Phần 2 - Chương 3: Bị bắn semen lên mặt

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Như điềm báo chết tiệt của Tinh Trùng Đại Nhân.

Quả nhiên hơn hai ngày sau tôi mới tỉnh.

Vừa có ý thức, chưa kịp mở mắt thì đã nghe tiếng thở dốc của ba nhỏ nhỏ... Không cần nghĩ cũng biết Ba Ngầu A Phương lại đem ba nhỏ nhỏ bababa một trận rồi.

Ba Lớn nói mỗi lần thấy người khác "bababa" nhau, tôi không được nhìn, vì nhìn rồi người ta sẽ ngại, không thể bắn "sữa" cho tôi được. Nghĩ tới việc họ... "bababa" vì để có "sữa" cho tôi uống, lòng tôi cứ thấy ấm áp chộn rộn thế nào... Trụ giữa nhỏ bé của tôi, hình như lâu ngày chưa được đi pee, có chút nhức nhối khó chịu quá!

Nhưng người ta "bababa" nhau chưa xong, tôi ngồi dậy gián đoạn thì thật kỳ cục. Và xem chừng họ cũng chỉ mới bắt đầu cuộc vui không lâu, tôi đành trở người, ôm bụng dưới nín nhịn một hồi.

Giọng nói thì thầm của Ba Ngầu rất gần, tuy rằng đang thủ thỉ cho người trong vòng tay nghe thấy, nhưng tôi vẫn có thể tưởng tượng ra được tư thế của ba Ngầu lúc này.

"Mày sắp ra chưa Y Viện? Cái huyệt này của mày thật sự khiến tao thao... sướng muốn chết... Côn thịt của tao bị kẹp chặt phê chết đi được..."

Ba hẳn là đang bế Ba nhỏ nhỏ bằng hai cánh tay chắc nịch, đem hai khuỷu đùi ba nhỏ nhỏ vắt vẻo trên cánh tay, lưng người phía trước áp sát khuôn ngực nóng rực của người phía sau, hậu huyệt nhầy nhụa của ba nhỏ nhỏ đang mút chụt chụt lấy côn thịt to lớn.

Ba Ngầu quả thật rất ngầu, cơ thể cương tráng vạm vỡ như mấy chú lính đội đặc chủng, cơ bắp cuồn cuộn săn chắc, đem ba nhỏ nhỏ nhấc lên hạ xuống mấy chục cái mà mặt vẫn tỉnh bơ như thường. Hơi thở không suy suyễn, động tác không yếu bớt đi, ngược lại càng thao càng hăng hái.

Trái ngược với Ba Ngầu, Ba nhỏ nhỏ xem chừng không trụ được bao lâu, kêu từng tiếng yếu ớt:

"Mày mau ra nhanh đi, tao còn phải lo cho Tiểu Thất... Thằng bé... ngất hơn hai ngày rồi, chưa tỉnh kia kìa..."

Ba Ngầu bế ba nhỏ nhỏ tiến sát giường tôi, tôi mơ hồ nghe tiếng nhớp nháp ngay bên tai mình:

"Tao nghĩ là hai đứa mình nên đứng trước mặt nó, thao ầng ậc một trận, bắn bạch dịch lên người nó một đợt, nó sẽ hứng tình mà tỉnh thôi."

Ba nhỏ nhỏ Y Viện xem chừng cực kỳ quắn quýt, siết chặt hậu huyệt kia thêm vào phần, ép hết dịch từ huyệt nhỏ lũ lượt trào ra, tiếng va đập ra vào giữa hai bộ phận bên dưới nghe rõ mồn một. Giọng của ba nhỏ nhỏ ngọt lịm đến trào nước:

"Nó còn nhỏ, còn chưa biết gì... Mày đừng dạy hư nó..."

Ba Ngầu đương nhiên thuận thế tấn công, vồn vã tăng tốc, nhất quyết đem hậu huyệt ướt át kia trào khí mới chịu thôi:

"Dạy hư? Con của Incubus có thể không hư? Hay nói cách khác, nó dâm từ trong trứng rồi... Mày thật sự coi nó là người thường mà đối đãi hả?"

Có lẽ tiếng dồn dập giữa hạ bộ kia khiến tôi hứng chí quá, vô thức trở mình quay mặt đối diện với họ. Mặt vẫn nhắm hờ, nhưng tôi có thể nghe rõ tiếng tim và sự kiềm nén của ba nhỏ nhỏ. Hình như ba nhỏ nhỏ thấy tôi động đậy, tự đem tay mình cắn chặt, cố áp chế tiếng rên mê người kia. Nhẫn nhịn kiềm chế được một lúc, thấy bên dưới vẫn giữ tốc độ bababa đều đều không vơi giảm, ba nhỏ nhỏ mới thì thào nói:

"... Mày... Ưm... chậm lại... tê quá... Hậu huyệt của tao, không chịu nổi đâu... Sâu như vậy... tới tao tâm... Ah~~... Dù thế nào thì, bảo vệ sự ngây thơ của nó – vẫn là việc của người thân... nên làm..."

Ba nhỏ nhỏ làm Tiểu Thất cảm động quá... Huhu!

Nhưng hai người có thể nhanh hơn một tí không, con muốn bạch dịch của hai người!

Con cũng muốn tỉnh dậy nữa!

Ba Ngầu lại bế ba nhỏ nhỏ đến gần hơn. Lần này hình như hai người họ đã ở phía trên mặt tôi, chỉ cần tôi mở mắt, tôi hiển nhien sẽ nhìn thấy hạ bộ của hai người đang giao phối ầng ậc với nhau.

Hẳn là dâm động của ba nhỏ nhỏ đẹp lắm...

Nhưng nghĩ thì vẫn là nghĩ thế thôi, tôi vẫn rất cố kiên trì không muốn phá hư bầu không khí ám muội này. Nghe tiếng thôi tôi cũng đủ kích thích rồi, tận mắt quan sát luôn tôi sợ... Người ta ngại đến nỗi không phóng bạch dịch cho tôi uống như lời ba lớn nói.

Ba Ngầu khuỵu nhẹ gối, cánh mông của ba nhỏ nhỏ vừa hay tiến sạt đến mặt tôi.

Tôi đã ngửi được mùi thơm của hậu huyệt, đánh hơi rõ ràng mùi côn thịt nồng đượm đầy quyến rũ ngay trên cánh mũi.

Dâm dịch của con người, chậc chậc... món khoái khẩu của tôi...

Thật muốn le lưỡi ra liếm một đường gọn ghẽ... Tham lam nuốt hết phần dịch đang rỉ róc rách hai bên chân của ba nhỏ nhỏ...

Ba Ngầu đang hứng chí thao làm, cơ bản không hề để ý đến nét mặt "giả vờ ngủ" của tôi có bao nhiêu phần thay đổi vì thèm khát.

"Ồ... Nghe mày nói đầy tình thân mẫu tử ghê nhỉ... Tao còn chưa tính sổ với mày xong nhé, năm đó mày từ chối tao, dâng mình lên giường với Ngụy Đại Quân... Tiểu Thất thì tao không nói, nhưng Lục Nhan có phải là con mày không thì tao chưa chắc..."

Ba nhỏ nhỏ hình như đang bấu chặt lấy cánh tay người phía sau, vụng về nói:

"Mày... bớt... nói nhảm đi... Đừng... đâm... thẳng vào... tư thế này... ưm... kỳ cục quá..."

Vừa muốn quay đi vùng vẫy, ba Ngầu đã kiềm chế giữ lại. Đã vậy còn đem côn thịt cắm sâu đến tận cùng. Không động nữa, chỉ là... đơn giản và trực tiếp, ấn vào rất sâu.

"Mày... đừng ghen lung tung nữa, tao chẳng phải... đã... cố sinh cho mày... một Tiểu Đán đáng yêu rồi sao? Mày... Ưm... đừng làm khó tao nữa..."

Lại động rồi... Hai người họ... không phải là muốn... thụ thai ngay trên mặt tôi đó chứ?

Tôi rất là... nguyện ý hứng bạch dịch nhớp nháp tươi mới nha~!!! Tới đi tới đi ah~!

Ba Ngầu như nghe thấy được tâm nguyện nhỏ nhoi của tôi, đưa côn thịt ra vào cật lực đều đặn. Tiếng hạ bộ bababa nghe mới gợi tình làm sao. Ba Ngầu khảng khái nói:

"Quả thật rất đáng yêu... Vậy nên tao muốn... nhờ mày... sinh thêm... vài đứa nữa... Hử?"

"Không được... Không được ah~..."

"Có gì mà không được, huyệt cũng bị tao thao đến vậy rồi, bạch dịch lần này không cho Tiểu Thất, rót hết vào huyệt của mày... Chịu không?"

Không chịu nha!!! Bạch dịch của con sao lại rót vào hậu huyệt của ba nhỏ nhỏ... Bảo bối ấm ức mà không nói được nha~!

Ba nhỏ nhỏ yếu đuối xụ mặt:

"Nhưng... Còn Tiểu Thất... Tội... nó..."

Đúng đó, tội con lắm... Ba nhỏ nhỏ xin giúp con đi... Con muốn bạch dịch của ba Ngầu nữa...

Ba Ngầu nhếch môi cười, quả quyết nói:

"Không để nó thiệt, cho nó "sữa" của mày... Ra đi..."

A Phương nhanh tay xốc ầng ậc côn thịt của ba nhỏ nhỏ, chỉ vài giây sau mặt tôi đã được phủ đầy bạch dịch tanh tưởi, nhớp nháp. Lúc này thì tôi không thể nằm đó giả vờ bất động được. Bạch dịch phủ đến mặt rồi, còn không tỉnh dậy liếm láp ăn vào người, chẳng lẽ chờ nó khô đi?

Nói rồi đưa tay quẹt vài cái, đem hết bạch dịch trên mặt hấp thu hết vào miệng.

Vị bạch dịch vẫn rất ngon, sạch sẽ và tươi mới. Cái quan trọng là đầy đủ chất dinh dưỡng. Ba Ngầu nuôi ba nhỏ nhỏ quả thật không tồi... Chất lượng bạch dịch thật sự là thượng hạng. Cho bốn sao! Bốn sao lận nha!

Có thể... mở mắt ra được chưa?

Giả vờ ngủ kiểu này... thật là... ngứa ngáy khó chịu quá...

Tôi he hé mở mắt ra, phát hiện ra ba nhỏ nhỏ đang quay lưng về phía mình cố tìm mảnh vải gì đó che thân. Nơi khe mông trắng nõn gợi cảm kia, đương nhiên là có một dòng bạch dịch cực kỳ cực thơm ngon đang rỉ xuống.

Tôi cất giọng gọi đầy tiếc nuối: "Ba nhỏ nhỏ..."

Ba Ngầu lau lau thân "súng", thoải mái nhếch môi nói:

"Tỉnh đúng lúc đấy nhóc..."

Tôi liếm mép nhìn côn thịt giữa hai chân của ba Ngầu, hứng chí gọi:

"Ba Ngầu..."

Ba nhỏ nhỏ cuối cùng cũng nhặt được chiếc khăn lông vắt vẻo trên ghế sofa, choàng lấy che hạ bộ bên dưới mình. Sau đó ba nhỏ nhỏ dịu dàng bước đến gần tôi, ngồi nhẹ lên mép giường, đưa tay đặt lên trán, lo lắng nói:

"Tiểu Thất, thấy trong người thế nào rồi?"

Tôi thành thật trả lời:

"Bạch dịch của ba nhỏ nhỏ vẫn rất ngon..."

Mặt của ba nhỏ nhỏ sượng cứng đi: "..."

Động tác tay đang lau "súng" của ba Ngầu cũng đột nhiên khựng lại: "..."

Tôi rụt rè quan sát trụ giữa của ba Ngầu vẫn còn chưa hết cương, rụt rè đề nghị:

"Con có thể... mút một chút... bạch dịch của Ba Ngầu không?"

Không biết có phải ba Ngầu sợ tôi không, vừa nghe lời đề nghị đó đã hoảng hồn quăng cái khăn lau côn thịt về phía tay tôi, tùy tiện quay lưng đi rồi đáp:

"Hết rồi, xìu rồi, không còn dịch nhóc đâu!"

Ba Ngầu thiên vị với ba nhỏ nhỏ, keo kiệt bạch dịch với Tiểu Thất! Quỷ keo kiệt!

Ba nhỏ nhỏ bẹo nhẹ má tôi, thấy tôi cứ nhìn về phía trụ giữa của người ta, bèn lo lắng hỏi:

"Tiểu Thất, ngoan... còn đói hả? Ba nhỏ nhỏ dẫn con đi tìm Ba lớn nhé?"

Nghe tới ba lớn, mặt tôi biến sắc tức thì, giận dỗi kêu:

"Không muốn, còn giận! Nhưng mà... Ba nhỏ nhỏ... Bạch dịch ở khe mông của ba... Con có thể... mút mút một chút..."

Nói rồi tôi hí hửng liếm mép, đưa đôi mắt long lanh trong veo nhìn ba nhỏ nhỏ.

Ba nhỏ nhỏ Y Viện đương nhiên nguyện ý chấp thuận, vừa xoay người chổng mông đến trước mặt tôi, vừa thoải mái đáp: "À... Được được..."

Hiếm khi có người cong mông dâng huyệt đến, tôi đương nhiên hăng hái sấn mặt đến.

Ba Ngầu nóng lòng muốn cản lại: "Mày..."

Ba nhỏ nhỏ bèn lên tiếng bênh tôi:

"Nó đói, nó sẽ khó chịu. Dù sao tao cũng không cần nhiều. Đều cho nó."

Nói rồi tự nguyện nhấc mông lên cao một tí, đem hậu huyệt ướt át vừa bị thao cách đây không lâu phô bày ra trước mặt tôi. Một phần dịch trắng từ lỗ nhỏ trào ra, nhiễu nhẹ xuống.

Mặt của Ba Ngầu đương nhiên đen thui lui, có vẻ đang ngầm nghĩ:

"Quỷ rút bạch dịch! Quỷ đói khát! Ta muốn băm vằm ngươi!"

Tôi vênh mặt, lè lưỡi trêu Ba Ngầu.

Con thắng là được rồi!

Ba Ngầu đương nhiên không thể ra mặt chống đối tôi, chỉ có thể hứ một tiếng rõ kêu.

Tôi rê lưỡi liếm láp vòm miệng huyệt vừa sưng đỏ vừa co thắt kịch liệt của ba nhỏ nhỏ. Nơi tư mật đó vẫn cực kỳ nhạy cảm. Tôi dùng môi mút chùn chụt cái miệng hồng hào hơi sưng vù đó, dùng lưỡi cuốn bạch dịch của ba Ngầu từ trong miệng huyệt ra.

Ba nhỏ nhỏ kêu lên thật khẽ, nhưng vẫn không hề khướt từ sự xâm nhập của lưỡi tôi. Tôi thấy thế bèn nhanh chóng đem lưỡi đút vào, quét qua vài lần, hút phần lớn bạch dịch nóng ấm từ huyệt nhỏ thu vào miệng mình, vui vẻ nuốt tuột xuống.

Rút bạch dịch xong tôi chép chép miệng, liếm mép khen ngon. Tâm tình của tôi cũng cực kỳ tốt.

Đột nhiên Tinh Trùng Đại Nhân xuất hiện, cất giọng hoan hỉ:

"Ăn no ăn no rồi hả? Trông ngươi vui vẻ quá nhỉ? Quỷ Vương chẳng phải nói, có ta ở đây, ngươi không cần phải ăn nữa sao?"

Tôi lườm lườm: "Ngươi lại xuất hiện rồi?"

Ba nhỏ nhỏ sau khi bị rút bạch dịch xong, ngồi lại bên giường cực kỳ ngay ngắn, nghiêng đầu hỏi tôi:

"Ai cơ?"

Tôi chỉ về phía con "sâu" lơ lửng giữa không trung, hỏi lại:

"Hai người... không thấy... Tinh Trùng Đại Nhân hả?"

Đóm sáng lấp lánh kia híp mắt cười:

"Họ không thấy được ta đâu... Chậc, đáng lẽ ra Y Viện có thể thấy, nhưng mà... chẳng hiểu sao không thấy được... Ầy, kệ đi, dù sao thì... chỉ có mỗi ngươi và Lục Nhan thấy được ta thôi."

Ba Ngầu nhìn vào không gian trống không trước mắt, nhướng mày nghi ngờ hỏi:

"Thấy quái gì đâu? Thằng hâm?"

Tôi dẩu môi, chán ghét nhìn ba Ngầu. Ba Ngầu trừng mắt nhướng mày đăm đăm nhìn tôi. Tôi gườm gườm đấu mắt lại.

Ai sợ ai chứ!!!

Ba nhỏ nhỏ đột nhiên vuốt tóc tôi. Tiểu Thất đương nhiên thu hết sự chú ý đặt về phía ba nhỏ nhỏ. Tôi ôm chầm lấy ba nhỏ nhỏ, dụi dụi đầu nhỏ vào bụng ba, cất giọng nũng nịu thắc mắc:

"Ba nhỏ nhỏ, con muốn hỏi một chuyện... Nếu con... không uống "sữa" nữa, ba nhỏ nhỏ có phải sẽ bớt phiền lòng không?"

Ba nhỏ nhỏ vừa nghe xong đã lo lắng sờ lên trán tôi. Lòng bàn tay của ba nhỏ nhỏ vừa mềm vừa mát, chốc chốc mang lại cảm giác dễ chịu và gần gũi lạ kỳ. Ba nhỏ nhỏ sốt ruột hỏi:

"Sao thế? Con thấy không khỏe chỗ nào hả? Thân thể của con không giống như người bình thường, nhất định phải chăm sóc bản thân thật tốt. Nếu thấy trong người khó chịu, nhất định phải nói cho ba nhỏ nhỏ biết!" 

Tôi cúi đầu, áy náy trả lời: 

"Con vẫn ổn... Con chỉ.. thắc mắc một chút thôi ạ." 

Ba Ngầu A Phương đứng bên cạnh quan sát một lúc, khoanh tay trước ngực rồi giở giọng đùa cợt nói:

"Nhóc có thể không uống "sữa" mà sống hả? Nhịn mới 2 ngày mà đã kêu gào, đến hậu huyệt của người ta còn không tha, mút cho bằng hết. Bây giờ còn biết ra vẻ áy náy à?"

Y Viện xoay sang nhéo cánh tay của ba Ngầu, trừng mắt cảnh báo: 

"A Phương, đừng nói chuyện với Tiểu Thất như vậy! Nói chuyện với bọn trẻ phải có chừng mực!" 

Nói rồi lại quay sang dỗ dành tôi: "Không phiền, không phiền gì hết cả..."

Ba nhỏ nhỏ chính là như vậy, mang cho người ta cảm giác ấm áp dịu dàng của gia đình.

Thật là tốt!

Có tiếng bước chân hối hả ở xa xa. Một cậu bé trạc tuổi tôi từ ngoài đeo ba lô chạy vào, hớn hở nói:

"Con về rồi!"

Vừa nhìn thấy tôi, Lục ca ca đã mừng rỡ nói:

"A... Tiểu Thất tỉnh rồi!"

Ba nhỏ nhỏ tự nhiên nắm tay ba Ngầu, năm ngón tay dịu dàng siết nhẹ vào nhau. Ba nhỏ nhỏ cất giọng ấm áp:

"Hai đứa nói chuyện đi... Hai chúng ta... đi làm đồ ăn tối!"

Lục Nhan và tôi đồng loạt "Vâng..." một tiếng rõ lớn, vẫy vẫy tay chào hai người họ.  

-End chương 3. 

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net