Phần 2 - Chương 5: Gặp lại Nhất Nguyện

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Cung điện xa hoa của Quỷ Vương tộc Incubus.

Tôi thấy mình hóa thành một vầng sáng trắng, khắp thân mình nhẹ bẫng như sương như mây, có khi chỉ cần một cơn gió nhẹ vẫn có thể thổi tan tôi đi. Có lẽ vì tôi vừa mới thăng cấp, linh thức chưa đủ mạnh, chỉ có thể bay bay như đám mây bồng bềnh, không hề có chút sát thương gì.

Lướt qua những căn phòng lộng lẫy, tôi bay đến sảnh chính hoa lệ mà trầm trồ chậc lưỡi. Từ dưới mái vòm vừa cao vừa rộng nhìn lên, bên trong vòm đính vô số hạt pha lê ngũ sắc tuyệt đẹp, quả thật là cảnh sắc mê người, khiến người ta bồng bềnh như trên tiên cảnh.

Ngẩng đầu nhìn xuống dưới, cách đó khá xa, tôi nghe hai tên thanh niên nói chuyện với nhau. Chúng đều có sừng và cánh dài, móng vuốt sắc bén, rất giống đồng loại của tôi. Điều khác biệt duy nhất có chăng là, khi tôi bay đến gần hơn, trên người chúng có mùi tanh tưởi của bạch dịch lâu ngày, hai từ đơn giản để minh họa: hôi rình.

Tôi khẩy mũi, cố nín thở vận linh khí để lu mờ sự tồn tại kỳ lạ của mình, im lặng nghe chúng trao đổi.

Một tên sừng vàng huỵch tên sừng tím, háo hức thông báo:

"Ngươi đã nghe tin gì chưa, Quỷ Vương đã đăng phong cho Incubus đời thứ 9 rồi đấy. Mới ngày nào nghe Incubus đời thứ 8 còn sinh ra Cambion, bây giờ cậu nhóc Cambion đó đã trưởng thành – thành Incubus đường hoàng ngon nghẻ..."

Tiếng cười nham nhở của hắn xuyên qua tai tôi, tôi nghe ra được nét tà dâm bẩn thỉu đến rợn người.

Cư nhiên, tôi cũng hiểu, Cambion mà bọn chúng nói đến, chính là tôi.

Đoạn, tên tiểu quỷ sừng tím thuận ý cười gian manh, liếm mép chậc lưỡi đáp:

"Vậy... có phải, chúng ta lại sắp có thêm nguồn sữa để uống không?"

Sự thèm thuồng trần trụi này, thật khiến tôi ngứa mắt. Tôi hận bản thân không thể tụ lại thành hình dáng Incubus để hạ gục chúng ngay.

Tôi ghi thù trong lòng, nén giận mà bay vào vào giữa sảnh lớn, đưa mắt quan sát nhìn quanh. Trên trần cao cao có một đám trẻ con và thiếu niên quỷ nhỏ đang đập cánh loạn xạ, trông chẳng khác gì bọn ruồi nhặng vây quanh một miếng thịt ương, thập phần huyên náo.

Một tên nhóc tầm bốn năm tuổi đập đập mẩu cánh màu bạc bé xíu, oang oang gào thét:

"Tao muốn bú sữa, tao nhỏ nhất, tụi bây phải nhường tao!"

Nói rồi thằng bé bấu lấy bầu sữa lớn của người ở giữa, mút chành chạch ngon lành. Người ở giữa cả thân thể đều trần như nhộng, đang bị xúc tu trên trần nhà giữ chặt tứ chi, trong tư thế chứ Đại (大) mà phô bày cơ thể.

Một tên nhóc quỷ khác trông có vẻ chững chạc hơn đang ngậm lấy côn thịt trong họng, vừa nghe thấy vậy bèn nhả vật nọ ra khỏi khuôn miệng nhỏ nhắn mà dõng dạc nói:

"Sữa từ vú hắn không ngon bằng bạch dịch ở côn thịt này, mút mút một chút liền sảng khoái."

Một tên tiểu quỷ khác đem cái đuôi màu đen dài nhọn của mình quấn nơi cổ người nọ, đem bàn tay phúng phính bấu lên mặt người kia, côn thịt bé xíu như ngón tay cái cư nhiên dí vào miệng "nạn nhân", vừa nhấp ầng ậc vừa khen tấm tắc:

"Vòi phun sữa" của Quỷ Vương thật là chất lượng, sữa từ vú và trụ giữa đều thập phần ngon lành và tươi mới."

Cậu nhóc đang bú vú nọ bèn dứt miệng ra, đáp lời: "Phải đó, Kể từ khi có "vòi phun sữa" này, chúng ta không cần phải tự bay đi kiếm ăn nữa! Thật tốt thật tốt. Ngươi mau phọt khí ra, ta muốn nếm nếm bạch dịch của Quỷ Vương ở hậu huyệt của ngươi..."

Người kia khe khẽ vểnh mông ra sau, cố thít chặt hậu huyệt của mình để tiết ra chút sữa trắng. Nơi hậu huyệt đó sớm đã bị nông đến rộng lớn, trông chẳng khác gì cái dâm động khát tình, liên tục rỉ nước dâm ra ngoài.

Nhìn một đám tiểu quỷ nhỏ tuổi hơn mình phun ra những lời dâm dục tục tĩu, tôi cảm thấy bản thân bị ba lớn quản giáo quá chặt đi. Địa bàn của Quỷ Vương này, quả nhiên đến cả trẻ con cũng là bọn dâm chúa.

Tôi phóng người bay lên cao và tiến gần hơn để quan sát rõ nạn nhân đang bị chơi đùa kia. Người ở giữa vòng vây là một thanh niên trẻ tuổi, nhìn qua tầm hai mươi bốn – hai mươi sáu tuổi thôi. Gương mặt trắng ngần, tuấn tú, trên cánh tay khắc một hình xăm đuôi quỷ, đôi mắt màu đỏ rượu lim dim nửa khép nửa mở, xem chừng thần sắc không được tỉnh táo cho lắm. Gân cánh màu đen tuyền đã rũ sang hai bên, vô lực, thân cánh thì bị rách tươm tả tơi, trông thập phần tội nghiệp.

Không ngờ, chân thân của người này lại là song tính.

Bầu vú bị bọn tiểu quỷ chơi đùa đến bầm tím bầm đỏ, đầu ti vẫn cứ cương cứng đỏ hồng, một tên tiểu quỷ thích thú tùy tiện bóp mạnh một cái, vòng sữa trắng trẻo vẽ một đường cong đẹp đẽ búng ra. Tôi thật sự muốn bay đến há miệng uống ngay, tự hỏi không biết dòng sữa đó có ngọt ngào và tươi mới như độ trắng trong của nó không?

"Ưm..."

Người thanh niên nọ nhăn mặt khó chịu.

Có lẽ giống như lời ba Ngầu A Phương nói, trong người tôi chảy dòng máu của Incubus. Nên máu dâm của tôi sớm đã có từ trong trứng, tôi khá thích xem người khác thao làm. Nghe tiếng hạ bộ va vào nhau phành phạch, tiếng thở gấp, tiếng nhóp nhép òng ọc từ lỗ nhỏ tràn dâm thủy phát ra đều là cực kỳ hợp khẩu vị của tôi. Có lẽ vì sở thích đó mà thính giác của tôi phát triển hơn, có thể nghe rõ rất nhiều thứ ở xa.

Nhưng bị hành hạ giữa sảnh lớn thế này, để bọn tiểu quỷ tùy tiện chơi đùa ác ý, người thanh niên kia quả có chút nhục nhã đáng thương. Cảm giác giống như một con sủng vật đáng yêu rơi vào tay bọn con nít hàng xóm, chúng không biết nương tay, tùy tiện nghịch hỏng một cách vô ý. Tiếc cho một tấm thân ngon nghẻ tuyệt đẹp!

Tôi nheo mắt cau mày, tâm trạng có chút khó chịu, muốn thi triển chút sức mạnh ra tay giải thoát cho người đó ngay.

Chợt, tên tiểu quỷ sừng tím ngẩng đầu, cười cợt nói vọng lên:

"Incubus đời thứ 8, báo cho người một tin vui, con của ngươi vừa được Quỷ vương làm lễ trưởng thành. Nghe nói xem, sắp tới liệu hắn có thành như ngươi, ở chốn này sản xuất "sữa" cho cả bầy Incubus?"

Một tên Incubus có đôi cánh màu đỏ dữ tợn không biết từ đâu bay tới, không khách khí mà nắm cổ tên nhóc đang bú côn thịt của "nạn nhân" kia mà vứt ra xa, sau đó khảng khái thế vào chỗ đó. Y há miệng mút chụt chụt vài cái, dòng sữa bạch dịch như suối mát tinh tươm vội vàng trào ra, côn thịt giật giật căng phồng đầy quyến rũ. Y đem cái lưỡi dài liếm sạch lấy, sau đó đưa tay mân mê hai hạt ngọc của "nạn nhân", khoái trá trêu đùa:

"Này, tạp chủng! Ngươi có hối hận không? Năm đó người yêu một tên nhân loại vô dụng, nằm dưới thân hắn tích cực thao làm... Bị thao đến nỗi "vật chứa" linh thức của người cũng sinh con. Cambion của ngươi ở nhân giới xem chừng cũng sống tốt lắm, không giống như ngươi... bị nhốt ở đây làm "vòi phun sữa", đầu ti lẫn côn thịt và hậu huyệt đều bị luân phiên sử dụng, mỗi tuần đều bị thao hỏng."

Người bị rút bạch dịch kia khàn khàn lên tiếng:

"Chưa từng hối hận, rốt cuộc... còn bao nhiêu bạch dịch phải bắn nữa... Ta mới có thể tróc bỏ linh thức Incubus này, trở về nhân giới?"

Y nghe vậy bèn khinh khỉnh đáp lời:

"Nói thật dễ, đã hơn một trăm năm, tên tình nhân ở nhân giới của ngươi có khi đã chết quách rồi. Nói làm sao, nếu không phải kiểu giữ thân vàng ngọc, bảo vệ trinh tiết mà kiềm chế dục vọng chờ ngươi đến chết... Thì cũng có thể đã thao thêm mấy chục cái huyệt khác, thức ngon vô số, hưởng thụ khoái lạc đến sướng cu rồi, làm gì còn chuyện... nhớ đến hai cái huyệt của ngươi...

Ta nói này, Tạp chủng! Trong số anh em đồng loại của chúng ta, chỉ có mỗi ngươi đem lòng yêu "con mồi" của mình... Ngươi rốt cuộc lấy đâu ra thứ tình yêu dồi dào mà không đáng có ấy vậy nhỉ? Cứ tùy tiện bay đi hút bạch dịch của vô số nam nhân không phải đơn giản và hiệu quả hơn sao? Về cơ bản, giống loài của chúng ta, sống nhờ dục vọng chứ không phải tình yêu... Thời gian đã qua lâu như vậy rồi... Ngươi hà tất phải... cố chấp với tên tình nhân đó vậy chứ?"

Người bị trói buộc ở giữa kia cố giữ chút hơi tàn, thều thào đáp lại:

"Hắn yêu ta... Hắn sẽ chờ ta... Ngay cả khi hắn chết... Thì kiếp sau của hắn... hoặc con cái của hắn... Dù bất cứ hình thức nào, ta vẫn sẽ... gặp lại..."

Tên Incubus cánh đỏ vung tay giáng thẳng một cú tát đau điếng ngay má trái của anh ta, cáu gắt nói:

"Cái chấp niệm đầy tình yêu này của ngươi, quả thật không cách nào hiểu được. Giống loài của chúng ta vốn không tồn tại khái niệm tình yêu bất diệt như ngươi nói... Có lẽ Quỷ Vương quá nhẹ tay với ngươi... Thao ngươi không đủ sướng, không thể đem dục vọng nhấn chìm cái chấp niệm ngu ngốc của ngươi đi?"

Nói rồi Y quay sang nói với tên Incubus sừng tím:

"A Xung, ngươi mau gọi Quỷ Vương đến... Cứ nói Incubus Nhất Nguyện của chúng ta lại thiếu thao rồi, hoa huyệt và côn thịt đều bắt đầu khô khốc... Không đủ cung cấp cho con dân của chúng ta... Phiền ngài ấy đến thao một chuyến!"

---------o0o----------

Trong chưa đến hai phút, Ông Vạm Vỡ mà tôi muốn tìm tự khắc xuất hiện. Ông ta hôm nay vẫn cởi trần, để lộ nửa thân trên rắn rỏi vạm vỡ. Ông ta có bờ vai rộng, hông hẹp, bắp tay cuồn cuộn cơ săn chắc. Nửa thân dưới của ông tay chỉ quấn mỗi một chiếc khăn thổ cẩm thêu chỉ nhũ vàng óng ảnh, họa tiết tên khăn dường như là dương cụ to lớn của nam nhân. Ông ta tỏ vẻ thân thiện, cất giọng chào:

"Đã lâu không gặp..."

Người thanh niên bị trói bên này mảy may không phản ứng, míu môi lặng thinh.

Ông ta cất cánh bay đến trước mặt anh ta, mấy đứa nhóc tiểu quỷ biết điều tản hết ra, giũ cánh bay hết đáp xuống đất. Bọn chúng biết Quỷ Vương muốn làm gì, trực tiếp bơm bạch dịch cho người đó, để người đó có chút linh thức rồi lại để cho các đồng loại khác vây quanh rút sạch.

Đây quả nhiên là một biện pháp hành hạ thể xác lẫn tinh thần khốn khiếp, tôi thật sự tò mò không biết người kia làm sao có thể chịu đựng lâu được đến thế.

Ông Vạm Vỡ đưa tay giữ lấy cằm người nọ, nhếch môi cười:

"Nghe A Xung nói, mới có mấy ngày mà ngươi lại thiếu thao rồi? Có nhớ côn thịt đặc biệt của ta không? Nào, để ta thao ngươi một trận."

Ông ta dịch chuyển tức thời, trong tích tắc đã hiện thân ngay phía sau lưng người thanh niên yếu ớt nọ. Hai xúc tu giữa lấy cổ chân anh ta đột nhiên buông thõng ra, nhẹ nhàng rút lui, tạo điều kiện thuận lợi cho người phía sau áp sát từ sau lưng, bế hai chân anh ta lên, đưa vào tư thế banh rộng háng như cho trẻ em đi tiểu.

Nơi tư mật hiển nhiên lồ lộ trước mắt rất nhiều tiểu quỷ khác, đây tuyệt nhiên là sự phô dâm hoang loạn. Tôi không ngờ lần đầu tiên đến đây đã có thể chứng kiến được cảnh hành hình dâm dục của đồng loại của mình. Quả nhiên mở rộng tầm mắt!

Người thanh niên kia mặt điềm đạm như không, chỉ có chất giọng là không thể che giấu sự mệt mỏi và bất lực: "Ông cưỡng dâm tôi bao nhiêu lần như vậy, thú vị sao?"

Quỷ Vương cười hà hà, kéo chiếc khăn thổ cẩm qua một bên, để lộ một cái dương cụ to lớn – với hai đầu khấc chung một nhánh. Cái dương cụ này quả thật đặc biệt nha...

Không ngờ, chân thân của quỷ vương – là song côn thịt.

"Rất thú vị, ngươi xem... khắp giới này chỉ có ta có thể thi triển phép thuật, cùng lúc biến thành một loại côn thịt đôi, cùng lúc cắm vào hoa huyệt và hậu huyệt của ngươi. Cùng lúc để ngươi hưởng thu khoái lạc gấp đôi. Không ngừng khiến ngươi rơi vào trạng thái bị thụ thai. Thụ thai đến khi có sữa và trào nhiều bạch dịch, ngươi cư nhiên không yêu ta, nên không thể kết tinh thành con cái. Nhưng được ngốn bạch dịch của Quỷ Vương là ta đây trong người, dâm dịch ở hoa huyệt, bạch dịch ở hậu huyệt lẫn sữa ngọt ở đầu vú đồng loạt trào ra, là món ngon của con dân chúng ta... Ngươi phải thấy vinh hạnh chứ? Hử?"

Lời vừa dứt, ông ta đã không khách khí đem côn thịt dị dạng của mình một nhác ấn mạnh vào, một cú đâm lún cán. Có lẽ vì hai cái huyệt hư hỏng kia sớm đã được bọn tiểu quỷ bôi trơn, không ngừng rỉ nước, khi bị dị vật đâm vào hoàn toàn không hề bị cản trở gì. Miệng hoa huyệt thuận lợi ngậm chặt lấy, mấy phần dịch nhờn bị ép trào ngược ra, nhiễu tí tách xuống nền gạch bóng loáng.

Mấy đứa quỷ nhỏ không kiềm lòng được mà bu đến rên lưỡi liếm láp, cảnh tượng hoang dâm đó khiến tôi rạo rực trong người.

Bọn chúng, hệt như mấy con thú khát dịch ngu xuẩn.

Dù biết là chẳng thể chống đối gì, nhưng người kia vẫn không kiềm được mà phun ra một câu mắng chửi:

"Ông... biến thái! Bẩn thỉu..."

Ông Vạm Vỡ cười hề hề. Một tiếng phát mạnh vào mông khô khốc và một tràng rên rỉ xuyên qua tai tôi, vài giây sau ông ta nói:

"Cảm ơn đã khen! Có trách thì trách ngươi là Incubus, không thể sống mà không có bạch dịch, hử? Hahaha!"

Ông ta động thân rất tợn, lực đẩy rất mạnh, cơ hồ muốn lộng nát hai cái huyệt ướt át kia, thô bạo đến quá quắt:

"Sướng không? Lâu rồi không bị côn thịt đặc biệt của ta thao vào? Có phải rất nhớ nó? Muốn nó cắm sâu vào hai cái huyệt này thêm chút nữa..."

Một cú nhấp thật sâu, ông ta cố tình kéo hông người nọ sát chặt lấy hạ bộ của mình, xem người kia là một cái lỗ thịt để phát tiết, hận không thể dùng côn thịt đâm xuyên qua tao tâm, triệt để xé rách những tầng nộn thịt hồng hào bên trong.

Bị thao đến nước này, người kia dù cố nhịn cũng không giữ được môi mà bất giác kêu lên: "Ah~... Đau... Ông mau rút ra một xíu... Thốn lắm..."

Ông Vạm Vỡ khom người, đem hai bàn tay thô ráp bấu lấy đôi bồng đảo trắng ngần kia, ép cho chúng tiết ra thật nhiều sữa: "Ngươi rên một đoạn vui tai cho ta nghe, nếu tâm tình ta tốt hơn một chút, biết đâu... hai cái huyệt này của ngươi... sẽ bớt sưng đi một chút? Hử?"

Người kia bị bóp vú đến đau điếng, đanh mặt lại kêu: "Ưm... Không... Ông đừng có mơ!"

Bọn tiểu quỷ bên dưới há miệng hút lấy dòng sữa trắng vừa được bắn ra kia, liếm mép thèm thuồng ngưỡng vọng nhìn lên. Bọn chúng không dám cả gan bay đến xâu xé giành phần với Quỷ vương nên chỉ có thể yếu đuối hèn mọn túc trực bên dưới, chực chờ Quỷ Vương chơi chán và rời đi, chúng sẽ lại thay thế vị trí đó, tiếp tục thao làm cường bạo.

Quỷ Vương luôn đứng trên cương vị của kẻ nắm quyền lực, hạ bộ thúc ầm ập vào huyệt của người kia, miệng thì lại cất giọng uy hiếp:

"Rên rỉ dâm đãng chẳng phải là kỹ năng thường thức của những con Incubus háu bạch dịch như ngươi sao? Ngươi còn không rên, ta sẽ biến côn thịt lớn ra thêm vài phân vài tấc nữa, đem hai cái huyệt này của người căng phồng để xé rách, tận lực hủy hoại triệt để ngươi, người thấy thế nào?"

Tôi thấy côn thịt kia quả thật trướng phồng như cái bong bóng được bơm thêm hơi, sưng đỏ và đẩy mị lực. Nhưng người bên ngoài trông nó gợi cảm là thế, nhưng nếu bị thọc thẳng vào bên trong, vừa ngoáy tan nát vừa dọng ầm ập mấy trăm cái liên tục, chỉ e hai cái huyệt kia không chảy máu thì cũng nát tươm, khó mà dùng tiếp được nữa.

"Nạn nhân' bị tra tấn kia đương nhiên không thể cứng đầu mãi, đành yếu ớt hạ giọng:

"Đừng... Ưm... Đau... trướng quá... đừng to hơn nữa... Ông muốn thế nào... Được... Được... Được... tôi rên..."

Trong tư thế bị người phía sau vừa thúc vừa bóp ngực, anh ta liếm môi vài cái rồi cất giọng nũng nịu rên:

"Van xin ngài đừng thao vào hậu huyệt và hoa huyệt của tôi nữa... Tôi thật sự không chịu được dị vật giữa hai chân ngài... Mỗi lần ngài thúc vào sâu... tôi cảm thấy vừa đau vừa sướng... Xin ngài... đừng thao tôi trước mặt mọi người nữa... Tôi không muốn người nhìn thấy cảm hoang dâm với ngài..."

Tiếng rên này... quả là... quyến rũ người ta... Thật khiến cho nam nhân nổi cơn dâm dục mà đè anh ta dưới thân, cường bạo thao làm đến lỏng huyệt.

Ông Vạm Vỡ đương nhiên không phải là ngoại lệ, vừa nghe anh ta rên rỉ êm tai, bèn dọng từng cú chắc nịch vào hai huyệt, động thân có phần hung hãn:

"Vừa đau? Vừa sướng sao?"

Người thanh niên nọ như bị bức đến điên lên, loạn xạ vùng vẫy, mặc sức kêu gào: "Đừng... Đừng mà... Đau quá... Đừng rút linh thức của tôi nữa... Hoa huyệt của tôi không chịu nổi nữa... Ngài cứ thúc như vậy... Tôi sẽ chết mất..."

Quỷ Vương hưng phấn hạ răng cắn lên cổ trái của anh ta, hai tay thô bạo bóp chặt hai bầu ngực, ép chúng đến sưng đỏ rồi chuyển dần qua tím bầm. Hạ bộ tùy tiện hùng hục cày nát, không chút nương tình mà nhả từng chữ:

"Hiếm khi thấy ngươi đau đớn như vậy, tiếp tục gào đi... Ta muốn cho tất cả con dân của Incubus thấy rõ, cố chấp yêu thương nhân loại sẽ có được kết cục gì!"

Không được! Cứ như vậy mà hủy hoại một người đang sống sờ sờ?!

Tôi nhắm mắt, cả người thu nhặt hết mọi linh thức để tụ hình dáng. Đoạn, cất giọng dõng dạc gào lên: "Dừng lại! Ông... khiến tôi xem không nổi nữa rồi đấy!" 

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net