31

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

«umm... hmm... đây... là đâu...» shieru nhẹ nhàng mở mắt ra, 1 không gian đen tối không thấy điểm dừng xuất hiện trước mắt cô

«tỉnh dậy rồi sao...»

«!!!!!!!...

«ai!!!!!!» shieru ngay lập tức mở to mắt căng thẳng nhìn quanh

«đừng căng thẳng..., đây là trong nội tâm của cô..., chỉ có cô và ta thôi...»

«cô là...? » nghe tiếng nói, shieru quay người lại nhìn...1 người đang ngồi trên 1 chiếc toạ nhìn cô

«cô... zankokuna...!!!!»


«bất ngờ nha, mới gặp lần đầu mà đã nhận ra nhau cơ à...» zankokuna cười nói

nhưng nụ cười lại mang vẻ bí hiểm khiến shieru lạnh cả sống lưng

«trong nội tâm của tôi, ngoài tôi ra thì cũng chỉ có cô thôi...» shieru cười nói, nhưng vẫn có vẻ hơi sợ 1 chút

«...

haha..., đừng cố tỏ vẻ bình tĩnh, cô căng thẳng như thế làm gì... tôi đâu có làm gì cô đâu... » zankokuna khoái chí cười

«thế..., cô gọi tôi đến đây..., chắc không phải chỉ muốn chào thôi chứ...» shieru nhíu mài nói

«đương nhiên... »
«gọi cô đến đây để chào hỏi...?»
«haha..., ta đâu có rảnh như thế...» zankokuna nói chuyện nhưng cứ có cảm giác như đang giễu cợt shieru

khiến cho cô cứ thấy khó chịu, nhưng lại có phần sợ hơn

«vậy..., gọi tôi đến đây...

«tôi cho cô xem 1 thứ..., vui lắm...» zankokuna cười rồi phất tay, 1 hình ảnh hiện lên

cảnh tượng trước mắt thật kinh hãi, 1 cuộc thảm sát

xác chết chất cao như núi

người ở trên đỉnh là limulu, với cơ thể tàn tạ nhưng vẫn tiếp tục giết 2 ymir, nhưng cả 2 lại có bất tử hồi sinh

liên tục hồi sinh ở giây tiếp theo ở 1 nơi nào đó rồi lao vào để limulu giết

và cũng với mục đích bào mòn cậu, khiến cậu càng lúc càng yếu

[trước là muốn đặt tên vô hạn trùng sinh hoặc vô hạn hồi sinh:))]

«limulu... » shieru nhìn limulu trước mắt mà lòng thắt chặt, không biết phải làm gì

«haha..., hắn ta như thế khi cô chết đi...»
«phẫn nộ , khiến cho hỗn độn ma năng trong người bộc phát sức mạnh đến đỉnh điểm của 1 cấp bậc»

«nhìn đống xác đó cũng thấy rồi đấy, trước thì chật vật không đánh nổi... giờ thì 1 chiêu 1 mạng...» zankokuna nhún vai bình thản nói

«mà...,nhiều lần hồi sinh như thế, sao mà đánh lại chứ... » cô mỉm cười, ngay lập tức trong hình ảnh cả 2 đang nhìn

limulu ngay lập tức bị 2 huyết liêm cắt đứt cả 2 cánh tay, nhưng chỉ vài giây sau...đã hồi lành trở lại rồi lấy mạng 2 ymir thêm 1 lần nữa

<<anh ấy sẽ không chịu nổi mất>>

«zankokuna đúng không... »

«xin cô..., tôi biết là cô có thể làm được...»

«xin cô, hãy giúp anh ấy!!!» shieru khóc lóc cầu xin, nhưng thay vào đó lại là sự thờ ơ

«tại sao ta phải giúp?..., hắn chẳng có liên hệ gì với ta...»
«với lại hắn ta cũng đâu có chết được, như minh vương ganratot đã nói, sẽ được hồi sinh nhưng sẽ phải chuyển kiếp...»
«như thế đâu gọi là chết... » cô nhún vai nói

«như thế thì anh ấy sẽ quên tôi..., đối với tôi..

như thế còn đau khổ hơn cả cái chết...» shieru bi thương nói

«thế sao..., mà ta cũng chả quan tâm đấy..., chuyện của các người thì kệ mấy người...»
«ta không có hứng thú với mấy chuyện tình cảm xướt mướt đó»

«vã lại ta làm sao giúp, ta đang ở đây...»
«chỉ là 1 dạng ý thức linh hồn , còn không có thực thể...giúp kiểu gì» zankokuna nhún vai nói

«nếu...

«nếu?

«nếu tôi đưa cô cơ thể của tôi..., cô có đồng ý giúp chúng tôi không...» shieru kiên quyết nói

«haha..., thế là cô chấp nhận từ bỏ cơ thể của mình để cho ta à...»

«ừ... » shieru gật đầu...

«haha... hahahahahaha...»

«tốt..., tốt lắm... »

«chỉ cần cô đồng ý, thêm cô ta nữa...»
«ta chính thức tỉnh giấc sau giấc ngủ 200 năm»

«cô ta...? » shieru thắc mắc

«1 nửa còn lại» zankokuna mỉm cười rồi phất tay, ngay lập tức hình ảnh hiện ra

trước mắt shieru giờ đây, là hình ảnh ciel bị thương tổn khắp người, năng lượng cạn kiệt, sinh lực cạn kiệt, tinh thần cạn kiệt

«tôi biết ...

«tôi biết cô là ai...

«xin cô... hãy giúp chúng tôi... » ciel cố gắng vươn tay tới, nắm lấy tay của shieru

«haha... nếu đó là đều mà cô muốn...» zankokuna cười khoái chí, trước sự ngỡ ngàng của shieru

ciel ngất đi, cơ thể của 2 người bắt đầu sáng lên

linh hồn ciel cũng đã xuất hiện ở trước mắt shieru trong tình trạng hôn mê

«ha..., các ngươi cứ ở đây mà theo dõi...»
«xem ta... từ từ chơi đùa với chúng như thế nào...» linh hồn của zankokuna sáng lên rồi ngay lập tức biến mất

-----------

quay lại cuộc chiến

«vậy ra đây là cảm giác của thực thể... »

«lâu rồi mới cảm nhận được nó...» zankokuna bóp mở bàn tay của mình, rồi nhìn...

cảm giác khiến cô hoài niệm, cũng vài trăm năm rồi... cô mới tỉnh giấc thực sự

<<năng lượng bóng tối ma lực và hỗn ma năng không xung đột tí nào, thế mà lại dung hoà vào nhau...>>
<<cảm thấy thoải mái, tinh thần dễ chịu...>>

«hmm... » cảm nhận thấy sự hiện diện quen thuộc từ xa, cô nhìn về hướng nơi của cuộc thảm sát

limulu đang đứng đó, và có vẻ đang nửa tỉnh nửa mê

2 ymir thì lại ngơ ngát và run rẫy đang nhìn cô

«haha... chào...»

«lâu rồi không gặp, bạn cũ»

zankokuna nở nụ cười hứng hở nhìn 2 ymir nói

mỉm cười vẫy tay chào


"cười..., ngươi thể mà còn cười sao... " Ymir run lên vì tức giận

"con ả ác ma nhà ngươi!!!!!...đền mạng cho đồng đội của ta!!!!!" Ymir tức giận ngay lập tức lao đến zankokuna, trong thoáng chốc đã rất gần


...


zankokuna bóp chặt nắm tay lên

*ầm!!!!! *

*xoảng xoảng xoảng...*

"!!!!!!!!!!..."
"!!!!!!!..." ymir và ryogon gần đó bất ngờ và sốc cực độ, Ymir... bị 1 đấm của zankokuna... đấm vở thành từng mảnh nhỏ

"khốn kiếp...!!!" vì có bất tử hồi sinh

giây sau, cô đã ngay lập tức hồi sinh và ở sau lưng zankokuna, vung nắm đấm về phía đầu cô

"lâu không gặp... " zankokuna mỉm cười nhìn ymir nói, lùi lại 1 bước

nhẹ nhàng né được đòn tấn công trời giáng đó, đưa tay lên ngang đầu, chỉ tùy tiện duỗi thẳng khớp cổ tay, đập ra sau

*ầm!!!!*

"aghh... " Ymir ngay lập tức bị đánh văng đi, xa đến chỗ ryogon đang đứng đó

lần này thì không giết, nên Ymir không chết... chỉ là không hồi phục ngay lập tức mà cần 1 chút thời gian

"tại sao... cô lại ở đây... " ymir vẫn bình thản hỏi

"tại sao à..., ai mà biết được chứ... "

"!!!!!!!!..." ymir ngay lập tức quay ra sau rồi nhảy lùi ra sau thật xa , trong sự kinh hãi, zankokuna đã ở ngay sau cô từ bao giờ...

(nhanh quá!!!!)

"dù có biết thì ta sao phải trả lời? "cô mỉm cười nói

từ từ đi đến chỗ limulu đang quỳ ở đó trong mệt mỏi

«đánh đến mức độ này luôn sao, nếu là ta của trước đây thì cũng không phải thảm như này đâu...»
«mà là khiến cô ta phải sợ vì được sinh ra với bất tử hồi sinh, hồi sinh vô hạn cơ... »zankokuna cười rồi nắm lấy sau cổ áo của limulu rồi nhấc lên ném về bên cạnh

chỗ rimuru đang ngồi đó khi vừa mới tỉnh lại không lâu do năng lượng giao động bên cạnh

"đó... có còn... là ciel không..." cậu mệt mỏi nhìn lên trên người đứng ở đỉnh xác chết...

như một người trị vì của cái chết, zankokuna ngồi xuống..., sau lưng cô ngay lập tức xuất hiện 1 cái hắc toạ


...

"này... ta không biết ngươi là ai..., nhưng hãy cùng ta hợp lực..." Ymir khôi phục hoàn toàn nhìn ryogon nói, cô có vẻ khá kích động với sự xuất hiện của zankokuna..., sự nhã nhặn trước kia đã biến mất

"...

"sao tôi phải giúp... " ryogon mỉm cười nói, rồi bước đến trước

"tôi sẽ đánh bại cô ta!!!!!" vừa dứt câu, ryogon đã lao đến bên cạnh zankokuna trong tức khắc

(nhanh quá...)  Ymir bất ngờ với tốc độ đó

(nhưng... vẫn không đủ...) ymir thở dài

"sát... " ryogon vung kiếm về phía zankokuna đang ngồi đó

1 kiếm chém thẳng vào cổ cô, nhất kích tất sát

*xoẹt!!!* ryogon chém đứt cả hắc toạ, nhưng zankokuna đã biến mất mà chẳng để lại chút vết tích năng lượng nào

(cô ta đâu!!!) ryogon bất ngờ trước tốc độ kinh khủng đó của zankokuna..., rõ ràng nó đã không thuộc phạm ttrù của thần giới thần cấp

"bên trên!!!!!" ymir hét lên, ryogon ngay lập tức nhìn lên trên..., nhưng đột nhiên 1 thứ gì đó che chắn giữa sóng mũi cậu

"có chút thực lực..."

"nhưng mà..., chưa đủ đâu..." nói rồi cô dẫm mạnh chân xuống

*ầm!!!!!* ryogon ngay lập tức bị đá lún sâu xuống núi xác

"cô ta đúng là quái vật mà... " ymir kinh hãi nói

"xông lên, chúng ta có...bất tử hồi sinh... "
"cố gắng bào mòn cô ta..." Ymir nói rồi ngay lập tức lao lên, ymir cũng theo sau

2 người nắm trong tay huyết liêm rồi áp sát vung về phía zankokuna

(nếu nhắm vào đầu không được, phế tay của cô ta!!) 2 ymir cùng 1 suy nghĩ, đó là cắt đứt 2 tay của zankokuna trước

vung 2 huyết liêm bổ xuống, nhắm vào vai

(vô vị...) cô bình thản xoay người, né được trong gang tấc, ở giữa 2 huyết liêm

(ngực mình tí nữa là bị cắt...)  cô đưa tay lên ngực thở phào, chỉ thiếu 1mm nữa, lưỡi liềm của ymir đã cắt luôn bộ ngực của cô

"mạnh đấy, nhưng không đủ nhanh... " cô mỉm cười rồi áp sát Ymir trước tiên

thấy đồng đội sắp bị tấn công, ymir kịp phản ứng mà chém về phía sau lưng zankokuna

nhưng đâu ngờ rằng, đó chỉ là cái bẫy

zankokuna nhảy lên trong sự bất ngờ của Ymir, sau lưng là 1 lưỡi huyết liêm đang lao tới và dừng kịp thời trước cổ của cô

"chà, phản ứng nhanh đấy... "

"nhưng mà... " zankokuna dùng chân nhẹ nhàng đạp sau đầu Ymir

"cũng phải trúng thôi... " nói rồi cô đạp thật mạnh, khiến Ymir cúi đầu đi về phía trước, khiến cho cô bước qua huyết liêm

cổ vượt qua, khiến cô đứt đầu ngay tại chỗ

"haha..., cũng giống như 1000 năm trước, cô cũng đã tự giết chính mình như thế... " zankokuna hí hững cười

"con khốn!!!!" ymir đã mất đi vẻ điềm tĩnh vốn có, thuận thế chém 1 đường về phía zankokuna

«hahahaha... »

nhưng lại để cô ta nhảy ra sau né được, zankokuna nhảy xuống xa núi xác

*ầm!!!!!!!!!* đột nhiên, 1 vụ nổ xuất hiện ở trong núi xác...

1 vết cắt năng lượng khổng lồ lao về phía zankokuna

không sợ hãi mà bình thản đến lạ thường, bước 1 bước sang bên trái

cô đã né được cú chém đầy uy lực đó

*ầm!!!!!!!* vết cắt va trúng vách đá ở xa, ngay lập tức nổ tung...

thổi bay nửa ngọn núi lớn

"hể..., ở trong thế giới vật chất do các thần bổn nguyên tạo ra này, tất cả vật chất đều được tăng cường, sức mạnh người tham gia ở trong đây giảm đến 80%

thế mà vẫn chém ra 1 kích như thế..., ngươi làm ta hơi sợ nếu trúng chiêu đó nha... " cô mỉm cười nhìn người bước ra từ con đường được tạo ra từ vết cắt trong núi xác

"bắt ta sử dụng đến nó..., ngươi mới là 1 kẻ đáng sợ..." ryogon nhìn zankokuna nói

"đó là... 1 thanh kiếm phong ấn nhỉ... " cô nghiên đầu thắc mắc

"không sai..., nó phong ấn năng lực của ta..., giờ thì đến lúc chấm dứt rồi..." ryogon nói rồi biến mất, không ai đủ sức nhìn thấy dư ảnh

"chết đi... " ryogon bất ngờ xuất hiện sau lưng zankokuna mà không ai có thể nhìn thấy

1 đường kiếm mang năng lượng hủy diệt chém về phía cô

*xẹt!!!!*

cô ngay lập tức bị cắt đôi người

"kết... th!!!!!!!!!! "

(tàn ảnh!!!!)

"thế sao..., ta thì thấy... "
cô ngay lập tức xuất hiện bên cạnh ryogon

"kết thúc của ngươi rồi..."

*uỳnh!!!!!*

*rầm!!!...rầm!!!! * ryogon bị đấm bay đi, va vào cây cối và những tản đá còn sót lại...

khiến chúng đổ ngã...

giờ phút này, vùng đất của sinh mệnh, và vùng đất của hỗn độn đã không còn..., chỉ còn là 1 bình địa tan hoang...

*rầm... * ở phía xa, ryogon ngay lập tức đứng dậy..., vết thương cũng lành ngay tức khắc

"1 bất tử sao... vậy ra thứ ngươi nói năng lực mà thanh kiếm kia phong ấn là cái này sao... " zankokuna ngạc nhiên nói

"đương nhiên rồi... "

"có nó, trong trận chiến này ta đã nắm chắc phần thắng rồi!!" ryogon ngay lập tức lao về phía zankokuna

"giúp hắn ta..., cố gắng giết chết con ác ma này... " ymir ngay lập tức lao xuống núi xác

"ừ... " Ymir hồi sinh không lâu đã ngay lập tức lao theo, 3 người tạo thành thế gọng kìm 2 phía

[2ng kia kế bên, nên ko gọi là 3 phía]

chỉ thoáng chốc..., cả 3 đã áp sát được zankokuna

"các người chơi 3 đánh 1 sao..."

"hơi xấu đó nha... " cô mỉm cười rồi ngay lập tức lao về phía ryogon, theo sau là 2 ymir đang chuẩn bị tấn công

(tấn công mình sao!!)

(được lắm..., đến đây!!!) ryogon đã sẵn sàng , chuẩn bị tinh thần đòn lấy sự tấn công của zankokuna

"bắt được rồi!!! " 1 lần nữa, 2 ymir ngay lập tức chém 1 cú chém ngang vào hông cô

"hừ... " nhưng cô chỉ mỉm cười, cười 1 tiếng rồi dừng lại..., ngước người nhảy lên

ngay lập tức tránh được đòn tấn công của 2 huyết liêm, thuận tiện đá vào cầm của ryogon khiến cậu ta trúng chiêu mà sơ ý

*xẹt!!!* 2 huyết liêm trong 1 nhát đã cắt đôi người ryogon ra

"haha..., nói là giúp nhưng các người chẳng động bộ gì cả... " zankokna đáp đất cười mỉa mai

"con ả khốn kiếp..." ryogon cũng đã mất đi vẻ điềm tỉnh vốn có nãy giờ, cơ thể hồi phục ngay lập tức

"ughh... chuyện gì thế... " ở 1 gốc xa, limulu tỉnh dậy, lấy tay xoa trán

"tỉnh rồi sao... " nghe thấy tiếng nói, cậu quay qua nhìn

"rimuru..., sao cậu lại... "

"à, vết thương linh hồn của tôi hơi nặng..., nãy giờ chỉ mới hồi phục 1 nửa..."rimuru cười trừ

"thế sao..., tôi không bị thương nặng như thế... "

"mà..., chuyện gì đã xảy ra vậy..., ở đây tan hoang hết rồi..." limulu ngồi dậy quay qua lại nói

"ha..., do bọn họ đánh nhau mà ra đấy, cậu cũng góp phần trong đó nữa..."
"cái núi xác đó, chắc là do cậu tạo ra nhỉ... " rimuru cười rồi chỉ về phía núi xác...

"à ... chắc vậy... " limulu nhìn núi xác rồi thững thờ nói, cậu chẳng nhớ rõ là như thế nào

chỉ mang máng thấy được 1 chú ký ức về việc cậu đứng ở trên núi xác, rồi sao đó 1 bị người con gái lạ mặt nắm lấy cổ áo rồi quẳng đi

cuối cùng là ngất rồi tỉnh dậy ở đây...

"aaa... cứ tưởng mọi chuyện sẽ vui lắm ai ngờ tàn tạ đến mức này... "rimuru than thở

"nhờ thế mới biết, còn rất nhiều người mạnh ở trong những thế giới khác... " limulu cười nói

"phải nhỉ... " rimuru cười rồi tiếp tục xem trận đấu

"à, nãy giờ tôi cứ thắc mắc... "
"cái người con gái tóc xanh đó là ai thế..., tôi cảm nhận được sự hiện diện của shieru và cả ciel của cậu trên người cô ta... " limulu thắc mắc

"ừ thì... tôi cũng không chắc là có đúng hay không... "
"giao động năng lượng khổng lồ khiến tôi tĩnh lại, và thấy người của shieru và ciel phát sáng rồi trở thành 1 người..."

"tôi nghĩ..., đó là hợp thể của shieru và ciel... "

"còn về tên..., thì tôi nghe bọn người kia gọi...

"zankokuna... " rimuru căng thẳng nói

"zankokuna..., ê... đùa à... "
"là hung thần trong miệng mẹ của shieru nói sao, nhưng chẳng phải... sự hiện diện của cô ta mất rồi sao...sao giờ lại như vậy...? " limulu thắc mắc

rimuru chỉ biết lắc đầu

"tôi cũng không rõ, nhưng cách nói chuyện và hành sử phẫn nộ của đám người kia... 80-90% là đúng rồi..."

"hể... vậy là đây chính là hung thần trong miệng của mẹ shieru nói sao... "
limulu mỉm cười nhìn zankokuna nói

"à mà khoan đã, thế chúng ta phải xưng hô thế nào với cô ta đây..., chị vợ à?..."

"hả... "(ri) rimuru đang không hiểu limulu đang nói gì

"thì... zankokuna là dạng nguyên thuỷ của shieru và ciel hợp thể lại, và là con đầu của alicia san

thì nghĩa là chị hai rồi, tiếp đó theo lời của alicia san

shieru là chị ciel

nghĩa là shieru là chị ba, cuối cùng ciel là em út...

tôi là chồng của shieru, cậu là chồng của ciel... theo vai vế thì là nhỏ hơn zankokuna

vậy thì chẳng phải chúng ta nên xưng hô là chị hai sao" limulu cười nói

"hả... à... ừ nhỉ" rimuru gật đầu

"đúng vậy, chị hai...

"là chị hai...

2 rimuru ngồi ở đó gật đầu đồng tình

--------

<<2 cái tên này, ngồi đó lảm nhảm nói xấu gì về mình thế không biết
<< giết quách cho rồi...>> zankokuna nhìn 2 rimuru mà nổi lên sát

«không được!!!! » đột nhiên có giọng nói phát lên, sát ý ngay lập tức tiêu tán...

<<cái gì mà không được, ta muốn giết chúng các ngươi cản được sao... >> zankokuna nhíu mài nói với ciel

«cô không được giết họ... bọn họ là...» shieru cũng lên tiếng nhưng ngay lập tức bị quát, cắt ngang

<<im miệng!!!!>>

<<các ngươi chỉ là 1 nửa của ta, giờ ta đã trở lại như trước đây..., các ngươi cũng hết giá trị rồi...>>
<<ta đã rủ lòng thương không dung hoà các ngươi, để các ngươi sống... >>
<<giờ các ngươi lại muốn chống lại ta sao >> zankokuna nổi lên sát ý kinh người, khiến những người xung cũng cảm thấy buồn nôn

«nhưng cô không được giết họ..., họ là chồng

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net