Chapter 38: Những suy nghĩ mâu thuẫn

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Khi cậu liếc nhìn Leila, người đang đứng ngay trước mặt cậu, Vernell chầm chậm tra kiếm lại vào vỏ.

Cậu làm như thể cô ấy không phải là đối thủ xứng tầm vậy. Leila nhăn mày lại nhưng Vernell vẫn cứ tiếp tục di chuyển về trước mà chẳng hề bận tâm gì tới cô.

"Leila-san, hãy để chúng tôi đi qua đi."

"Có vẻ như tôi đang bị xem thường nhỉ. Mấy cô cậu thật sự nghĩ tôi yếu đến mức sẽ dễ dàng để các cô cậu qua mặt chỉ bởi các cô cậu muốn hay sao?"

Không cần phải nói. Leila chẳng hề yếu tí nào.

Cô ấy không có nhiều cơ hội để trình diễn kỹ năng của bản thân mình bởi cô luôn ở ngay bên cạnh Thánh nữ Elrise, bởi bản thân Elrise thôi cũng là một tồn tại hết sức mạnh mẽ rồi. Tuy nhiên, việc cô đã trở thành một Hiệp Sĩ Ưu Tú ngay ở tuổi 20 và đạt được cấp bậc ấy mặc dù bản thân là một người phụ nữ, nhiêu đó thôi cũng đủ khiến cho Vernell phải công nhận sức mạnh của cô ấy là tuyệt vời đến cỡ nào rồi.

Quả thật Leila không có bất cứ điểm gì giống Elrise cả, bởi một mình Elrise cũng đủ khả năng quét sạch một bày quỷ dữ chỉ bằng một đòn tấn công rồi, cô cũng không thể ban xuống những phép màu như mọc lại các chi đã bị mất.

Ngay cả khi là như thế thì khả năng của cô cũng đủ có thể chiến đấu ngang tài ngang sức với cựu Thánh nữ  Alexia (Nếu phớt lờ khả năng miễn nhiễm mọi sát thương).

Không thể nào một người như vậy có thể bị xem là yếu được. Cô rõ ràng là rất mạnh là đằng khác.

Mặc dù vậy, Vernell vẫn chẳng có ý định nào là muốn chiến đấu cả và vẫn tiếp tục tiến thẳng về phía trước.

"Cô không hề yếu. Nhưng giờ đây, cô đang bị suy yếu.

"...ngh!"

Leila nhanh chóng rút kiếm ra và chỉa thẳng vào cổ của Vernell.

Tốc độ của đòn đánh nhanh đến nổi khiến Eterna, người luôn đi phía sao cậu, chẳng tài nào nhìn kịp đường kiếm của Leila.

Dẫu vậy, Vernell vẫn chẳng hề nao núng và tiếp tục nhìn thẳng về phía Leila.

"Leila-san... cô cũng đã nhận ra rồi mà, phải không? Cô đáng lẽ không nên làm việc này. Đây không phải là thứ một Hiệp Sĩ nên làm... cô không cần để tôi chỉ ra nó cho cô đâu; bởi trong thâm tâm, cô đã có câu trả lời cho bản thân mình rồi."

"Câm miệng!"

"Ngay cả khi tôi ngậm miệng lại, thì con tim cô cũng sẽ không ngồi yên đâu... đúng chứ?"

Thanh kiếm của Leila run rẩy.

Đúng như điều mà Vernell nói. Hơn ai hết, chính bản thân Leila là người nhận thức được lỗi lầm của mình rõ ràng nhất.

Nếu Elrise thật sự muốn rời đi, người có thể rời đi tòa lâu đài này vào bất cứ lúc nào người muốn.

Nhưng tại sao người lại không làm thế.

Liệu người có thật sự tận hưởng cuộc sống hiện tại nhiều đến mức không muốn bỏ trốn hay không? ... đương nhiên là không rồi.

Làm sao mà chủ nhân của cô, người là hiện thân của "Thánh nữ" lại có thể ở lại lâu đài này chỉ vì một lý do như thế. Leila biết ngay cả khi thế giới này bị đảo lộn thì điều đó cũng không thể nào xảy ra được.

... Lý do chính là bởi vì cô.

Bởi người nghĩ cô đã bị bắt làm con tin, cho nên người mới vâng mệnh trở thành tù nhân ở nơi đây.

Và Leila, cô biết rõ sự quan tâm của Elrise dành cho cô, nhưng lại lợi dụng những cảm xúc đó để trở thành đồng phạm với những kẻ âm mưu giam cầm người.

Hơn ai hết, Leila nhận thức được tội lỗi của bản thân là nặng tới mức nào.

"Ta biết chứ... ta đã biết từ lâu rồi... Nhưng cho dù có cố cách mấy... thì những cảm xúc lo sợ này vẫn cứ mãi dày vò trong tâm trí của ta!"

Leila nhơ lại đoạn hội thoại mà cô đã có với Elrise trước đó.

Những gì Elrise đã nói với cô.

Rằng định mệnh có thể bị thay đổi.

Rằng định mệnh bi thảm ấy sẽ chấm dứt ngay trong thế hệ này.

Rằng sẽ có biện pháp để Thánh nữ sẽ không trở thành Phù thủy hay phải chết đi.

Rằng rằng cuối cùng, mọi người, ai cũng sẽ có được cái kết có hậu cả của riêng mình, rằng ai cũng có thể tận hưởng niềm vui của mình...

Cho nên Leila cũng nên tin tưởng và nghe theo người; người đã nói những lời ấy.

Và tại khoảnh khắc ấy, Leila đã thật sự rất vui vẻ.

Cô vui vì bản thân sẽ không cần phải hy sinh người chủ nhân của mình, người mà cô đã thề nguyện sẽ luôn bảo vệ, và cô vui khi biết được vòng lặp này rốt cuộc cũng sẽ bị phá vỡ.

— Nhưng, người thay đổi định mệnh này bằng cách nào?

Elrise không hề tiết lộ thông tin quan trọng này cho cô.

Và vì thế, sự lưỡng lự của chính bản thân Leila đã khiến cô bị dụ dỗ bởi những lời của một lão già xảo quyệt.

"Chà, chà... tôi đến đây chỉ là bởi sự tò mò mà thôi, nhưng không nghĩ rằng cô vẫn còn do dự cơ đấy. Như tôi đã nói với cô rồi. Chẳng có một phương pháp nào tiện nghi như những gì Elrise-sama đã nói đâu."

Người đã có mặt tại lúc đó, từng bước chân của ông ta vang vọng trên sàn nhà, đó là một lão già râu tóc bạc phơ.

Trong khi ông trông như thể đã ngoài 70 rồi, nhưng thân hình của ông ta vẫn còn rất cường tráng, lưng ông ta thẳng tắp, và dáng đứng của ông ta vẫn rất đường hoàng.

Ông ta cao cỡ 170cm.

Khuông mặt nhăn nheo ấy thể hiện sự lão luyện của bản thân ông ta mà chẳng có một người trẻ nào có thể đạt đến được và ánh mắt sắt lẹm như dao cạo ấy tương tự như của một loài chim săn mồi vậy.

Ông ta là vua của Vương Quốc Billberry —Aiz And Ay Billberry thứ 13.

Ông ta khoác trên người chiếc áo choàng màu xanh, đó là một báu vật thể hiện địa vị của bản thân ông ta và rồi lạnh lùng liếc mắt nhìn Leila với đôi mắt xanh thẩm như màu của những trái việt quất vậy.

"Ta đã quan sát suốt 4 thế hệ Thánh nữ, bao gồm cả Elrise-sama. Đó là lý do tại sao ta có thể khẳng định chắc nịch đến như vậy. Chẳng có bất kỳ phương pháp nào cả đâu. Có lẻ người sẽ tự sát ngay sau khi đánh bại Phù thủy. Nhưng nếu mọi việc đơn giản đến như thế thì vòng lặp này đã kết thúc từ rất nhiều thế hệ trước rồi... và ngay cả khi người có thể thành công, cô vẫn sẽ đánh mất Elrise-sama mà thôi. Cô đã sẵn sàng để đón nhận việc đó sao?"

"Bệ...hạ."

"Ta có thể tuyên thệ ngay tại đây rằng. Sẽ chẳng có bất kỳ phương pháp nào cả. Việc người nói người sẽ không chết đi chẳng qua chỉ là những viên đạn bọc đường để khiến cô nhẹ lòng hơn mà thôi. Nếu cô thật sự muốn bảo vệ Elrise-sama... chẳng có cách nào khác ngoài việc giam giữ người ở ngay tại trong lâu đài này đâu, cho dù đây chính là một hành vi phản bội."

Vua Aiz cứ tiếp tục dụ dỗi Leila.

Làm sao Leila có thể không tin những lời của ông ta được đây.

Trọng lượng trong từng câu từ của ông ta là quá lớn. Nó bao gồm những gì ông ta đã trãi qua xuyên suốt dòng lịch sử, những năm tháng thăng trầm trong từng thế hệ Thánh nữ.

Cho dù là tốt hay xấu, thì đó vẫn là những lời từ một người đàn ông biết được những bi kịch đằng sau vòng lặp của Thánh nữ và Phù thủy.

Hơn nữa,... phải khẳng định rằng ông ta chính là kẻ đã cố gắn ám sát Alexia, Thánh nữ của thế hệ trước, ngay tại thời điểm người bị biến thành Phù thủy.

Việc đó đúng là rất khó để có thể được tha thứ, đó chính là một hành động hèn hạ.

Nhưng cũng bởi vì ông ta dám làm bẩn tay của mình bằnh những việc bẩn thiểu đó... cho nên mới có thể xác nhận chắc chắn được rằng, ông ta hiểu rõ những góc khuất đen tối của lịch sử thế giới này hơn bất kỳ một ai khác.

Bởi vậy, Leila mới có thể dễ dàng bị thuyết phục bằng những lời lẽ của ông ta hơn hẳn những lời của Elrise, bởi vì không có bất kỳ bằng chứng nào để có thể xác nhận được lời của người cả.

"Có phải Elrise-sama đã nói định mệnh có thể được thay đổi hay không? Nếu thế..."

"Tôi đã nói với cậu rồi, điều đó là bất khả thi, chàng trai trẻ ạ. Có phải cậu cũng là kiểu người giống Leila mà không, một người luôn bám víu vào những giấc mộng hảo huyền không bao giờ có thể trở thành sự thật được?"

Chẳng phải mọi việc sẽ ổn nếu tin tưởng vào những lời mà Elrise nói sao?

Vernell định bật thốt lên những lời đó nhưng Aiz lạnh lùng xen ngang.

Những lời của ông ta mang cân nặng của sự thật dụng, niềm tin sâu sắc của ông ta và đồng thời cũng chứa đựng một áp lực khủng khiếp

"Khi ta lên 4, Thánh nữ của thế hệ đó chính là Griselda, người đã đánh bại Phù thủy và trở thành Phù thủy kế vị. Khi đó ta vẫn chỉ là một đứa bé, cũng trẻ người non dạ y hệt các cô cậu bây giờ, ta cũng có niềm tin rằng chắc chắn sẽ có cách thay đổi được việc này."

Aiz lên tiếng kể về quá khứ của mình một cách đầy hoài niệm.

Ngay cả khi lão ta chính là người đã bắt giam Elrise vì lợi ích của thế giới này nhưng lão cũng từng là một kẻ mộng mơ.

Vernell nghĩ cậu có thể thấy một chút nét nổi khổ sở hiện lên trên khuông mặt của nhà vua khi ông ta kể về quá khứ của mình.

"Thánh nữ đời kế tiếp lúc đó chính là Lilia. Người được sinh ra khi ta lên 9, và với ta, người như một đứa em gái vậy. Khi ta thành công kế vị ở tuổi 19, ta kể với người về sự thật này với hy vọng người sẽ không đi vào cùng vết xe đỗ này như với các Thánh nữ trước... Nhưng đó chính là một hành động ngu ngốc của một thằng nhãi ranh mà không thể nào đảo ngược lại được. Lúc đó, ta không hề suy nghĩ gì về hậu quả của hành động của bản thân mình; ta bị xúi giục bởi lòng trắc ẩn của chính mình, một trái tim thơ ngây của bản thân và với niềm tin rằng việc bản thân làm là chính xác. Và các ngươi có biết kết quả ra sao không?... Lilia đã chiến đấu với ác quỷ như thể muốn quăng đi mạng sống của mình vậy và rồi người bị giết hại một cách tàn nhẫn. Mặc dù cách này có thể ngăn chặn người trở thành Phù thủy... nhưng nó không hề thay đổi được thực tế phũ phàng rằng Phù thủy thế hệ trước vẫn còn tồn tại và mọi việc vẫn y như cũ mà chẳng có bất kỳ điều gì thay đổi. Thời đại tâm tối này bị kéo dài. Và từ cái chết của Lilia, chúng ta mới nhận ra rằng Phù thủy vẫn tiếp tục tồn tại, trường tồn theo năm tháng miễn là không có bất kỳ ai đánh bại được ả ta, và việc kể sự thật ấy với Thánh nữ chằng khác nào là ban một ly rượu độc cho người cả."

Đó là câu truyện của Thánh nữ ở 2 thế hệ trước, người đã bị lũ ác quỷ sát hại.

Nhà vua đã cố gắn tự mình chiến đấu chống lại định mệnh này theo cách riêng của ông ta, nhưng Thánh nữ của thế hệ đó, Lilia... có vẻ như đã không mạnh mẽ được như thế.

Người đã không thể chịu đựng nổi những suy nghĩ về định mệnh của chính mình, khi người sẽ trở thành Phù thủy, cho nên người đã cố tìm kiếm cái chết để giải thoát cho bản thân mình bằng cách chiến đấu không ngừng nghỉ với lũ ác quỷ.

Nếu như Phù thủy cũng  già đi theo thời gian, mọi việc đã có thể được chấm dứt rồi, nhưng tiếc thay, Phù thủy là bất lão.

Cho nên việc đó đã trở nên vô nghĩa.

Người chết đi mà không đem lại bất kỳ khoản thời gian hòa bình ngắn ngủi nào như bất kỳ những Thánh nữ khác trước đây.

Bởi vì thế, tên tuổi của Lilia thường bị người đời bỏ qua khi liệt kê tên của những Thánh nữ.

Thật chất, đây cũng là lần đầu tiên Vernell biết được tên của Thánh nữ ở 2 thế hệ trước.

"Khi ta 48... Thánh nữ thế hệ trước, Alexia bắt đầu thực hiện nghĩa vụ của một Thánh nữ. Sau đó, khi suy nghĩ lại cách mà Lilia bị giết bởi lũ ác quỷ... ta đã giam cầm Alexia ở trong lâu đài và thả bọn ác quỷ vào trong đó. Mặc dù ta biết ta đã đối xử rất tệ bạc với Alexia và Diaz, nhưng ta đã nghĩ rằng cuối cùng bản thân đã có thể phá vỡ vòng lặp này."

"... Không nghĩ rằng một kẻ như ông lại...!"

Vernell không thể che dấu sự chán ghét của bản thân và bật thốt những lời như thế trước mặt Aiz, người đang thờ ơ kể lại những dòng lịch sử mà ông ta đã trải qua.

Đó không phải là cách đối xử với một người phụ nữ đã cố gắn chiến đấu để bảo vệ thế giới và đánh bại Phù thủy.

Nhưng Aiz chẳng hề có chút chột dạ nào khi đối mặt với ánh mắt khinh thường của Vernell cả.

"Ngươi đang khinh bỉ ta đấy sao? Đó cũng là những suy nghĩ hết sức bình thường mà thôi; những việc của ta đã làm dù sao thì cũng được là một hành vi phản bội mà. Lũ ác quỷ ta thả ra trong lâu đài không hề tấn công Alexia... và thậm chí chúng còn trở thành những tín đồ trung thành của người và giúp đỡ người trốn thoát nữa. Ngay cả bản thân ta cũng nghĩ bản thân thật ngu ngốc... bởi ta đã để người trốn thoát, thế giới lại một lần nữa chìm vào sự kinh hoàng mà Phù thủy mang lại... Thật chất, tại thời điểm đó, ta đã hoàn toàn bỏ cuộc rồi. Ah, chẳng có bất kỳ phương pháp nào cả. Cho dù ta có làm gì đi chăng nữa, chẳng có gì sẽ thay đổi cả. Cuối cùng thì vẫn chẳng có bất kỳ phương pháp nào để có thể giữ được sự bình yên này cả. Ta đã suy nghĩ như thế đấy."

Đó không phải là thứ ông được phép nói ra, Vernell muốn hét thẳng vào mặt ông ta như thế.

Đúng vậy, Aiz xứng đáng bị khinh bỉ khi thất bại trong việc kết liễu Alexia và để người trốn thoát nhưng đó không phải là điều khiến Vernell tức giận.

Điều khiến cậu tức giận chính là hành động hèn hạ mà Aiz đã làm khi phản bội Alexia.

Nhưng Aiz không hề bận tâm hay để ý tới việc đó và vẫn tiếp tục nói.

"Và giờ đây, ở thế hệ này... ừ, ta không nghĩ mình cần phải giải thích gì thêm cho các ngươi cả. Các ngươi cũng đã biết, chính là Thánh nữ ở thế hệ này, Elrise-sama là độc nhất vô nhị và không hề có bất kỳ Thánh nữ nào trước người có thể so sánh được với người cả,,, Thực tình mà nói, khi ta trông thấy người, ta cảm thấy như muốn nói 'mấy Thánh nữ trước tồn tại làm cái quái gì ấy nhỉ?' Mỗi khi ta nghe về những chiến tích vẻ vang của người, cảm giác này cứ mỗi lúc càng được tăng lên. Sự mất cân bằng ở cán cân sức mạnh của Thánh nữ và Phù thủy ở thế hệ này là hoàn toàn khác biệt so với những thế hệ trước. Đúng là các Thánh nữ thế hệ trước sở hữu sức mạnh để đánh bại Phù thủy, nhưng bọn họ lại không mạnh một cách nực cười như Elrise. Đó là lý do tại sao chiến thuật mà những Thánh nữ trước sử dụng lại chính là tránh giao tranh với những tín đồ của Phù thủy, với lũ ác quỷ và  với những Đại Ác Quỷ... Và mặc dù là Thánh nữ có tồn tại, thì thế giới vẫn sẽ không thể được yên bình được nếu không đánh bại Phù thủy."

Một đoạn thời gian yên bình ngắn ngủi sẽ được lặp lại sau khi đánh bại Phù thủy trước khi Thánh nữ đó trở thành Phù thủy kế vị.

Cũng không phải là hòa bình được giữ chỉ là nhờ có sự hiện diện của Thánh nữ.

Đó là bởi Phù thủy có rất nhiều tín đồ, ác quỷ và Đại Ác Quỷ, và con số của chúng tăng dần theo thời gian.

Nếu tất cả lực lượng của chúng được huy động cùng một lúc, Thánh nữ sẽ nhanh chóng bị giết chết.

Cho nên, chiến thuật thường được Thánh nữ áp dụng chính là đột phá tại một điểm duy nhất.

Điều đó chắc chắn sẽ dẫn đến rất nhiều sự hy sinh, những kẻ yếu sẽ chết và tất cả chỉ vì một đích duy nhất là mở đường máu để Thánh nữ có thể chiến đấu trực tiếp với Phù thủy.

Những điều đó là cần thiết đế Thánh nữ có thể thực hiện được "phép màu", đó chính là đánh bại Phù thủy.

Mọi thứ lúc nào cũng diễn ra y như thế. Vì vậy mà khoản thời gian hòa bình ngắn ngủi sau khi Phủ thủy bị đánh bại là quý giá hơn hết thảy.

Nhưng ở thế hệ của Elrise, có một việc hoàn toàn dị biệt đã xảy ra.

Cán cân sức mạnh giữa ánh sáng và bóng tối bỗng nhiên đảo chiều.

Thánh nữ thế hệ này, người đáng lẻ nên được bảo vệ kĩ càng bởi các hiệp sĩ lại không cần bất kỳ những sự bảo vệ như thế.

Người đơn thương độc mã tiêu diệt từng bày ác quỷ, chữa thương cho bất kỳ ai bị thương mà người gặp phải, hồi phục lại những mảnh đất nứt nẻ và tái sinh những dòng sông đã khô cằn.

Người hồi phục lại những khu rừng đã cháy xém, ban những cơn mưa xuống những vùng đất khô cằn... và người chẳng hề bỏ rơi bất kỳ một ai hay để ai phải hy sinh cả. Người sẽ cứu giúp bất kỳ ai mà người có thể với tới.

Phù thủy sợ hãi một Thánh nữ như thế và buộc phải lẫn trốn; thế giới giờ đây lại tràn đầy ánh sáng cùng với hy vọng.

Thời kỳ hoàng kim như thế đã kéo dài 7 năm rồi. Điều này quá đỗi bất thường.

Miễn là Elrise vẫn còn hiện diện, những phép màu như thế vẫn sẽ được ban phát hằng ngày.

"Điều này khiến ta suy nghĩ... ở thế hệ này... chỉ cần Thánh nữ tiếp tục tồn tại lâu nhất có thể. Đó chắc chắn sẽ là phép màu đầu tiên cũng như là cuối cùng từng xuất hiện. Một Thánh nữ như người sẽ không bao giờ có thể tái xuất thêm một lần nữa... những khu rừng mà người đã hồi sinh sau bao thế kỷ bị tàn phá, làm sao mà nó có thể được hồi phục theo một cách thông thường được chứ? Những vùng đất mà Thánh nữ Elrise đoạt lại từ trong tay bọn quỷ dữ chỉ trong 3 ngày ngắn ngủi, các ngươi có nhận ra rằng đã có bao đời Vua và Thánh nữ đã cố gắn làm như thế không? Liệu các ngươi có biết bọn họ chỉ lựa chọn từ bỏ sau khi đã phải trả giả bằng biết bao sự hy sinh sao? Cuộc chiến ở Vương Quốc Rutin, nơi mà người quét sạch tất cả lũ quỷ dữ chỉ trong 10 phút, phải cần hy sinh bao nhiêu mạng người để có thể có thể làm được như người?"

Trong khi nói, Aiz bật cười.

Đó là một nụ cười tự giễu về quá khứ của bản thân ông ta, về những nổ lực ngu ngốc cũng như sự trớ trêu khi các vị thần tạo ra một phép màu như thế khi ông đã ở độ tuổi xế chiều.

"Các ngươi không hiểu sao? Một năm của Elrise tương đương với tận 10 năm của tất cả các đời Thánh nữ trước... sẽ thật tàn nhẫn nếu bắt người phải chiến đấu với Phù thủy! Cho dù có phải trả bất kỳ cái giá nào đi chăng nữa, cho dù chỉ là thêm một năm nữa thôi! Hãy để người tại vị! Đó chính là nhiệm vụ của chúng ta sau khi đã trải qua quá nhiều những thế hệ Thánh nữ rồi!"

Vị Vua Già thốt lên những lời đó mà không có bất kỳ sự do dự nào.

______________

"Này, Aniue. Chúng ta phải thật sự làm như thế sao?"

Trong tòa lâu đài, ai ai cũng đang bận rộn cố gắn truy bắt những kẻ xâm nhập, nhunge có những người vẫn đang yên lặng lượng lờ ẩn khuất ở trong bóng đêm.

Họ chính là 3 hoàng tử đồng hành cùng với Vua Aiz  đến lâu đài.

Bởi những vị vua khác không thể rời khỏi vương quốc của họ quá lâu, cho nên bây giờ họ đều đã rời đi và giao mọi việc còn lại vào trong tay của Aiz để ở lại và giám sát nơi đây.

Đương nhiên việc này cũng đồng nghĩa với việc cả 3 bọn họ cũng phải ở lại nơi đây.

Người vừa mới lên tiếng với vẻ lo lắng chính là tiểu hoàng tử, Maca, vừa mới lên 14.

Khuôn mặt của cậu vẫn còn giữ nét trẻ con và gọi cậu là một mỹ thiếu niên là không hề nói quá.

"Heheh, nếu em không muốn đi, vậy thì hãy ngoan ngoãn ở đây một mình đi nhé. Kiểu phụ nữ như thế, em chỉ có thể gặp được một lần trong đời thôi."

Người mà toát ra một nụ cười đáng kinh tởm đó chính là đại hoàng tử, Ukon.

Cho dù chỉ mới 19 tuổi thôi nhưng hắn ta đã quá phóng túng bản thân trong cuộc sống xa hoa và khiến bản thân trở nên béo ú.

Trong một thế giới mà những người dân thường vẫn phải chết vì đói, thì trọng lượng nặng nề của hắn ta rất có thể đã vượt qua 100kg, và đó cũng là một dấu hiệu rõ ràng cho việc cuộc sống của hắn trải qua là giàu sang tới mức nào.

"Fuh... quả là một bông hoa xinh đẹp, trong trắng không tì vết. Nó khiến ta cảm thấy muốn chứng kiến cảnh tượng nó bị chà đạp và vấy bẩn. Hiện giờ, số lượng những hộ vệ của cô đã giảm đi rồi. Rõ ràng đây chính là một trọng tội... Nếu mà chúng ta bị bắt, cho dù có là hoàng tử thì chúng ta cũng không có cách nào có thể thoát thân được đâu... tuy nhiên — nếu ta có thể tùy ý dày vò làn da trắng nõn ấy, cho dù có phải mạo hiểm ném đi tính mạng thì nó cũng đáng giá!"

Lần này người lên tiếng chính là nhị hoàng tử, Amino...

Gã ta trông rất đẹp mã nhưng đầu óc của gã lại là tồi tệ nhất trong số 3 người.

Những gì mà họ tính làm... đơn giản mà nói bọn họ có ý định xâm nhập vào phòng của Elrise và xâm phạm người bởi các lớp bảo vệ xung quanh Thánh nữ đã bị suy yếu do các hiệp sĩ đang bận rộn đối phó những kẻ xâm nhập.

Rõ ràng đây chính là trọng tội. Một khi bị phát hiện, bọn họ sẽ bị tử hình; việc bọn họ sẽ bị tra tấn và mang đi bêu rếu khắp thành phố cũng không thể tránh khỏi.

Nhưng bọn họ đều đã mất trí hết cả rồi.

Vẻ ngoài xinh đẹp của Elrise thông thường sẽ mang đến những cảm xúc muốn tôn thờ, sùng bái và cả những ham

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net