Chương 22.2: Khai mở hoa huyệt | Minh - Song tính

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Warning: Vì trước đây đã gắn tag SONG TÍNH nhưng bản thân tác giả cảm thấy rất khó đem song tính thuận tiện vào thế giới thật vì có cảm giác phi logic và không chân thực... 

Nếu ở mộng cảnh của Tiểu Minh thì có thể thoải mái phóng bút hơn nên đành... đợi đến chap này mới có thể khai mở cho bạn Incubus cảm nhận được sự sung sướng khi có hoa huyệt :'(

Sẽ cố gắng nghiên cứu mô tả chi tiết thêm ở những phần sau, dù sao thì miêu tả rõ ràng bộ phận của hoa huyệt cũng không phải là chuyện dễ dàng... Hãy thương cho năng lực có hạn của tác giả...  

------o0o-------

 "Soạt"

Nhánh cây trong hậu huyệt bị rút phựt ra, dương cụ to lớn từ dưới đỉnh thẳng vào tao tâm, đem cơ thể của cậu ép đến cực hạn.

Thủ lĩnh kia chỉ nhấp vào vài cái rồi dứt ra, ném cậu xuống đất. Hắn bày ra vẻ mặt chán ghét:

"Lỏng lẻo đến vậy, thật nhàm chán!"

Mông Y Vệ rơi ạch xuống đất đau tiếng, tức quá bèn gào lên:

"Ngươi...!"

Nói rồi cậu liếm mép, nhếch môi cười:

"Vậy... Thế này thì sao?"

Cậu tập trung tâm pháp, đem phần hạ bộ của mình biến hóa kỳ diệu. Khi cậu bẽn lẽn tách hai chân ra, hai má cũng đã có chút ửng hồng ngại ngùng. Bên dưới dương cụ đỏ sẫm vốn có kia, hoa huyệt của nữ nhân quả thật đã hiển hiện rõ dưới tầm mắt của gã.

Tiểu Minh không kiềm được sự phấn khích, sấn người đến gần mà quan sát thật kỹ:

"Song tính nhân?"

Y Vệ đỏ mặt hỏi: "Thế nào? Thích chứ hả?"

Anh trai ngươi thích ngực bự, vậy nếu ngươi thích hoa huyệt phụ nữ luôn thì ta không lấy làm lạ. Hóa ra biến thành song tính nhân có thể trực tiếp câu dẫn được ngươi.

Cả đám đông bên dưới nhìn thấy cậu để lộ hoa huyệt của nữ nhân, bất giác trầm trồ khen:

"Là Song tính nhân mà Thủ Lĩnh từng mơ ước..."

Hoa môi của nữ nhân hồng nhạt, âm vật và âm thần nhỏ bé cũng đỏ hồng e ấp chờ gã khám phá. Tiểu Minh lúc này đột nhiên thay đổi thái độ, gã hạ người bế cậu lên, yêu chiều như một món báu vật hiếm có khó gặp, hạ giọng trầm thấp mà hỏi:

"Ngươi tên gì?"

Cậu lắp bắp trả lời:

"Y... Y Vệ..." Sao đột nhiên lại... chủ động như thế...

Nằm trong lòng gã, Y Vệ không dám động đậy gì, gương mặt nhìn gần của gã rất đẹp. Sống mũi cao, môi mỏng màu hồng nhạt, đường nét góc cạnh thật thanh tú.

Nếu Ngụy Đại Quân có cái vẻ bá đạo của một tên nam nhân đầu đội trời chân đạp đất, cả vai gánh cả giang sơn thì tên Tiểu Minh – em trai hắn lại có một nét đẹp ma mị thư sinh nho nhã. Cứ ngỡ trong mơ gã sẽ là một tiểu thụ nàm dưới để bị cường bạo đùa giỡn, nào ngờ trong mộng cảnh của gã, sức khống chế và mị lực của gã đối với cậu vượt xa dự đoán ban đầu. Là vì độ gần đây cậu ít tiếp xúc với nam nhân, hay quả thật nét đẹp ưu mỹ của gã đã quyến rũ cậu.

Tiểu Minh đột nhiên ghé sát tai cậu, thì thầm ba chữ rất nhẹ nhàng:

"Ta thích ngươi..."

Tại sao? Mới vài phút trước còn bạo liệt như vậy, sau khi nhận ra ta là song tính thì đặc biệt nhẹ nhàng, ngọt ngào cơ chứ?

Có ai giải thích giúp ta không?

Tiểu Minh ôm người trong tay đi đến chiếc ghế bành lớn.

"Tự dùng tay em vạch hoa huyệt ra."

Cậu míu môi...

Đây là lần đầu tiên ta biến thành song tính đấy... Ngươi... nhẹ nhàng một chút...

Đầu ngón tay ở trên môi thịt nhỏ bé vụng về mở nhẹ ra, đem khe thịt nhỏ nhắn đẹp đẽ phơn phớt hồng nơi chính giữa lộ ra ươn ướt.

Không biết có phải vì bị nhiều người nhìn quá không mà cậu bất giác ngoảnh mặt đi, các cơ trên thân thể bất giác gồng cứng ngắc.

Tiểu Minh chầm chậm quan sát nhục đạo sạch sẽ kia, vài phút sau mới thè lưỡi ra liếm nhẹ lên âm vật. Sự tiếp xúc ấm nóng và ẩm ướt trong tích tắc đó khiến hai ngón tay giữ hai mép hoa nhỏ khẽ run.

"Ưm..."

Y Vệ míu môi ngửa đầu ra phía sau, cố nuốt tiếng kêu ái muội của mình xuống tận đáy họng.

Phản ứng yếu ớt đó của cậu càng khiến Tiểu Minh hứng thú, gã đánh bạo đem môi dịu dàng ngậm lấy, đưa một ngón tay trỏ đút nhẹ vào huyệt đạo đang rỉ ra mật dịch trong suốt kia. Côn thịt phía trên cương cứng cực hạn, âm vật bên dưới bị Tiểu Minh vừa mút vừa liếm, kích thích đến tê dại.

"Đừng... Tiểu Minh... ngươi như vậy... Âm vật của ta... Chịu không nổi..."

Dâm dịch ướt át giúp ngón tay trỏ thon dài kia tiến thẳng vào trong, vách thịt ấm nóng và khít chặt khiến Tiểu Minh kia không kiềm lòng được mà bắt đầu ngoáy loạn lên.

"Không được, hơn 10 000 năm rồi, đây là lần đầu tiên của ta... Tiểu Minh..."

Tiểu Minh nghe tiếng cậu kêu tao lãng như vậy, dứt khoát rút ngón trỏ kia ra, gạt phắt bàn tay đang bấu víu vào tóc gã rồi đem hai tay ôm lấy mặt ngoài bắp đùi, mạnh mẽ dang rộng ra, đem môi và lưỡi trực tiếp thưởng thực hoa mật ngọt ngào kia.

Gã dùng lưỡi quét thật mạnh, rồi đem lưỡi cuốn vào huyệt đạo, móc ngược lên trên. Y Vệ bị đỉnh trúng yếu điểm nơi hạ bộ, cả người gần như bị rút cạn sức lực, cả thân mềm nhũn xụi lơ trên ghế bành lớn.

"Y Vệ... Đừng chống cự... Ngươi phải biết... Nếu ngươi chống cự, ta chuyện gì cũng có thể làm ra..." Thậm chí cả việc thao chết ngươi...

"Ưm..." Nếu không thể bị cưỡng hiếp tập thể thì ngươi phải hảo hảo thao ta cho tới bắn đó... Cái chính là phải cho ta nếm được bạch dịch của ngươi. Ta hi vọng nó cũng ngon như của anh ngươi nha~...

Tiểu Minh đem côn thịt hung hăng đặt trước hoa huyệt dầm dề nước, ngắm nhìn gương mặt khao khát dục vọng của Y Vệ mà míu môi nói:

"Nếu ngươi muốn dừng bây giờ... Vẫn còn kịp... Ta sẽ... Không ép ngươi..."

Y Vệ đột nhiên cảm thấy gã rất buồn cười. Rõ ràng hưng phấn không chịu nổi, vài phút trước còn thô bạo dùng miệng kích thích một lượt. Vài phút sau lại cố ra vẻ đứng đắn không muốn làm khó người khác.

Nếu ta nói ta không muốn, ngươi có thể nhất nhất dừng lại sao?

Dù sao thì mục đích chính của ta đến đấy là muốn biết kỹ năng giao hợp của ngươi, dù là cưỡng dâm tập thể hay là độc chiếm một mình gì, chỉ cần sảng khoái rồi ngươi bắn cho ta bạch dịch, Incubus ta rất là dễ chiều ah~.

Lòng thì nghĩ thâm sâu như vậy nhưng vẻ mặt cậu lại cố bày ra vẻ yếu ớt, ấm ức như kẻ chịu bắt nạt:

"Thao đi, xin ngươi... thao vào hoa huyệt đói khát của ta..."

Côn thịt ấn thẳng một cú lún cán vào huyệt động, mỗi một cú nhấp dương như lại phồng to hơn thêm một chút. Cả thân thể to nặng đè lên cơ thể mềm mại nọ, bàn tay thô ráp kia tham lam đùa giỡn hai hạt ngọc trên đỉnh ngực, hết kéo ra rồi lại vân ve xoa tròn. Cự bổng hung ác đâm mạnh vào tao điểm, hận trong một lúc không thể nghiền nát hoa huyệt hư hỏng nhầy nhụa dịch kia.

"Thao chết ngươi, tiểu dâm tặc... Xem người sau này có dám chạy trốn khỏi sơn trại của ta không..." 

Hoa huyệt đón lấy một tràng chấn động, không ngờ khi bị cắm vào thoải mái là thế, nhưng khi bị gã hung hăng đâm vào rút ra, cơ thể chốc chốc lại giật lên bần bật, chẳng biết vì quá sướng hay quá tê dại mà không nói bằng lời. 

Y Vệ sắc mặt trắng tái đi, lâu rồi cậu không bị nam nhân thao mãnh liệt như thế:

"Chậm lại, người đỉnh như vậy... Hoa huyệt sẽ bị hỏng đó... Ngươi... Ư... Muốn giã nát... tao huyệt... của ta ra hay sao vậy... Chậm lại... một chút..." 

Tiểu Minh dùng sức đem hông của mình nhấp ầm ập, tiếng hạ bộ bạch bạch va vào nhau, có chút nhớp nháp, có chút... tê rần khó tả. 

Y Vệ bị làm đến cao trào, côn thịt ngóc thẳng dậy, cương cứng để đỉnh điểm, bạch dịch vừa phốc phốc bắn ra thì cùng lúc hoa huyệt cũng túa đầy nước. Gương mặt mê lãng bắt đầu kêu tên những rên ư ử.

Vác hang bị côn thịt nhét căng vẫn chưa có dấu hiệu rút ra, tốc độ ra vào vẫn đều đều không đổi. Tiểu Minh nhìn thấy cậu tự cao trào trong vòng tay mình mà cười khẩy:

"Chỉ có vậy thôi đã bắn đầy khí? Chịu đựng kém như vậy, Tử cung này một khi đã mở rồi thì nhất định phải được banh lớn ra ha..."

"Không được, Tiểu Minh..."

Lần đầu tiên Y Vệ cảm thấy miệng tử cung bị một tên nam nhân đối xử tàn nhẫn như vậy. Dương cụ không chỉ dừng ở mức đơn thuần thao làm mà dường như gã muốn đem cậu tách ra làm đôi, khoang to cai dâm động yếu ớt của cậu.

Miệng huyệt bị thao làm cường bạo đến độ bắt đầu sưng lên, đỏ lựng, không biết là vì ma sát quá mạnh hay bản thân quá đau, Y Vệ ưỡn người cong như con tôm, hai tay bấu chặt lấy thành ghế.

Cả người cậu phút chốc muốn vỡ tung ra, nhưng bên trên lại bị thân thể cường bạo kia gắt gao đè xuống, mặc kệ cậu run rẩy thế nào gã cũng chẳng để tâm. Tiểu Minh đáy mắt ngập tràn dục vọng, bây giờ gã chỉ muốn tập trung hết tâm thức mà chủ động thao làm, đem cái hoa huyệt bên dưới kia phá hỏng đến nhàu nát:

"Càng nhìn ngươi lên đỉnh đến dâm đãng như vậy, ta càng muốn hủy hoại ngươi triệt để."

Gã dùng hai đùi giữ chặt đùi của Y Vệ đang không ngừng co giật, côn thịt hung hăng cắm vào tận cùng, đem miệng tử cung mở rộng, thành vách và nơi sâu thẳm kia cùng lúc bị dương cụ ma sát đến điên đảo.

"Không được..."

Trời đất như xoay chuyển, cả cơ thể nhạy cảm của Y Vệ vì Tiểu Minh thao làm mà tiến đến cao trào.

Vào khoảnh khắc then chốt, khi gã tăng tốc độ ra vào rồi chuẩn bị bắn vào bên trong...

Hình ảnh của gã nhạt gần, nhạt dần rồi biến mất.

Nếu nói đúng hơn là... Tiểu Minh đã vô thức tỉnh dậy ở thế giới thực.

Từ trạng thái cực khoái của dục vọng, cơ thể của gã tan biến như bong bóng xà phòng vào giây phút cuối cùng - điều này trực tiếp đẩy tên Incubus háu bạch dịch nằm bên dưới ấm ức mếu máo chửi đổng:

"Mẹ kiếp! Bạch dịch của ông đâu?!"

Nhìn xung quanh bọn lâu la của gã, vì mất đi chủ nhân của mộng cảnh mà rơi vào trạng thái bất động như trong bước tranh. Mộng cảnh mà không có chủ thì chẳng khác nào một thế giới chết.

Không có bạch dịch của chủ mộng cảnh thì cậu không có cách nào quay về thế giới thật.

Cậu bị gã hại giam giữ ở nơi mộng cảnh đáng ghét này mất rồi! 

- End chương 24 - 

Spoil chương sau: Ngụy Đại Quân xông vào mộng cảnh cứu Nhất Nguyện, Hai anh em mỗi người một huyệt, tâm nguyện nhất trí chung tay muốn thúc cho bé Incubus no bụng bay không nổi luôn. :3 

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net