Chapter 21: Giải đấu (Góc nhìn khác)

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Mùa hè đã trôi qua và học viện lại trở nên sống động trở lại.

Giải đấu được tổ chức 2 lần mỗi năm là thời điểm tốt nhất để các ứng cử viên danh hiệu hiệp sĩ thể hiện khả năng của bản thân.

Nếu họ đạt kết quả tốt, Thánh nữ sẽ chú ý đến họ.

Và chỉ điều đó thôi cũng đủ gia tăng tỉ lệ trở thành hiệp sĩ rồi.

Thực tế, Hiệp Sĩ Ưu Tú của thế hệ này, Leila Scott, đã được rất nhiều sự quan tâm và được đánh giá cao bởi các Hiệp Sĩ Hộ Vệ của thế hệ trước ngay từ năm nhất bởi tài năng của cô ấy. Và ý tưởng khiến cô ấy trở thành một Hiệp Sĩ Hộ Vệ đã được nhen nhóm từ đó là một ví dụ điển hình.

Vernell cũng vậy, cậu cùng rất nhiều người khác đều đang nhắm đến chức quán quân.

Hơn nữa, Elrise cũng đến xem giải đấu. Cậu không cho phép bản thân có một màn trình diễn tệ hại.

Sẽ ổn cả thôi, cậu tự nhủ với bản thân như thế.

Tất cả những bài huấn luyện mà cậu đã làm sẽ không phản bội cậu. Tất cả những gì cậu cần làm là cố gắn hết sức.

Khi giải đấu khai màn, Vernell liên tục chiến thắng các trận chiến với một tốc độ chóng mặt.

Cậu đánh văng thanh kiếm của đối thủ bằng sức mạnh mà cậu đã trui rèn qua các bài huấn luyện và dễ dàng né tránh những đòn tấn công phép thuật từ đối thủ. Hầu như trong tất cả các trận đấu của cậu, thắng bại sẽ được phân định ngay từ những chiêu thức đầu tiên.

Ngoài cậu ra còn có John, một người cũng bị bắt trong sự cố con tin và đã trở thành một người bạn của cậu. John cũng đã có một thành tích đáng nể khi đã góp mặt trong top 4.

Những người vào được top 4 bao gồm Vernell, John, con gái của một Hiệp Sĩ Hộ Vệ Aina Fox.

Và cuối cùng, Mary Jet, một người không mấy nổi danh nhưng lại có một bộ kỹ năng áp đảo so với các thí sinh còn lại. Cả hai cô gái đều rất xinh đẹp với mái tóc trái ngược lẫn nhau, một người tóc đỏ còn người kia có mái tóc màu xanh ngọc.

Trận đấu giữa Mary và Aina diễn ra trước tiên. Cả hai trao đổi những chiêu thức trực diện với nhau.

Aina sử dụng một thanh trường kiếm trong khi Mary dùng một thanh liễu kiếm.

Rõ ràng cả hai đều không sử dụng vũ khí thật sự.

Đây chỉ là những vũ khí được học viện chuẩn bị với lưỡi kiếm cùn mà thôi.

Điều này được áp dụng để đề phòng sự bất công trong chiến đấu do sự cách biệt về tiềm lực tài chính giữa các thí sinh.

Ngay cả khi lưỡi kiếm bị cùn nhưng vũ khí vẫn là vũ khí.

Mặc dù nó được dùng trông như một cái gậy sắt vậy nhưng nó vẫn có thể gây nguy hiểm đến tính mạng nếu nó đánh trúng vào những chỗ trọng yếu trên cơ thể. Bọn họ sẽ thật sự mất mạng nếu như mất cảnh giác và những trường hợp như vậy đã từng xảy ra trước đây.

Đó là lý do mặc dù họ không sử dụng vũ khí thật sự, nhưng họ vẫn phải biểu hiện sự nghiêm túc và bầu không khí của cả hai đang căng như dây đàn vậy.

"Tôi đã quan sát trận đấu trước của cậu. Kỹ năng của cậu quả thật rất xuất sắc... họa may cậu sẽ là quán quân nếu như đối thủ cậu gặp phải không phải là tôi."

"..."

"Tôi khác với cậu. Để không làm ô uế thanh danh của phụ thân, người là một Hiệp Sĩ Hộ Vệ. Tôi không thể thất bại ở đây được."

"...Ừ."

 Phụ thân của Aina là một trong những Hiệp Sĩ Hộ Vệ đang phục vụ cho Thánh nữ.

Bởi vấn đề tuổi tác, vị trí của ông ta, Hiệp Sĩ Ưu Tú, là cánh tay phải đắc lực của Thánh nữ đã bị tước đi bởi Leila. Ngay cả như vậy thì ông ấy vẫn là một hiệp sĩ nổi tiếng.

Vì vậy, Aina quyết định bản thân cô mới xứng đáng được nhận danh hiệu Hiệp Sĩ Ưu Tú, và cô ấy dự định sẽ chính tay thay phụ thân rửa mối hận bị Laila cướp lấy danh hiệu này.

...Phụ thân của cô thật chất chưa bao giờ cảm thấy có chút tiếc nuối nào khi vị trí của bản thân bị mất vào tay của Leila. Thật ra, ông còn cảm thấy thỏa mãn khi có ai đó tài giỏi hơn bản thân nhận lấy vị trí đó từ ông.

Trước tuyên bố của Aina, Mary chỉ lẳng lặng đáp lại.

"...Tôi nghĩ, điều đó thật kinh ngạc... nhưng dù là thế thì tôi sẽ không thua đâu."

"Quả là một người ngạo mạng. Tốt thôi, tôi sẽ dạy cho cô một bài học để cô thấy được chênh lệch về trình độ của hai ta."

Không chỉ về màu tóc mà tính cách của họ cũng đối lập hoàn toàn với nhau.

Khi nghe được tín hiệu bắt đầu trận đấu, Aina với hai bím tóc phấp phới, nhanh chóng lao về phía Mary. Mary sau đó yên lặng đỡ đòn.

Kiếm kỹ của Aina hoàn hảo như một cuốn sách giáo khoa vậy, đây chính là một ví dụ tiêu biểu cho việc sử dụng kiếm kỹ một cách hợp lý.

Có lẻ là do cô ấy đã được dạy dỗ những điều này từ khi còn bé rồi.

Mary tránh né nó bằng cách lách qua và bắt lấy tay của Aina.

Kết quả là tay của Aina bị đóng băng bởi Băng ma pháp và chuyển động của cô bị cản trở.

Aina nhanh chóng sử dụng Hỏa ma pháp để hóa giải nhưng Mary đã nắm bắt được thời cơ đó và phản công lại bằng thanh liễu kiếm và kề nó vào cổ của Aina.

"Trận đấu kết thúc! Người chiến thắng chính là Mary Jet!"

Cô gái tóc xanh chiến thắng trận đấu giữa hai người phụ nữ.

Mary chìa tay ra với Aina nhưng nó đã bị gạt phăng đi trong khi Aina vừa chạy ra khỏi sàn đấu vừa lau nước mắt.

Mary nhìn về bóng lưng đó với một đôi mắt cô đơn trước khi xuống sàn đấu.

Sau đó chính là trận đấu giữa John và Vernell.

Khi họ đứng trên sàn, cả hai nhìn nhau và mỉm cười.

"Không nghĩ rằng chúng ta phải chiến đấu trong tình cảnh như này. Nhưng cho dù là thế, tôi cũng muốn ít nhất được chiến đấu như vậy một lần trong đời."

"Ah. Hãy chiến đấu hết sức mình nhé."

Vernell trả lời John với giọng nói hăng hái, và cả hai bắt đầu ăn miếng trả miếng.

Vũ khí của Vernell là một thanh đại kiếm với lưỡi kiếm dài tận 1 mét 8.

Phải cần có một sức mạnh tuyệt vời mới có thể vung nó đúng cách, nhưng nếu đã có thể vung được nó thì nó sẽ trở thành một vũ khí đáng tin cậy.

Và Vernell giờ đây đã sở hữu sức mạnh cơ bắp để có thể làm điều đó.

Ở phía bên kia, John sử dụng song kiếm. Một tay cậu cằm một thanh trường kiếm thông thường còn tay còn lại sử dụng một thanh đoản kiếm.

Vũ khí mà cậu ta hay sử dụng là vũ khí được đặt làm và nó được thiết kế đặt biệt để được sử dụng theo một bộ, nhưng cậu chẳng có lựa chọn nào khác ở đây, nên cậu chỉ có thể chọn sử dụng vũ khí được cung cấp cho giải đấu.

"Bắt đầu!"

Hiệu lệnh phát ra, Vernell lao về phía John.

Vernell vung thanh đại kiếm của mình xuống sàn đấu.

John dễ dàng né được nhưng Vernell đã đọc được bước di chuyển của cậu ta và sử dụng kiếm chém ngang qua.

Đây là cách mà Vernell chiến thắng các trận chiến cho tới giờ.

Giải quyết chỉ trong một đòn là tốt nhất. Nếu tránh được đòn đầu tiên, chỉ cần chém ngang về phía mà đối thủ di chuyển vào khi né là được. Với tầm đánh của thanh đại kiếm, nó sẽ chém trúng đối thủ và khiến họ văng ra khỏi sàn đấu.

Nhưng John đã tránh được đòn đó bằng cách nhảy lên và rồi tiếp cận Vernell.

Đại kiếm có tầm đánh xa nhưng nó lại không có lợi thế khi giáp lá cà.

John đâm thanh kiếm của mình về phía cổ của Vernell — Vernell tránh nó chỉ bằng một cái ngã người ra đằng sau. (cảnh né đạn trong phim Ma trận ấy)

Phần thân dưới cậu ấy có thể giữ cân bằng cho dù với một tư thế khó như vậy, trong khi sử dụng một tay để tấn công về phía John.

John tránh nó và lăn sang một bên, khoảng cách giữa hai người đã được nới rộng.

Tận dụng cơ hội đó, Vernell lại sử dụng thanh kiếm để vung về phía John, John đỡ đòn bằng thanh song kiếm của mình theo hình chữ thập.

Tiếng rít của kiếm va vào nhau và sức nặng cùng với dư chấn từ nó khiến John phải khụy chân xuống.

Ngay cả khi như vậy, John vẫn trụ vững vàng và giờ đây nó thuần túy chỉ là đọ về sức mạnh của hai bên mà thôi.

"Guh... Đồ não cơ bắp chết tiệt..."

"Cảm ơn, tôi nghĩ... tôi sẽ coi đây là lời khen ngợi!"

Vernell gia tăng lực ở tay lên thanh kiếm.

Rõ ràng John sẽ thua ở cuộc đọ sức này.

Cho nên John phóng thanh đoản kiếm trên tay về phía Vernell.

Vernell phản ứng bằng cách nghiêng người sang một bên để né tránh, nhưng điều này làm lực trên tay cậu bị yếu đi.

Với sơ hở này, John thoát khỏi lưỡi kiếm của Vernell và tung một cước về phía thanh đại kiếm để đẩy lùi cậu ta lại.

Nước đi này làm Vernell mất trụ.

"Bắt được rồi nhé!"

"...!"

John vung kiếm lên.

Khi Vernell thấy thế, cậu ta cũng đã nhận ra thanh đoản kiếm đang ở dưới chân mình.

Đó là thanh kiếm mà John đã phóng về phía cậu mới vừa nãy.

Cậu nhanh chóng buông thanh đại kiếm của mình, nhặt lên thanh đoản kiếm với tay phải và đỡ đòn tấn công của John.

Cùng lúc đó, tay trái cậu chụp lẫy cổ của John và bóp cổ cậu ta.

"Guh...!"

Thanh gươm trên tay cậu ta rơi xuống và rồi Vernell quét chân của John.

Khi John ngã xuống, Vernell dùng thanh đoản kiếm chìa về phía đầu cậu ta.

Với điều này, John ảo não cười và giơ hai tay lên ra hiệu đã đầu hàng.

"Trận chiến kết thúc! Người chiến thắng là Vernell!"

Kết quả đã được vang lên, Vernell chìa tay về phía John.

John bắt lấy tay cậu và ngồi dậy, và cả hai trao cho nhau những cái bắt tay và khen ngợi lẫn nhau.

Mary nhìn chằm chằm về phía khung cảnh đó với một chút ghen tị và cô siết chặt bàn tay vừa bị gạt phăng ra bởi cô gái tóc đỏ.

Trận bán kết đã có kết quả, và giải đấu đã tới hồi gây cấn đỉnh điểm.

Đó là trận chiến giữa Vernell và Mary.

Cả hai vào tư thế sẵn sàng: Vernell với thanh đại kiếm và Mary với thanh liễu kiếm.

"Bắt đầu!"

Cuộc chiến đã khai màn. Cũng như trận trước, Vernell cũng vung thanh đại kiếm xuống...

Mary bình tĩnh né sang phải và Vernell chém ngang qua bằng thanh đại kiếm về phía của cô.

Nó y hệt những gì đã xảy ra. Ngay cả khi cậu đã thành công cho tới tận vòng bán kết, nhưng điều này là quá dễ đoán được.

Sau đó, Mary nhảy lên để tránh khỏi đòn tấn công — và điều đó chính xác nằm trong dự đoán của Vernell. Sau đó cậu vung kiếm với lên với gốc độ còn cao hơn cả lần trước.

"...!"

Điều này khiến Mary chớp mắt trong kinh ngạc.

Cô đã nắm bắt được chiến thuật của Vernell. Tất cả những đòn tấn công trước đều chỉ là dành cho khoảnh khắc này.

Cậu cứ lặp đi lặp lại những món đòn cho tới tận bán kết để khiến kẻ thù quen thuộc với điều này, và rồi sau đó bất ngờ thay đổi cách thức ở vòng chung kết.

Thay đổi này chắc chắn sẽ khiến đối thủ bất ngờ.

Nhưng khoảnh khắc tiếp đó, đến lượt Vernell mới là người bất ngờ.

Mary tránh được quỹ đạo tấn công gần như không thể né tránh của cậu bằng cách vặn người sang một bên.

Khi cô đáp xuống đất, cô lướt tới chỗ Vernell và đâm thanh liễu kiếm về phía cậu.

Cậu có thể né bằng cách lùi lại nhưng nếu thế thì Mary sẽ dễ dàng đuổi theo và bồi cậu thêm vài nhát kiếm nữa.

Trận chiến đã được phân định — ai ai cũng nghĩ thế.

Nhưng Vernell lại tránh thoát đường kiếm bằng cách vặn người ra sau như ở trận đấu trước, và cùi chỏ cậu chạm sàn để có thể giữ tư thế này được cân bằng.

Và một cú lên chân! Một cú đá y hệt một khẩu pháo đang khai hỏa vậy và khiến thanh liễu kiếm của Mary bay lên giữa không trung.

Mary ngay lập tức lùi lại và nới rộng khoảng cách của hai người. Cô ấy niêm chú Băng ma pháp lên thanh liễu kiếm.

Thanh liễu kiếm bay trở lại sàn đấu từ ảnh hưởng bởi ma thuật của cô ấy và cô  bắt lấy nó một cách dễ dàng.

"...Thật tuyệt vời. Không nghĩ cậu có thể ra chân mạnh như vậy cho dù ở một tư thế xấu như thế."

"Cậu cũng rất giỏi. Để có thể ngay lập tức thích ứng với trò bịp bợm này của tôi ở vòng chung kết."

"...Điều đó thật sự khiến tôi bất ngờ đấy."

Cho dù chỉ mới một ít thời gian trôi qua kể từ khi trận đấu bắt đầu, nhưng cả hai đã khen ngợi khả năng của nhau với một nụ cười.

Và rồi, hai người trở về tư thế sẵn sàng chiến đấu.

"Fuh!"

Lần này Mary tấn công trước với một cú đâm ở tốc độ rất cao.

Tuy nhiên, Vernell đỡ nó bằng cách sử dụng phần thân của thanh đại kiếm và tiếng kim loại lần nữa vang lên keng két.

"Raah!"

Và rồi một chú chém ngang!

Vernell vung kiếm với một lực xé gió nhưng Mary đã không còn ở vị trí đó.

Cô ấy đã lùi lại ngay khi cảm nhận được đòn tấn công, và lại lần nữa tiến công.

Phong cách chiến đấu của cô chủ yếu là sử dụng tốc độ, cô tấn công và rồi nhanh chóng né tránh đòn hồi mã thương.

Ngược lại, phong cách của Vernell chính là đứng ở tuyến đầu ngăn chặn đòn tấn công của đối thủ.

Miễn là trong tầm đánh, cậu sẽ lời dụng thế mạnh về tầm đánh của thanh đại kiếm và vung nó, đó là một phong cách chiến đấu đơn giản.

Cả hai đều ngang tài ngang sức và cuộc chiến cứ tiếp tục diễn ra như thế, các học viên vẫn đang chăm chú quan sát trận đấu.

Mary nhảy múa như bướm với những cú chích như của một con ong.

Và Vernell, chống chọi từng đòn tấn công và phản đòn với những cú chém như trời giáng.

Nhưng dần Mary cũng là người bắt đầu đuối sức trước.

Không như Mary cứ chạy xung quanh sàn đấu, Vernell gần như chẳng hề nhúc nhích.

Hơn nữa, cũng có sự chênh lệch về thể lực giữa nam và nữ.

Điều này là không thể tránh khỏi và khiến Mary trở nên đuối sức trước tiên.

"Cậu bắt đầu hết hơi rồi à. Chẳng trách được bởi cậu đã di chuyển quá nhiều."

"Haa... haa... trông cậu chẳng có tí gì là tỏ ra mệt mỏi cả..."

"Ừ, tôi đã chăm chỉ rèn luyện mà.:

"...Cậu giỏi thật đấy. Nhưng... người chiến thắng, sẽ là tôi."

Có vẻ như người có thế lớn ở đây chính là Vernell.

Nhưng không phải như Mary làm như vậy mà không có chủ đích.

Cô chỉ về phía dưới chân Vernell, và cậu nhận ra bản thân không thể chuyển động.

"Đây là...! Băng ma pháp!"

"Đúng vậy. Một người với kỹ năng tốt như cậu... sẽ dễ dàng tránh được nó trước khi nó bắt đầu kết băng... cho nên,"

Trong khi nó, cô vẫn đang kích hoạt ma pháp của mình.

Chân cậu không thể động đậy do bị đóng băng và điều này khiến cậu khó di chuyển hơn.

"Tôi đã giảm nhiệt độ dần dần... để cậu không thể né tránh nó."

"Không, không ổn rồi!"

"Cậu chẳng thể thoát được nữa đâu.'

Ma thuật của Mary cũng đóng băng luôn cả hai tay của Vernell, và cậu chẳng thể sự dụng vũ khí nữa.

Cậu không thể cử động. Thân thể cậu sẽ vở thành từng mảnh nếu cứ cố chuyển động.

Hoa ma pháp có thể giúp, nhưng Vernell lại không đủ giỏi về ma thuật để làm thế... và ngay cả khi có thể sử dụng nó thì cô ấy chắc chắn cũng không cho cậu cơ hội để làm thế.

Mary chạy tới, rút kiếm ra.

Cô ấy chủ cẩn đâm nó về phía cổ cậu thôi.

Nhưng cô thấy được một điều bất ngờ xảy ra — băng đang bao phủ cậu ta bắt đầu nứt ra.

"UOOOOOOOOHH!"

Với tiếng hét dữ dội từ Vernell, lớp băng vỡ ra.

Quả là một nguồn sức mạnh kinh khủng. Không nghĩ rằng cậu ta có thể phá vỡ băng từ bên trong cơ thể.

...không, vấn đề không nằm ở đây.

Ngay cả khi có một nguồn sức mạnh kinh thiên thì nếu buộc cơ thể phải chuyển động khi bị đóng băng thì nó sẽ khiến cơ thể đó bị vỡ nát.

Để Vernell có thể làm điều này, có nghĩa là ma thuật đã không thể thâm nhập sâu vào cơ thể cậu ta.

Mary không hề biết Vernell sở hữu sức mạnh thuộc tính bóng tối đã tra tấn cậu khi cậu còn bé.

Bởi vì nó có thuộc tính tương đồng với sức mạnh Phù thủy, nó khiến có thể Vernell có thể kháng nhiều sát thương hơn người bình thường.

Cậu chưa thể hoàn toàn kiểm soát được nó, nhưng nhờ vào việc bị Mary đẩy vào bước đường cùng, Vernell đã vô thức ngăn chặn băng ma pháp đóng băng  cơ thể từ trong ra ngoài.

Vào khoảnh khắc đó, Mary sững sờ bởi không nghĩ mọi việc sẽ xảy ra như vậy... và trận chiến đã được định đoạt.

Vernell dùng thanh đại kiếm đánh văng thanh liễu kiếm của cô, và kề kiếm vào cổ cô khiến cô theo bản năng mà rùng mình.

"Trận chiến đã kết thúc!"

"Mọi thứ đã được định đoạt! Nhà vô địch chính là Vernell!"

Với hiệu lệnh từ trọng tài, bình luận viên bắt đầu lớn tiếng thông báo kết quả trận đấu.

Vernell cất kiếm đi và trước khi ăn mừng, cậu dành sư tôn trọng với đối thủ xứng tầm của mình bằng cách chìa tay ra.

Mary nhìn nó vài giây và rồi nở một nụ cười tươi rói, cô bắt lấy tay của Vernell.

Và với điều này, Giải đấu đã chính thức được hạ màn.


Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net