32

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

trong thế giới, có vô số loại bất tử khác nhau, nào là bất tử thân, bất tử hồn

bất tử loại hồi sinh, bất tử về tuổi thọ... vv

[trở thành thiên vực cấp là tuổi thọ vô tận rồi]
[bị giết mới chết]

nhưng tất cả đều có điểm chung là khó giết, hoặc không thể giết theo lẽ thường

nhưng tất cả những loại bất tử nghe có vẻ phi thực tế đó, đều phải cúi đầu run sợ trước

mortal blade

1 thanh bất tử trảm, có thể đoạt và tướt đi sự bất tử không phân mạnh yếu

chỉ cần là bất tử, mortal blade đều có thể cắt đứt

dù cho là 1 con người, chỉ cần có thể chém trúng, cũng đủ sức giết 1 vị thần bất tử cấp bậc thần giới

đó là sự đáng sợ của mortal blade

và trong thế giới này, có tổng 10 thanh mortal blade đang lưu lạc khắp nơi trong vô số thế giới cấp bậc khác nhau

do chính tay minh vương ganratot cho thuộc hạ rèn ra, nguyên liệu chính là linh hồn tội lỗi

khi linh hồn tội lỗi ở 1 mức nhất định, lập tức dùng chúng rồi rèn ngay mortal blade để không bị chật đất

từ thở xa xưa, từ lúc minh giới hình thành tới giờ, chỉ có đúng 10 thanh

mỗi thanh đều ban cho chủ nó 1 bộ sát thần chiến y, khiến cho người đó có sức mạnh tăng lên 1 cấp, bất kể là cấp bậc nào

từ vũ trụ tới thần giới, đều chỉ tăng đúng 1 cấp so với cấp người sử dụng...

và 1 trong 3 thanh kiếm được xem là mạnh trong dàn mortal blade, lại bị 1

hung thần tình cờ nhặt được trong lúc đang đồ sát các thần

nó khiến cô ta từ hoàng cực thần cấp, tiến lên thiên vực thần cấp

tuy không thể so với thiên vực thực thụ, nhưng nó lại khiến cô có đủ sức mạnh để rời khỏi hoàng cực tinh không

đi đến những hoàng cực tinh không khác, và với sức mạnh ngụy thiên vực thần cấp...

cô tìm và rồi giết những kẻ cô cho là đáng chết, hoặc nói qua loa là ngứa mắt nên diệt

người cùng cấp bậc hoàng cực thần cấp luôn truyền tai nhau về 1 hung thần với mortal blade trong tay

có tin đồn rằng cô ta từng giết vài người nắm giữ mortal blade khác

1 ác ma

---------

(tại sao..., mình không hồi phục...)

(tại sao mình lại nằm đây, đáng lẽ ra mình đã chém trúng cô ta mới phải...)

(chỉ trong thoát chốc..., tầm nhìn của mình đã trở nên quay ngược đi...)

...

(à hiểu rồi... mortal blade..., thế thì... thua không oán) ryogon nhẹ nhàng nhắm mắt lại, cả người bắt đầu tan biến thành các hạt sáng bay lên rồi biến mất

"thế là..., 1 bất tử đã chết sao... " Ymir đứng nhìn zankokuna bước tới mà run rẫy

trong thâm tâm của tất cả những kẻ mang sự bất tử, điều sẽ luôn hiện lên 1 nổi sợ

nổi sợ hãi trước mortal blade

vì đứng trước mortal blade, bất tử chẳng là gì

"chúng ta... nên làm sao đây... " ymir sợ hãi nói

«3 chiêu... » zankokuna đứng lại, mỉm cười lên tiếng

«nếu các ngươi có thể khiến ta bị thương dù là 1 vết xước, ta sẽ tự loại bản thân ra khỏi trận đấu...»

«đương nhiên là ta cũng sẽ đem 2 tên kia đi » cô chỉ về phía rimuru và limulu đang ngồi đó

"a...chị hai à..., cái này ...3 chiêu thì có hơi...

«im miệng!» cô trừng mắt nhìn limulu quát

"v-vâng"

(đáng sợ quá, còn đáng sợ hơn cả shieru) limulu chui rút bên cạnh rimuru khiến cậu ta cười trừ

«rồi đấy, ta đã nói xong rồi... »

«các ngươi chỉ có 3 chiêu thôi...làm sao thì làm... » zankokuna cười rồi xoay ngược mũi kiếm cấm xuống đất

«đến đây, và tấn công ta đi» cô mỉm cười dang rộng 2 tay

Ymir nhìn sang ymir..., ymir gật đầu rồi ngay lập tức

cả 2 triệu hồi ra huyết liêm

ngay lập tức lao về phía zankokuna

"thời không hỗn loạn!!!!! " ymir ngay ngay lập tức tung chiêu, lưỡi liềm của cô chứa thời không chi lực mạnh mẽ chém vào người zankokuna

mở ra 1 lỗ hổng thời không trên người cô ta

(hmm... thú vị...) zankokuna bất ngờ khi trên người đột nhiên có 1 cắt cắt, có thể nhìn thấy không thời gian bên trong lổ hỏng

(hửm..., nó đang to ra nhỉ...) zankokuna bất ngờ, nó đang bắt đầu to ra..., nếu cứ to ra tiếp nữa..., nó sẽ nuốt trọn cô vào bên trong

vừa nhìn lỗ hỏng không gian trên người rồi ngước lên nhìn về phía trước

1 lưỡi liềm đã là ngay trước mặt

"xoá xổ không thời gian..." Ymir vung lưỡi liếm vào người cô

vết cắt chém vào người zankokuna, không gây ra cho cô vết thương gì

(quái lạ...) cô nhìn quanh người mình, chỉ thấy lổ hỏng thời không do ymir chém ra đang lớn lên chứ không thấy gì khác

«hở... » cô giơ tay lên, thì thấy nó đang mờ dần

"haha..., cô trúng chiêu rồi... "

"tôi đã xoá bỏ không thời gian của cô, cô sắp sửa biến mất rồi... "Ymir khoái chí cười

«ra thế..., xoá xổ không thời gian của ta sao... »
«ngươi của thời gian khác mạnh ghê đấy... » zankokuna nhìn ymir nói

"hừ, chết đến nơi còn lắm mồm... " ymir khinh bỉ nói

«chết...? »

«haha... hahahahahahahaha..., muốn ta chết à... hahahaha... thật buồn cười... » zankokuna cười trong sự khó hiểu của 2 ymir

«ta sẽ cho các ngươi biết..., cái gì mới là thời không thật sự...»

«đế vương...» zankokuna ngay lập tức phát động kĩ năng của bóng tối ma lực

đế vương được phát động, ngay lập tức... bóng tối xuất hiện, trong bán kính nhất định nó ngay lập tức bao phủ cả 2 vùng đất sinh mệnh và hỗn độn

[này bị áp chế nên chỉ mới dùng 20% nha, sử dụng toàn lực đủ bao trùm 12 vùng đất trong trận chiến]

"đ-đây là kĩ năng gì..., sao đột nhiên... ta không dùng được năng lượng nữa... " ymir kinh hãi nói, nghe thấy thế... Ymir cũng thử... và kinh hãi khi thấy năng lượng không thể dùng trong thế giới bị bao trùm bởi bóng tối này

"chuyện này..., vết thương lành hết rồi... " rimuru ngồi bên cạnh bất ngờ nói, toàn bộ vết thương của cậu... nhẹ nhất là nứt cơ thể, nặng nhất là vở 1 phần linh hồn

đều đã hồi phục

"đ-đúng là, lành lại hết rồi... " limulu cũng bất ngờ trước sự thay đổi này

"cô đã làm gì!!!" ymir hét lớn khiến 2 rimuru chú ý tới zankokuna

«làm gì?..., trong đây ta chính là đế vương hỏi ta làm gì?...»

«bây giờ, ta sẽ cho các ngươi xem thế nào mới là thời không chi lực... »

«huyết liêm, đến!! » zankokuna đưa tay về phía trước, huyết liêm trong tay ymir đột nhiên động đậy điên cuồng, thoát khỏi tay ymir rồi đến chỗ zankokuna

"cái... tại sao...!!! " ymir muốn vớ lấy nhưng không kịp, nó đã ngay lập tức bay vào tay zankokuna

«trong đây..., ta chính là đế vương »

"gì chứ... " Ymir không hiểu ý cô là gì, nhưng đột nhiên cô ta lại cảm nhận được

năng lượng của bản thân đang bị rút ra rất nhanh...

"cái quái gì..., năng lượng của ta..., thời không chi lực của ta..." Ymir hoảng hốt, rồi sau đó kinh hãi...

cô nhìn thấy thời không chi lực của bản thân đang bay đến và quay quanh chỗ zankokuna

"thời không chi lực..., đang bao quanh cô ta... " ymir run rẫy nói

«để ta cho ngươi thấy, thế nào là xoá sổ thời không » zankokuna cười nói

"kh-khoang đã, chẳng phải cô nói chúng tôi được đánh 3 chiêu à..."

"giờ chúng tôi mỗi người vẫn còn 2 mà..." ymir căng thẳng nói

«ha..., ta nuốt lời đấy, sao nào...» cô giở mặt vênh váo nói

"cô!! " Ymir tức giận, nhưng sợ lại chiếm áp đảo

zankokuna cười rồi tụ tất cả năng lượng thời không của Ymir vào huyết liêm

«để ta cho cô xem, thế nào mới là cách sử dụng thời không chi lực hiệu quả

«xoá sổ thời không!» cô xoay huyết liêm rồi chém 1 vết cắt lao về phía Ymir, nhanh đến mức cô ta còn chẳng kịp phản ứng

"...

"kh-không... không có gì cả..." Ymir bất ngờ khi đòn tấn công chẳng gây tổn hại gì cả

"Y-Ymir..., ch-chân cô... "

"hả...? " Ymir không hiểu nên nhìn xuống, bên dưới của cô đã tan biến đến eo...

"!!!!!!!!!!...không...không không không!

không!!!!!!!!!! " cả người cô tan biến, và biến mất không chút dấu vết

«cái này mới gọi là xoá sổ thời không, thời gian không gian của cô đều đã biến mất» zankokuna nhìn nơi Ymir biến mất nói

và qua mấy giây sao

Ymir... không hồi sinh

(vậy là xoá bỏ không thời gian, cũng có thể giết bất tử sao...)
(hay nhể...)

ymir thấy Ymir đã chết và không hồi sinh, sợ hãi...,cực kì sợ hãi

cô ngay lập tức quay đầu bỏ chạy thục mạng, tự hứa với lòng sẽ không bao giờ trả thù con quái vật đó nữa

«đứng yên đó...»

*sững sờ...* chỉ 1 câu nói, đã khiến ymir phải bất động dù cô không muốn

(đây là sức mạnh của đế vương sao...

ngầu quá!!!! ) rimuru hứng hở nhìn zankokuna, khiến limulu cũng không chắc đây có còn là bạn mình không

«lại đây... » zankokuna ra lệnh, ymir ngay lập tức quay người..., bước về phía cô

«thả hết năng lượng ra...» bắt buộc không thể phản kháng, nghe theo lệnh zankokuna

ymir thải hết năng lượng thời không của bản thân ra

«bạo thực ma hóa» cô phát động kĩ năng bạo thực ma hóa, ngay lập tức 1 cái miệng đầy răng xuất hiện, cắn nuốt

ăn sách thời không chi lực

«hết rồi sao?...

"h-hết rồi..."

*ầm!!!!* vừa dứt câu, ngay lập tức ymir đã chịu 1 đấm nát người của zankokuna..., chết mà không có cảm giác

vài giây sao, đột nhiên cô hồi sinh

"mình... vẫn sống... " cô bất ngờ khi bản thân còn sống sau cú đấm của zankokuna, đáng lẽ zankokuna đang ở nguỵ thứ nguyên thần cấp, 1 đấm chắc chắn cô sẽ chết thật sự

nhưng cô vẫn sống

«đương nhiên là sống, ta đã kiềm lực lại còn thần giới thần cấp..., sao...

năng lượng hồi lại chưa?... " zankokuna nhìn ymir nói

"h-hồi rồi..."

«tốt..., thả hết năng lượng ra...» zankokuna mỉm cười nói

"h-hả... sao tôi phải... "

«ta ra lệnh..., thả ra..." zankokuna nhìn xuống ymir như nhìn 1 con kiến, vì đang ở trong lãnh địa đế vương..., ymir lại bất giác làm theo

thả ra toàn bộ thời không chi lực của mình, và zankokuna tiếp tục dùng bạo thực ma hóa để nuốt hết

*ầm!!!!*

lại 1 lần nữa, cô lại giết ymir... và rồi 1 lần nữa, ymir sống lại

«tiếp tục...

---------

"tôi không dám nhìn luôn, sợ quá..."(ri)

"máu lạnh quá... "(li)

rimuru và limulu đang run sợ trước zankokuna, liên tục giết ymir rồi ăn hết năng lượng sao mỗi lần hồi sinh của cô ta... hết lần này đến lần khác

còn bên trong zankokuna, 2 ciel cũng đang xem

«hay lắm nee sama, giết con ả đó tiếp đi...»
«đừng để nó chết dễ dàng như con nhỏ kia... » shieru đang nhiệt tình cổ vũ

«haizz..., sao chị lại giết tên kia nhanh gọn dứt khoác như thế chứ... » ciel buồn rầu nói

«không sao mà, dẫu sao hắn ta cũng đã bị giết rồi, xem như báo thù được rồi...» shieru cười an ủi

«nhưng..., lại dễ dàng cho hắn quá...» ciel phụng phịu nói

--------

ở mặt khác, các vị thần bổn nguyên đang xem việc zankokuna... đang tra tấn ymir bằng cách giết rồi hút hết năng lượng, giết hồi sinh hút hết năng lượng rồi giết

quá trình lập đi lập lại đã không dưới 3000 lần

"thế này..., cũng quá ác độc rồi..." makazusari nhíu mài nói

"cứ tiếp tục như thế, sợ là tinh thần của con bé kia sẽ kiệt quệ mất thôi..., sinh ra ám ảnh tâm lý mãi mãi... " sandra cũng cảm thấy không thoải mái không gặp 1 cô gái đang bị tra tấn 1 cách dã man

"dừng được rồi..." suyaris lên tiếng, ngay lập tức... ymir biến mất ngay trước mắt zankokuna

«biến mất rồi...?»

*bụp... * ymir được dịch chuyển đến chỗ của các thần bổn nguyên đang ngồi xem trận đấu

"suyaris... sama... "

*rầm!!!!* ymir ngay lập tức mất ý thức mà ngã ra sàn ngất đi

"haizz..., ngươi vất vả rồi... "cô phất tay, 1 vết nứt không gian xuất hiện, bên trong xuất hiện 1 cánh tay thò ra

trong cánh tay là vô số thứ nguyên hư không trở xuống, nó hướng xuống bắt lấy ymir đang nằm trên sàn ngất đi rồi kéo cô vô vết nứt không gian đó

"hồi phục cho tốt..." nói rồi suyaris ngồi xuống với tâm trạng không vui

(ôi cô gái ơi..., cô đạp phải mìn rồi...) morther thở dài

(cô gái đó thú vị thật..., và còn đẹp nữa, không biết... cô ấy sẽ có cảm nghĩ về mình như thế nào) sandra vừa nghĩ vừa vuốt tóc ra sau

khiến mọi người chú ý

(tới rồi, con mồi của thánh săn gái xuất hiện rồi) tất cả mọi người đều có cùng suy nghĩ

không biết sandra đã giao du với biết bao nhiêu cô gái toàn cấp bậc, miễn là xinh đẹp hay khiến sandra hứng thú..., cậu đều thứ tán tỉnh

thành công thì cậu sẽ có thêm 1 tình nhân, thất bại thì cũng chả mất gì

"này sandra, cậu đã có đến 583 tỉ 726 triệu 822 ngàn 639 người tình nhân rồi, vậy mà muốn thêm 1 người nữa à... " morther nhíu mài nói

" ayda, ai bảo tôi số đào hoa chứ..., chỉ nói vài câu qua loa đã khiến bọn họ đổ rồi..."

"mà chẳng phải cậu cũng nhiều gái theo đuổi kém gì tôi đâu, nhưng cậu chẳng chịu nhận... "

"còn tôi thì nhận tất..." sandra tự hào nói

"thằng biến thái... " (morther)

"dâm đãng" ( jikan)

"đồi truỵ" ( fraya)

" trăng hoa" (makazusari)

"trêu hoa ghẹo nguyệt, hái hoa bắt bướm"( sunjisuri / moonjisuri)

"haha... quá khen quá khen, để tôi đi nói chuyện với cô ấy 1 lát..." sandra cười nói rồi xuất ra 1 ảnh phân thân

"các người hãy xem tôi chinh phục hoa hồng gai này nào... " sandra cười rồi bay vào vùng đất nơi zankokuna đang ở đó

(không phải khen đâu ông tướng...)(all)

----------

<<thế mà lại biến mất rồi...>>
<<chắc là chết nhiều quá, nên thế giới xem cô ta thua cuộc... bài trừ rồi chăng...>> zankokuna nhìn chỗ ymir biến mất suy ngẫm

"mà...,kệ đi..., thời không chi lực chắc như vầy đủ rồi..." zankokuna cười rồi giải lãnh địa đế vương

đưa tay trước mặt, 1 luồn năng lượng toả ra trên tay

là thời không chi lực..., cô cướp đoạt nó từ ymir cả ngàn lần [gần 4000]

"hmm... nếu hết thì đi tìm cô ta..., rồi đoạt nó... " cô cười rồi nắm chặt tay lại thời không chi lực trên tay cũng vì thế mà tan biến

"ờm..., chị hai... "

«hở!!!!! » zankokuna quay qua nhìn limulu với khuôn mặt khó chịu

(sợ quá...!!!!)

«đừng gọi ta là chị hai, ta không có nhận các ngươi là em rể ta... kể cả 2 con nhỏ kia, ta cũng chẳng xem bọn chúng là em mình... » cô bình thản nói

"th-thế à... ,thế có thể cho em hỏi... "

"2 người họ... ờm..., shieru với ciel sao rồi ạ... " limulu núp sau lưng rimuru nói, cậu là người bị zankokuna ghim nhiều nhất... nên hiện tại rất sợ

«trong người ta... sao nào..., muốn cướp lại chúng sao...» cô nhìn 2 người cười mia mai

"nếu điều đó là việc bắt buột..." rimuru lành lùng nói

"nếu cần thiết phải như thế ,thì chỉ đành xin lỗi vì đã không trên dưới... " limulu lạnh lùng nói

cả 2 đã hồi phục thương thế nên sức mạnh cũng đã trở lại bình thường, cả 2 toả ra hỗn độn ma năng và bóng tối ma lực nhằm vào zankokuna

«haha..., 2 ngươi rất thú vị đấy... » zankokuna ngước lên trời cười lớn

khiến 2 rimuru ngạc nhiên

«nhưng mà..., các ngươi nghĩ đang toả năng lượng dọa ai vậy hả... » cô cúi xuong nhìn về phía limulu và rimuru toả ra uy áp khủng bố khiến 2 người không đứng nổi mà ngay lập tức khụy 1 chân xuống

(mạnh quá!!!)

(cơ thể như bị thứ gì đó đè năng lên người!!)(ri)

(sắp..., không chống đỡ được rồi...)

(linh hồn của mình..., đang chấn động kinh hoàng...)(li)

(sắp..., ý thức của mình... sắp mất rồi...) (ri /li)

1 rimuru quỳ đó với uy áp khổng lồ mà zankokuna tạo ra, quá mạnh khiến họ chẳng thể đứng dậy

««dừng lai!!!!»»

<<!!!!!!!!....>>

<<cái quái... >>zankokuna bất ngờ, đột nhiên cơ thể như không theo ý mình nữa..., uy áp cũng đã biến mất ngay lập tức...

(b-biến mất rồi )

uy áp biến mất khiến 2 rimuru thở phào nhẹ nhõm

<<chuyện này..., là sao... >>

«chị không được ăn hiếp chồng em!!!»

«đúng đó đúng đó, không được ăn hiếp rimuru» shieru và ciel lên tiếng phàn nàn

<<sao chứ..., các ngươi sao cản được ta...

««dừng lại... »»

*rầm...* 2 ciel lên tiếng, zankokuna đột nhiên không còn sức để đứng lên

<<có phải là do bọn chúng là 1 nửa của ta, nên mỗi đứa có quyền điều khiến 1 nữa cơ thể ta...???>>

<<không thể nào..., bọn chúng rõ ràng là ta...>>

<<không thể nào bọn chúng có quyền điều khiển ta... >>

«không thể nào, không thể nào...»
zankokuna dần cưỡng chế đứng dậy

«chị ấy đang.. chống lại... » ciel kinh hãi nói

«mạnh tay hơn nữa!!! » shieru hét lớn, 2 người ngay lập tức dùng toàn lực... áp chế zankokuna xuống

khiến cô khụy xuống 1 lần nữa, nhưng lần này..., gối lại không chạm đất

«các ngươi muốn điều khiển ta!!!!!!

«không bao giờ!!!!!!!!!!! »

«ahhhhhhhhhhhh...»
zankokuna ngay lập tức đứng dậy, phá bỏ ràng buộc điều khiển của 2 ciel

«thôi chết!!!, mất quyền điều khiển rồi!!!=...» shieru hốt hoảng

zankokuna hét lớn, toả ra năng lượng bóng tối và hỗn độn ngay lập tức toả ra xung quanh

cuồng bạo tàn phá mọi thứ trong phạm vi và dần lan rộng

"chết tiệt..., năng lượng mạnh quá... " limulu khó khăn đứng vững, trong khi đang dần bị đẩy lùi về phía sao...

"chị hai...,nếu chị cứ như thế... "

"mẹ sẽ buồn đó!!" rimuru hét lớn...

«!!!!!!!!!!!!

*ầm!!!!!!* năng lượng đột nhiên bùng phát đột ngột rồi biến mất hoàn toàn

«ahhh... aaa...

haa...

«mẹ sao...» zankokuna tỏ ra vẻ mặt đượm buồn khi nhắc đến mẹ alicia

«chị nghe không...,nee sama» shieru lên tiếng

<<ta chưa chấp nhận các ngươi là em ta... >>

«kết nối được rồi...» cô phấn khởi vì đã kết nối được với zankokuna

"tiểu thư xinh đẹp... " đột nhiên, 1 tiếng nói phát ra từ sau lưng

không cảm nhận được địch ý, zankokuna nhẹ nhàng quay người lại, nhưng vẫn cảnh giác

quay lại nhìn, cô bất ngờ khi thấy 1 đoá hoa hồng trước mặt

"nhành hoa xinh đẹp này, rất đẹp, rất hợp với tiểu thư... xin hỏi tiểu thư đây...có thể cho tôi làm quen không..." sandra nhã nhặn và lịch lãm, cài đoá hoa này vào tai zankokuna

zankokuna vẫn im lặng không nói gì

(bị hút hồn rồi chớ gì, ta tán gái chưa bao giờ thất bại)
[trừ makazusari, băng nguyên thần]

(chẳng ai có thể cưỡng lại được sức thu hút và quyến rũ của 1 trong những đệ nhất mĩ nam đẹp, top 1 lãng tử của thứ nguyên không gian là ta được...) sandra đắt ý cười mà không chú ý rằng...

"tiểu thư, có thể cho tôi biết quý danh...nơi ở và cả..., số đo 3 vòng... "

"!!!!!!!!!!" sandra ngước lên thì bất ngờ với khung cảnh trước mặt, zankokuna vung kiếm lên cao rồi nhìn xuống cậu

sandra đổ mồ hôi hột nói
"ahaha..., tiểu thư... nếu như cô đã không cho thì..., tôi xin phép rời...

*xẹt!!!!*

*ầm!!!!!!!!! * không để nói hết câu, lưỡi kiếm hạ xuống

sandra bị cắt ra làm đôi và biến mất

còn phần đất bên dưới bị lưỡi kiếm chém vào, đã tạo thành 1 rãnh sâu kéo dài hết cả 2 vùng đất,  cắt chúng ra làm đôi

«phù... »

<<ta hỏi này...>>

««vâng..?»»

<<mẹ có vui, khi nhận 2 ngươi là con không? >> zankukona thắc mắc

«có... bà ấy rất vui... »(shi)

«đến mức xúc động rồi khóc khi gặp em...»(ci)

<<thế sao... >>

<<bà ấy..., có nhắc gì đến ta không... >>
<<có phải...,thất vọng về ta lắm phải không... >> cô run rẫy hỏi, dù câu trả lời là gì..., cô cũng chấp nhận

«bà ấy..., rất vui khi kể về chị... » shieru cười nói

<<hả... >>

«phải đó, bà ấy như rất tự hào khi kể về chị, và rất buồn bả khi chị rời đi...» ciel cười

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net