Chương 19: Gặp gia đình Đại Công Tước.

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

_" Tôi đã chuẩn bị tất cả, đây thưa ngài."

Cospio đưa một tay lên ngực và cúi đầu nói.

_" Ồ, xe ngựa sao."

Renta ngạc nhiên.

_" Cậu mua hồi nào vậy?"

Renta hỏi.

_" Mua cùng thời gian với dinh thự này."

_" Đã quá đi."

Renta thích thú với nệm êm trong xe ngựa mà không nghe Rimuru nói.

_" Nhìn y như xe hoàng gia luôn."

Piolena nhận xét.

_" Nội thất bên trong cũng tuyệt không kém."

Piolena nhìn vào trong xe ngựa.

Piolena thì nhận xét mọi thứ về xe ngựa còn Renta thích thú với những tấm nệm êm.

(Đi xe ngựa mới hấp dẫn, rồi đi về bằng [Dịch Chuyển] là xong.)

Rimuru gật đầu đồng ý.

_" Cospio, tôi có thể sẽ đi rất lâu vậy nên mọi thứ trong dinh thự nhờ ông chăm sóc."

Rimuru nói với Cospio.

_" Vâng, tôi sẽ cố gắng hết sức."

Cospio nói và tiếp sau đó là những người làm trong dinh thự nhà Rimuru.

_" Được rồi, mọi chuyện trông cậy mọi người."

Rimuru bước lên xe ngựa và cùng Renta với Piolena đi đến Đế Quốc Vincent.

Rimuru tính toán rằng tới được Đế Quốc sẽ mất 1 ngày đường.

(Anas thì đang ngủ giấc ngủ 5 ngày hồi phục nên có vẻ khá yên tâm.)

Rimuru ngồi nhìn phong cảnh trên đường đi.

(Nhân tiện Anas là tên rút ngắn của Anastasia, tôi cảm thấy tôi có lỗi khi mà đặt cái tên dài như vậy cho con bé.)

Rimuru cười ngượng.

_" Này Rimuru, tới Đế Quốc Vincent thì chúng ta sẽ làm gì trước?"

Renta đang ngồi ăn phần thức ăn mang theo.

_" Tôi phải đi về nhà."

Piolena chán nản.

_" Hay hai cậu đến nhà tôi?"

Piolena loé lên một ý tưởng.

_" Nhà cậu sao?"

Renta với thức ăn đầy mồm.

_" Tại sao vậy?"

Rimuru hỏi.

_" Tại...tại có người đi cùng thì ba tôi sẽ bớt đi lý do để mắng tôi."

Piolena tìm lý do để bào chữa.

_" Có đồ ăn ngon thì tôi tất nhiên sẽ đi."

Renta phán một câu.

_" Thật sao."

Piolena vui mừng nắm lấy tay Renta và lắc mạnh.

_" T...ôi dị ắc nhẹn." (Tôi bị mắc nghẹn.)

Renta khổ sở nói.

_" Cậu không sao chứ, tôi xin lỗi nhiều."

Piolena bối rối cứu nguy cho Renta.

_" Thật là..."

Rimuru vỗ vào lưng Renta một cái với lực vừa phải.

_" Ổn rồi chứ?"

Rimuru hỏi thăm.

_" Tôi xém chết một lần nữa."

Renta như sắp hấp hối.

_" Tôi xin lỗi, cho tôi xin lỗi."

Piolena cúi đầu xin lỗi Renta liên tục.

_" Cả hai thật là biết làm cho người khác mắc cười đấy."

Rimuru cạn lời vì những trò Renta và Piolena làm.

_" Kệ chúng tôi."

Renta và Piolena đồng thanh.

_" À ừ."

Rimuru đột nhiên bị hâm dọa.

(Đúng là, nói cả hai giống nhau quả không sai mà.)

Rimuru thở dài.

_" Mà Rimuru, cậu đi cùng tôi chứ?"

Piolena thay đổi nhanh chóng.

_" Haizz, không lẽ để hai người đi rồi bỏ tôi một mình à?"

_" Cảm ơn hai người nhiều, tới đó tôi bảo người hầu chuẩn bị những món ăn ngon nhất cho hai người."

Piolena vui mừng.

Sáng sớm ngày hôm sau, cả ba cuối cùng cũng đến Đế Quốc Vincent.

Thủ tục vào Đế Quốc Vincent còn rườm rà hơn bên vương quốc Aurona.

Vì phải xếp hàng dài để chờ làm thủ tục vào Đế Quốc.

Trong lúc đợi Rimuru nghe loáng thoáng được vài chuyện thú vị.

_" Ê, năm nay nghe nói Hội Mạo Hiểm bét chót nào đó cũng sẽ tham gia nữa đấy."

Một người dân ất ơ.

_" Thật à?"

Người dân ất ơ nào đó.

_" Một cái hội như vậy mà cũng tham gia năm nay à?"

Một người dân ất ơ.

_" Cả 5 năm không tham gia, có tham gia cũng đứng chót."

Người dân ất ơ nào đó.

_" Hahaha."

Cả hai người dân ất ơ cười lớn.

(Hội đó là Hội nào vậy?)

Rimuru cũng tò mò.

(Mong không phải là cái Hội Griffin của lão Jupiter.)

_" Nói mới để ý, xe ngựa sang trọng này chắc của quý tộc nào đó rồi."

Một người dân ất ơ.

_" Mau tránh đường không là bị tội gì đó mắc công lắm."

Người dân ất ơ nào đó.

Cả hai sau đó liền nhường đường và những người khác phía trước nghe thấy đều cũng làm theo.

_" Bộ nhìn cả ba đứa giống quý tộc độc ác thế à?"

Rimuru cạn lời.

_" Có chuyện gì à?"

Renta mơ màng khi vừa thức dậy.

_" Haha, tại xe ngựa chúng ta đi nhìn rất giống quý tộc nên họ phản ứng như vậy là phải."

Piolena cười.

_" Sao cậu không ngủ tiếp đi?"

Rimuru bó tay với Renta.

_" Tại tôi gặp ác mộng là có thức ăn ngập tràn trước mặt nhưng không thể ăn hay làm gì."

Renta ức chế kể lại.

(Tên này sao hồi đó mình có thể làm bạn với hắn được nhể?)

Rimuru cạn lời.

Piolena cũng thở dài vì không còn lời gì để nói với Renta.

_" Xin mời người tiếp theo."

Những người lính gác gọi nhóm của Rimuru.

Xe ngựa liền di chuyển theo sự điều khiển của người phụ xe.

_" Xin hãy trình giấy phép vào Đế Quốc hoặc thứ tương tự nào đó."

Những người lính ra lệnh.

Người phụ xe liền đưa giấy phép của cả bốn cho người lính canh.

_" Được rồi, xin mời các vị vào."

Người lính canh sao khi xem xét kỹ càng và trả lại cho người phụ xe.

_" Đế Quốc này khó tính thế à?"

Renta hỏi Piolena.

_" Thực ra là do sự cố nên mới làm nghiêm ngặt như vậy."

Piolena.

_" Sự cố?"

Rimuru tò mò.

_" Khoảnh chừng 6 năm trước có một tên Ác Ma đi vào Đế Quốc vào gây loạn, do xung quanh tường thành đều có kết giới bảo vệ do Pháp Sư giỏi của Đế Quốc thực hiện nên hắn chọn đi cửa chính."

_" Ác Ma sao?"

Rimuru tiếp tục hỏi.

_" Đúng vậy, hắn gây loạn cho Đế Quốc nhưng sau đó hắn đã bị những Mạo Hiểm Giả mạnh của Hội Dragon tiêu diệt."

Piolena kể mọi chuyện cho Rimuru nghe.

Còn Renta tiếp tục giấc mộng của mình vì trời cũng vừa hửng sáng.

_" Do vậy mà Quốc Vương mới ra lệnh kiểm soát chặt chẽ những người ra vào Đế Quốc để tránh tình trạng tương tự và các Vương Quốc khác cũng làm theo." Piolena.

_" Do là Đế Quốc lớn nhất của Lục Địa Dorynn nên sẽ nghiêm ngặt hơn so với các Vương Quốc nhỏ còn lại." Piolena.

_" Mà này nãy cô nói Hội Dragon là sao, bộ ở Đế Quốc này vẫn có à?

Rimuru hỏi.

_" Cậu không biết à?"

Piolena ngạc nhiên.

_" Không."

Rimuru và Renta mỉm cười tự tin.

Renta cũng vừa thức dậy và trả lời đồng thanh với Rimuru luôn.

_" Thực ra là có bốn Hội tồn tại trên Lục Địa Dorynn này bao gồm: Hội Dragon mạnh nhất nằm ở Đế Quốc Vincent, Hội Wolf mạnh thứ hai nằm ở vương quốc phía Đông Vương Quốc Algernon, Hội Python mạnh thứ ba nằm ở vương quốc phía Tây Vương Quốc Pierre và Hội Griffin yếu nhất nằm ở vương quốc phía Bắc Vương Quốc Aurona."

Piolena kết thúc màn giải thích.

_" Mọi chuyện đúng như tôi nghĩ thật à?"

Rimuru khi đó nghe loáng thoáng Hội nào đó nhưng không ngờ Hội Griffin của lão Jupiter.

_" Lão dám giấu diệm chuyện này à, về rồi cho Guild lão thành vô hình luôn." Rimuru.

_" Thôi thôi, nhìn bên ngoài kìa."

Renta hào hứng nói.

_" Chuyện gì à?"

Rimuru nhìn ra bên ngoài và ngạc nhiên.

_" Đẹp thật."

Rimuru ngạc nhiên.

(Phải học hỏi thôi nào.)

_" Chào mừng hai cậu đến với Đế Quốc Vincent, Đế Quốc lớn nhất lục địa Dorynn."

Piolena giơ cao hai tay khi ở trong xe ngựa.

Đế quốc Vincent lớn gấp 5 lần so với Vương quốc Aurona, với dân số vào khoảng 500.000 ngàn người còn dân số Aurona chỉ khoảng 80.000 ngàn.

Đế quốc Vincent chia làm thành 3 khu chính: khu quý tộc nằm ở trung tâm Đế quốc, khu thường dân chiếm số đông nhất, khu ổ chuột chiếm số nhỏ ở phía tây của Đế quốc.

_" Đồ ăn ngon, đồ ăn ngon."

Renta hào hứng.

(Nghe nói ở đây có bán những món đồ rất thú vị.)

Rimuru cũng tưởng tượng sẽ mang về cho Tempest nghiên cứu và tạo ra.

Rimuru và Renta ngồi nhìn phong cảnh Đế Quốc trên đường đi tới nhà của Piolena.

Piolena thì ngồi mỉm cười.

_" Tới rồi." Piolena.

_" Đây là...."

_" Nhà của cậu sao?"

Rimuru ngạc nhiên.

Renta bất ngờ.

_" Đúng vậy."

Piolena mỉm cười.

Dinh thự nhà Piolena to gấp chục lần dinh thự nhà Rimuru.

(Nói dinh thự thì không đúng vì giờ nhìn nó chẳng khác gì cung điện.)

_" Đứng lại, các ngươi là ai?"

Những người lính canh trước cổng.

_" Là ta đây."

Piolena bước ra.

_" Là công chúa sao, người trở về rồi à?"

Những người lính canh ngạc nhiên.

_" Đúng vậy."

Piolena mỉm cười.

_" Còn những người kia là ai?"

Những người lính canh nhìn Renta đang vẫy tay chào còn Rimuru thì chẳng nói hay làm gì.

_" Họ là khách của ta."

_" Được rồi vào thôi."

Piolena dẫn đường.

_" Chào mừng công chúa trở về."

Những người lính canh cúi đầu chào.

Piolena dẫn Rimuru cùng Renta đi trên con đường lớn dẫn tới dinh thự nhà Piolena.

_" Tôi về rồi đây."

Piolena mở cánh cửa lớn.

_" Công chúa người về rồi à?"

Một ông lão mặc đồ giống quản gia.

_" Công chúa về rồi mọi người ơi."

Những người trong dinh thự bắt đầu vui mừng hét lên.

Tiếp sau đó, Rimuru cùng hai người còn lại ngồi trong một phòng tiếp khách cực kỳ sang trọng.

_" Tại sao chúng tôi đi theo rồi, giờ cũng phải ngồi tiếp chuyện với ba cô luôn vậy?" Rimuru khó chịu.

_" Hehe, xin lỗi mà xin lỗi mà, xong việc tôi sẽ đãi các cậu món ăn ngon mà."

Piolena đưa ra lời dụ dỗ.

_" Tuyệt đấy, Rimuru ngồi nghe một chút cũng có sao đâu."

Renta bị những món ăn xâm chiếm não.

_" Chán hai cậu thiệt." 

_" Về rồi à?"

Một người đàn ông tuổi trung niên tóc màu xanh ngọc giống Piolena ăn mặc sang trọng đi ra.

_" Con gái yêu, có biết mẹ rất lo lắng cho con lắm không hả?"

Một người phụ nữ tóc xanh biển trẻ trung chạy lại ôm chầm lấy Piolena.

_" Con xin lỗi mà."

Piolena ngại ngùng.

_" Ôi chà, con gái mẹ trưởng thành rồi, con còn dẫn về người chồng đẹp trai và còn có một đứa cháu gái dễ thương cho mẹ nữa."

Người phụ nữ tóc xanh nhìn Renta xong rồi lại nhìn Rimuru.

Rimuru cùng Renta đứng hình.

_" Cháu gái của ta đây sao nhìn dễ thương quá đi."

Người phụ nữ ôm chầm lấy Rimuru và nhéo nhẹ bên mặt Rimuru một cái nhẹ.

_" Cháu ta à, đâu đâu....nhìn dễ thương thật."

Ông chú sang trọng cũng nhéo nhẹ một bên mặt Rimuru.

_" Piolena cô mau giải thích đi."

Rimuru bị nhéo hai bên mặt khó chịu nói.

_" Ba mẹ à, đây là bạn con tên là Rimuru."

Piolena bối rối.

_" Ôi chà, lộn rồi à cho ta xin lỗi nhé."

Người phụ nữ mỉm cười.

_" Con gái, con không nói rõ ba mẹ cũng xém nhầm rồi đấy."

Người đàn ông sang trọng trở lại vị trí cũ và nói.

_" Đây là hai người bạn của con, người tóc xanh bạc là Rimuru còn tóc đen pha tím là Renta."

Piolena giải thích.

_" Mẹ tưởng con mang về một người chồng và một đứa cháu dễ thương như thế này chứ."

Mẹ Piolena chán nản nói.

_" Mẹ thật là."

_" Ta là Vermillia Latar Uio Laith chào hai cậu."

Ba Piolena khi nghe hết tất cả mọi giải thích của Piolena.

_" Còn ta là Vermillia Latar Uio Manette chào hai cháu."

Mẹ Piolena dù đã bước sang tuổi trung niên nhưng vẫn trẻ đẹp.

_" Tôi..tôi t..tên là H...Homizu Re..Renta."

Renta lắp bắp giới thiệu.

_" Tên lạ thế, cậu là người Lục Địa Noa à?"

Ba Piolena tò mò về Renta.

_" Lục Địa Noa?"

Renta đơ người.

_" Cậu không phải à?"

Ba Piolena dồn Renta vào chân tường.

_" Phải phải."

Renta bối rối trả lời đại.

_" Ra vậy."

Ba Piolena trầm ngâm.

_" Cậu tên gì?"

Mẹ Piolena hỏi Rimuru.

_" Tôi tên là Rimuru Tempest vua...à không."

Rimuru lịch sự giới thiệu.

_" Cậu là một cô gái dễ thương nhưng tên sao giống con trai thế?"

Mẹ Piolena ngạc nhiên hỏi.

Rimuru nghe xong liền đứng hình vài giây.

_" Tôi là con trai."

Rimuru cười ngượng.

_" Ôi chà, cho ta xin lỗi nhé ta vô ý quá."

Mẹ Piolena đưa tay che miệng lại.

_" Hồi gặp cậu ấy con cũng tưởng là một cô gái nhưng nhìn cách ăn mặc thấy giống con trai nên con cũng không dám hỏi, nhưng đi chung nhiều con mới biết cậu ấy là con trai."

Piolena nhớ lại.

Rimuru chỉ cười cho qua mọi chuyện.

_" Thực ra là lão Jupiter đã nói cho ta hết mọi chuyện qua thư rồi."

Laith trầm ngâm.

_" Cảm ơn hai cậu đã chịu làm bạn với con gái ta." Laith.

_" À không có gì đâu."

Renta bối rối khi một người chức cao vọng trọng như vậy mà đi cảm ơn.

Rimuru cảm thấy ngạc nhiên về gia đình Đại Công Tước này.

_" Con gái ta hậu đậu như thế mà cũng có bạn, ta vui lắm."

Mẹ Piolena mỉm cười.

_" Mẹ à, con hậu đậu hồi nào?"

Piolena cằn nhằn.

(Ở đây còn có một tên hậu đậu hơn con gái của bà nữa đó.)

Rimuru nhìn Renta.

_" Cậu là người sẽ đi thi đấu Đại Hội Ma Thuật sao?"

Laith nhìn Renta.

_" Không phải tôi mà là cậu ta."

Renta chỉ tay về phía Rimuru.

_" Nhìn cậu ta nhỏ con hơn cậu và có vẻ yếu sao mà đi thi được chứ?"

Laith ngạc nhiên.

(Này này ông già kia.)

Rimuru méo mặt và ráng giữ nụ cười trên môi.

_" Nhìn thì đúng thật nhưng cậu ấy mạnh hơn tôi rất nhiều đấy."

Renta tâng bốc Rimuru.

_" Thật vậy à, vậy cậu sẽ thi đấu sao?"

Laith quay qua hỏi Rimuru.

_" Đúng vậy."

Rimuru vẫn nở nụ cười trên môi.

_" Vậy cậu hãy chứng minh một chút thông qua bài kiểm tra nhỏ này nào."

Laith vỗ tay thì những người hầu đẩy vào một quả cầu lớn giống quả cầu để trong thư viện dinh thự Rimuru.

_" Đây là quả cầu đo năng lượng."

Laith giới thiệu.

(Ra là vậy, giờ mới biết công dụng của quả cầu vô dụng nhà mình.)

Rimuru cười ngượng.

_" Chạm tay vào nó để đo sức mạnh của cậu, để chứng minh cậu đủ năng lực đi thi Đại Hội Ma Thuật."

Laith chỉ vào quả cầu.

_" Được rồi, tôi sẽ thử."

Rimuru đành làm theo.

Rimuru chạm tay vào quả cầu và sau đó nó liền sáng lên và ngay lập tức vỡ ra thành nhiều mảnh vụn.

_" Không thể nào."

Tất cả mọi người chứng kiến đều bất ngờ trừ Rimuru và Renta.

_" Bộ có chuyện gì à?"

Rimuru khó hiểu cùng Renta.

_" Cậu phải là người không vậy?"

Những người chứng kiến đều chung một lời nói.

_" Không hẳn là vậy."

Rimuru cười ngượng.

(Mình là một Slime dễ thương và vô hại thôi.)

Rimuru suy nghĩ.

_" Giải thích cho tôi đi mà."

Rimuru bối rối.

_" Thực ra đây là quả cầu đo năng lượng loại cực kỳ tốt, nó có thể đo mức năng lượng từ 50.000 trở xuống nhưng trên mức 50.000 thì chưa chứng kiến à không mức 30.000 còn khó chứng kiến."

Laith hết sức bình tĩnh giải thích.

_" Cậu ta đâu phải người thường nên mọi người bất ngờ là phải."

Renta nói như biết rất rõ Rimuru.

_" Cũng đúng, cậu ta dần khiến tôi có cảm giác như cậu ta là ai đó chứ không phải người thường."

Piolena chung ý nghĩ với Renta.

_" Bộ mấy người không nghĩ tốt về tôi một chút được à?"

Rimuru cạn lời.

_" Dù gì tôi cũng là một Slime....à nhầm là một con người tốt bụng."

Rimuru tự tin nói.

_" Xin lỗi mà, chúng tôi chỉ nói giỡn thôi." Piolena.

_" Đúng vậy, đúng vậy."

Renta gật đầu đồng ý với Piolena.

_" Thật là..."

Rimuru bó tay.

_" Được rồi, mọi chuyện đã rõ cậu hoàn toàn đủ năng lực đi thi."

Laith uống tách trà đã nguội.

_" Cậu làm mọi người bất ngờ đấy." Manette.

_" Mọi chuyện dừng tại đây chúng ta đi ăn trưa thôi nào, hai cậu ở lại được không ta sẽ cho người sắp xếp lại phòng?"

Laith hỏi Rimuru và Renta.

_" Nhưng..."

Rimuru và Renta định từ chối vì sợ làm phiền.

_" Hai cậu ở lại cho vui."

Manette mỉm cười.

_" Hai cậu ở lại đi mà, tôi đã chuẩn bị rất nhiều món ăn ngon đãi hai cậu."

Piolena đánh trúng tâm lý duy nhất một người.

_" Được tôi sẽ ở lại."

Renta nghĩ đến những món ăn ngon.

_" Haizzz, được rồi."

Rimuru thở dài.

_" Ta sẽ cho người chuẩn bị phòng giờ đến phòng ăn thôi."

Laith rời khỏi chiếc ghế sofa.

Rimuru và Renta được những người hầu dẫn đến phòng ăn, còn Piolena cùng Manette đi đâu đó sẽ tới sau.

_" Tới rồi, mời hai ngài vào trong."

Hai nữ hầu đứng mỗi bên cửa và cùng đẩy cánh cửa vào.

_" Đây là phòng ăn?"

Renta ngạc nhiên.

_" Đây mà là phòng ăn sao...nó chẳng khác gì sân bóng."

Rimuru cạn lời với những người giàu.

Phòng ăn của nhà Piolena rộng gấp 3 lần phòng ăn nhà Rimuru.

_" Mời hai vị ngồi ở đây."

Những người hầu chỉ chỗ Rimuru và Renta phải ngồi.

Chỗ ngồi của Rimuru thì cách đầu bàn ăn một chiếc ghế còn Renta ngay cạnh Rimuru.

Chỗ của cả hai cách cuối bàn cả chục chiếc ghế.

_" Bàn ăn này cũng cỡ đại nữa chứ."

Rimuru bó tay.

Sau đó những người nhà Piolena lần lượt đi ra.

Laith vì là chủ ngôi nhà nên ngồi đầu bàn tiệc, Manette ngồi ngay phía đối diện chiếc ghế trống của Rimuru.

_" Piolena đâu nhỉ?"

Renta thắc mắc.

_" Con bé sẽ ra liền."

Manette mỉm cười trả lời.

_" Tại sao tôi phải diện bộ đồ rườm rà thế này chứ?"

Piolena bước ra cùng bộ váy dài sang trọng.

_" Vì cô là một công chúa nên phải diện bộ đồ như vậy mới phải lẽ."

Người đàn ông giống quản gia đi sau.

Piolena ngồi vào vị trí đối diện với Rimuru.

_" Thật là giờ này thằng bé chưa về nữa."

Manette lo lắng.

_" Tính cách của nó em biết rõ mà."

Laith ra dáng chủ nhà.

_" Anh ấy lúc nào cũng thích trễ nải cả."

Piolena chán nản nói.

_" Anh ấy?"

Rimuru và Renta khó hiểu.

_" Chào mọi người con về rồi đây."

Một chàng trai tóc xanh biển giống Manette.

_" Em gái yêu quý của anh, anh về rồi."

Chàng trai ấy ôm chầm lấy Piolena và vui mừng nói.

_" Anh tránh ra coi."

Piolena khó chịu đẩy ra.

_" Em gái yêu à, đừng phũ với anh trai như thế chứ."

Chàng trai buồn bã nói.

_" Ồ, em có chồng rồi à?"

Chàng trai đó liếc nhìn Renta.

_" Cậu là thằng ất ơ nào hả, nói thật đi?"

Chàng trai đó tỏ vẻ khó chịu với Renta.

_" Tôi có biết chuyện gì đang xảy ra đâu."

Renta bối rối.

_" Cậu không nói à?"

Chàng trai đó càng tỏ vẻ khó chịu với Renta hơn cho đến khi nhìn thấy Rimuru.

_" Cháu gái của bác đây

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net