1/Nhật kí đầu

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Nhật ký
Ngày 2 tháng 1 năm xxx

Xin chào tôi là Linh Kiều gọi tôi là Kiều nhé!
Năm nay là năm tôi 15 tuổi
Là lên cấp ba rồi đấy haha nhưng cuộc sống đâu như chúng ta mong đợi
Vào 1 tháng trước
Tôi Kiều
Đã được chuẩn đoán bị ung thư...
Điều đó đã thay đổi cuộc sống hằng ngày của tôi rất nhiều

Ba mẹ của tôi đã khóc rất nhiều điều đó...Thực sự như một con dao đâm vào tim tôi

Hôm nay là năm bắt đầu cấp 3 của tôi lớp mới bạn mới
Và việc tôi bị ung thư các bạn ấy cũng biết...
Cơ thể bắt đầu yếu đi và tóc cũng bị rụng nhưng ngày tháng đó đầy đau khổ chất chồng nhau
Tiết thể dục tôi không được học vì lý do cơ thể và bệnh của tôi...
Một mình ngồi trong lớp không gian như bị đông cứng lại...Yên tĩnh thật!

Năm cấp 3 là nhưng năm đầy hạnh phúc của tôi những người bạn trong lớp không những không xa lánh mà còn rất yêu thương tôi
Hạnh phúc thật
Trong lớp tôi có thích thầm một người...Yêu cậu ấy từ lâu nhưng không dám nói
Chắc chắn cậu ấy sẽ kinh tởm một đứa như tôi mà thôi
Vì không muốn mất tình bạn này nên tôi không nói ra và vẫn luôn yêu thầm cậu...

Hửm!?
Ai xoa đầu mình vậy?
Ngẩng đầu lên thì trước mắt Kiều là một cậu trai với khuôn mặt  lạnh lùng nhưng sâu bên trong có vẻ không như vậy.
Mái tóc đen nhánh như bầu trời sao ngoài kia
Mắt tựa như một viên ruby
Môi hồng da trắng như bạch mã hoàng tử bao công chúa chờ mong
Cậu ấy là Quân lớp trưởng
Đúng!
Tôi thích Quân
Nhưng tiếc tôi không phải một nàng công chúa nào mà chỉ là một cô bé dân đen xấu xí bị bệnh nặng thôi...

Haha...

Quân đặt lên bàn của Kiều một hộp sữa đào

Cậu vẫn luôn nhớ nhỉ
Về việc tớ thích đào...

-"Cảm ơn cậu nha Quân!"

Cô cười tươi đón nhận hộp sữa từ cậu nhưng trong lòng cô rất buồn
Cậu ấy đối tốt với mình chắc chỉ vì mình bị bệnh...
Căn bệnh này khiến tôi vừa ghét bỏ nhưng vẫn rất có một tí gì đó tốt đối với tôi

Nghe ngu ngốc nhỉ!?

Nhờ căn bệnh này mà tôi phải chịu đau đớn mỗi ngày đều là những viên thuốc,tóc rụng và những lần trị liệu...Nhưng cũng vì căn bệnh này mà mình được gần gũi với Quân điều đó cũng tốt nhỉ!?

Đúng vậy tốt thật...

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net