Tap Do 300-399

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng
thần sắc trấn định, các ngón tay của nàng cực kì linh hoạt. Các tài liệu được chuẩn bị sẵn trên bàn lần lượt được thả vào Lăng diện tinh nóng chảy.

Lăng diện tinh là một trong những tài liệu chưa được lượng định mà Trần Mộ mua được từ Tiêu Lập Thiến. Bên ngoài khối Lăng diện tinh bị nham thạch bao phủ, đây chính là nguyên nhân tại sao mọi người không nhận ra nó. Nhữ Thu cũng biết Lăng diện tinh, nhưng nếu như nàng muốn phân biệt thì cần phải sử dụng thiết bị chuyên dụng mới có thể xác định được.

Nàng rất tò mò tại sao Trần Mộ không cần bất cứ dụng cụ nào, chỉ liếc một cái liền biết trong nham thạch có Lăng diện tinh.

Đây là khối Lăng diện tinh có thể tích lớn nhất mà nàng từng thấy, ước chừng lớn bằng hai nắm tay người lớn. Nếu như đem tới phòng đấu giá thì giá của nó ít nhất là năm ngàn vạn Audierne.

Trần Mộ không ngờ lại không chút do dự sử dụng nó làm dung môi. Sử dụng Lăng diện tinh làm dung môi, hơn nữa còn là một khối Lăng diện tinh phẩm chất cực cao, có thể nói là không thể dùng hai chữ xa xỉ để hình dung nữa rồi.

Nhữ Thu không dám phân tâm, cảm giác của nàng tập trung trùm lên hỗn hợp Lăng diện tinh, kiểm tra mức độ phản ứng trong đó.

Chương 307: Luân

Người dịch: NhangiaBiên tập: Mr.Lookluck

Nguồn: www.tangthuvien.com

Trần Mộ không nhìn Nhữ Thu. Nhữ Thu ở phương diện kỹ năng cơ bản này rất vững chắc, so với một kẻ gà mờ như hắn thì vị sư phụ này chắc chắn xuất sắc hơn rất nhiều. Được chỉ định làm phân viện trưởng phân viện chế tạp của Tư Nguyên học phủ, trình độ của nàng sao có thể kém được?

Hơn nữa, hắn hiện tại cũng không rảnh để chú ý đến Nhữ Thu, sự chú ý của hắn tập trung vào dung dịch màu xanh lam trước mắt.

Một tấm tạp phiến trắng loại bốn sao làm từ vỏ cây tuyết phong bạch sắc đang được ngâm trong dung dịch màu xanh lam.

Cảm giác của Trần Mộ tập trung bao lấy tấm tạp phiến trắng này, vô cùng tỉ mỉ tinh tế cảm nhận từng điểm biến hóa ở trong tấm tạp phiến. Đối với một vị chế tạp sư mà nói, hắn phải nắm bắt từng điểm biến hóa nhỏ nhất trong quá trình chế tác. Mắt thường chỉ có thể nắm bắt thông tin hết sức giới hạn, ở một số phương diện thiết bị mặc dù có thể cung cấp được thông tin nhưng dù sao máy móc cũng chỉ là máy móc.

Đối với một vị chế tạp sư, đặc biệt là một vị cao cấp chế tạp sư mà nói, cảm giác đáng tin cậy hơn hẳn thiết bị hay mắt thường.

Giống như bây giờ, Trần Mộ có thể thông qua cảm giác "quan sát" một cách rõ ràng phản ứng giữa tấm tạp phiến trắng với dung dịch màu lam. Nếu chỉ bằng mắt thường sẽ không thể thấy được từng tia màu lam lan tràn đầy khắp tấm tạp phiến trắng.

Vẫn chưa đủ. Thần sắc của Trần Mộ cực kỳ chuyên chú, không dám một chút buông lỏng.

Lại thêm một lát, những tia màu xanh này bắt đầu tập hợp lại. Chúng tựa như những sợi tơ dài cực nhỏ, kết hợp lại thành những tia màu lam to hơn. Nếu chỉ bằng mắt thường, chỉ có thể thấy được một số tuyến ngân màu lam nhạt nhỏ như những sợi tóc.

Tuyến ngân màu lam nhạt dần dần trở nên sẫm lại rồi cuối cùng trở thành xanh đậm, trên tấm tạp phiến trắng xuất hiện vô số sợi tơ màu xanh đậm, còn dung dịch ban đầu màu xanh lam giờ trở nên trong suốt thấy đáy.

Trần Mộ nhẹ nhàng thở phào một hơi, tấm tạp phiến này đã được xử lý vô cùng thành công.

Chuyển mắt nhìn sang, bên kia Nhữ Thu cũng đã đến giai đoạn quan trọng nhất. Hỗn hợp Lăng diện tinh từ đỏ hồng chuyển thành sắc tím, chiếc bình đựng trong suốt liền tựa như một khối thủy tinh màu tím hoàn mỹ cực lớn.

Tiếp theo cần phải cho vào dầu Hồng chiết xuất từ Ô ti hồng tuyến.

Một giọt dầu Hồng diễm lệ ước chừng to bằng đầu ngón tay được nhẹ nhàng nhỏ vào trong bình dung dịch màu tím.

Phút chốc, một tia sáng tím đột nhiên xuất hiện trong bình, rồi ánh sáng tím chiếu rực lên. Sớm đã có chuẩn bị, Trần Mộ và Nhữ Thu hai người đồng thời nhắm mắt lại tránh cho mắt bị những tia sáng tím làm bị thương.

Không chút do dự Trần Mộ đem bột phấn của Bạch cúc hắc thạch cho vào trong chùm ánh sáng tím này.

Nếu dùng "Cảm giác", có thể nhìn thấy chất lỏng trong cả bình thí nghiệm đang cháy điên cuồng. Chính là bởi thiêu đốt mà sinh ra ánh sáng tím chói mắt.

Sau khi cho bột phấn Bạch cúc hắc thạch vào, ánh sáng tím chói mắt dần dần trở nên ôn hòa. Sau 5 phút, chất lỏng đang cháy trong bình cũng trở nên dịu dần, dung dịch sau khi cho thêm Bạch cúc hắc thạch có màu trở nên đậm hơn một chút, chuyển thành màu tím sẫm. Trong bình, chúng cháy âm ỉ, một đám lửa màu tím nhạt trôi nổi ở trên dịch thể màu tím sẫm.

Lúc này Nhữ Thu không dám dùng tay để cầm lấy bình. Nàng biết đám lửa màu tím nhạt đó độ nóng rất cao, đủ để đốt bàn tay nhỏ của nàng thành tro. Chiếc bình được đặt ở trên cánh tay máy chuyên dụng.

Đám lửa màu tím nhạt này cháy rất lâu.

Đủ nửa canh giờ trôi qua, nó vẫn chưa thay đổi chút gì, lúc này Trần Mộ đột nhiên có động tác. Chỉ thấy hắn cẩn thận điều khiển dụng cụ trước mặt.

Sớm đã được cánh tay máy kẹp chặt, Song bài thái thiết thạch được giữ trên đám hỏa diễm. Làm xong tất cả việc này, Trần Mộ đem tấm tạp phiến trắng đã được xử lý đặt trước mặt, còn bộ bút Nhược thủy được hắn để ở vị trí tiện nhất.

Mười phút sau, một chút nước kim loại màu đen bóng từ trên Song bài thái thiết thạch thẩm thấu ra ngoài, từ từ nhỏ vào trong đám lửa màu tím nhạt. Nước kim loại này là nước hợp kim Thái thiết của Song bài thái thiết thạch.

Nước hợp kim Thái thiết và dung dịch trong tích tắc tiếp xúc với nhau. Dung dịch đang yên tĩnh bỗng nhiên bốc lên không ngớt, giống như nước sôi đang sôi trào, mà trạng thái sôi trào này duy trì trong 5 giây.

Sau 5 giây, nó liền lặng lại giống như một mặt hồ yên tĩnh, khiến người ta hoài nghi màn vừa rồi không biết có phải là ảo giác hay không. Giờ hiện ra trước mắt Trần Mộ là một bình chất lỏng màu hổ phách hơi dính.

Sớm đã sẵn sàng, Trần Mộ không chậm trễ chuẩn bị tốt bộ bút Nhược thủy.

Song bài thái thiết thạch có một đặc tính, đó là một khi luyện chế thì trong vài phút phải chế thành tạp phiến, nếu không nó sẽ mất hiệu quả.

Mỗi một chi tiết, từng kết cấu của tấm tạp phiến này đã được lặp đi lặp lại vô số lần trong đầu Trần Mộ, quen thuộc đến mức không thể quen thuộc hơn nữa.

Từ lúc hắn bắt đầu đặt bút mà xem, nét bút liền lạc không một chút ngập ngừng do dự.

Đứng xem Trần Mộ chế tạo tạp phiến thực sự là một loại hưởng thụ, vận bút lưu loát vô cùng thể hiện ra những gì hắn đã dự tính từ trước. Cả người hắn toát ra sự tự tin tràn trề, động tác thi triển đầy đặn tựa như nước chảy mây trôi, thật khó nói hết được cái đẹp của nó.

Nhữ Thu đã gặp qua rất nhiều chế tạp sư, nhưng rất ít khi gặp được người có bút lực như vậy, bản thân nàng cũng kém rất xa.

3 phút!

3 phút ngắn ngủi mà thật dài.

Theo nét bút cuối cùng của Trần Mộ, tấm tạp phiến cuối cùng đã hoàn thành. Cấu vân màu hổ phách phủ đầy lên những ngân tuyến màu xanh đậm phân bổ bất quy tắc trên nền tấm tạp phiến trắng đột nhiên sáng lên, tựa như hô hấp, ánh hổ phách lộng lẫy chớp lóe lên rồi biến mất.

Nhữ Thu không nhịn được mở to mắt, khuôn mặt bởi quá độ hưng phần mà hồng như quả táo.

Thành công rồi, thật sự thành công rồi!

Quang mang chớp lóe lên rồi biến mất kia có nghĩa là một tấm tạp phiến đã hoàn thành. Nếu cấu vân của tạp phiến không toàn vẹn thì không thể nhìn thấy được hiện tượng được gọi là "hô hấp quang trạch" này. Nó chính là tiêu chuẩn để phán đoán sơ bộ một tấm tạp phiến chế tác có thành công hay không.

Trần Mộ cũng thở phào nhẹ nhõm, sống lưng đang thẳng căng lập tức lỏng xuống, tựa như bị thoát khí lực vậy.

Trong 3 phút vừa rồi, hắn tập trung tất cả tinh lực để hoàn thành tấm tạp phiến này. Sau khi hoàn thành, cảm giác mệt mỏi lập tức tràn đến.

Đã rất lâu rồi hắn không cảm thấy mệt mỏi vì chế tạo tạp phiến. Tấm tạp phiến này đối với cảm giác của hắn thật sự là rất thách thức, nhưng may mắn cuối cùng đã thành công. Nếu thất bại, nghĩ đến những tài liệu trân quý này, phỏng chừng hắn sẽ còn đau đớn rất lâu.

Trần Mộ nhắm mắt lại khôi phục thể lực, tay phải của hắn vô thức vuốt ve tấm tạp phiến.

Nhữ Thu vẻ mặt sùng bái nhìn Trần Mộ. Theo dõi cả kế hoạch một cách cẩn thận, nàng rất rõ nội dung kỹ thuật của tấm tạp phiến này. Nàng dám khẳng định, tấm tạp phiến này tuyệt đối là tấm tạp phiến phức tạp nhất mà nàng từng thấy qua.

Không chỉ có vậy!

Nàng chưa bao giờ nghĩ đến việc làm ra một tấm tạp phiến có độ phức tạp đến mức này. Mà Trần Mộ, người làm ra tấm tạp phiến này, không, phải nói là người thiết kế ra tấm tạp phiến này, ở trong mắt nàng thật sự là cao như núi.

Mười phút sau, Trần Mộ mở mắt. Hắn lúc này mới có khí lực để thưởng thức tấm tạp phiến do mình chế tạo.

Nền trắng, những tia cực nhỏ màu lam, cấu vân màu hổ phách đã cấu thành một đồ án tuyệt mỹ. Ngay cả bản thân Trần Mộ cũng không khỏi bị cấu vân phức tạp mà tinh tế của tấm tạp phiến này hấp dẫn, nó tựa như đá nam châm hấp dẫn ánh mắt của Trần Mộ.

Không nhịn được, Trần Mộ nở một nụ cười, một nụ cười vô cùng vui vẻ.

Cho tới bây giờ tấm tạp phiến do hắn làm ra này là tấm tạp phiến hắn hài lòng nhất, cường đại nhất và trân quý nhất!

Hai bên của tạp phiến thường dùng để chế tạp sư lưu lại tên tuổi của mình.

Trần Mộ suy nghĩ một hồi, ở đây chỗ trống của tạp phiến này, lưu lại một hàng chữ nhỏ: "6; Luân - C"

Tấm đầu tiên trong dãy số tạp phiến có tên riêng đã được sinh ra như vậy.

Bagnell và Hề Bình hai ngày nay thu hoạch quả thật đến mức mỏi tay. Những tạp tu bám rừng này, hầu như trên mỗi người đều có một hai đồ vật không tồi. Nhưng bây giờ mấy thứ này hầu như toàn bộ đều rơi vào tay của hai người.

Y vụ tạp tu là một bảo tàng a!

Đây là cảm nhận lớn nhất của hai người trong 2 ngày nay. Hai người cùng quyết định, đợi sau khi ông chủ đi ra, nhất định phải tăng thêm đãi ngộ cho Tô Lưu Triệt Nhu tiểu thư.

Bagnell thậm chí đã suy nghĩ hành trình tiếp theo có phải là có thể giống như vậy hay không.

Một thân ảnh xuất hiện tại cửa căn cứ, mang theo một chút sương mù làm cho người ta có cảm giác mơ hồ không rõ.

Tháp tháp tháp!

Những bước tiến không lớn có tiết tấu lại dường như đánh vào trong lòng của mọi người, đại sảnh lớn như vậy, dần dần yên tĩnh trở lại.

Tháp tháp tháp!

Nam tử trên người bao phủ đôi chút sương mù, hướng tới đại sảnh đi đến.

"Là Tiêu Ba!"

Thế là hắn đã trở về, ngươi đoán lần này hắn săn được thứ gì tốt?

"Không biết, nhưng mỗi lần hắn đều khiến người khác kinh ngạc, không biết lần này là cái gì."

Đám tạp tu bám rừng hạ giọng bàn luận, bọn họ lần lượt tránh ra thành một con đường.

Tháp tháp tháp!

Nam tử này không có bị ảnh hưởng, nhịp bước vẫn như cũ, kiên định đều bước tựa như trên đời này không gì có thể giữ được hắn vậy. Bagnell dừng cử động, híp mắt nhìn nam tử thần bí này.

Cao 1m85 như một cây thương, giày ống màu đen dẫm lên mặt đất phát ra những tiếng tháp tháp, mái tóc màu trắng tuyết dài gần đến hông được một sợi dây màu đỏ buộc hờ hững, khuôn mặt tuấn dật mang theo vài phần bụi đường, một bộ quần áo cũ tẩy đến trắng bệch, rất nhiều chỗ bị rách nhưng vẫn rất sạch sẽ.

Sương mù phủ quanh người hắn lúc đậm lúc nhạt, khiến thêm phần thần bí.

Tiêu Ba nhìn thấy một hàng dài trong sảnh, nghiêng mặt nhìn, ánh mắt lóe lên một tia kinh ngạc. Nhưng hắn cũng không dừng lại mà hướng tới thang cuốn đi đến.

Đợi hắn rời đi, sảnh đường mới phục hồi sinh cơ. Mọi người phấn chấn thảo luận Tiêu Ba lần này sẽ mang chiến lợi phẩm gì về.

Mục quang của Bagnell vẫn không rời khỏi thân ảnh sương mù quấn quít.

Chương 308: Cuộc chiến bất minh

Người dịch: NhangiaBiên tập: Mr.Lookluck

Nguồn: www.tangthuvien.com

Trần Mộ cũng không lập tức thử nghiệm "Luân" mà nghỉ ngơi trước. Hắn cần thời gian để cảm giác hồi phục đến mức bình thường.

Nhưng hắn cũng không nhàn rỗi. "Luân" cắm sẵn trong độ nghi trên tay đang kích hoạt. Hắn nhắm mắt, vừa nghỉ ngơi, vừa dùng cảm giác thăm dò kết cấu bên trong của tấm tạp phiến mới này.

Một khối thế giới năng lượng biến động tựa như một khoảng không tràn đầy sương mù với bụi. Mà trong đó, 1024 đĩa năng lượng hình tròn tựa như bầy cá đong đưa trong khoảng không. Chúng chợt tụ chợt tán, linh động đến cực điểm. Bên ngoài mỗi viên cầu năng lượng có một đạo lưu quang chuyển động xoay quanh giống như kim đồng hồ vậy.

Đây là loại năng lượng thứ 5 trong 5 loại mô hình năng lượng của bài huấn luyện cảm giác linh mẫn, là loại làm hắn say mê nhất.

1024 đĩa năng lượng đã là cực hạn của hắn, nếu quy đổi thành khối năng lượng thứ 5 trong mô hình năng lượng, 1024 đĩa năng lượng này tương đương với hơn 7000 khối năng lượng, vượt xa 5000 khối năng lượng thứ 5 trong mô hình năng lượng.

Dưới sự khống chế cảm giác tinh tế của Trần Mộ, những đĩa năng lượng xoay tròn này bắt đầu tụ tập lại quanh một đĩa năng lượng trung tâm.

Trong chớp mắt, 1024 đĩa năng lượng xoay tròn liền tập hợp thành một nhóm. Dưới sự khống chế của Trần Mộ, chúng chợt xếp thành hình vuông, hình tròn, hình khối, chợt xếp thành các hình dạng kỳ quái khác.....

Mà khi Trần Mộ bắt chúng xếp thành hình cánh hoa, thì dị biến phát sinh khiến hắn kinh ngạc.

Mặc dù cảm giác của hắn đối với hoàn cảnh xung quanh vô cùng mẫn cảm, nhưng cảm giác của hắn bây giờ cơ bản toàn bộ tập trung vào các đĩa năng lượng. Dưới tình huống này cảm giác của hắn với hoàn cảnh xung quanh hẳn phải rất chậm mới đúng.

Nhưng, mặc dù cảm giác đắm chìm trong tạp phiến hắn lại có thể "nhìn thấy" thế giới bên ngoài tạp phiến hết sức rõ ràng, rõ ràng như thể dường như chúng đang ở trước mắt vậy.

Làm cho người ta ngạc nhiên nhất chính là, khi sự chú ý của hắn đặt ở trên thứ gì, thứ đó dường như được kéo đến gần, hiện rõ từng ly từng tý.

Có ý tứ!

Trần Mộ cũng tăng thêm vài phần hứng thú. Tấm tạp phiến này mặc dù do một tay hắn thiết kế mà thành, nhưng nó có rất nhiều tính năng vượt xa sự tưởng tượng của hắn.

Đây cũng là chuyện bình thường. Khi một chế tạp sư từ ý tưởng về một loại kết cấu năng lượng tạo ra một sản phẩm thực, kết cấu năng lượng này thường sẽ có rất nhiều đặc tính mà họ không đoán trước được. Không có chế tạp sư nào dám khẳng định bản thân đủ thông hiểu quy tắc năng lượng.

Đây là vùng biên giới hạn của khoa học hiện nay, là khu vực thâm ảo khó hiểu nhất của hệ thống tạp phiến.

Tiếp theo Trần Mộ lại phát hiện ra mấy loại kết cấu sắp xếp mới của đĩa năng lượng. Song, điều khiến hắn cảm thấy buồn bực chính là cảm giác của hắn hiển nhiên còn chưa đủ độ linh mẫn để phát huy toàn bộ uy lực của tấm tạp phiến. Đơn vị nhỏ nhất mà một lần hắn có thể khống chế được là 10 đĩa năng lượng. Điều này cũng có nghĩa là hắn không thể không chế những đĩa năng lượng này sắp xếp thành kết cấu tinh tế hơn.

Hoàn thành mô hình kết cấu của 5 loại năng lượng, độ linh mẫn cảm giác của Trần Mộ đã đạt đến mức khiến cho người khác phải kinh ngạc. Song "Luân" còn đòi hỏi độ linh mẫn của cảm giác cao hơn nữa.

Điểm này không ra ngoài dự đoán của Trần Mộ. Đây là một tấm tạp phiến bốn sao, hơn nữa là một tấm tạp phiến tinh phẩm xuất sắc hơn nhiều so với các tạp phiến bốn sao bình thường khác, nó tiêu tốn tất cả tài liệu trân quý của Trần Mộ. Một tấm tạp phiến như thế, yêu cầu cảm giác của người sử dụng phải có độ linh mẫn cao là rất bình thường.

Tạp phiến càng lợi hại, yêu cầu đối với tạp tu sử dụng càng cao. Đây là quy luật.

Tạp tu có cảm giác ở mức cấp bốn mặc dù cũng có thể sử dụng tạp phiến bốn sao nhưng bọn họ không chỉ khó có thể phát huy uy lực của tạp phiến bốn sao, mà còn tiêu hao cảm giác so với tạp tu cấp năm nhanh hơn nhiều.

Có rất ít tạp tu cảm giác cấp bốn sử dụng tạp phiến bốn sao trong chiến đấu. Sử dụng thuần thục tạp phiến bốn sao thông thường là tạp tu có cường độ cảm giác đạt đến cấp năm. Số lượng tạp tu có cảm giác cấp năm ở liên bang không tính là nhiều, nhưng cũng không phải là ít. Giống như Tổ Trữ, cường độ cảm giác của hắn là cấp năm sơ kỳ.

Không thể không nói, về điểm này, khác biệt giữa Lục Đại và các tạp tu khác tương đối lớn. tựa như hình thức truyền thừa của Tiết Thức liên vậy, nó đã được nhiều thế hệ hoàn thiện. Hệ thống của nó từ nông đến sâu, từ thấp đến cao đều có kỹ xảo tương ứng cực kỳ hoàn chỉnh. Cho nên bọn họ thường sử dụng tạp phiến cao cấp hơn rất nhiều so với tạp tu cùng cấp.

Trần Mộ mở mắt, cảm giác của hắn cuối cùng đã khôi phục bình thường trở lại. Hắn đứng dậy, nói với Nhữ Thu: "Đi thôi." Nhữ Thu vẻ mặt phấn chấn "Ừ" một tiếng, nàng cũng rất hiếu kỳ tấm tạp phiến này rốt cuộc sẽ có công hiệu gì.

Vừa mới ra khỏi cửa Trần Mộ liền đụng phải một bạch phát nam tử.

"Ý" bạch phát nam tử thủy chung bao phủ bởi sương trắng nhàn nhạt bên cạnh Trần Mộ không khỏi lộ ra mấy phần kinh ngạc.

Ánh mắt của đối phương rơi lên người Trần Mộ. Trong không khí, cảm giác không thể sát của song phương va chạm.

Trên mặt hai người nhất tề đều lộ vẻ kinh ngạc, độ linh mẫn cảm giác của bạch phát nam tử này chỉ sợ còn cao hơn mình, trong lòng Trần Mộ rùng mình.

Vẻ mặt bạch phát nam tử tựa như trở nên có chút khó đoán, cười một cách rất có thâm ý. Màn sương trắng quanh hắn bắt đầu biến hóa.

Trần Mộ biến sắc, quát khẽ Nhữ Thu: "Lui lại."

Nhữ Thu sửng sốt, vẻ mặt mới hưng phấn giống như quả táo chín vừa rồi biến thành trắng bệch, nàng thần sắc hoảng sợ chạy vào trong phòng. Vào đến phòng, nàng vừa khẩn trương chăm chú nhìn tình huống bên ngoài qua vách thủy tinh, vừa luống cuống gọi thông tin tạp cho Bagnell.

Không còn lo lắng phía sau, Trần Mộ lập tức bình tĩnh trở lại. Bây giờ đổi tạp đã không kịp nữa, trong độ nghi là "Luân" đang kích hoạt. Cười khổ, Trần Mộ không do dự điều chỉnh cảm giác của hắn.

"Mới tới? Ài, lâu rồi chưa có gặp đối thủ xứng tầm." Thanh âm mềm mại có sức hút từ trong màn sương trắng truyền ra, đối phương hình như rất nhàn nhã.

Sắc mặt của Trần Mộ khẽ biến. Làm hắn biến sắc không phải là lời nói của đối phương, mà bởi đối phương khiến người khác không thể nắm lấy sự ba động của năng lượng.

Không trả lời, Trần Mộ đột nhiên gập người vọt đến đối phương, tựa như con rắn dán mình trên mặt đất, nhanh như tia chớp mà lại phiêu hốt đến cực điểm.

Chỉ cần bị hắn tiếp cận, hắn thậm chí không cần sử dụng tạp phiến.

"Có ý tứ". đối phương nói chầm chậm, lộ ra vài phần mùi vị tán thưởng, nhưng hắn ra tay tuyệt không có nửa phần lưu tình.

Bỗng chốc, trước mặt Trần Mộ hiện ra một tấm lưới, một tấm quang lưới do vô số sợi tơ năng lượng tổ hợp mà thành. Trần Mộ giống như một con thiêu thân, tự lao đầu vào tấm lưới.

Trần Mộ sắc mặt biến đổi, nếu không phải là hắn có thể bắt được luồng năng lượng dao động rất nhỏ hầu như không cách nào phát hiện, hắn chắc chắn sẽ đụng đầu vào tấm quang lưới đó. Những tia năng lượng sắc bén vô cùng này nếu đụng phải, chỉ sợ trong phút chốc bản thân sẽ bị cắt thành vô số mảnh.

Bụng dán sát mặt đất, lòng bàn tay đồng thời phát lực, Trần Mộ đột nhiên từ mặt đất bắn lên, hung hiểm tránh qua tấm quang lưới. Còn chưa có kịp may mắn, tấm lưới quang này đột nhiên thu lại, hóa thành một tia điện. Tia lửa điện xẹt xẹt dọa người hướng đến Trần Mộ đang ở giữa không trung bay tới.

Đáng chết!

Trần Mộ liều mạng điều khiển đại nê thu tạp, thân ảnh lập tức trở nên mơ hồ. Trong cự ly ngắn đại nê thu tạp phối hợp với lực bộc phát của Trần Mộ, tốc độ cực nhanh, khiến hắn tạo ra một chuỗi tàn ảnh.

"Tốc độ rất nhanh a." Âm thanh mềm mại làm người ta chán ghét.

Tia điện đột nhiên tỏa ra hóa thành một lưới điện còn lớn hơn lưới quang lúc trước bao phủ hoàn toàn Trần Mộ vào trong, mỗi sợi lưới đều to chừng ngón tay út, rung lên lẹt xẹt.

Bị nhốt rồi!

Mắt thấy lưới điện co rút lại rất nhanh, Trần Mộ tỉnh táo trở lại. Lúc này trốn cũng không thể, nếu như trên tay là tạp phiến

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net