30/11/2016

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Giang vừa đi vừa quơ tay loạn xạ:

- Con mẹ nó chứ. Tưởng làm giám đốc thì ngon hả? Tưởng làm giám đốc thì muốn làm gì thì làm à? Tôi... con mẹ nó... rồi có ngày ông đây đè hắn ra cho cậu thượng.

Nam đi bên cạnh chỉ sợ cậu chẳng may sẩy chân sẽ ngã. Nhưng cứ mỗi lần sáp lại thì lại bị Giang vung tay hất ra. Nhẹ nhàng:

-Rồi. Tôi biết rồi. Anh về nghỉ đi. Anh say quá rồi.

-Say đâu mà say. Tôi còn lâu mới say.

Nói rồi chợt Giang dừng lại đột ngột, Nam không kịp phản ứng, lỡ bước đang từ đi cạnh thành đi trước một bước. Nam quay đầu lại nhìn cậu. Vẻ mặt này thật lạ: nụ cười nửa miệng, ánh mắt chứa thứ gì đó mờ đục. Nam biết đây là gì. Mặc dù trước đây Nam chưa bao giờ thấy vẻ mặt này của Giang nhưng Nam đã nhìn thấy ở rất nhiều người đến tìm cậu. Giang đưa tay đã đỏ lên vì bị nắm chặt, vuốt ve má rồi đến môi cậu:

-Cậu cũng thật đẹp. Một lần cậu lấy họ bao nhiêu?

Nam không biểu hiện chút cảm xúc, lạnh giọng:

-Anh muốn?

-Phải. Tôi muốn. Tôi muốn một lần thử với đàn ông xem sao mà hắn ta luôn có cái ánh nhìn đó, luôn muốn làm cái đó với tôi!

-Nếu anh muốn thì tôi có thể tính rẻ.

Giang bước một bước sát lại gần Nam, tay đưa lên vuốt từ má xuống xương quai xanh, rồi trượt dần xuống đến khi bị khuy áo thứ hai của Nam cản lại:

-Thế sao được. Anh đây sẽ cho cậu gấp đôi. Vất vả rồi người anh em.

Vừa dứt lời, Giang dùng đôi môi vẫn phảng phất hương rượu mà gặm nhấm môi Nam. Ra sức mút vào, ra sức ngấu nghiến cho đến khi tách ra thì đã nhìn thấy những tia máu nhỏ hiện lên ở đôi môi nhạt màu của Nam. Dường như không bằng lòng. Nam cau mày:

-Chưa ăn thịt lợn nhưng cũng phải nhìn thấy lợn chứ. Anh như vậy mà gọi là hôn sao?

Giang nhìn Nam 3 giây rồi bật cười:

-Để cậu chê cười rồi. Đúng là cần học hỏi để sau này còn kiếm bạn gái chứ. Nào chỉ tôi cách đi.

Vừa nói Giang vừa cúi xuống nhìn thẳng vào mắt Nam. Nam nhìn Giang rồi mày lại nhíu lại sâu hơn:

-Anh muốn làm ngoài này luôn? Tôi không ngại chơi dã chiến. Khá thú vị nhưng mới được thử một lần.

Nghe Nam nói Giang mới đưa mắt nhìn xung quanh. Hai người đang đi trong một con ngõ nhỏ. đây là đường tắt đi từ quán bar về nhà Nam. Cũng khá vắng vẻ nhưng đầu ngõ vẫn thường có xe qua lại:

-Làm ở đây dễ chết lắm. Về phòng cậu đi.

Mặt sát lại gần nhau, đôi môi nhỏ của Nam không kiềm chế được mà chu lên chạm nhẹ vào môi Giang làm cậu giật mình. Khi Nam định lách ra khỏi vòng tay Giang thì bị cậu kéo lại, một tay ghì chặt bên hông, một tay đè sau gáy, môi tìm môi mà quấn quýt. Hai người không biết làm sao mà về được đến nhà. Vừa vào đến nhà, Giang đè ngay Nam xuống chiếc giường đơn duy nhất trong căn phòng chưa đầy 30 mét vuông. 

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net