Chapter 30: Lo lắng

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Các thành viên trong vây cánh của Hiệu trưởng đều bị bắt và được giải đi bởi những người lính xuất hiện sau khi vụ việc đã được giải quyết.

Những người bị lừa như Aina cũng bị áp giải theo. Tuy nhiên, có vẻ như họ đã được trả tự do sau khi những bản thu âm từ vụ việc được trình lên.

Đây đáng lẻ nên là điểm kết thúc của sự kiện này, nhưng bước chân của những người trong nhóm của Vernell như đang đeo chì vậy, họ nặng nề bước chân về ký túc xá cho học viên.

Đó là bởi sự thật tồi tệ mà họ đã phát hiện sau sự việc đó.

Danh tính của Phù thủy chính là Thánh nữ... và nếu Thánh nữ đánh bại Phù thủy, việc họ bị buộc trở thành Phù thủy kế vị là không thể tránh khỏi.

Trong khi thông tin này là một cú sốc lớn với mọi người trong nhóm của Vernell, nhưng nó thậm chí còn tồi tệ hơn đối với những người đã trưởng thành như Leila và Supple.

Leila sinh ra vào 20 năm trước, trong khoảng thời gian hòa bình được dành lấy bởi Alexia.

Và 3 năm sau, tức là vào 17 năm trước, Phù thủy được sinh ra... không, phải nói đó là lúc Alexia trở thành Phù thủy và nền hòa bình bị đỗ vỡ, cho dù có là như vậy nhưng cô đã được hưởng một khoản thời gian yên bình trong 3 năm, và nhờ vào đó cô mới có thể sống và nuôi dưỡng một trái tim nhân từ.

Supple sinh ra cách đây 25 năm, tức là vào thời điểm đó, Supple đã phải trãi qua thời kỳ thống trị của Phù thủy trước khi đến thời kỳ hòa bình của Alexia. Đó chính là khoản thời gian khi Thánh nữ thế hệ trước của Alexia đã bị lũ ác quỷ giết hại; đó là một thời kỳ tâm tối như địa ngục trần giang kéo dài tận 40 năm.

Đó chính xác là bởi Supple đã phải trải qua những ngày tháng đen tối như thế cho nên ông mới thật sự trân trọng khoảng thời gian 5 năm hòa bình ngắn ngũi tạo ra bởi Thánh nữ để mọi thứ có thể được khôi phục. Đó cũng là lý do tại sao ông rất ngưỡng mộ và say mê những thực thể tồn tại như Thánh nữ.

Mặc dù trái tim của ông ta giờ đây chỉ dành phục vụ cho Elrise, nhưng người đã khiến ông tin vào tính ngưỡng về Thánh nữ chính là Alexia.

Sự thật phũ phàng rằng Thánh nữ sẽ bị biến thành Phù thủy... thật là một đòn giáng nặng nề cho niềm tin của ông.

Trong khi Elrise đã bắt đầu thực hiện nghĩa vụ của Thánh nữ từ khi lên 10, cô có khả năng tạo ra một thể giới yên bình đến nổi; nó có thể được so sánh với những thời kỳ mà Phù thủy không tồn tại. Đó là việc đã xảy ở vào 7 năm trước.

Trong quá khứ, cho dù là bất kỳ Thánh nữ nào, bọn họ chỉ có thể dành được khoản thời gian 5 năm hòa bình mà thôi.

Giờ suy nghĩ lại về những thông tin mà họ có, thì đó chính là khoản thời gian mà những Thánh nữ đó có thể kiềm hãm lời nguyền để tránh trở thành Phù thủy.

Nhưng Elrise đã tạo lập nên nền hòa bình được 7 năm rồi, đó chính là bởi sức mạnh không tưởng của người. Và trên hết, không giống những Thánh nữ khác, người vẫn có thể tiếp tục sống tiếp.

Chỉ một mình điều này thôi cũng đủ khiến người trở thành Thánh nữ vĩ đại nhất mọi thời đại.

Nhưng Thánh nữ vĩ đại nhất vẫn có khả năng trở thành thảm họa khủng khiếp nhất từng xuất hiện.

Với nguồn sức mạnh khổng lồ mà Elrise sở hữu, nếu cô trở thành Phù thủy... mọi việc sẽ trở nên y hệt như những gì Diaz đã dự đoán trước. Không có bất kỳ ai có thể chiến thắng được cô cả.

Ngay cả khi Thánh nữ kế cận được sinh ra, bọn họ vẫn sẽ không thể kết thúc thời kỳ đen tối này được.

Mọi thứ sẽ chìm vào màn đêm ưu tối cho đến khi nhân loại bị tận diệt.

Đó là lý do tại sao điều này khiến Vernell choáng váng.

Ngay cả khi Diaz đã ngang ngạnh tuyên bố rằng Elrise không bao giờ được phép đánh bại Alexia, nhưng tại sao thái độ của ông ấy lại quay phắc 180 độ vào những thời khắc cuối cùng?

Lý dó chắc chắn là vì Elrise đã thì thầm điều gì đó với ông ta và rồi sau đó cho ông ta xem bàn tay của cô.

Sau khoảnh khắc đó, ông ta cười phá lên và nói "vòng lặp vô tận của Phù thủy và Thánh nữ cuối cùng đã cso thể kết thúc rồi" rồi sau đó ông ta đổ gục xuống và đầu ông ta rơi xuống ngay trên đùi của Elrise.

Supple đã rất đố kỵ về việc đó, và ngay cả Vernell cũng cảm thấy ghe-... không, điều đó là không nên. Đây không phải là lúc cậu được phép suy nghĩ về điều này.

Gì thế nhỉ? Diaz đã nhìn thấy gì? Ông ta đã biết được những gì?

Thánh nữ cuối cùng sẽ trở thành Phù thủy. Nếu Elrise cũng trở thành Phù thủy, cô ấy sẽ trở thành một Phù thủy bất bại mà không có bất kỳ ai có thể cản được cô ấy.

Đó cũng là lý do tại sao Diaz cố gắn ngăn cản cô ấy, nhưng tại sao sau đó ông ta lại đổi ý chứ?

...Cậu không hiểu gì cả.

Ngay cả khi trực tiếp hỏi Elrise, những gì mà cô ấy trả lời chính là, "Đây là bí mật."

Nhưng ít nhất, Elrise đã cho thấy và nói điều gì đó để thuyết phục Diaz.

Cậu chỉ có thể xác định chính xác duy nhất được điều này.

Với đồng đảng của Hiệu trưởng bị bắt, Phù thủy đã không còn tai mắt ở bên trong Học viện nữa.

Ả ta vẫn có thể lẫn trốn ở đâu đó nhưng với việc Supple đang nắm giữ mạng lưới liên lạc của những con Styill, ông ta có thể mạo danh hiệu trưởng và giữ liên lạc với Phù thủy, đồng thời gửi những thông tin này đến cho Elrise.

Giờ việc còn lại chỉ là xác định vị trí của Phù thủy ở đâu mà thôi.

Chỉ nhiêu đó thôi cũng đủ để chiến thắng nằm trong tầm tay của Elrise rồi.

Nhưng... nếu Elrise chiến thắng, tiếp theo sau đó sẽ chính là sự tuyệt vọng.

Liệu việc này có thật sự ổn không?

Có ổn không nếu đánh bại Phù thủy?

Chẳng phải mọi việc cứ diễn ra như thế này sẽ tốt hơn sao?

Những suy nghĩ cấm kỵ đó cứ lẩn quẩn trong tâm trí mỗi người bọn họ.

________________

Với việc đồng đảng của Hiệu trưởng đã bị bắt, thì giờ đây sẽ không có bất kỳ ai tiết lộ thông tin cho Phù thủy nữa.

Tôi đã thắng, đến giờ phải ăn rồi. À, nhầm lẫn tí, phải là giờ để  tôi "ăn" mới đúng. ("ăn"= tắm)

Mặc dù tôi hiện có được một chút hào hứng như thế, nhưng tôi vẫn chưa thể đặt chân vào hầm ngục được.

Không có gì đủ để đảm bảo rằng chúng tôi đã tóm gọn hết tất cả những tên tay trong, cho nên tốt nhất vẫn nên cẩn thận một chút.

Và cho dù không có giáng điệp, nhưng nếu như Phù thủy phát hiện ra tôi một khi tôi đặt chân vào hầm ngục thì ả sẽ ngay lập tức dịch chuyển đi nơi khác.

Rốt cuộc thì vẫn chẳng có gì thay đổi cả nếu như tôi không tìm ra biện pháp để đối phó với phép dịch chuyển của ả.

Cho nên, tôi vẫn đang suy nghĩ các phương pháp để ngăn ả dịch chuyển, nhưng vẫn chưa có ý tưởng tốt nào cả.

Ngay từ đầu thì liệu ở thế giới này có cái kỹ năng nào cheat đến nổi có thể ngăn cản quá trình phân rã thành nguyên tử không?

Nếu sử dụng những kiến thức khoa học viễn tưởng của tôi, có thể sẽ có một hay hai cách gì đó, nhưng bởi vì nguồn gốc của thế giới này chính là một Galge, cho nên chẳng có phương pháp nào tỏ ra sẽ hiệu quả cả.

Ừ, nhưng đây cũng là lý do tại sao tôi, mặc dù chẳng hiểu biết rõ ràng tường tận bất kỳ những điều gì cụ thể về phép thuật nhưng vẫn có thể trở nên bất bại đấy.

Bởi bây giờ tôi chẳng có gì để làm cả, cho nên hiện tôi đang làm bánh và pudding cho các gia đình hoàng tộc của từng quốc gia như là một cách để đút lót cho bọn họ vậy.

Nền văn minh của thế giới này tương đương với thời kỳ trung cổ ở các nước phương Tây ở Trái đất vậy nhưng nó lại là một nền văn minh rất tiện nghi bởi các thành phố đều không có rác rưỡi gì cả.

Hơn nữa, những thứ như thức ăn vặt cũng không quá phát triển tại đây.

Họ chỉ có thể tạo ra sản phẩm tương đương với 10% lượng đường tiềm năng cho đến những năm gần đây, và họ chỉ bắt đầu sử dụng đường với số lượng lớn trong thập kỷ trước.

Lò nướng được độc quyền sở hữu bởi những tầng lớp cao như là Quý tộc, Hoàng tộc và Nhà thờ Thánh nữ; việc ăn đồ ngọt cứ như là đặc quyền của bọn họ vậy.

Đó là lý do tại sao đồ ăn vặt không quá phát triển tại đây. Những đồ ngọt ở đây về cơ bản chỉ ở cấp bậc bánh mì phủ mật ong hay đường mà thôi.

Điều này đối với một người đến từ thời hiện đại như tôi là không thể chịu được, cho nên tôi đã làm pudding, loại đồ ngọt có thể dễ dàng được làm ra bởi những nguyên liệu đơn giản; và bánh bông lan với kem để thỏa mãn sở thích ăn uống của tôi. Tuy nhiên, tôi cũng tặng cho một vài người thông qua các Hiệp Sĩ Hộ Vệ như là một chút "thành ý" của bản thân; bất ngờ thay, nó được đón nhận nhiệt liệt và trở nên phổ biến trong giới hoàng tộc.

Tôi cố hết sức nín cười ở lần nọ khi nhà vua lần đầu tiên thử nó và nói, "nó thật mịn, như thể ta đang ăn vào những đám mây vậy! Đây là lần đầu tiên ta ăn mây luôn ấy!" Mây... mấy người nói mây sao. Nếu muốn ăn mây thì hãy nhai nước đá đi nhé.

Hơn nữa, bởi nhà những gì nhà vua nói, bởi bánh của tôi làm ra vẫn chưa được đặt tên, nên giờ đây nó đã có một tên gọi ngớ ngẩn là "cloud", và cái tên này cứ thế tiếp tục được người người, nhà nhà lan truyền khắp nơi.

Đó là một cái tên khó nghe. Nghe cứ như tên của một ai đó sử một thanh kiếm khổng lồ và hay lảm nhảm những thứ vô vị vậy. (Ref: Final Fantasy VII)

Trong khi bánh pudding được tùy tiện đặt cho cái tên là "Mount" bởi vì nó trong giống một ngọn núi.

Đó hẳn là nằm trong tuyển tập của những cái tên ngu ngốc, nhưng nó lại khiến giới Quý tộc và Hoàng tộc hạnh phúc gọi lên "Hãy ăn 'núi' và 'mây' nhé!". Bộ bọn họ bị ngốc hả?

Ừ, cũng nhờ đó mà những món tráng miệng mà tôi làm ra đã trở thành thứ chỉ được các người ở tầng lớp cao thưởng thức mà thôi và nó được biết đến rộng rãi với tên gọi "món tráng miệng của Thánh nữ".

Đương nhiên là tôi giữ bí mật công thức tạo ra món ăn này. Đây là độc quyền của tôi thôi nhé, các quý ngài.

Tôi không phải là người tốt bụng như hầu hết các nhân vật chính được chuyển sinh sang thế giới khác trong các câu truyện ngoài kia, cho nên tôi sẽ kéo theo bí mật này đến ngày tôi phải vào mồ luôn.

Uhm thì cũng có lý do khiến tôi phải bày tỏ "thành ý" như thế.

Các gia đình hoàng gia ở thế giới này về cơ bản đều biết về số phận của Thánh nữ.

Hơn nữa, lâu đài của Thánh nữ cũng được thiệt kế để cầm tù Thánh nữ sau khi cô ấy đã đánh bại Phù thủy.

Thông thường, nó chỉ là một lâu đài xa hoa mà thôi nhưng, chỉ với một công tắc, nó sẽ ngay lập tức trở thành một nhà giam.

Lý do sao? Đương nhiên là để giết Thánh nữ rồi.

Việc Ác quỷ có thể hạ sát Thánh nữ đã được chứng minh.

Nói cách khác, các gia đình hoàng gia hiện tại trong thân hiện hòa ái thế thôi, một khi mà Phù thủy biến mất, họ sẽ ngay lập tức trở mặt thành thù.

Bởi vì tôi đã biết trước điều đó, cho nên tôi mới bảy tỏ "thành ý" của bản thân thông qua dạ dày của bọn họ.

Nếu tôi đánh bại Phù thủy và hy sinh tại đó thì tôi đã không cần phải làm như thế rồi, nhưng đây chính là để bảo đảm đề phòng trường hợp tôi bị lộ ra là Thánh nữ giả và bị cho đi lưu đày.

Nếu tôi có thể chứng minh giá trị của bản thân ngoài việc là Thánh nữ, có lẻ sẽ có ai đó chào đón tôi tới để làm món tráng miệng sau khi tôi đã bị cho đi lưu đày.

Mặc dù tuổi thọ của tôi còn lại là không nhiều, nhưng tôi không muốn dành khoảng thời gian ngắn ngủi còn lại để sống như một dân tị nạn đâu.

Được sống xa hoa cho tới những giây phút cuối đời, đây hiển nhiên là điều mà ai ai cũng hằng ao ước.

Khi tôi đang làm ra những "thành ý", ai đó đã gõ cửa, nên tôi đáp lại, "Mời vào." Và Leila tiến vào phòng của tôi.

Thật bất thường khi cô ấy tiến vào mà chẳng mở lời nói gì cả.

Gì thế? Bị mùi hương dẫn dụ hả, cô bé tham lam~ (Pleasure seeker)

Đợi một lát nữa nhé. Cô cũng có phần ấy.

A, không ổn rồi, không có đủ phần cho mọi người. Đành cho cô ấy phần của tôi vậy.

"Elrise-sama... thần có điều muốn hỏi người."

Ồ, gì thế? Số đo 3 vòng của tôi sao?

Xin lỗi nhé, tôi chưa bao giờ đo cả, cho nên tôi cũng không biết kích cỡ của nó đâu.

Ể... không phải về nó sao?

"Elrise-sama, người có dự định sẽ đánh bại Phù thủy không?"

Đương nhiên rồi.

Sao lại hỏi một điều hiển nhiên như thế chứ?

Nếu không đánh bại Phù thủy, thì làm sao có thể đạt được Kết thúc có hậu chứ.

Như tôi có nói trước đây, Phù thủy Alexia cũng là một đối tượng hẹn hò trong game, cho nên tuyến truyện của Alexia có tồn tại.

Tất cả về tuyến truyện ấy đều chỉ tập trung vào cách để giải cứu cô ấy khỏi số phận trở thành một Phù thủy và hướng cô ấy đến sự hạnh phúc.

Nhưng đó là tuyến truyện có độ khó rất cao, cho nên tôi không có thêm nó vào bảng kế hoạch của tôi.

Hiệu trưởng Diaz cũng thật vô trách nhiệm khi lại nhờ vã tôi cứu lấy Alexia, thiệt tình là tôi chẳng muốn cứu cô ấy đâu.

"Theo hiệu trưởng nói, Thánh nữ khi đánh bại Phù thủy sẽ trở thành Phù thủy kế vị... và Elrise-sama cũng đã biết được điều này ngay từ đầu rồi. Nhưng thần không nghĩ người sẽ dự định trở thành Phù thủy kế vị đâu. Làm ơn... hãy nói thần biết...! Liệu... liệu người....  người đã có dự định tự sát sau đã đánh bại Alexia-sama sao!?"

Nghe được những lời của Leila, nụ cười càng trở nên tươi tắn hơn nữa.

Cô đoán gần đúng rồi đấy! Rất gần rồi, chỉ hơi sai lệch một tí thôi.

Nói đúng hơn, đó không phải là tự sát, bởi vì sức mạnh bóng tối của Phù thủy sẽ ngay lập tức giết chết tôi.

Và rồi tôi sẽ dành thời gian của mình ở thế giới bên kia để sống một cuộc sống hạnh phúc của một thằng NEET.

Các bạn có thể có suy nghĩ rằng tôi đặt quá ít mục tiêu trong cuộc đời của bản thân mình, nhưng tôi nhận thức rõ ràng về điều này và biết cách mà tôi suy nghĩ hoàn toàn khác biệt với những người bình thường khác.

Nhưng miễn là ý thức của tôi còn tồn tại, thì việc sống hay chết thì có ý nghĩa gì đâu.

"Biến mất" và "cái chết" là hai thứ mang ý nghĩa hoàn toàn khác nhau... thứ mà khiến tôi sợ hơn hết thảy chính là đánh mất bản thân mình, cho nên, nếu ý thức của tôi còn tồn tại thì việc chết đi đối với tôi cũng chẳng là vấn đề gì to tác.

Tôi đã sống cả quãng đời của mình ở tiền kiếp (ở Trái đất) một cách tử tế, tất cả những gì tôi làm chính là dành cả cuộc đời mình để sống một cuộc sông lười biếng, hết lướt web, chơi game rồi lại đọc tiểu thuyết.

Tôi là kiểu người như thế đó. Có lẻ trong đầu tôi có vài con óc được vặn khoát không chặt.

"Làm ơn, hãy nói cho thần... liệu thần... không, liệu các Hiệp Sĩ Hộ Vệ... những người đã phục vụ Thánh nữ, cũng chính người dồn Thánh nữ vào con đường chết phải không...?"

Tôi ngước mắt nhìn về phía Leila đang khóc thút thít, trong khi suy nghĩ về điều đó.

Tôi nên cho cô ấy biết bao nhiêu đây?

Trước nhất thì giờ vẫn còn là quá sớm để có thể tiết lộ cho cô ấy biết tất cả mọi thứ.

Nếu nói với cô ấy tôi chính là Thánh nữ giả ngay tại đây, có thể thông tin này sẽ bị rò rĩ ra từ đâu đó và tình huống có thể sẽ phát triển thành "Cô ta thật sự là Thánh nữ giả đấy! Lưu đày cô ta ngay đi!"; và như thế sẽ rất rắc rối.

Mặc dù tôi biết chắc Leila sẽ không bao giờ hé môi nói nửa lời, nhưng có câu nói rằng "con người ta không thể lúc nào cũng giữ mồm giữ miệng trong lúc giao tiếp được cả"

Tôi không ngại nếu bị phát hiện là giả và trả lại danh hiệu này cho Eterna đâu.

Nói đúng hơn là đó là đáng lẻ việc nên xảy ra; và đó cũng sẽ là điều cuối cùng tôi làm sau khi đã hoàn thành mọi chuyện.

Leila xuất thân từ một gia đình phục vụ cho bao đời Thánh nữ và đó cũng là niệm tự hào của họ.

Đối với cô ấy, sẽ rất khó có thể chấp nhận được nếu người mà cô ấy bảo vệ cuối cùng lại chết.

Hiện giờ cô ấy đã mất đi lý do để trở thành một Hiệp sĩ rồi. (Knight's raison d'ȇtre).

Đó là lý do tại sao tôi gạt đi những giọt lệ của cô ấy bằng ngón tay mình và an ủi cô ấy.

"Cô không cần phải lo về điều đó đâu Leila. Ngay cả trong hàng ngũ các hiệp sĩ, có rất ít người biết được việc này, thậm chí là những người phục vụ trực tiếp cho hoàng tộc cũng như thế. Ta, cũng như thế, đều không hề hay biết điều này. Chỉ nhờ vào một sự trùng hợp ngẫu nhiên thì ta mới biết đến nó mà thôi."

Chủ yếu là những kiến thức về meta ở bên ngoài trò chơi ấy!

Nhưng mà những kiến thức về meta này ấy, về một mặt nào đó, nó cũng là ăn giang và thậm chí còn hơn cả dùng cheat nữa ấy.

Cho nên, tôi vẫn sẽ tiếp tục lợi dụng nó.

"Định mệnh của Thánh nữ và Phù thủy... liệu có cách nào để thay đổi nó hay không...? Như vậy chẳng có cách nào... để cứu Thánh nữ sao?

"Không, nó có thể được thay đổi... Đó là lý do tại sao ta xuất hiện ở đây."

Uhm, thật ra thì ngay từ đầu, tôi thật sự còn chẳng hiểu được tại sao bản thân tôi lại xuất hiện ở đây nữa.

Dù vậy, nó sẽ khiến tôi hăng hái hơn và có động lực hơn nếu tôi suy nghĩ về nó theo chiều hướng như thế.

Đúng thế, tôi đến đây để tựa game này đạt được cái kết có hậu đấy.

"Sẽ ôn thôi, Leila. Thánh nữ của cô chắc chắn sẽ không chết. Ta bảo đảm với cô sẽ đặt dấu chấm hết cho thứ định mệnh bi thảm đó chỉ trong thế hệ này mà thôi."

"Th-thật vậy chăng...? Thật sự có cách để tránh việc chết đi, để tránh việc chở thành Phù thủy sao!?"

"Đúng thế. Ta không thể nói rõ ràng rành mạch với cô ngay bây giờ, nhưng... xin hãy đặt niềm tin và theo ta."

Khuông mặt của Leila như bừng nắng hạ và cô ấy nhanh chóng lau đi những dòng lệ của mình.

Ừ, chẳng có lời nào tôi nói ra là dối trá cả.

Thánh nữ chắc chắn sẽ không chết hay trở thành Phù thủy.

Hmm, Leila cũng rất quan tâm tới tôi đó nhỉ, cho nên nếu lỡ đâu tôi có chết đi, có lẽ cô ấy sẽ vì tôi mà nức nở một chút; nhưng chắc chắn cô ấy sẽ nhanh chóng khôi phục lại thôi.

Bởi vì không như tôi, người chỉ hoàn hảo ở vẻ bên ngoài, Thánh nữ thật sự là một cô gái rất tốt bụng.

Hay đây là do tôi có một chút cảm thấy cắn rứt lương tâm do lúc nào cũng phải gạt Leila cả.

Bởi Leila đáng lẻ ra phải phục vụ cho Eterna, và cô đã rất chăm chỉ ngay từ thuở bé để có thể thực hiện điều đó.

Nhưng thứ mà cô ấy phải phục vụ lại là hàng giả và bên trong lại là một thằng đực rựa. Đây hoàn toàn là ức hiếp ấy cô ấy đấy nhé.

Để một cô gái tài giỏi như thế phải phục vụ cho đồ giả mạo như tôi, nó khiến cho lương tâm cỡ hạt vừng của tôi bị tổn thương.

Đó là lý do tại sao tôi muốn cổ quay về phục vụ cho vị chủ nhân hợp pháp của cô ấy.

"Sẽ ổn cả thôi. Ta sẽ biến tương lai trở thành một cái kết có hậu, nơi mọi người đều có thể vui vẻ tận hưởng."

Sẽ không có bất kỳ sai số nào trong kế hoạch của tôi cả!

Tôi sẽ trở thành Depression Breaker Elrise (Kẻ xóa bỏ trầm cảm Elrise??)


Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net