#1 (Thanh's POV)

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Lớp tớ có một cậu bạn đẹp trai lắm. Cậu ấy học giỏi, nhà có điều kiện, chơi thể thao giỏi, lại còn tốt tính. Nên là đám con gái lớp tớ vừa say mê vừa tự hào. Say mê vì cậu ấy chuẩn "soái ca ngôn tình" trong mộng, tự hào vì cả khối chả có ai là hoàn hảo như vậy, nên cậu được coi như là bảo vật ngàn năm có một của lớp.

Tớ, một thằng con trai vừa lùn, vừa chả có gì nổi bật, học hành tàm tạm (lại còn cận gần 4 độ nữa), nhà cũng không giàu có gì cho cam, thế mà lại thầm yêu cậu ấy.

Thầm yêu nụ cười của cậu, như từng tia nắng buổi ban mai, vừa dịu dàng vừa ấm áp, chiếu rọi trái tim chằng chịt những vết sẹo vì vốn chịu nhiều tổn thương trong quá khứ của tớ.

Thầm yêu giọng nói của cậu, giọng nói vừa êm tai vừa có sức hút, nghe một lần là muốn rơi luôn vào trong bể tình với cậu.

Thầm yêu cả vầng hào quang rực rỡ luôn hiện hữu xung quanh cậu, tràn đầy nhiệt huyết tuổi trẻ và năng lượng lạc quan, kéo tớ ra khỏi bãi bùn lầy nhớp nháp, dơ bẩn, đầy rẫy những thứ khiến con người ta phải ghê tởm.

Nhiều khi vẩn vơ tớ cứ nghĩ, cậu như ngôi sao trời, kiêu hãnh tỏa sáng trên bầu trời đêm. Còn tớ là ngọn cỏ dại bên vệ đường, nhỏ bé, xấu xí, tầm thường, ấy vậy mà đêm đêm từ dưới trần gian vẫn hi vọng, hi vọng ngôi sao trời kia lại có thể đến gần mình một chút.

Tất nhiên là không thể, bởi chỉ cần ngôi sao ấy lại gần, sức nóng từ nó hoàn toàn có thể thiêu rụi thân thể, và có thể là trái tim của cả cây cỏ tí hon ấy nữa.

Buồn cười thật đấy, dẫu biết vậy, mà vẫn cứ thích cậu. Tớ đúng là cứng đầu mà.


Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net