Chuyến thang máy tới địa ngục

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Silen đang ở trong một khu siêu thị lớn nằm ở trung tâm thành phố để mua quà cho con. Hôm nay chính là ngày sinh nhật mừng Jammy - con trai cô chính thức tròn sáu tuổi.

Nhìn đồng hồ đã 8h30 phút tốt, Silen sốt ruột. Hai vợ chồng đã hẹn nhau có mặt ở đây từ sớm nhưng mãi vẫn không thấy chồng đâu. Jammy níu lấy tay Silen, mếu máo nói

"Tại sao bố lại không đến! Bố đã hứa với con rồi cơ mà!"

"Mẹ chắc bố con sẽ đến sớm thôi mà!"

Silen mỉm cười an ủi đứa con trai.

Vưa mới nói xong thì Jack hốc tộc chạy đến, tay vẫn còn đang ôm cặp sách.

"Xin lỗi! Anh đến muộn! Anh chỉ có nửa tiếng nữa mua quà thôi! Còn đi bên đối tác nữa, bận quá."

Nghe chồng nói vậy, Silen tức giận. Cô giật lấy chiếc cặp sách của chồng rồi ném bập nó xuống đất. Giấy tờ bay lộn xộn, vung vãi khắp nơi. Silen gằn từng giọng nói.

"Anh đi mà chết trong đống công việc rách nát này đi. Có mỗi ngày sinh nhật của con mà cũng không tham gia được!"

Sau đó, Silen dắt đứa con trai đi, miệng an ủi.

"Không sao! Chúng ta đi mua quà cho con đi."

"Vâng ạ!"

Bóng hai mẹ con khuất dần sau khu đồ ăn siêu thị. Jack gãi đầu, nhặt lên cái cặp, lẩm bẩm nói

"Cô ta bị làm sao thế nhỉ!"

Ông đi vào thang máy, bảo với cô nhân viên

"Cho tôi xuống tầng một!"

"Vâng."

Cô nhân viên khàn giọng trả lời.

Tự nhiên một cảm giác rờn rợn tràn lên trong Jack khiến ông toát mồ hôi hột. Hình như không khí trong thang máy nóng hơn thì phải, Jack nới lỏng cổ áo.

"Cô ơi. Cho điều hòa được không ạ!"

"Vâng!"

Vẫn cái giọng khàn khàn ấy.

Ting!!!

Thang mái mở ra. Có tầm năm người đàn ông lặng lẽ đi vào. Họ cúi gằm mặt xuống. Ủ rũ lê từng bước một như cái xác sống không hồn. Jack cảm thấy không khí như ngày một nóng nực hơn. Nhìn mấy người này Jack không tự chủ được mà nhủ thầm họ bị làm sao nhỉ.

Ting

Cửa thang máy lại mở ra. Mấy người kia đi ra ngoài. Căn phòng tối đen như mực. Đột nhiên có một người đàn ông vẻ mặt hoảng sợ nhanh chóng lao về phía Jack. Ông ta không ngừng la to.

"Cứu! Cứu tôi với!"

Vẻ mặt vặn vẹo dữ tợn. Nhưng rất tiếc rằng lúc này cửa thang máy đã đóng mặc cho tiếng đập cửa ruỳnh ruỳnh của ông ta.

"Ê này cô! Có chuyện gì thế!"

Jack vỗ vai cô nhân viên thì đột nhiên cô ta ngã lăn xuống. Tay chân cứng đơ không khác gì một con rối. Trên cái loa phát thanh gắn trên miệng vẫn còn vang lên từng tiếng vâng trầm đục.

Jack hoảng sợ cực độ đến nỗi va phải cái thành lan can. Chiếc cặp sách đột ngột rơi xuống, giấy tờ rơi vãi lung tung.

Ting

Cửa thang máy lại mở ra. Lần này chính là cái tầng mà lần trước Jack bỏ rơi hai mẹ con. Nhìn đèn điện sáng trưng, ông thở dài nhẹ nhõm một hơi, bước vào. Điều kỳ lạ nhất là trong này không có một ai ngoài mấy gian hàng trống rỗng. Jack nhìn ngó xung quanh, một cảm giác sợ hãi luồn sâu vào tâm trí ông.

Rồi đột nhiên đèn điện từng cái từng cái tắt một. Hình như có một cái gì đó đang tiến về chỗ ông. Cái bóng đen kịt đáng sợ ấy. Jack hoảng sợ bỏ chạy về phía thang máy nhưng thật không may là ông lại bị vấp ngã. Nằm vật xuống đất cố bò dậy, Jack lặng lẽ thấy cô nhân viên thò đầu ra ngoài cửa thang máy. Cái mặt trắng toát không có tí mắt mũi nào cả. Cái miệng thì nhe ra cười, máu me bê bết nhỏ ra từng giọt một.

Jack lúc này thì hoàn toàn chết lặng. Chỉ có thể cố vùng vẫy kêu to một tiếng

"Không!"

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net