rõ ràng. Đó là... tất cả đều bắt nguồn từ [nguyện vọng], theo kiểu "nếu đó là sự thật thì sẽ rất thú vị".

Cũng giống như câu "không có lửa làm sao có khói". Tuy nhiên, nếu suy nghĩ một chút về tính chất của những [tin đồn] được thêm mắm thêm muối quá mức, sau đó lưu truyền rộng rãi kia, sẽ có thể nhận ra đây chính là quá trình hình thành của những Truyền Thuyết Đô Thị.

Suy cho cùng, cũng chỉ là có cây mà không có lá. Nói thẳng ra, những thứ xằng bậy chiếm đến hơn phân nửa. Nhưng lạ lùng là không ai có ý định truy cứu trách nhiệm của những chuyện này, bởi vì từ xưa tới nay, loài người là một sinh vật thích [tất nhiên] hơn là [ngẫu nhiên]. So với sự thật là sự ra đời của con người vốn là một sản phẩm ngẫu nhiên của các xác xuất thiên văn học, có rất nhiều người, dựa vào kinh nghiệm hoặc theo bản năng, muốn tin rằng loài người là do một thứ gì đó tạo ra theo một kế hoạch hẳn hoi hơn.

Theo cách suy nghĩ ấy, thế giới cũng không phải hỗn độn, mà là ngăn nắp có trật tự. Bằng cách tưởng tượng ra sự tồn tại của một thứ gì đó đứng phía sau điều khiển mọi vật, con người cố tìm tòi giá trị của cái thế giới biến hoá thất thường và lạnh lùng tàn nhẫn này.

... Chí ít là, trong lòng đang ấp ủ ước vọng như vậy. Cho nên có thể nói, Truyền Thuyết Đô Thị vốn là thứ được sinh ra từ những [nguyện vọng] tha thiết đó.

Vậy thì... Trong những [Truyền Thuyết Đô Thị] nhiều đến mức có thể chiếu sáng cả chân trời, có những ví dụ về chuyện [rõ ràng là sự thật, lại bị xem là Truyền Thuyết Đô Thị], nhưng gần như không ai biết đến.

Đừng hiểu lầm, điều này cũng không có nghĩa là những Truyền Thuyết Đô Thị kể trên đều là sự thật.

Chỉ là, thật sự có có tồn tại những Truyền Thuyết Đô Thị mà nguyên lý hình thành hơi khác với những lời đồn đại kia.

Chẳng hạn như, tình huống một [tin đồn] quá mức không thực tế diễn hóa thành [Truyền Thuyết Đô Thị]. Ở đây có một [tin đồn] như thế.

Trên internet, có một tin đồn lạ lùng về một game thủ tên là 『  』[2]. Theo lời đồn, game thủ này đã tạo nên một kỷ lục bất bại trên bảng xếp hạng của 280 trò chơi online, luôn luôn đứng đầu bảng xếp hạng thế giới với cái tên 『  』 của mình. Khi nghe tới chuyện này, nhất định bạn sẽnghĩ: "không thể nào". Đó cũng là những gì mọi người cảm thấy, cho nên giả thuyết rút ra được vô cùng đơn giản.

Vì muốn trò chơi trở nên phổ biến, các nhân viên phát triển trò chơi đã thêm cái tên 『  』vào bảng xếp hạng. Bọn họ cũng không công bố danh tính của game thủ này, do đó đã vô tình gây nên một cơn sốt, giống như một hình thức của cái đẹp vậy. Trên thực tế thì người chơi này không hề tồn tại.

Nhưng lạ lùng là có rất nhiều game thủ lại tuyên bố đã từng chiến đấu với người này.

Có người nói... người này là vô địch.

Có người nói... người này hoàn toàn có thể đánh bại cấp độ Grandmaster của phần mềm cờ vua quốc tế.

Có người nói... phong cách chơi của người này rất khác thường, không thể nắm bắt được thủ pháp.

Có người nói... cho dù sử dụng mod hỗ trợ hay cheat code cũng không thắng được.

Có người nói... có người nói... còn có người nói...

Những người có đôi chút hứng thú với [tin đồn] này càng quyết định nghiên cứu sâu hơn.

Chuyện này cũng không khó. Nếu đã đứng đầu trên bảng xếp hạng của Consumer Game, PC Game hay Social Game thì dĩ nhiên tài khoản của người chơi này sẽ tồn tại. Nếu tài khoản đã tồn tại, đương nhiên sẽ có thể xem được thành tích thực tế của người này.

Nhưng người như thế không thể tồn tại...

....Nếu chỉ cười khẩy rồi tiến hành điều tra.... Tức là đã trúng phải một cái bẫy. Nếu hỏi tại sao, đáp án là cái tên 『  』thật sự tồn tại trên mỗi game console và SNS, hơn nữa còn bất kỳ ai cũng có thể tra duyệt thành tích.

Các thành tích trải ra la liệt đúng như nghĩa đen của từ [vô số] vậy, hoàn toàn không có một thất bại nào.

Vì thế câu chuyện lại càng bí ẩn hơn. Bất kể đó có phải là sự thật hay không, [tin đồn] càng lúc càng trở nên xa rời thực tế. "Có hacker đã xóa hết thành tích bại trận rồi" "Có một tổ chức tập hợp những game thủ cao cấp nhất" Vân vân và vân vân ...

Cứ như vậy, một [Truyền Thuyết Đô Thị] mới đã được sinh ra.

Tuy nhiên trong trường hợp này, người đã tạo ra truyền thuyết về 『  』 hẳn cũng phải có trách nhiệm.

Bởi vì người này sở hữu số tài khoản, cũng được trao quyền phát ngôn, nhưng lại hoàn toàn không quan tâm đến quyền lợi ấy.

Không nói một lời, thậm chí không có bất kỳ giao tiếp nào.

Bởi vì hoàn toàn không được cung cấp thông tin, cho nên ngoài việc đã phải rất khó khăn mới xác định được đây là người Nhật Bản ra, những tư liệu khác đều là bí ẩn.

Không ai biết diện mạo thật sự của người đó... Đây cũng là nguyên nhân chủ yếu khiến cho chuyện này nhanh chóng trở thành Truyền Thuyết Đô Thị.

Cho nên....

Hãy giới thiệu một chút.....

Đây hoàn toàn là sự thật.

Người dùng vòng nguyệt quế trên bảng xếp hạng thế giới của 280 trò chơi để tô điểm cho chiến tích của mình. Game thủ trong truyền thuyết, vẫn đang duy trì kỷ lục do chính mình lập nên mà chưa từng có ai phá được.

Thân phận thật sự của 『  』.

"Ôi ôi... anh sắp chết, sắp chết... a, bây giờ thì chết thật rồi... này... nhanh reserve cho anh nào..."

" *Sụp sụp*... dùng chân điều khiển... hai con chuột, không thể nào..."

"Sao cũng được, nhanh lên, reserve, reserve... nói thật em đúng là quá ranh ma! Rõ ràng anh đã ba ngày chưa ăn gì, làm sao em có thể thoải mái ăn mì cốc một mình, còn đang trong trận chiến nữa chứ!"

"...Anh, cũng muốn ăn à...? Calorie Mate[3]..."

"Ai thèm ăn cái loại thức ăn của giai cấp tư sản đó chứ. Trở lại vấn đề chính, mau reserve cho anh đi!

"*Sụp sụp*... ừm, rồi."

Rì rầm... lục cục!

"Ồ, tốt rồi, thank you... À đúng, bây giờ là mấy giờ?"

"....Để xem... vẫn là tám giờ khuya..."

"Tám giờ sáng mà bảo là khuy, một cách nói đầy sáng tạo đấy em gái. Vậy hôm nay là ngày mấy?"

"...Ư... một, hai... bốn hộp mì ăn liền... vậy là, ngày thứ tư, chăng?"

"Không không, em gái, ý của anh không phải là số ngày chúng ta thức đêm, mà là ngày mấy tháng mấy."

"Với một NEET... như anh, có... liên quan, sao?"

"Đương nhiên là có. Nó có thể là ngày diễn ra sự kiện trò chơi trực tuyến, hay giải đấu xếp hạng nào đấy."

Như thế, đó là một cặp nam nữ mê game.

Bên trong phòng, hai người đang nói chuyện mà không hề nhìn nhau lần nào.

Kích thước của căn phòng bằng mười sáu tấm chiếu rơm[4], diện tích cũng khá rộng rãi. Nhưng cảnh tượng vô số máy chơi game vứt lung tung, cùng với mỗi người bốn máy... tổng cộng là tám máy vi tính xếp thành hàng, dây rợ kết nối chi chít, khiến người ta không khỏi liên tưởng đến nghệ thuật xếp đặt hiện đại. Những hộp game đã được khui ra, cùng với mì hộp và túi nhựa được bọn họ gọi là [binh lương], chất chồng thành từng đống, thật sự khiến người ta không cảm giác được sự rộng rãi vốn có của căn phòng.

Chỉ có màn hình LED được ưu tiên thiết kế phù hợp với tốc độ phản ứng của người chơi phát ra ánh sáng nhàn nhạt, cùng với mặt trời đã sớm leo lên đầu, chiếu vào trên rèm cửa sổ, mang đến chút ánh sáng cho căn phòng tối tăm.

Hai người đang nói chuyện.

"....Anh, không đi... kiếm việc làm sao?"

"Câu đó hỏi em mới đúng, hôm nay cũng không đến trường sao?"

"......"

"......"

Sau đó cả hai đều im lặng.

Người anh trai tên là Sora. Mười tám tuổi. Không nghề nghiệp. Trai tân. Kém hấp dẫn. Gặp vấn đề về giao tiếp. Nghiện game. Cậu mặc quần jean, áo thun, cộng thêm mái tóc đen rối bù, bộ dạng điển hình của một hikikomori[5].

Người em gái tên là Shiro. Mười một tuổi. Không đến trường. Không bạn bè. Là một đứa trẻ hay bị bắt nạt. Mắc chứng sợ con người. Nghiện game. Mái tóc dài màu bạch kim khiến người ta hoài nghi liệu hai người thật sự có quan hệ ruột thịt hay không, bởi vì đã lâu không chải chuốt mà trở nên rối bời, che phủ khuôn mặt. Trên người cô bé mặc bộ đồng phục thủy thủ cấp tiểu học, từ khi chuyển trường tới nay vẫn chưa từng mặc nó bước ra khỏi cửa lần nào.

Đây chính là lai lịch của game thủ 『  』(空白 – khoảng trống), kết hợp từ tên của họ là Sora (空) và Shiro (白).

Như thế này...

Nếu giống như vậy, sẽ tồn tại một Truyền Thuyết Đô Thị mà không ai muốn điều tra chân tướng, chỉ tiếp tục ôm lấy ảo tưởng trong lòng.

Như vậy, việc giải thích quá trình hình thành của một [Truyền Thuyết Đô Thị] sẽ dừng lại tại đây.

Tóm lại, giống như phần đầu đã nói, đó là [nguyện vọng] của con người.

Thế giới này là hỗn độn.

Không có tất nhiên, tất cả đều là ngẫu nhiên.

Không có đúng sai, không có trật tự.

Thậm chí không có cả ý nghĩa.

Những người ý thức được điều này, không muốn thừa nhận điều này, đều hi vọng thế giới này ít nhiều trở nên thú vị hơn một chút.

Nguyện vọng tha thiết đó đã làm nảy sinh thứ gọi là [Truyền Thuyết Đô Thị].

Vậy thì, bắt đầu từ đây, hãy thử cố gắng để giúp cái hiện thực nhàm chán này ít nhiều trở nên thú vị hơn một chút. Tức là... tạo nên một [Truyền Thuyết Đô Thị] mới.

Vì mục đích đó, chiếu theo cách hành văn kiểu mẫu, đồng thời cũng để cho hình thức đẹp hơn.

Hãy xem đây như là phần mở đầu câu chuyện.

[Bạn đã từng nghe tin đồn này chưa?]

Có một ngày, một bức e-mail được gởi đến cho một game thủ được xem là giỏi nhất. Trong e-mail chỉ có những câu nói thần bí, cùng với địa chỉ URL của một trò chơi.

Sau khi hoàn thành trò chơi đó ....

"... Hết, chịu nổi.... Đi ngủ, một chút..."

"Chờ, chờ đã! Bây giờ mà em buông tay thì nghĩa vụ hồi máu..."

"... Nếu là anh, sẽ làm được."

"Về lý thuyết thì có thể nhỉ! Giờ hai tay anh đang điều khiển hai nhân vật, cộng thêm dùng chân điều khiển hai nhân vật em bỏ mặc nữa là được nhỉ!"

"... Fi, ght!"

"Chờ đã, a không, làm ơn chờ chút thưa cô Shiro! Bây giờ mà cô đi ngủ thì mọi người sẽ.... Không, chủ yếu chỉ là một mình anh chết thôi! .... Oa a a a a a a a! Vậy không phải là được rồi sao!"

Chồng mỳ cốc cô em gái ăn hết đã xếp đến chiếc thứ năm. Cũng tức là cuộc chơi game thâu đêu suốt sáng đã kéo dài năm ngày, hai anh em vẫn đối đáp qua lại trong phòng.

Mặc kệ tiếng kêu gào đau đớn nhưng cũng đầy bi tráng của ông anh trai, em gái đang định kéo máy chơi game sang làm gối ngủ thì bên tai bỗng vang lên một âm thanh.

Reng

Đó là tiếng máy vi tính nhận được e-mail mới.

"... Anh, e-mail."

"Mặc dù không biết em còn có yêu cầu gì nữa với ông anh đang đối diện với bốn cái màn hình, đồng thời điều khiển bốn nhân vật cùng lúc này, chỉ là bây giờ anh bất lực."

Hai tay hai chân linh hoạt điều khiển bốn con chuột máy tính. Anh trai, một mình điều khiển một party bốn người những vẫn thể hiện khí thế ngoan cường, trả lời với giọng không thể phân tâm.

"Đằng nào cũng là e-mail quảng cáo thôi, mặc kệ nó!"

".... Có thể là... Bạn bè, gửi đến?"

"....Của ai?"

".... Anh, đó"

"Ha ha, đúng là kỳ lạ, hình như mình vừa nghe được một câu nói mỉa mai đủ sức xuyên tim từ em gái đáng yêu."

"... Hi vọng anh... hiểu.... lý do.... không nói là... của Shiro."

"Vậy thì đúng là e-mail quảng cáo rồi. À mà em muốn ngủ thì mau ngủ đi! Nếu không ngủ thì tới đây giúp anh một tay! Ôi ôi ôi, chết mất, chết mất thôi!"

Anh trai – Sora

Lại nhắc lại lần nữa – Mười tám tuổi. Không nghề nghiệp. Trai tân. Kém hấp dẫn. Gặp vấn đề về giao tiếp. Nghiện game.

Đây không phải tự khoe nhưng, trong danh sách những thành phần có thể gửi email đến cho một kẻ không có bạn gái, thậm chí không có bạn bè như cậu ta, loại có thể được xếp vào mục 'Bạn bè" hoàn toàn không tồn tại, cho nên giả thuyết đó đương nhiên là bị bác bỏ.

Nhắc đến chuyện này, em gái – Shiro hẳn cũng giống như thế.

".... Ư... Thật phiền, phức."

Nhưng Shiro cố ép ra một chút ý thức từ cơn buồn ngủ díp mắt, miễn cưỡng ngồi dậy.

Nếu chỉ đơn thuần là e-mail quảng cáo thì tự nhiên không vấn đề gì.

Nhưng nếu là "E-mail giới thiệu game mới" thì rõ ràng không thể coi như không thấy.

"...Anh, máy tính bảng... ở đâu?"

"Hướng ba giờ, chồng thứ hai từ bên trái sang, ở dưới hộp game thứ tư từ trên xuống, ai da, chân chuột rút rồi!"

Mặc kệ tiếng anh trai kêu la đau đớn, Shiro lục lọi theo hướng đã chỉ... đã tìm thấy.

Rút cuộc thì hikikomori và NEET dùng máy tính bảng làm cái gì, có phải bạn đang nghĩ như vậy không?

Nhưng không thể không nói, đây là một câu hỏi ngu ngốc.

Đương nhiên... là dùng để chơi game rồi.

Có điều, với riêng hai anh em này thì còn có một tác dụng khác nữa.

Vì vô số trò chơi, hai người lập vô số tài khoản và hòm thư, thiết bị này thay thế cho máy vi tính cơ bản đã trở thành máy chơi game chuyên dụng, đồng bộ hơn 30 địa chỉ hòm thư, có thể lập tức tra duyệt e-mail gửi tới.

Nên gọi là người theo chủ nghĩa năng suất? Hay nên gọi họ là đồ ngốc đây?

"... Âm thanh là 'Reng'... Tiếng báo của hòm thư chính số ba... là cái này à?"

Shiro phát huy trí nhớ vượt xa người thường, dễ dàng tìm ra được email. Tiếp đó... Quay lưng về phía anh trai vừa thật sự một mình điều khiển bốn nhân vật trong thực chiến hơn nữa còn chinh phạt thành công, đang phát ra tiếng gào thắng lợi, Shiro kiểm tra e-mail

[Có một thư mới – Tên mail: Gửi tới 『  』]

"....?"

Em gái hơi nghiêng nghiêng đầu.

E-mail gửi 『  』 – cũng tức là gửi "Sora và Shiro" không hề hiếm gặp.

Thư mời đối chiến, thư mời phỏng vấn, thư khiêu chiến đầy mùi khiêu khích... Mặc dù loại nào cũng có nhưng lá thứ này.

"...Anh."

"Sao vậy? Em gái ma quỷ đáng yêu, nói buồn ngủ rồi bỏ anh trai lại một mình trong game, kết quả không những không ngủ còn bắt anh trai bị buộc vào Play theo đúng ý nghĩa vật lý."

"...Cái này..."

Shiro hoàn toàn không để ý tới vẻ oán thán và châm chọc của Shiro, chỉ đưa email trên màn hình sang cho anh trai xem.

"Ồ? ... Đây là cái gì?"

Anh trai có vẻ cũng đã nhận ra sự đặc biệt của lá thư này.

"Save, xong, Drop, xác nhận hoàn thành."

Khẳng định không có sai sót gì, đã thực sự tiến hành lưu trữ xong xuôi, lần đầu tiên đóng màn hình game lại sau năm ngày, tiếp đó đăng nhập vào hòm thư trên máy vi tính rồi nghi hoặc nói:

"... Tại sao lại biết 『  』 là hai anh em?"

.... Đúng vậy, anh trai cũng biết giả thuyết lưu truyền trên mạng rằng Sora, Shiro là nhiều người.

Nhưng vấn đề không phải ở tên mail mà nằm trong bản thân nội dung.

Trong thư chỉ viết một câu và một địa chỉ URL.

[Hai anh em các bạn chưa từng cảm thấy mình sinh ra ở nhầm thế giới sao?]

"... Cái gì đây chứ?"

".... ...."

Lời lẽ có đôi chút, không, là cực kỳ không bình thường.

Cùng với địa chỉ URL chưa bao giờ thấy.

Cuối URL không hề có ký tự như kiểu '.jp' thể hiện khu vực quốc gia.

Đó là một URL chỉ hướng đến một trang đặc định, có vẻ là dẫn đến một trò trơi nào đó.

"... Làm sao, đây?"

Em gái hỏi vẻ không chút hứng thú.

Nhưng đọc lá thư đã nhìn thấu thân thế thật sự của hai người, em gái hình như có chút suy tư. Nếu không phải vậy thì có lẽ cô bé đã sớm quay về lấy máy chơi game làm gối, yên lặng ngủ ngon rồi.

Giao việc phán đoán cho anh trai... Cũng tức là xác định rằng, đây là lĩnh vực của anh trai...

"Phải tùy cơ ứng biến à? Có điều, cho dù là hư trương thanh thế thì thử xem một chút cũng thú vị đấy."

Sora phán đoán như vậy rồi nhấp vào URL. Để đề phòng virus, cậu vừa chạy phần mềm diệt virus vừa thử kết nối vào URL.

Thế nhưng... Thứ hiện ra thật sự quá đơn giản.

Đó là một bàn cờ vua quốc tế online không thể rõ ràng hơn.

"....*ngáp*.... Chúc ngủ, ngon..."

"Khoan khoan, khoan đã nào. Đây là thư khiêu chiến với 『  』 mà. Nếu đối thủ là phần mềm cờ vua cấp cao thì một mình anh không ứng phó nổi đâu."

Anh trai vội vàng ngăn cản cô em gái có vẻ loáng cái đã hết hứng thú, muốn lập tức quay về đi ngủ.

"...Thời buổi bây giờ... còn cờ vua gì nữa..."

"Ừ thì.... Thôi nào anh hiểu cảm giác của em mà."

Phần mềm cờ vua quốc tế Grandmaster, chương trình đã chiến thắng cả kỳ thủ cờ vua số một thế giới. Sau khi đánh bại phần mềm đó hai mươi lần liền tiếp, em gái đã hết hứng thú với cờ vua từ lâu rồi.

Mặc dù có thể hiểu tại sao cô bé lại phản ứng uể oải như vậy, nhưng...

"『  』 không thể thất bại. Cố giữ tỉnh táo cho anh, ít nhất là đến khi nắm được thực lực của đối phương."

"... Ư ư... Biết rồi."

Và như thế, Sora bắt đầu hạ cờ.

Một nước, hai nước, nước sau tiếp nối nước trước, Shiro uể oải nhìn anh trai đấu cờ. Không, là mắt lim dim lơ mơ, đầu chốc chốc lại gật một cái.

Thế nhưng, sau năm lượt đi, sau mười lượt đi....

Đôi mắt đã nhắm lại bốn phần năm của Shiro đột nhiên mở to, nhìn chằm chằm vào màn hình trước mặt.

"....Ồ? Cái tên, này."

Khi Sora cảm thấy có gì đó khác thường, Shiro cũng đứng dậy, nói:

"... Anh, đổi vai..."

Anh trai hoàn toàn không phản đối, ngoan ngoãn nhường lại ghế.

Bởi vì điều này có nghĩa là, em gái cho rằng anh trai sẽ bó tay chịu thua. Cũng có nghĩa là, Shiro phán đoán đối phương có đủ tư cách để kỳ thủ cờ vua mạnh nhất trên đời này phải ra tay.

Đổi vai xong xuôi, em gái tiếp tục hạ cờ.

... Cờ vua là trò trơi giữa hai người có [Thông tin xác định hữu hạn hoàn hảo với tổng lợi ích bằng không]

Trong trò chơi này không tồn tại thành phần mang tính ngẫu nhiên nào gọi là "may mắn" cả.

Về mặt lý thuyết, thật sự tồn tại tại phương pháp chắc chắn chiến thắng, thế nhưng đó chung quy cũng chỉ là lý thuyết. Lý thuyết dựa trên cơ sở nắm giữ được số lượng khổng lồ 10^120 thế cờ có thể xảy ra. Tức là, điều này trên thực tế cũng tương đương với "không tồn tại".

Nhưng người có thể khẳng định sự "tồn tại" đó chính là Shiro. Cũng tức là khẳng định, chỉ cần giải mã 10^120 thế cờ là được rồi.

Mà sự thực là, cô bé quả thật đã chiến thắng phần mềm cờ vua tiên tiến nhất thế giới hai mươi lần liên tiếp.

Nếu luôn đi nước cờ tốt nhất, người đi trước sẽ thắng, đi sau chỉ có thể hòa. Về lý thuyết là như vậy.

Trong trò cờ vua như thế, đối đầu với địch thủ có thể dự kiến hơn hai trăm triệu thế cờ trong một giây, luân phiên trao đổi quyền đi trước, em gái đã chứng minh phần mềm cũng phải là quá hoàn thiện.

"...Không thể."

Shiro mở to mắt kinh ngạc.

...Thế nhưng, ở bên cạnh, anh trai lại cảm thấy có điều gì đó khác thường trong các nước cờ.

"Bình tĩnh một chút, đối thủ này là con người."

"...Ư?"

"Nếu là phầm mềm thì thông thường sẽ luôn chọn nước đi tốt nhất. Tuy tập trung được sức mạnh nhưng chỉ hành

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net