Chương 34.1: Khuất nhục

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Diệp Lạc đối mặt Tử Ảnh lớn mật kia mà ánh mắt không hề băn khoăn , bỗng nhiên nhoẻn miệng cười, nói

"Ứng Vương gia, ngươi hẳn là nên gọi bổn cung một tiếng Hoàng tẩu!"

Tử Ảnh lại mỉm cười, đi lên vài bước, lấy tay nhẹ nhàng gỡ mái tóc Diệp Lạc bị gió thổi loạn, đưa lên mũi ngửi, lộ vẻ biểu tình say mê, sau đó bỗng nhiên cúi đầu bên tai Diệp Lạc, hạ thấp giọng nói

" Hoàng huynh trong mắt chỉ có mỹ nhân muội muội kia, bổn vương cần gì phải tuân theo những quy củ này? Nếu ngươi không ngại, bổn vương sẽ gọi ngươi một tiếng Lạc nhi!"

Diệp Lạc bị Tử Ảnh hành động bất thình lình, hoảng sợ, nàng lui về phía sau vài bước, cố nén tức giận trong lòng, tức giận nói

"Ứng Vương gia! Thỉnh ngươi tự trọng! Chẳng lẽ đường đường Ứng Vương còn không biết nam nữ khác biệt sao?"


Đối mặt chất vấn Diệp Lạc, khuôn mặt Tử Ảnh vẫn tươi cười vô hại, hắn ôn nhu nhìn Diệp Lạc, giọng điệu lại cực kỳ cuồng vọng nói

"Ở trong mắt bổn vương, ngươi chính là U Lan đẹp nhất trong núi Vô Cốc kia, mà ở trong mắt hoàng huynh, ngươi cũng không bằng cành hoa dại trong góc tường, bổn vương tuy rằng không phải thái tử, nhưng là, bổn vương tự biết sẽ không kém so với hoàng huynh, ngươi muốn thứ gì, hoàng huynh không cho ngươi được, bổn vương có thể cho ngươi! Ngươi tội gì cự tuyệt bổn vương?"

Diệp Lạc giận quá thành cười, nàng tức giận nói

"Ứng Vương gia hảo toan tính, Bổn cung tâm lĩnh! Cáo từ!"

Không nói thêm nửa câu, Diệp Lạc liền quay đầu lại về phía ngoài đình đi đến.

Chẳng biết là do cung trang làn váy quá dài, mà Diệp Lạc lại đang nổi nóng, không có chú ý tới bậc thềm, không cẩn thận bị vấp ngã xuống, Thanh nhi kinh hô, cả người nàng dường như hướng đất ngã xuống.


Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net