Chapter 36: Lời bào chữa

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Bởi nhóm của Vernell đã quyết định đi xác nhận tình hình trực tiếp với hiệu trưởng, cho nên bọn họ hiện đang tiến thẳng đến văn phòng của hiệu trưởng.

Thông thường, học viên bị cấm bén mảng tới văn phòng hiệu trưởng trừ khi có một lý do thích hợp. Nếu tiến vào mà không có lý do xác đáng nào thì việc đó sẽ tạo ra một ấn tượng xấu với chính bản thân hiệu trưởng.

Ngay cả khi đó có là những học viên thuộc nhóm top đầu đi chăng nữa, thì bọn họ cũng không thể hành xử lỗ mãn, nếu không sẽ để lại một ấn tượng rằng "Lũ ranh này không xứng đáng được đứng bên cạnh Thánh nữ" và bọn họ sẽ không thể đạt tiêu chuẩn trở thành một hiệp sĩ.

Trường hợp tồi tệ nhất, nếu học viên tiến vào văn phòng hiệu trưởng mà không có hẹn trước, điều đó cũng đồng nghĩa với việc cánh cửa tương lai của học viên đó đã bị đóng sầm lại.

Đây không phải là làm quá lên hay là tàn nhẫn gì đâu.

Những người tiến vào phòng của thượng cấp mà lại không có sự cho phép... nếu những người như thế lại ở ngay bên cạnh Thánh nữ, bọn họ rất có thể sẽ tiến vào phòng của Thánh nữ mà không có sự cho phép của người. Những người như thế sẽ không còn xứng đáng để trở thành một hiệp sĩ nữa, mà chỉ được xem là những tên côn đồ mà thôi.

Và hiển nhiên, nhóm của Vernell của nhận thức hết sức rõ ràng rằng đây không phải là nơi muốn vào thì vào, muốn đi thì đi.

Nhưng chỉ lần duy nhất này thôi, bọn họ tiến vào mà không có bất kỳ sự chần chứ nào cả.

"Otou-sama, bọn con có lời muốn nói!"

Ngay khi cánh cửa được mở ra, Aina đã lớn tiếng mở lời.

Và về phần phản ứng của Hiệu trưởng Fox, ông ấy tỏ ra hết sức bình thản mặc dù bản thân đang bị bắt chuyện theo một cách như thế.

Như thể ông ta đã lường trước được việc này sẽ xảy ra vậy. Ông ấy tiếp tục yên tỉnh ngồi trên ghế của mình trong khi ngước mặt lên để nhìn về phía nhóm của Vernell.

"Fumu, tốt lắm. Nhưng trước hết hãy đóng cửa lại đi đã."

"Ể? A, vâng ạ..."

Ngay cả khi Aina tiến vào với một thái độ hổ báo đến như thế, nhưng trước những lời đáp lại bình tỉnh một cách kỳ lạ của phụ thân cô, cô ngay lặp tức bị chùn bước.

Sau khi đã đóng cửa lại như những gì được bảo, Fox thở dài một hơi rồi mới bắt đầu mở miệng nói.

"Có vẻ như... ngay tại thời điểm này đây, 7 cô cậu chính là những người có khả năng cao nhất trong học viện này có thể trở thành hiệp sĩ."

Sau khi nói ra, Fox nở một cười đầy phiền muộn.

Không có bất kỳ cơn thịnh nộ nào đối với những học viên thô lỗ bỗng dưng xông vào phòng của ông cả; thậm chí, ông còn ghi nhận năng lực của bọn họ.

Nhóm của Vernell hết sức kinh ngạc với những lời ấy.

"Không có gì đáng kinh ngạc ở đây cả. Đúng vậy, những người có khao khát trở thành hiệp sĩ cần phải quan tâm tới thân chủ của bọn họ. Thông thường, nhà trường sẽ phạt nặng những người có hành động thiếu suy nghĩ và dám tiến vào mà không có sự cho phép như thế... hành vi như vậy là không thể chấp nhận được nếu nó xảy ra với Thánh nữ, nhưng việc bọn họ lại ngồi yên mà không làm gì cả như vậy còn khó có thể được chấp nhận hơn nữa. Nói cách khác, làm như thế sẽ khiến sự tồn tại của những Hiệp Sĩ trở nên vô nghĩa."

Trong khi nói, Fox đặt cả hai khủy tay xuống bàn rồi chụm hai bàn tay lại với nhau, khuông mặt ông ấy tỏ ra nét trầm tư.

Bỗng dưng, ánh mắt của ông ấy trở nên sắt bén lạ thường khi nhìn về phía 7 người bọn họ, gợi nhớ về lúc ông ấy vẫn còn là một Hiệp Sĩ Ưu Tú.

"Vậy thì... ta nghĩ ta hiểu được lý do tại sao các cô cậu lại có mặt tại đây, cho nên ta sẽ không hỏi vòng vo thêm nữa. Mấy cô cậu muốn biết gì từ ta?"

"Tại sao Elrise vẫn chưa quay trở lại...? Tình huống hiện tại là như thế nào? Chúng tôi đến đây để tìm kiếm câu trả lời cho những việc đó."

Vernell đáp lại Fox với những câu hỏi đó mà không có bất kỳ sự chừng chờ nào.

Fox chú ý tới thái độ của cậu ta và híp mắt lại như thể đang nhìn về phía gì đó rất sáng chói vậy.

Đó là một thứ mà ông không còn sở hữu nữa: sự tận tụy tận tâm đó.

Mặc dù cậu ta vẫn còn thiếu kinh nghiệm... nhưng để có thể đặt Thánh nữ lên trên hết thảy thì đó chính là một phẩm chất tốt của một hiệp sĩ.

Đó là lý do tại sao Fox muốn thử thách bọn họ.

Thế hệ trẻ này sẽ cho ông thấy câu trả lời kiểu gì đây?

"Elrise-sama vẫn khỏe mạnh. Người hiện đang ở Lâu Đài của Thánh nữ. Tuy nhiên... người bị cấm rời khỏi nơi đó."

"Vậy chẳng phải là...?"

"Ừ thì, đó chính là quản thúc tại gia... không, ta đoán đó phải gọi là giam giữ mới đúng. Nhưng đây là thứ mà các Vua đã đều thông qua và thỏa thuận với nhau. Thay vì phải để Thánh nữ Elrise hy sinh trong khi chiến đấu với Phù thủy, bọn họ thà lựa chọn giữ lại tính mạng của người và giữ người được an toàn."

Đó là đúng y hệt những gì mà nhóm Vernell đã phỏng đoán.

Và bọn họ cũng không thể nói quyết định của các vị vua là "xấu xa" được.

Bởi ai ai ở đây cũng đều có suy nghĩ như thế thôi, tuy rằng rất mờ nhạt, nhưng nó cũng có xuất hiện thoảng qua trong tim họ.

Sau khi biết được định mệnh của Thánh nữ từ chính miệng của Diaz, hiệu trưởng tiền nhiệm... thay vì để Thánh nữ trở thành Phù thủy, có lẻ sẽ tốt hơn nếu không cần phải chiến đấu gì cả để giữ Elrise sống sót và hãy gác lại việc chiến đấu với Phù thủy cho thế hệ kế cận... nhưng việc như vậy chỉ là trì hoảng vấn đề mà thôi.

"Ta không thể bác bỏ được quyết định ấy. Mọi việc cũng diễn ra y hệt như vậy đối với các Hiệp Sị Hộ Vệ khác. Thay vì đánh mất Elrise-sama, bọn họ đã lựa chọn phản bội người..."

Fox tỏ ra hết sức mệt mỏi và nở một nụ cười tự giễu bản thân mình.

Cuộc sống của Elrise trong lâu đài sẽ thật bất tiện làm sao.

Nhưng đâu phải các vị vua muốn đối xử tệ bạc với người.

Bọn họ sẽ cung cấp cho người bất cứ thứ gì để người có thể cảm thấy thoải mái nhất có thể khi ở trong tình cảnh bất tiện như thế. Chắc chắn bọn họ sẽ hỗ trợ và giúp đỡ người nhiều nhất có thể để người có thể tẩn hưởng một cuộc sống thoải mái.

Có lẻ Elrise sẽ hạnh phúc hơn khi ở trong tình trạng này... đó chắc là điều mà các vị vua đã kết luận.

"Ta không biết liệu giam cầm một người mà không có sự cho phép của họ đến hết phần đời còn lại có là cách làm đúng hay không. Nhưng...bọn họ chắc chắn sẽ bảo vệ và đối xử tốt với người ở bên trong chiếc lồng này. Mặc dù người đó sẽ không được tự do, nhưng liệu việc giữ con chim trong lồng để bảo vệ sự bình yên ở thế giới bên ngoài có phải là sai hay không? Nếu để nó được tự do, chú chim hoang dã đó có thể sẽ dẫn đến cái chết của tất cả bọn họ; liệu sẽ có ai hạnh phúc với điều như vậy? Ta không biết đâu mới là lựa chọn đúng nhất nữa."

Fox lắc đầu khi nói ra những điều như thế.

Sau đó ông ta nhìn về phía Vernell, John, Fiora, Supple và Eterna với sự ghen tỵ.

"Không... Đó chỉ là một lời bào chữa mà thôi. Thật ra, không phải là không có người phản kháng lại những lý lẻ đó, đúng hơn mà nói, là bọn họ không thể phản kháng lại nó. Những người như cô cậu xuất thân từ tầng lớp dân thường có thể sẽ không hiểu được điều này nhưng... trước khi là một hiệp sĩ, thì ta chính là một quý tộc phải duy trì lãnh thổ của mình, phải chăm sóc các thuộc cấp dưới trướng, gia tộc và cả các người hầu của mình. Ai cũng đang đi chung trên một con thuyền cả. Mọi người ở đây có thể không cần bận tâm tới những điều này nhưng hầu hết các hiệp sĩ đều có xuất thân là quý tộc cả."

Đó là điều không cần phải được xác nhận vào thời điểm này.

Trong khi Vernell và Eterna có thể vượt qua cánh cửa hẹp để tiến vào trong học viện thuần túy là nhờ năng lực của bản thân, thì học viện ở lúc khởi điểm chính là được thiết kế để phục vụ cho đứa trẻ xuất thân tầng lớp quý tộc.

So sánh giữa những quý tộc sống trong nhung lụa và được huấn luyện từ thuở bé với những thường dân phải vật lộn mưu sinh hằng ngày... Khác biệt là quá rõ ràng.

Vì vậy, những người hiện tại để ngồi trên vị trí hiệp sĩ đều là những quý tộc hoặc là những người có họ hàng xa là quý tộc.

Đó là lý do tại sao không có bất kỳ một ai có thể phản kháng chống lại các nhà vua.

"Trên danh nghĩa, Thánh nữ sở hữu quyền lực chính trị còn cao hơn cả các vị vua. Tuy nhiên... ta nghĩ mọi người chắc cũng hiểu được việc này, nhưng thật ra..."

"Những người thật sự nắm giữ quyền lực chính trị chính là các vị vua, trong khi Thánh nữ chỉ là một hình tượng để người dân sùng bái...hoặc thứ gì đó tương tự vậy thôi."

"Đúng rồi đấy John-kun. Trò nắm bắt được vấn đề rồi đấy."

Thánh nữ chỉ nắm giữ quyền lực chính trị to lớn ở ngoài mặt mà thôi, nhưng ai ai cũng đều biết sự thật không phải như vậy.

Nếu sự thật là vậy thì Thánh nữ trước đã không phải dành hết cả phần đời mình để lẫn trốn rồi. Và Elrise cũng sẽ không bị giam giữ lại như thế.

Đơn giản mà nói, Thánh nữ chỉ là một biểu tượng, là một thần tượng... bọn họ đứng ở trên hết thảy nhưng lại không hề có bất kỳ thực quyền nào.

Bởi vậy sức mạnh chính trị của họ khi đặt vào những tình trạng khẩn cấp là không thể bì được so với các vị Vua.

Kết luận này là điều hiển nhiên. Bởi Thánh nữ không sở hữu bất kỳ lãnh thổ hay chư hầu nào cả.

Những người có thể thật sự điều động được vương quốc chỉ có thể là các vị Vua và các gia đình Quý tộc mà thôi.

Mặt ngoài Thánh nữ có thể có vi trí cao hơn bọn họ, nhưng đó chỉ là để tránh những lời trỉ chích từ người dân mà thôi.

Tương tự như vậy, chúng ta có thể nói rằng Thánh nữ hiện tại, Elrise sở hữu rất nhiều quyền lực.

Ít nhất, cách người được đối xử khi so sánh với các Thánh nữ của những thế hệ trước, những người chỉ bị đối xử như là món vũ khí chống lại Phù thủy, là hoàn toàn khác biệt.

"Ta... được biết đến là một cựu Hiệp Sĩ Ưu Tú nhưng thật chất ta cũng chỉ là một Nam tước sở hữu một lãnh địa nho nhỏ mà thôi. Nếu các vị Vua muốn, họ có thể dễ dàng hủy diệt bất kỳ gia đình Quý tộc vào bất cứ thời điểm nào. Nếu điều đó xảy ra, tương lai của con dân của ta, những người hầu của ta... và cả gia tộc của ta cũng sẽ gặp phải nguy hiểm... Ta... cho nên ta đã để đặt lợi ích của bản thân mình lên trên Elrise-sama..."

Fox siết chặt tay lại mạnh đến nổi móng tay ông đâm sau vào lòng bàn tay.

Ông hối hận về lựa chọn của bản thân. Ông cảm thấy tội lỗi về điều đó.

Nếu quyết định của các vị vua thật sự chỉ là sự độc ác và khiến người dân cũng như Elrise phải chịu đau khổ, có lẽ ông sẽ đặt tinh thần chính nghĩa của bản thân lên trên hết và chiến đấu chống lại bọn họ; mặc dù kết quả của điều đó rất có thể sẽ khiến gia tộc của ông bị hủy diệt.

Nhưng cứ như bọn họ đã lường trước được điều này vậy, bọn họ đã gửi cho Fox và những Hiệp Sĩ khác một bức thư biện minh.

"Đây chính là vì lợi ích của Thánh nữ"- họ nói, "Bởi nếu mọi thứ cứ tiếp diễn như thế thì Thánh nữ sẽ hy sinh; cho nên chúng ta muốn làm tất cả những gì có thể để bảo vệ người".

Với những từ ngữ đó, Fox và những người còn lại không còn cách nào khác đành phải đồng ý.

Các Hiệp sĩ biết bức thư này chỉ là được các vị vua thuận tay chuẩn bị để làm lý do biện minh cho chính bản thân bọn họ để bọn họ có thể cảm thấy bớt tội lỗi hơn khi phản bội Elrise mà thôi.

Họ không muốn Elrise phải hy sinh. Để người, một người đã làm việc rất chăm chỉ như thế lại hy sinh bởi một trận chiến với Phù thủy... hoặc tồi tệ hơn, chính người sẽ trở thành Phù thủy và sẽ thật đáng thương cho Elrise, nếu chính bản thân người lại hủy diệt hết thảy tất cả mọi thứ mà người đã luôn bảo vệ bằng chính đôi bàn tay của mình.

Họ mang theo những tội lỗi đó khi lựa chọn đi trên con đường này. Nhưng mặt khác, bọn họ cũng nghĩ mọi việc có thể sẽ tốt hơn nếu diễn ra như thế này.

Và những suy nghĩ đó khiến họ cảm thấy bản thân thật đáng kinh tởm.

Cảm xúc của chính bản thân họ đã trở nên quá phức tạp để có thể được nói lên thành lời.

"...Leila-san, lựa chọn của cô ấy là gì?"

Vernell hỏi câu hỏi đó với giọng điệu rất chắc chắn.

Cậu đã biết câu trả lời là gì rồi.

Bởi ở trạng thái bồn chồn bức rứt của Leila mà cậu đã chứng kiến ở trận đấu với Diaz sau khi biết được sự thật đó, cho nên cậu đã có câu trả lời của chính mình rồi.

Fox đáp lại và đã xác nhận được điều cậu nghĩ là chính xác.

"... Ta đã nói với cậu rồi. Tất cả các Hiệp Sĩ Hộ Vệ khác đều y hệt như vậy... vai trò của Leila ở đây là con tin. Ngay cả khi người bị quản thúc tại gia, Elrise-sama vẫn có thể dễ dàng trốn thoát được với sức mạnh của người... đó là lý do tại sao, họ cần một con tốt để làm người vướng tay vướng chân..."

Sử dụng chính mạng sống của mình để làm món vũ khí đe dọa người chủ nhân luôn quan tâm tới mình.

Đó là hành động phản bội tồi tệ nhất mà một hiệp sĩ có thể làm.

Leila chắc chắn cũng nhận thức được rõ điều đó.

Ngay cả khi đã làm như thế, nhưng đó chỉ là bởi cô ta có mong muốn mãnh liệt rằng Elrise sẽ tiếp tục sống mà thôi.

Có lẻ cô ấy đã không thể giữ được bình tỉnh của mình được nữa.

Sự trung thành của cô ấy với Elrise, sự lo lắng và nổi sợ mất đi người... cô ấy đã bị những thứ đó đè nén bản thân đến mức khiến cô đã trở nên lạc lối và cuối cùng đã bị những lời nói từ Vua Aiz làm lung lạc ý chí của bản thân mình.

"...Đối với các cô cậu, đâu mới chính là lựa chọn chính xác ở đây?"

Fox nhìn về phía nhóm của Vernell.

Chính bản thân ông đã có suy nghĩ rằng giam giữ Elrise lại là một điều đúng đắng cho nên ông đã hành động theo lựa chọn của chính bản thân mình.

Ngay cả khi người không được tự do, Elrise vẫn có thể sống một cuộc sống sung túc ở trong lâu đài.

Nếu là vậy, thay vì khiến người chiến đấu với Phù thủy và hy sinh, thì chẳng phải làm như thế với người sẽ tốt hơn cho người và cho cả lợi ích của thế giới sao; đó chính là những lý lẻ mà ông đã cố lừa gạt bản thân mình để chấp nhận lựa chọn như thế.

Người lên tiếng trả lời đầu tiên là Supple, người đã trở nên xanh xao do thiếu nguyên tố Elrise-ium.

"Styil ở trong trong hoang dã có tuổi thọ trung bình là 5 năm nhưng nếu nhận được sự chăm sóc của con người thì có thể sống tận 20 năm. Đó chính là tuổi thọ tự nhiên của loài Styil; loài chim này có thể sống lâu hơn với sự chăm sóc của chúng ta thay vì là sống ở môi trường hoang dã. Tôi đồng ý với ý kiến của ông, thầy Hiệu trưởng ạ. Tương tự, cũng sẽ thật vô lý nếu chúng ta đánh mất một Thánh nữ tài năng đến như thế. Để giữ người được an toàn và để có thể tiếp tục tôn thờ người... phương pháp này cũng có những phương diện tốt của nó. Tôi không nghĩ thế giới này sẽ có được bất kỳ lợi ích gì nếu mất đi người đâu. Lựa chọn để giữ lấy sự sống cho người... tôi đồng ý với việc đó."

Không có bất kỳ sự ngập ngừng nào trong lời nói của Supple, một kẻ Cuồng tín với Elrise cả.

Có vẻ như ông ta đã có những suy nghĩ giam giữ Elrise từ rất lâu trước đó rồi.

Thay vì là một thế giới không có Elrise, ông ta thấy bản thân Elrise đáng giá hơn như thế rất nhiều.

Cho nên đây cũng chỉ làm một câu trả lời bình thường đối với ông ta mà thôi.

Nhưng nếu đặt nó về phía tiêu cực, thì nó chẳng khác nào nói Supple chẳng bận tâm tới hậu quả của việc giam giữ Elrise là gì, cho dù nó đồng nghĩa với việc sẽ cho phép Phù thủy được tự do và sẽ có hàng nghìn hàng vạn sẽ phải chết đi vì điều đó.

Ngay từ đầu thì mạng sống của bọn họ chỉ được giữ lại là bởi có Thánh nữ. Ngay cả khi toàn bộ nhân loại có tụ lại về một chỗ, thì đó cũng chỉ như một nhúm bụi nếu phải đặt lên so sánh với Elrise mà thôi; niềm tin của ông ta thật sự là như thế đấy.

"Em nghĩ... điều này thật vô lý. Mọi người chỉ toàn phớt lờ ý kiến của người mà thôi, chẳng phải việc hiển nhiên chúng ta cần làm là phải hỏi ý kiến của Elrise-sama trước sao?"

Người tiếp theo trả lời chính là Eterna, cô hoàn toàn bác bỏ ý kiến này.

Ý kiến của cô như thế cũng là đương nhiên thôi.

Cho dù có là một lựa chọn đúng đắn đến cách mấy, thì cuối cùng, bọn họ cũng chỉ đang phớt ý kiến của bản thân người trong cuộc mà thôi.

Vernell gật đầu đồng ý và tiến lên trước.

"Em sẽ đi giải cứu Elrise-sama. Nhưng lần này đây, đối thủ sẽ chính là các vị vua. Hãy quên đi những gì được viết về hiệp sĩ trong những cuốn sách đi, mọi người có thể sẽ trở thành tội phạm khi làm điều này đấy. Cho nên nếu ai không muốn trở thành như thế, thì không cần phải đi theo đâu."

Lần này cậu không thể dễ dàng nói ra "làm ơn hãy giúp sức với tôi".

Không chỉ là những hình phạt tra tấn lên thân thể mà còn có thể bị kết tội trở thành những tên tội phạm nữa.

Cho dù là thế, Vernell vẫn không hề có chút do dự nào.

Cậu quyết tâm để trả lại món nợ được người cứu giúp trước đây. Câu đã quyết tâm đi trên con đường này cho dù có phải đối mặt với bất kỳ ai đi chăn nữa.

"...Tớ... xin lỗi. Tớ không biết phải làm sao nữa..."

Mary không thể nhấc chân đuổi theo bóng lưng của cậu và cứ đứng im một chỗ. Aina cũng chẳng thể tiến thêm 1 bước nào nữa.

John và Fiora cũng đều như thế. Họ muốn di chuyển nhưng lại không thể cử động.

Đó không phải là điều vô lý... mặc dù bọn họ đều đã sẵn sàng để quyết chiến với Phù thủy và bọn ác quỷ, nhưng lại không hề có quyết tâm để chống lại các vương quốc của thế giới này.

Đặt biệt là đối với Mary và Aina, những người có xuất thân là dòng dõi Quý tộc. Cho dù bọn họ có thể chấp nhận sự rủi ro này nhưng họ cũng không thể mạo hiểm liên lụy tới gia tộc và các thuộc cấp. Vì vậy, bọn họ không thể di chuyển thêm một bước nào cả.

Cuối cùng chỉ có hai người tiến lên mà thôi... Đó là Eterna và Vernell.

"Tớ cũng sẽ đi nữa. Tớ sẽ rất lo lắng cho cậu nếu cậu phải đi một mình đấy."

Eterna cảm thấy lo lắng cho Vernell nhiều hơn so với Elrise cho nên cô đã quyết định đi theo cậu ấy.

Cô cảm thấy phải có ai đó đi theo người bạn này của cô, người mà chỉ biết hướng về phía trước mà không hề bận tâm ghé mắt nhìn xung quanh.

Ngay cả khi lý do cậu ta tiến về phía trước là bởi một người phụ nữ khác, và cả sự thật rằng cậu chẳng hề đoái hoài tới cô khiến cô có một chút bục mình... Ngay cả khi như thế, cô vẫn cố tiếp tục động viên cậu.

Bởi cô luôn bị thu hút bởi sự lạc quan phát ra từ trong cậu.

"Vậy thì lần này, chúng ta sẽ là kẻ thù của nhau. Ta sẽ đi trước đến Lâu Đài của Thánh nữ và đề nghị hợp tác với các vị vua."

Supple không hề ngần ngại chống lại Vernell.

Trong lòng của ông ta, Thánh nữ phải tiếp tục sống. Ông sẽ làm mọi thứ để thực thi điều đó.

Vì vậy ông không thể lãng phí nhiều thời giờ hơn nữa.

Hiểu rõ được điều đó, Vernell im lặng gật đầu.

Và sau đó Vernell và Eterna tránh tầm mắt mình nhìn về phía khuông mặt Supple và rời khỏi Học viện.

________________________

Tôi đã suy nghĩ về điều này kể từ khi bắt đầu ở đây rồi nhưng... đây chẳng phải là kiểu cuộc sống mà tôi hằng ao ước sao?

Một tuần đã trôi qua kể từ khi tôi bị quản thúc tại gia rồi.

Trong khi đang lười biếng nằm trên giường, tôi đang suy ngẫm về việc này.

Mấy người thấy đó, ở trong tình huống này, thì tôi đang được chăm sóc kỹ càng mà chẳng cần phải đụng tay đụng chân để làm bất cứ thứ gì cả.

Mặc dù mấy vị Vua đó quả thật quản thúc tôi tại gia và về cơ bản thì nó là cầm tù tôi ấy nhưng đó chỉ là bởi mong muốn của họ chính là tôi vẫn tiếp tục tại vị là Thánh nữ mà thôi, còn những mặt khác thì tôi cảm thấy bọn họ đã làm thật chu đáo.

Bởi tôi cũng chẳng có gì khác để làm cho nên hằng ngày tôi đều lười chảy thay ở trong căn phòng của mình.

Đó là cuộc sống của NEET và tôi có chỗ dựa để làm thế và tất cả là nhờ mấy ông Vua đó hết đấy.

Hơn nữa tôi cũng có lý do hợp lý (bào chữa).  Đó là do tôi hiện đang bị cầm tù mà!

Chẳng phải là tôi tự khóa mình trong phòng hay gì đâu, đó là mấy ông Vua đó nhốt tôi lại ấy!

Kah, đành vậy thôi! Bởi tôi đang bị giam giữ nên tôi chẳng còn lựa chọn nào khác cả!

Tôi thật ra cũng muốn thực thi nghĩa vụ của Thánh nữ lắm ấy chứ

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net