Chương 3: "Ta muốn bạch dịch của ngươi" |Ngụy

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Nhờ hấp thụ được một lượng "rất ít", xin nhắc lại, RẤT ÍT bạch dịch nên Nhất Nguyện chỉ có thể thi triển năng lực tìm kiếm con mồi cấp một, đánh hơi lần mò đến được quán bar Yêu Tinh. Hóa ra cái quán này nằm cách phòng triển lãm của cậu 1 ngã tư đường. Nếu biết trước như vậy thì đã không nhọc công bị bọn Lão Đào dắt đi xa thế.

Nhất Nguyện ngồi trong bar một hồi lâu, cuối cùng vẫn quyết định gọi một ly Whisky Blue Sea, nhấp nháp một mình. Quả là beer pub có nhiều đàn ông, nhưng mà... hàng cực phẩm đâu sao không thấy?! Cậu giả vờ tiếp cận với một anh chàng ưa nhìn, sau vài lần đụng tay đụng chân bèn âm thầm đánh giá:

"Bạch dịch vừa đặc vừa nhiều, nhưng tinh binh gần như không có... Sức giao hợp: ba sao..."

Đàn ông thời đại này kém cỏi vậy sao?

Nếu miễn cưỡng lấy số lượng bù chất lượng thì phải 8 tên này cùng lúc thao làm vào hậu huyệt mới miễn cưỡng tính là no được... Đã ngủ sâu trong một thời gian dài, vừa dậy lại phải làm pháp thuật dựng mộng cảnh, thật mệt chết ta mà!

Uống một hồi lâu mới để ý xung quanh, mọi người sau khi uống rượu, rời đi đều phải thanh toán tiền. Cơ thể đã mượn của Y Viện rồi, cũng không thể mượn luôn tiền của cậu ta được. Dù là Incubus nhưng ta cũng là một Incubus có tự trọng.

Cậu khều tên nhân viên gần đó lại, rù rì hỏi hắn:

"Cái đó... Ta không mang theo tiền. Ta phải làm sao để trừ nợ đây?"

Anh chàng nhân viên này quá quen với việc khách hàng thiếu tiền thanh toán, khảng khái đưa ra gợi ý:

"Tôi cho anh nửa tiếng, anh tự đi làm thân hay câu dẫn ai đó giúp ai trả tiền là được."

Nhất Nguyện nhếch môi cười, phóng tầm mắt đến nơi sáng nhất của sân khấu nọ. Nhìn một cô gái đang múa cột gợi cảm ở xa kia, bất giác lóe ra một ý tưởng:

"Câu dẫn đàn ông sao? Bản chất của ta!"

------o0o-----

Để dễ bề câu dẫn đàn ông, vẫn cứ là biến hóa thành nữ nhân.

Đương nhiên kế này áp dụng được với hầu hết các cánh đàn ông, trừ tên Y Viện này, không có hứng thú với phụ nữ. Hắn chỉ hứng thú với giáo sư Nghiêm của hắn!

Mười phút sau, Nhất Nguyện từ nhà vệ sinh nữ biến hóa thật đẹp đẽ bước ra. Nhờ hấp thụ một ít bạch dịch nên ma pháp của cậu mới có thể hồi phục lại, dùng một ít vào việc biến hóa vòng 1 của một tên đực rựa nhấp nhô như nữ nhân cũng không khó khăn gì.

Cậu tự tin bước lên vũ đài, cởi áo khoác ngoài, để lộ bên trong là nội y màu tím đậm đầy gợi cảm, chiếc váy xếp ly ngắn cũn cỡn cố che đi phần hạ bộ đầy nam tính của cậu.

(Hãy thông cảm cho bạn Incubus, chỉ đủ năng lực biến hóa được vòng 1 chứ biến côn thịt thành hoa huyệt thì chưa đủ "bạch dịch" để làm L )

Cậu hăng hái đẩy nữ nhân múa cột nọ sang một bên, trực tiếp chiếm vị trí trung tâm của mọi sự chú ý.

"Em gái, cho mượn cái cột này vài phút."

Dưới thân hình trắng hồng đầy gợi cảm của nữ nhân mật ngọt, cậu thành công câu dẫn ánh nhìn của toàn bộ nam nhân bên dưới. Nhất Nguyện uốn éo đường eo thon gọn của mình, sấn cặp ngực đầy đặn đến trụ giữa, đánh hông qua lại rồi lại lượn người về phía trước. Cậu như con rắn nhỏ đói khát mê hồn bám lấy trụ giữa, vừa nhảy múa theo vũ điệu vừa không ngừng kêu lên những âm thanh mờ ám:

"Ư... Ah~..."

Tóc cậu xõa bung ra ngang vai, một tay ôm lấy cột, cả người dựa hết vào trụ, xoạc hẳn chân ra hai bên, từ từ ngồi xuống. Chỉ cần cậu ngồi thẳng xuống với tư thế đó thì váy sẽ xốc ngược lại, hạ bộ sẽ bị mọi người thấy cả.

Đám nam nhân bên dưới như bị trúng tà, vừa vỗ tay vừa hú hét cỗ vũ, mong đợi được nhìn thấy nội y của cậu. Không khí của pub ngay lập tức sôi sục, có vài tên nam nhân không chịu đựng nổi trực tiếp móc côn thịt ra tự thủ dâm, cả người rạo rực muốn đè cô gái trên kia ra sàn mà thao vào.

Đôi mắt mê hoặc của cậu nhìn khắp mọi người, từ người cậu phát ra một hương thơm hỗn hợp câu dẫn nhân loại.

"Em gái, bao nhiêu ngàn tệ một đêm. Anh có bao nhiêu đây, đủ không?"

Một tên cuộn một xấp tiền lại rồi quăng lên sân khấu.

"Anh cũng có!"

"Anh cũng có nữa!"

Những tên nam nhân khác thấy vậy cũng muốn làm theo, tiền quăng lên mỗi sân khấu mỗi lúc một nhiều. Nhất Nguyện đưa thân ngồi xuống một nửa bèn đứng lên, tiếp tục nhảy mua quay trụ, nhếch môi cười đắc ý trong lòng:

"Bội thu rồi! Vẫn là sức hấp dẫn của ta là vô hạn!"

Khi cả khán phòng gần như sắp mất hết lý trí, tự nguyện cởi quần ra để được thao mỹ nhân thì đột nhiên có một âm thanh xé tai vang lên:

*Chát!"

Một cái bạt tai giáng xuống má phải của cậu, năm dấu tay đặt trên má còn mới nguyên. Tiếng nhạc đột nhiên ngừng lại ngay lập tức, mọi ánh nhìn khó chịu cụt hứng đều dồn lên cô gái vừa bị giành cột khi nãy. Ả vừa sấn đến đã cào cấu chửi rủa:

"Con điếm gợi dục! Dám đạp đổ chén cơm của bổn tiểu thư! Chán sống rồi hay sao hả? Còn không biết đây là địa bàn của ai... "

Bạt tai của cô gái kia không quá đau, nhưng Nhất Nguyện vẫn quyết tâm giả vờ ngã oạch xuống sàn, kêu ré lên một tiếng rất xót xa.

Đứng trước mặt nam nhân, trong lớp vỏ của nữ nhân, muốn đối phó với nữ nhân, cậu vạn phần đều phải đóng vai người bị hại. Sống hơn 1000 năm rồi, kinh nghiệm của bổn đại nhân không phải là nói suông đâu.

Cậu cất giọng yếu đuối pha chút mỹ mị, nhưng lời nói vẫn cứng rắn giành lý lẽ:

"Tôi chỉ muốn kiếm ít tiền để trả tiền rượu thôi. Bao nhiêu đây đủ rồi, không thèm giành trụ với cô nữa! Trả lại sân khấu cho cô là được chứ gì?"

Nữ nhân kia mắt long sồng sộc, nhất quyết phải ăn thua đủ với người trước mặt:

"Đứng lại đó, ai cho mày muốn đến thì đến, muốn đi thì đi. Hứng tình như vậy thì trực tiếp nhảy thoát y cho mọi người xem đi!"

Nhất Nguyện cười mỉa mai, cúi người nhặt đúng phần tiền của mình cần rồi đi xuống sân khấu:

" Em chỉ là không có tiền uống rượu, xin vài tệ của các anh, hi vọng màn vừa rồi đều khiến các anh mãn nhãn. Em đi đây!"

Nữ nhân múa cột nhất quyết không tha cho cậu đường sống, trực tiếp tóc lấy tóc, gào rú lên như con thú hoang:

"Mày đừng hòng rời khỏi đây!"

Một người đàn ông ngoài năm mươi tuổi tiến về phía sân khấu, cẩn trọng mở miệng nói:

"Lâm Tiểu Thư, xin cô bớt giận."

"Cô gái, Ngụy Đại thiếu gia nhà tôi muốn nói chuyện với cô."

Nghe đến tên này, cô gái múa cột nọ không dám hó hé gì nữa, chỉ biết dậm chân đùng đùng nhìn Nhất Nguyện và người đàn ông kia rời đi.

May quá! Có người giúp mình giải vây! Cứ chuồn êm đã rồi tính. Cơ mà... khoan đã... hưng không thể tùy tiện đi theo người lạ như lần trước được ah~.

Đi được một lúc, cậu bắt đầu phát giác ra nguy hiểm, cẩn trọng hỏi:

"Ai tìm tôi?"

Người đàn ông nọ kính cần nhường lối:

"Mời cô đi theo tôi."

-------o0o-------

Vừa bước vào phòng VIP, Nhất Nguyện trông thấy hai hàng nam nhân vận áo vest đen đứng song song hai vách tường trái phải. Khi điểm nhìn rơi trúng vào tên nam nhân ở giữa, cậu cảm thấy thôi bỏ qua hai hàng nam nhân khi nãy đi. Người ở giữa mới là con "át chủ bài" cần hướng đến. Thân ảnh vừa cao lãnh vừa có chút tàn khốc, đôi mắt hắn khi nhâm nhi rượu cũng quả thật rất mê người.

Ngụy Đại Quân vừa nhìn thấy người đến, cất giọng trầm ổn hỏi:

"Cô tên gì?"

"Lâm Nhất Nguyện!"

"Nhất Nguyện? Ước nguyện điều gì?"

Cậu phải xác định đối tượng có năng lực thế nào đã, rồi mới tính tiếp việc nên dùng giọng điệu gì nói chuyện với hắn. Nếu hắn giọng như bọn lao động khuân vác ngoài kia chưa tới ba sao thì dứt khoát trở mặt luôn nhé.

Đẹp trai mấy mà không có "ăn" được thì cũng như thứ vứt đi!

Cậu cẩn trọng đề nghị: "Trước khi trả lời, ngươi có thể cho ta đụng vào tay ngươi không?"

Hắn cau mày, cân nhắc thế nào lại gật đầu đồng ý: "Được!"

Tay vừa chạm tay, Nhất Nguyện đã rụt lại vì luồn thông tin cảm nhận được của mình:

"Bạch dịch vừa nhiều vừa đặc, tinh binh linh hoạt, kỹ thuật giao hợp: 5 Sao! Chất!"

Cậu phấn khích nhảy cỡn lên, đôi mắt hạnh phúc như đào được kho báu, hồ hởi nói:

"Ta muốn có bạch dịch của ngươi!"

Mặt của hắn co dúm lại tức thì...

Nhất Nguyện không để tâm lời nói của mình, sấn người tới thật gần hắn, hỏi rõ hơn:

"Làm sao để có bạch dịch của ngươi?"

Ngụy Đại Quân xác nhận là mình không nghe lầm, khi nãy hắn thấy cô nhảy cột bốc lửa như vậy. Chính hắn cũng không kiềm được mong muốn chiếm hữu cô. Chưa kịp đưa ra đề nghị thì... cô gái này chủ động nắm tay anh một cái rồi trực tiếp chuyển tới chủ đề nhạy cảm luôn? Khẩu khí cực kỳ phấn khích nữa? Đâu mới là bộ mặt thật của nữ nhân này.

Hắn cảm thấy rất thú vị, kéo dài giọng hỏi lại:

"Muốn bạch dịch của tôi?"

Nhất Nguyện ôm lấy cánh tay hắn, đưa đôi mắt màu đỏ rượu long lanh nhìn vào mắt hắn, nũng nịu trả lời:

"Phải, tốt hơn hết là có mỗi ngày. Còn nữa, ngươi có quen biết ai... có tố chất giống ngươi không? Phòng lúc ngươi cạn tinh lực, ta có thể ăn món phụ."

Ngụy Đại Quân cười haha, nhấc cầm mỹ nữ lên mà khen ngợi:

"Tao hóa, trước giờ chưa từng gặp loại nữ nhân nào thẳng tính như em."

Cậu vẫn cảm thấy không nên đi xa chủ đề chính, hồ hởi nhắc lại:

"Vậy ngươi có thể cho ta bạch dịch của ngươi không?"

Hắn cân nhắc rồi phất tay, hai dàn nam nhân bảo vệ nọ biết ý đều lần lượt đi ra ngoài hết. Cả căn phòng ám muội chỉ còn cậu và hắn. Nhất Nguyện chẳng quan tâm nhiều việc, chỉ giữ nguyên tư thế nửa quỳ nửa dựa bên đùi hắn, hai tay nhẹ nhàng ôm lấy cánh tay hắn, yếu đuối chờ hắn trả lời. Ngụy Đại Quân lên tiếng nói:

"Không phải là không được, nhưng mà... Em phải trở thành người của tôi."

"Người của ngươi, làm sao mới tính là người của ngươi? Ngươi nói đi, chỉ cần ta làm được, ta đều đồng ý hết!"

Hắn đổi tư thế, cả người ngả nhẹ ra phía sau, để hạ bộ lộ ra phía trước, liếc mắt nhìn người con gái mừng rỡ bên cạnh, khảng khái nói:

"Muốn bạch dịch của tôi. Vậy thì tự đến đây lấy, tôi muốn xem em có bản lĩnh đó hay không!"

Nhất Nguyện cầu còn không được, nhanh chóng sấn đến như hổ vồ mồi, vội vàng muốn chạm nút quần và khóa kéo của hắn, toang mở ra nhưng đột nhiên khựng lại.

Cơ quan này, mở làm sao? Nhân loại phức tạp!

Cậu nuốt khan, nóng lòng không chịu được, uốn éo thân người gợi cảm của mình, nhõng nhẽo nói:

"Cái này, phiền phức quá... Ngươi giúp ta... mở ra được không?"

Ngụy Đại Quân nhếch môi cười đầy hứng thú, ra lệnh:

"Không được dùng tay! Tự dùng miệng mà mở!"

Nhất Nguyện chật vật một hồi, cuối cùng cũng ngậm được khóa kéo, một đường kéo thẳng xuống. Phía sau đũng quần là hương thơm ngào ngạt đầy nam tính, chỉ mới ngửi thôi mà bên dưới váy cậu đã cương lên tức thì.

Hàng tốt, hàng tốt nha!

Vì không được dùng tay nên Nhất Nguyện ngậm lấy một góc nhỏ của mép quần con, kéo nhẹ sang một bên để lộ côn thịt to lớn và ấm nóng. Cậu áp một má lên một bên côn thịt, đem hơi nóng và mùi thơm đặc trưng đầy nam tính kia cảm nhận từng chút, đê mê bật tiếng nói:

"Côn thịt này... thật khiến người ta nghiện chết mất..."

Trên thân dưới truyền đến một cảm giác lành lạnh dễ chịu, má của cô gái này, thật là trơn láng và đáng yêu nha. Hắn vừa nghe thấy cậu nói vậy bèn trêu đùa:

"Chỉ mới vậy mà đã nghiện sao? Em gái, xem chừng độ từng trải và sức chịu đựng của em thật là tệ đó!"

Dám lên tiếng chê bai kinh nghiệm của Incubus ta? Khi ta mút hơn 1000 côn thịt, ngươi còn chưa sinh ra đời đó, tiểu quỷ. Nhưng mà, không thể phủ nhận là côn thịt này quả là cực phẩm. Nể tình ta đang đói, không chấp nhất với tên tiểu nhân như ngươi. Ực ực... Phải nếm ngay mới được...

Cậu đưa môi đến, hết bú mút rồi lại ôm hôn, hết mân mê rồi lại đùa nghịch. Cậu không chỉ dùng lưỡi và môi, ngay cả mấy ngón tay ấm nóng trừu sáp hai hòn bi bên dưới cũng không thể bỏ qua. Chuyên tâm kích thích côn thịt trong khoang miệng từ đầu đến cuối.

"Không tồi, tiếp tục đi."

Nhất Nguyện không có thời gian để tâm đến cảnh tượng mê người của mình bị bao nhiêu người trong căn phòng nhìn thấy, chỉ biết vừa mút lấy mút để côn thịt to lớn kia, vừa không ngừng rên rỉ nịnh nọt:

"Quả là một cái côn thịt cực phẩm ah. Ngươi không biết ta thiếu thao đến thế nào đâu... Lâu lắm rồi ta không được nếm một mùi vị quyến rũ như vậy. Đúng là của hiếm trong nhân gian! Ta thật sự mong đợi bạch dịch của ngươi. Nghĩ tới việc nó bắn đầy vào miệng ta, lắp đầy cái huyệt đói khát của ta, phủ đầy da thịt của ta... Là ta không thể kiềm lòng phấn khích được... Côn thịt này không ai chăm sóc quả là đáng tiếc... Quá hấp dẫn... Ta yêu nó quá đi mất!"

"Ha... Ha... Lời ngọt mà miệng cũng ngọt! Gọi một tiếng chủ nhân xem!"

Anh chàng Incubus dứt môi ra khỏi côn thịt đang ngậm dang dở, ngoan ngoãn cất giọng gọi lanh lảnh: "Chủ nhân!"

Cho ta côn thịt, cho ta bạch dịch, thì người muốn ta gọi người là đại tổ tông hay thần Zeus cũng được nữa...

Ngụy Đại Quân không ngờ chinh phục cô gái này dễ dàng như thế, cười haha thành tiếng:

"Dễ bảo như vậy? Hahaha! Em rất thích bạch dịch của tôi sao?"

Cậu lại tiếp tục vục mặt vào giữa hai chân hắn, liên tục bú mút. Một lát sau lại ngẩn mặt lên, vừa liếm mép vừa chân chân thành hỏi:

"Ngươi đã có thể cho ta bạch dịch chưa?"

Ngụy Đại Quân ngửa cổ hưởng thụ cảm giác sung sướng mà miệng lưỡi của cậu mang lại, trực tiếp ấn miệng cậu ngậm lấy lún cán rồi bắn ầng ậc những dòng khí ấm nóng:

"Khao khát đến vậy thì mở miệng nhận lấy hết bạch dịch mà em muốn!"

Đôi mắt của cậu lóe sáng, ký hiệu đuôi quỷ trên tay đã chuyển sang màu đỏ rượu. Anh chàng Incubus gian trá cười, rút miệng khỏi côn thịt của hắn, đưa tay vuốt nhẹ môi dưới, liếm mép gợi tình nói:

"Nhiều... Thật nhiều nha... Quả đúng là cực phẩm của cực phẩm. Cảm ơn chủ nhân!"

"Được rồi, tiết mục sau đó nữa thì về nhà làm. Ở đây chơi chán rồi."

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net