4

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng


Hôm nay Mile và Po có buổi học chung toàn trường Mile thấy cậu đang ngồi hững hờ suy nghĩ gì đấy anh lại vỗ vào vai cậu và ngồi vào kế cạnh bên.

Mile: cảm ơn vì buổi sáng nhé

Apo: không gì

Mile: cố ấy khen cậu nấu ngon

Apo: cảm ơn nhiều

Vẻ mặt lạnh nhạ như hồi cấp 3 vẫn như thế không thay đổi tuy rằng cậu thích Mile nhưng cậu không bao giờ thổ lộ cũng như tỏ ra thân mật với Mile vì cậu sợ khi nhìn vào đôi mắt ấy cậu không kìm được mà khóc mất vì những thứ Mile đang làm với cậu.

Mile: tối nay cậu đi xem phim không?

Apo: phim dì vậy

Mile: phim tình cảm của diễn viên nổi tiếng gì mới ra đấy

Apo: cũng được cậu đặt ghế đi

Thật ra Mile không phải là người thích xem phim cho mấy nhưng vì Len bảo rằng cô ấy muốn xem nên anh đành rủ Po theo để có chuyện để nói, Po đã đến rạp phim trước để chờ Mile nhưng khi ngồi thì anh thấy Mile đang nắm tay Len đi đến cậu dường như hiểu ra không phải chỉ có hai người.

Mile: Po Po tôi đây nè

Len: chào anh ạ

Apo: chào

Mile: ây bạn gái tôi đấy cậu lịch sự tí đi chứ

Apo: phim chiếu rồi vào thôi

Cậu quay đi tâm trạng bất ổn thật rồi biết thế cậu đã từ chối rồi ai lại đi làm kì đà cản mũi chứ, Mile ngồi chính giữ nhưng cả buổi phim chiếu Mile không hề quan tâm đến Po cũng chẳng nói cậu câu nào, anh chỉ nắm tay Len và luôn miệng bắt chuyện với cô ấy.

Khi thích một ai đấy mà bị từ chối cũng chẳng đau lòng bằng khi này Po phải ngồi nhìn người mình yêu nắm tay hôn người khác thì phải diễn tả nỗi đau ấy làm sao.

Phim cuối cùng cùng kết thúc Po chỉ muốn về nhà ngay và luôn cậu thật sự đã rất mệt rồi vì buổi xem phim mà cậu nghĩ làm thêm để chạy đến rồi nhận lại chỉ là sự thất vọng.

Mile: Cậu đi ăn cùng hai chúng tôi luôn đi dù dì cũng chưa ăn gì mà

Len: đi ăn chung với em và Mile luôn đi ạ

Apo gật đầu Len cũng đã mở lời cậu từ chối thì có phải quá mất lịch sự không, Po rất ghét anh lẩu vì anh ghét sự nóng nhưng vô tình Len lại muốn ăn lẩu

Mile: bé bé muốn ăn gì?

Len: ăn lẩu đi ạ

Po đứng sau lưng hai người họ, nhìn thấy cô ây khoác eo Mile nũng nịu còn Mile thì dùng ánh mắt dịu dàng xoa đầu chiều chuộn cậu chỉ biết đứng phía sau nhìn mà thôi.

Mile: Po ăn lẩu nhé được không?

Apo: được

Mile không biết cậu ghét ăn nóng vì câu rất dễ bị bỏng lưỡi, còn không ăn được cay nhưng cả hai người họ đều chọn món cay và nóng Po ngại nên không dám ý kiến chỉ gật đầu đại cho xong ăn xong nhanh về.

Mile: ra rồi ăn đi bé, ăn đi Po

Len: anh không gắp cho bé hỏ

Mile: dạ đây đây cô nương

Apo lủi thủi gục đầu ngồi ăn nhưng vì thức ăn cay và khá nóng nên lưỡi cậu đã bỏng và đau rát nên cậu đứng lên và xin về

Apo: tôi về trước nhé anh xong rồi về sau nhé

Mile: ok về trước đi tôi về sau

Po đi dạo một mình trên phố ghé vào tiệm thuốc để mua thuốc uống tuy đau lưỡi còn ghé quầy kem để mua cây kem cậu ngồi xuống ghế ở công viên đặt túi thuốc bên cạnh mà ngồi vô tư ăn kem, nhưng xung quanh cậu ai cũng hạnh phúc cả ai cũng có đôi có cặp có phải ông trời quá bất công không chứ.

Apo: khi nào mình mới hạnh phúc đây nhĩ

Vô tình Mile nắm tay Len đi dạo đi ngàng anh thấy cậu ngồi một mình ăn kem chớ không về nhà như lời cậu nói " sao bảo về mà lại ngồi đấy" Mile đã về nhà trước tắm rửa và ngồi xem tivi 11h Po mới về đến, cậu ngồi xuống tháo giầy ra

Mile: sao cậu bảo về mà

Apo: tôi đi mua đồ

Mile: cậu mua thuốc à

Apo: um

Mile: bị gì đấy

Apo: cậu quan tâm làm gì

Mile: cảm ơn vì buổi đi chơi hôm nay nhé

Apo bước thẳng vào phòng không trả lời Mile, anh biết rằng cậu đã nói dối ngồi một mình sau lại bảo đi mua đồ chứ càng ngày lại càng khó hiểu rồi.
Cứ như thế Mile liên tục đưa Len về qua đêm không thể trách được vì họ là người yêu nhau nhưng Po phải chịu cảnh đêm đêm nghe tiếng tình tứ của đôi họ không đêm nào là cậu không khóc.

Cả hai người người họ hôm nay cãi lộn rồi Mile đã rất buồn nên anh đã đi uống cùng bạn bè và quay trở về nhà với tráng thái đứng không vững nhưng vẫn còn nhận thức được

Apo: uống chi lắm thế

Mile: cậu lắm lời vậy

Apo: đưa tay đây tôi đỡ vào giường

Cậu đưa anh đề nằm lên giường sau đó tháo tất và lau người cho anh cậu cứ nghĩ anh đã ngủ say nên ngồi nhìn anh khá lâu

Apo: cậu đừng buồn nữa mai mọi thứ sẽ ổn thôi, cậu chủ động làm hoà thì mọi thứ sẽ trở lại bình thường thôi mà

Vô thức không kìm chế cậu khồm đến hôn lên tráng Mile, Mile chưa ngủ cũng không muốn mở mắt anh không muốn cậu khó xử nên im lặng nhắm mắt, Po đứng lên cầm điện thoại gửi tin nhắn cho Len " bé ơi đừng giận anh nữa nhé mình làm lành nhé"

Sáng sớm khi Mile chưa tỉnh Po đã nấu ăn sáng để sẵn trên bàn và đi học nhưng vì tin nhắn làm lành tối qua nên sáng Len cầm đồ ăn sáng đến tìm Mile


Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net