Chương 18: Tất sát

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Ảnh Băng Ngân Sắc vừa ra, toàn trường bùng nổ.

Nó lẳng lặng đứng đằng sau chủ nhân của nó, hệt như một vị kỵ sĩ trung thành cúi đầu hành lễ. Bộ lông óng mượt màu xanh lam pha trắng bạc, phản chiếu ánh sáng như những viên pha lê. Hơi thở lạnh lẽo thuộc cấp chiến tướng tỏa khắp nơi, đôi mắt ngọc lục bảo lạnh băng nhìn La Tống như đang xem một vật chết.

Mạc Phàm nhìn con thú triệu hoán khổng lồ kia không khỏi nuốt nước miếng thèm thuồng nhìn nó. 

Quá khốc quá soái!

Đến khi nào U Lang Thú của cậu có thể được như vậy chứ hả!!

Thân thể La Tống không tự giác mà run lên, hắn cẩn trọng nhìn con thú cấp chiến tướng kia, vội vã tìm kiếm đường thoát xung quanh. 

Còn chưa để cậu ta kịp mở miệng, chỉ thấy Tiếu Ngạo Thiên búng tay một cái, Ảnh Băng Ngân Sắc lần nữa rít lên một tiếng chói tai, đập cánh bay lên, hàng nghìn chiếc lông vũ từ cánh bắn về phía La Tống gần ngay tường nước. Hắn lập tức dùng Địa Ba cản lại, nhưng chưa đến được nửa phút thì tường đất đánh cho thành vụn, La Tống bị sức mạnh to lớn kia đánh dội thẳng vào thủy hộ thành sau lưng, vô lực nằm mê man bất tỉnh, thậm chí còn chưa kêu rên kịp một câu.

Các sinh viên khác đổ mồ hôi lạnh, mà tội nhất là viện hệ Thổ, bọn họ lần này bị một ôn thần nhắm trúng rồi!!

Mẹ kiếp! Đó là ma pháp sư trung giai đó! Vậy mà bại bởi một đòn duy nhất của con thú cấp chiến tướng kia đấy!!

Tưởng Vân Minh không khỏi tán thưởng, quay đầu nhìn sang Tiêu viện trưởng nói ra suy nghĩ của mình bây giờ: "Viện trưởng, xem ra Ảnh Băng Ngân Sắc sắp đột phá lên thống lĩnh rồi."

Những giáo viên chủ nhiệm khác không khỏi run người lên. Con bé kia là quái vật sao!? Triệu hoán thú sắp đạt đến thống lĩnh vậy thì chẳng bao lâu nữa con bé sẽ nhảy lên cao giai à!

Quái thai nhà ai mau mau thu về đi!!

Vợ chồng Tiếu gia: Ắt xì! Ai nhắc mình vậy nhỉ?

Tiếu Ngạo Thiên không nhanh không chậm hỏi một câu, bộ dáng ung dung tao nhã.

"Còn ai nữa?"

Đâm lao phải theo lao, bọn họ không thể trơ mắt nhìn tài nguyên vốn thuộc về hệ viện của bạn họ lại họ cướp bởi một học viên của hệ khác. Lần nữa các sinh viên Thổ hệ như kiến vỡ tổ nhao nhao bò lên thách đấu, chẳng qua chỉ là gãi ngứa cho Ảnh Băng Ngân Sắc mà thôi.

Cứ khiêu chiến như vậy, con số cũng theo đó tăng lên.

51

86 

100 

139 

174 

239

. . .

Ảnh Băng Ngân Sắc rít lên, đập cánh hạ xuống, chẳng thèm bố thí cho bọn tân sinh một cái ánh mắt, trong mắt hiện rõ vẻ khinh bỉ tột cùng.

Các sinh viên hệ Thổ: Từ khi nào bọn họ bị một con chim khinh bỉ lõa lồ vậy hả?

Con số dừng lại ngay tại 245 người, chỉ cần năm người nữa thôi, chỉ tiêu mà Tiêu viện trưởng đặt ra liền hoàn thành. Trong hệ Thổ cũng không ít ma pháp sư trung giai lên khiêu chiến, nhưng đều không chống cự nổi một chiêu của con thú triệu hoán kia.

Dùng một chiêu duy nhất để đối phó bọn họ!

Một kích tất sát!

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net

Ẩn QC