Chapter 35: Cầm tù Thánh nữ (giả)

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Giờ thì tôi nên giải quyết vấn đề này như thế nào đây?

Trong lúc bị bao vây, tôi suy nghĩ về tình huống khó khăn mà bản thân mình gặp phải trong khi đang nhâm nhi một chút trà đen.

...Đừng nói với tôi là mấy người bỏ thuốc mê lẫn vào trà đen ấy nhé?

Ừ thì tôi cũng có biện pháp khắc chế độc mà... hay đúng hơn đó chính là biện pháp để chống lại tất cả những tính trạng xấu, cho nên những thứ kiểu như thế là hoàn toàn vô dụng đối với tôi.

Bằng cách sử dụng Thủy ma pháp, mọi chất độc tiến vào trong cơ thể tôi sẽ bị phân giải ngay tức khắc, loại bọ độc tố ngay từ trong trứng nước.

Ma thuật bóng tối cũng có tác dụng xóa bỏ bất kỳ những ảnh hưởng tiêu cực nào ảnh hưởng đến cơ thể của tôi, cho nên chất độc hay virus sẽ không hiệu quả đối với tôi.

Đương nhiên là tôi chưa bao giờ thử nghiệm với mấy dạng siêu virus được tăng sức mạnh như ở trong mấy tác phẩm Khoa học Viễn tưởng rồi. Có thể nó vẫn có thể có ảnh hưởng tới cơ thể tôi bất chấp ma pháp bảo vệ của tôi.

"...Hành động của ông là có ý gì đây?"

Tôi giả vờ bình tỉnh và lén lút kiểm tra xung quanh.

Những người đang bao vây tôi là các binh lính từ mọi quốc gia... và lẫn vào trong đó cũng có những hiệp sĩ và thậm chí cả những Hiệp Sĩ Hộ Vệ nữa.

Cái gì, mọi người đã phản bội lại tôi sao? Bộ tôi thiếu sức hút tới vậy luôn hả?

Tất cả các Hiệp Sĩ Hộ Vệ ngoài trừ Leila và Fox đều phản bội lại tôi cả, đúng như tôi nghĩ, ngay cả khi đó là tôi thì tôi cũng thể cười khẩy và dễ dàng để truyện trôi qua như thế.

"Chúng thần chân thành xin lỗi người, Elrise-sama! Nhưng mà chúng thần..."

"Chúng thần không đòi hỏi sự tha thứ của người... nhưng, cho dù như thế... chúng thần cũng không muốn người phải hy sinh đâu!"

Tôi lườm về phía các Hiệp Sĩ Hộ Vệ khi bọn họ đang lắp ba lắp bắp nói lên lời bào chữa cho bản thân bọn họ.

Bọn họ nói không muốn tôi chết, nhưng... chẳng phải bọn họ cũng có nhận thấy (mặc dù bọn họ không biết gì về sự thật cả) việc Thánh nữ sẽ chết đi nếu đánh bại Phù thủy sao. Nhưng bất chấp việc đó, bọn họ chẳng phải vẫn lựa chọn trở thành một hiệp sĩ sao? Tại sao vậy?

Ừ thì tôi sẽ thuyết giáo bọn họ sau vậy. Giờ điều tôi cần làm chính là tìm cách để giải quyết tình huống này.

Có tổng cộng 10 Hiệp Sĩ Hộ Vệ và khoảng 20 hiệp sĩ. Cũng thêm một đám binh lính nữa.

...hmm, nhắm chừng tôi sẽ cần ít hơn 10 giây để khiến bọn họ đo ván mà không gây nguy hiểm đến tính mạng bọn họ.

Nếu tôi thật sự hạ sát tâm, nó sẽ chẳng kéo dài đến 1 giây nữa nhưng tôi nghĩ tôi không cần làm tới mức đó.

"Đức vua Aiz. Như ông đã nói, miễn là tôi còn tồn tại thì nền hòa bình sẽ tiếp tục sẽ được giữ vững. Vậy tôi muốn hỏi ông... để chiến đấu chống lại một người có khả năng thực hiện điều đó, liệu ông nghĩ nhiêu đó người sẽ đủ ngăn chặn được tôi hay sao?"

Với nhiêu đây người, tôi có thể dễ dàng quét sạch bọn họ với Quang ma pháp và cho bọn họ BÙM một cái. Thiệt đấy.

Tôi đã liên tục cường hóa bản thân với ma thuật rồi. Cho dù họ có sử dụng bất kỳ phương pháp nào, bọn họ cũng chẳng thể đả thương được tôi đâu.

Ngay từ đầu thì bọn họ đã nghĩ tôi là Thánh nữ thật rồi, cho nên bọn họ cũng không hề nghĩ đến việc sẽ gây được bất kỳ tổn thương nào cho tôi đâu.

Nhưng trong khi bản thân Đức vua Aiz vẫn còn tỏ ra khá e ngại với tôi nhưng nụ cười mỉm  trên khuông mặt của ông ta vẫn chưa từng bị dập tắt.

"Đương nhiên rồi, thần không hề nghĩ sẽ làm như thế. Nhưng có vẻ như trường hợp sẽ không phải là như vậy với những người đồng hành của người."

Khi ông ta nói thế, tôi nhìn về phía Leila.

Vì lý do nào đó mà Leila chỉ đứng đó và nhận mệnh trong khi có một thanh kiếm kề sát cổ của cô.

Này, Stocco!

Cô làm cái quái gì vậy,  sao lại để bản thân dễ dàng bị bắt làm con tin như thế?!

"Liệu thần có thể yêu cầu sự hợp tác của người để mọi việc có thể được giải quyết êm đẹp hay không? ...Chúng thần không hề muốn đối địch với người. Chúng thần chỉ muốn một chút... đúng vậy, chúng thần đơn giản là chỉ muốn quan tâm thêm một chút về sự an toàn của người mà thôi."

Trong khi giọng nói của ông ta tỏ ra rất chân thành, nhưng cái cách mà ông ta nói ra không hề cho phép tôi có sự từ chối.

Ông ta nói không muốn đối địch với tôi, nhưng những gì ông ta làm chẳng khác gì là tuyên bố sẽ là kẻ thù của tôi, như các bạn đã thấy đấy...

 "Thần không nghĩ đây là một lời đề nghị tồi đối với người. Chúng thần chỉ yêu cầu người ở yên một chỗ cho đến suốt quãng đời còn lại mà thôi... điều này chắc chắn sẽ có lợi nhiều hơn so với việc người hy sinh trong khi chiến đấu với Phù thủy. Người sẽ dành được nhiều sự kính trọng, sự tôn thờ và cả nắm giữ sức mạnh chính trị nữa. Và người không cần phải hy sinh trong khi chiến đấu với Phù thủy. Tình huống này, với người, chỉ có trăm lợi không hại. Người không nghĩ như thế sao?"

Trăm lợi sao, huh... uhm, nếu ông ta đặt bản thân tôi ở trong tình huống như vậy thì đúng là tôi sẽ được lợi rất nhiều

Tuy nhiên, như vậy thì chẳng khác nào là nói đẩy vấn đề này cho thế hệ tiếp theo giải quyết.

Bởi nếu Phù thủy vẫn không bị đánh bại và tôi qua đời, nghĩa vụ này sẽ bị buộc đẩy lên vai của Thánh nữ thế hệ tiếp theo.

Chẳng có gì sẽ được giải quyết cả, đó chỉ là trì hoảng sự sụp đổ của nền hòa bình giả tạo này mà thôi.

Nếu là như thế, sẽ tốt hơn nếu tôi chính là người phá vỡ vòng lặp này và đảm bảo Phù thủy sẽ không bao giờ được tái sinh thêm lần nữa.

Hơn nữa... tôi nghĩ những gì mà bọn họ mong muốn từ tôi chính là trở thành Biểu tượng đại diện cho Thánh nữ.

Nói cách khác, nếu tôi gật đầu đồng ý yêu cầu của bọn họ, những gì sẽ chờ đợi tôi trong tương lai chính là sự cầm tù ở trong lâu đài này đây.

Ngay từ đầu, bọn họ còn chẳng thèm hỏi hang ý kiến của tôi nữa mà.

"Uhm... người hãy thử suy nghĩ về nó nhé. Này, cậu kia, hãy dẫn Thánh nữ-sama về phòng của người đi. Và hãy tỏ ra biết điều một chút đi nhé."

"Tuân lệnh... Elrise-sama, thần sẽ dẫn đường cho người. Mời người đi lối này."

Theo lệnh của Đức vua Aiz, tôi được dẫn đi bởi các Hiệp Sĩ Hộ Vệ.

Tôi có thể đánh gục bọn họ rồi tẩu thoát nhưng... Stocco hiện đang bị giữ làm con tin. Việc tránh thực hiện những hành động bất cẩn sẽ là khôn ngoan hơn rất nhiều.

Tôi có thể dễ dàng giải quyết hết tất cả mọi người có mặt tại đây, bao gồm cả Stocco. Và một khi bọn họ đã bị hạ đo ván, tôi chỉ cần mang theo Stocco và rời đi thôi, nhưng...

Ừ thì trông bọn họ chẳng có ý định gì là sẽ làm hại tôi cả. Cho nên tôi đã quyết định chỉ kiên nhẫn ngồi đợi tại đây. Chắc chắn cơ hội của tôi sẽ sớm xuất hiện thôi.

Không còn cách nào khác, tôi đành phải tạm thời án binh bất động vậy.

"Không cần thiết. Ta biết phòng của mình nằm ở đâu."

Tôi đứng dậy và bước vào trong nơi được gọi là "căn phòng" của tôi và giờ đây đã trở thành một nhà tù giam giữ chính tôi.

Sau đó tôi nghe thấy âm thanh phòng tôi bị khóa lại từ phía bên ngoài.

Ừ, tôi biết mọi chuyện sẽ thành ra như thế này.

Không chỉ cánh cửa bị chắn ngang bởi một thanh gỗ, mà cửa sổ cũng được phủ lên bởi một tấm lưới chắc chắn.

Khi tôi rà soát ở phía ngoài cửa sổ, tôi trông thấy những binh lính đang canh gác ở dưới sân và cả những binh lính đang giám sát căn phòng này của tôi nữa.

Nếu tôi trốn ra bằng cách phá hủy tấm lưới ở cửa sổ, tôi sẽ bị phát hiện ngay lặp tức đấy.

Tôi bước khỏi vị trí cửa sổ và xem xét căn phòng.

Căn phòng được bão dưỡng rất khá và nó cũng rất thoải mái và sạch sẽ.

Tấm màn của chiếc giường canopy cũng được làm rất tinh xảo và những nội thất dùng trong các buổi tiệc trà trông có vẻ cũng rất tốn kém.

Tôi biết tòa lâu đài này chính là một nhà tù để giam giữ Thánh nữ nhưng chưa bao giờ tưởng tượng được rằng nó sẽ được sử dụng tới, trong khi tôi vẫn còn tại vị là Thánh nữ.

Bởi cửa chính và cửa sổ đều không thể được sử dụng để trốn đi... cho nên, tuyến trốn khả dĩ hình nhất ở đây sẽ chính là từ lò sưởi.

Bởi rõ ràng lò sưởi của căn phòng này được thiết kế để một người trưởng thành không thể nào chui vừa được nên tôi cũng chẳng buồn đi kiểm tra nó.

Tuy nhiên nếu một người có vóc dáng nhỏ thì vẫn có thể sẽ chui lọt vào đó, cho nên cũng là không phải là không thể sử dụng nó để trốn thoát.

Tôi sử dụng một chút sức mạnh ma thuật của mình và tạo ra một viên đạn ma thuật "hệ tiên" (fairy type: chắc là tạo phép thuật thành hình dạng mấy nàng tiên)

Nó đi xuyên qua lò sưởi và thẳng lên ống khói cho đến khi thoát được ra ngoài.

Giờ việc cần làm chỉ là cứu Stocco mà thôi. Miễn là tôi có thể giải cứu được cô ấy, thì những thứ còn lại chỉ là những việc cỏn con mà thôi.

Xin lỗi nhé, tiếc thay tôi không định đóng vai công chúa bị bắt cóc đâu nhé.

Nói là như thế nhưng phía bên kia cũng biết rằng tôi có thể dễ dàng thoát đi vào bất kỳ lúc nào miễn là tôi cứu được Stocco, cho nên mọi việc cũng sẽ không hề đơn giản đâu.

Hmm, đó sẽ là một cuộc chiến dài hơi đây.

May cho tôi là không có sự kiện lớn nào sẽ xảy ra sắp tới và cũng không có bất kỳ ai gặp nguy hiểm đến tính mạng ở học viện vào tại lúc này cả, cho nên việc tôi không có mặt ở học viện cũng không phải là vấn đề quá lớn.

Tạm thời cứ để mọi thứ như thế này đi đã.

_______________________

Đã được 1 tuần rồi kể từ khi Elrise rời khỏi học viện.

Có thông báo rằng cô ấy được mời làm khách tới Buổi Yến Tiệc của Nhà Vua, nhưng nếu tính luôn cả thời gian khứ hồi thì cũng đã qua một quãng thời gian khá lâu rồi.

Vị trí của buổi họp đó chắc chắn là ở lâu đài của Thánh nữ, nhưng khoảng cách từ học viện tới nơi đó đủ gần để có thể di chuyển bằng xe ngựa và thời gian di chuyển chỉ mất khoảng 3 giờ mà thôi.

Quãng đường ngắn như thế là hợp lý bởi Học Viện Đào Tạo Ma Pháp Kỵ Sĩ Alfrea là nơi tạo ra các Hiệp Sĩ bảo vệ Thánh nữ.

Những học viên tài năng sau khi tốt nghiệp sẽ chắc chắn có xuất làm việc ở Lâu Đài của Thánh nữ.

Thành ra học viện cũng được xây dựng gần ngay tại Lâu Đài của Thánh nữ và an vị tại một vị trí gần như chẳng tiếp giáp với bất kỳ lãnh thổ của vương quốc nào cả.

Đó là lý do tại sao việc cô ấy vẫn chưa quay về sau một tuần là hết sức kỳ quái.

Có phải cô ấy đã quyết định dừng việc học tại học viện và sẽ vĩnh viễn ở yên tại lâu đài của mình hay không?

Đó không phải là điều không thể xảy ra.

Ngay từ đầu thì việc cô ấy nhập học tại học viện cũng là hết sức kỳ lạ.

Cho nên có thể nói, cô ấy chỉ đơn giản chỉ là trở về nơi vốn thuộc về bản thân cô ấy mà thôi.

Nhưng Vernell biết điều này rõ hơn ai khác. Trước khi Elrise rời đi, cô rõ ràng có nói rằng "Ta sẽ sớm quay trở về thôi".

Ngay cả khi việc cô ấy lựa chọn vĩnh viễn ở bên trong lâu đài của mình là sự thật, thì liệu cô ấy có thật sự đi không từ mà biệt với bất kỳ ai như thế này không?

"Điều này thật kỳ lạ."

Giờ đã là buổi chiều và tiết học của bọn họ cũng vừa kết thúc.

Vernell tụ tập với những thành viên trong nhóm của mình như thường lệ và bọn họ đang thảo luận với nhau về vấn đề này.

Vernell, Eterna, John, Fiora, Mary, Aina, và có cả Supple nữa, người đang run lên bần bật bởi triệu chứng cai nghiện gây ra do không thể gặp mặt Elrise trong suốt cả một tuần.

Bọn họ gặp mặt trong một phòng học trống và đang tìm kiếm lý do tại sao mà Elrise vẫn chưa quay trở về.

"Có thể bọn họ bị tấn công bởi ác quỷ hoặc là những tên cướp..."

"Ngay cả khi việc đó có xảy ra thù chẳng phải Elrise-sama vẫn có thể dễ dàng giải quyết nó sao. Hơn nữa, Leila-san cũng đang ở bên cạnh người... và nếu việc đó có thể xảy ra, chắc chắn cũng sẽ có những bảng báo cáo về việc đó."

Eterna đưa ra một khả năng nhưng John nhanh chóng phủ quyết nó.

Nếu Thánh nữ thật sự biến mất vì nguyên nhân đó, chắc chắn sẽ mọi việc sẽ bị làm ầm lên cả rồi.

Các vương quốc chắc sẽ ban lệnh tìm kiếm và các binh lính sẽ được huy động để tìm kiếm tung tích của người.

Nhưng hiện tại vẫn chưa có bất kỳ hành động nào được đưa ra cả. Mọi thứ bình yên đến mức khiến mọi người muốn phát cáu.

Ít nhất hiện tại vẫn chưa có bất kỳ quốc gia nào làm ầm lên về việc này cả.

Đáng ngờ hơn nữa, chính là việc Thánh nữ đã biến mất suốt một tuần mà chẳng có bất kỳ hành động hay bất kỳ lời giải thích nào cho các học viên đến từ phía học viện cả.

Đã có những lo lắng nổi ra ở giữa các học viên với nhau về lý do tại sao Elrise lại bỗng dưng biến mất.

Nhưng chưa có bất kỳ phản hồi nào lại cả. Việc này rõ ràng thật bất thường.

"Sensei, về phía thầy hiệu trưởng thì sao..."

"Lão ta cứ lặp đi lặp lại rằng 'không có vấn đề gì hết' như một tên đần ấy. Ông ta còn chẳng thèm đưa ra bất kỳ chỉ thị nào cho các giáo viên nữa. Có vẻ như nó chỉ có một thông báo sau bữa tiệc rằng Thánh nữ đã rời học viện mà thôi."

"Bởi các Vương Quốc sao?"

"Đúng vậy. Thánh nữ đến tham dự một buổi Yến Tiệc của Nhà Vua và liên hiệp các Vương Quốc bỗng nhiên thông báo rằng Thánh nữ sẽ không quay trở lại. Nói cách khác, tình huống đang diễn ra hiện tại có lẻ là một chiêu trò của một vương quốc nào đó... hoặc cũng có thể là của tất cả các vị Vua của liên hiệp vương quốc."

Liên hiệp các vương quốc muốn hãm hại Thánh nữ sao... nếu những lời như thế bật thốt ra chỉ cách đây vài ngày thôi thì bọn họ đã phì lên cười và nói điều đó là bất khả thi rồi.

Nhưng bây giờ mọi chuyện đã khác.

Trong cuộc chiến với Diaz, nhóm của Vernell đã biết được sự thật về mối quan hệ giữa Thánh nữ và Phù thủy.

Sự thật về Lâu Đài của Thánh nữ thật chất được thiết kế như một nhà tù để giam cầm Thánh nữ... và các vương quốc ngoài kia đã cố ám sát Thánh nữ thế hệ trước, Alexia; đó là tất cả những gì họ biết được sau sự kiện đó.

Nhờ những kiến thức đó, bọn họ đều có thể đưa ra một "kết luận" chắc chắn.

"Các vị Vua đã bắt tay nhau để giam giữ Elrise-sama sao...? Nhưng tại sao bọn họ lại làm như thế chứ? Người đã có đánh bại Phù thủy đâu và người cũng chưa trở thành Phù thủy kế vị mà, tại sao bọn họ lại giam giữ Elrise-sama ngay lúc này?"

"...Đúng hơn thì đây chính xác là lý do... mà bọn họ phải làm như thế chăng...?"

Fiora bối rối đặt ra những câu hỏi đó  trong khi Mary đáp lại những bằng những câu trả lời hết sức thuyết phục.

Mary bình tỉnh nói tiếp.

"Ngay cả khi không đánh bại Phù thủy... Thế giới này cũng gần như là đang ở trong giai đoạn hòa bình rồi... Phù thủy... quá sợ hãi Thánh nữ và ả ta chẳng thể làm được gì cả... thay vì buộc người đánh bại ả ta... chẳng phải sẽ tốt hơn... nếu mọi việc vẫn diễn ra như thế này sao?"

"Điều này chẳng phải quá tàn nhẫn sao?... Thay vì khiến Elrise-sama trở thành Phù thủy, bọn họ nghĩ sẽ tốt hơn nếu cứ giữ mọi việc diễn ra như thế. Cho nên các vị Vua đã quyết định giam cầm người."

"...Có lẻ mọi việc chính là diễn ra như thế đấy."

Không ai có thể phản bác được những gì Mary suy đoán cả.

Đúng thế, thay vì khiến Elrise trở thành Phù thủy, chẳng phải sẽ tốt hơn nếu mọi thứ vẫn giữ nguyên tình trạng như thế này sao.

Bởi Phù thủy còn tồn tại, cho nên nó không thể gọi là một nền hòa bình hoàn hảo được.

Nhưng ngay cả khi là thế thì "nền hòa bình không có Phù thủy" chỉ có thể tồn tại lâu nhất thêm một vài năm nữa thôi.

Trong khi, "nền hòa bình có Elrise" sẽ kéo dài đến khi người trút đi hơi thở cuối cùng.

Chẳng có lý do logic nào để từ chối nền hòa bình như thế để đánh bại Phù thủy cả.

"... Ngay cả khi là thế, việc cầm tù một cá nhân mà không có sự đồng ý của cá nhân đó vẫn là một việc không thể chấp nhận được. Tôi không nghĩ đó là một việc nên làm. Và điều đó đồng nghĩa với việc Elrise-sama đối với họ chỉ là một công cụ mà thôi."

Có lẻ, mọi thứ sẽ tốt hơn nếu Elrise vẫn bị cầm tù trong lâu đài như hiện giờ.

Tuy nhiên, đó cũng có thể là một quyết định sai lầm.

Vernell không biết đâu là đúng và đâu là sai.

Nhưng Vernell không nghĩ cậu sẽ bỏ mặc và để việc này được yên.

"Hiện tại, tất cả vẫn chỉ là những suy đoán mà thôi. Chúng ta hãy hỏi một người có thể biết tường tận mọi chi tiết... hãy trực tiếp hỏi Otou-sama nào."

Sau khi nói như thế, cô ấy đứng dậy.

Nam tước Fox, người vừa thay Diaz trở thành hiệu trưởng chính là phụ thân của cô.

Nếu là nữ nhi của ông ta, Aina là người hỏi, có thể Hiệu trưởng sẽ thành thật nói cho cô ấy biết.

Vernell nghĩ thế và tán thành với lời đề nghị của Aina.

"Cậu nói đúng. Hãy đến hỏi thầy ấy nào. Cứ tiếp tục bàn luận tại đây cũng sẽ chẳng đi được đến đâu cả. Chúng ta sẽ đi tìm ra sự thật."

Nếu những suy đoán này chỉ là những hiều lầm thì không sao hết.

Đó là trường hợp tốt nhất sẽ xảy ra.

Nhưng nếu các vị Vua thật sự cướp đi sự tự do của Elrise và cố sử dụng cô ấy vào mục đích riêng của bọn họ.

Ít nhất, tôi sẽ chiến đấu, cho dù đối thủ bên kia có là vua là chúa đi chăng nữa.

Vernell âm thầm khẳng định quyết tâm của mình.




Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net