Chapter 51: Cộng tác viên không tưởng

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Tôi quyết định tạm dừng nghĩ về những việc mơ hồ này và tập trung trở lại về con rùa đó.

Mặc dù có những việc mà tôi không lường trước được đã xảy ra, nhưng tôi vẫn đạt được những thông tin mà mình cần biết.

Người tiên đoán sự ra đời của Thánh nữ không hẳn là Nhà Tiên Tri mà là một Ngôn Sứ; việc này trở nên khả thi là do Thánh Nữ là hiện thân cho ý chí thế giới, trong khi Nhà Tiên Tri chính hiện ngôn của Thế giới.

Danh tính thật sự của Ngôn Sứ là một con rùa trường thọ.

Cuối cùng thì tôi vẫn chẳng thể tìm được "lý do tại sao mà những sự kiện ở đây lại có thể được phản chiếu chính xác trong game ở thế giới bên kia" nhưng tôi quyết định sẽ đùn đẩy những vấn đề liên quan đến điều tra này cho tôi ở thế giới bên kia cùng với Ijuuin-san.

"Ta không biết tại sao lại có sự khác biệt lớn đến như vậy giữa câu câu truyện do ta đã quan sát cùng với câu truyện diễn ra trong thực tại. Nhưng ta nghĩ cô chính là người đã thay đổi tương lai. Trong câu truyện mà ta đã quan sát, Thánh nữ thật Eterna rồi sẽ trở thành Phù Thủy và tự kết liễu bản thân mình."

Những thứ mà con rùa ấy nói hết sức quen thuộc đối với tôi.

Điều khiến tôi khó hiểu chính là tại sao nó lại mong muốn thay đổi tương lai đó.

Với nó, Eterna cho dù có là Thánh nữ thật đi chăng nữa thì cô ấy vẫn chỉ là một kẻ lạ mặt, không hơn không kém.

Cho nên tôi mới không hiểu được động cơ đằng sau việc nó muốn thay đổi tương lai.

Trong khi với tôi, đúng là tôi có muốn thay đổi tương lai đó nhưng đó chỉ là vì đấy là mong muốn của cá nhân tôi mà thôi.

Nhưng với nó... Ừ, mặc dù tôi ghét phải nói ra điều này, nhưng chẳng phải cứ để mọi việc phát triển như ở trong game thì chẳng phải sẽ tốt hơn sao?

Nếu Eterna trở thành Phù thủy và tự sát, thì sức mạnh của Phù thủy sẽ chẳng còn nơi nào để trú ngụ nữa và vòng lặp của Phù thủy và Thánh nữ chắc chắn sẽ bị phá vỡ.

Theo gốc nhìn của ý chí thế giới, thì phát triển theo chiều hướng như vậy không hẳn là tệ.

... Còn đối với những game thủ yêu mến Eterna, đó chắc chắn là một BAD END.

"Kakaka, nhìn vào vẻ mặt của cô, xem ra cô không hiểu được tại sao ta lại muốn thay đổi một kết cục như thế. Không hẳn là ta muốn thay đổi nó đâu. Chỉ là việc nếu Thế Giới lại đi theo một kịch bản đã viết sắn như thế thì sẽ nhàm chán lắm. So với điều đó thì việc quan sát cô chẳng hề buồn tẻ tí nào. Ngay cả ta cũng chẳng thể nào biết được từ giờ mọi việc sẽ diễn ra như thế nào nữa mà."

Khi nghe những lời con rùa ấy nói ra, không hiểu sao tôi lại cảm thấy bị thuyết phục.

Thì ra là thế. Như vậy thì cũng dễ hiểu thôi. Về cơ bản thì nó cũng chỉ muốn được tận hưởng niềm vui của bản thân mà thôi cho nên nó mới muốn thay đổi tương lai.

Nó bỗng dưng lại biểu lộ ra những cảm xúc hết sức giống con người như thế và nở một nụ cười.

"Cho nên thế này nhé. Liệu cô có thể mang ta đi xem thế giới ngoài kia cùng với cô có được hay không? Ta cảm thấy hứng thú nhiều hơn về câu truyện của Thánh Nữ giả trông còn thật hơn cả Thánh Nữ thật đấy. Cho nên nếu đó là cô, ta nghĩ vòng lặp đã kéo dài cả thiên niên kỳ này sẽ có thể đi đến hồi kết. Mặc dù ta có thể quan sát mọi thứ xảy ra ở ngay tại đây, nhưng ta lại muốn xem nó tại một vị trí gần hơn."

"Người có sở thích hơi kỳ quái rồi đấy. Nhưng tôi chẳng có bất kỳ lý do nào để đem người theo cả."

Có vẻ như nó muốn được đi cùng với tôi nhưng tôi đã lịch sự từ chối lời đề nghị ấy.

Tại sao tôi phải mang theo con rùa này theo bên mình cơ chứ?

Cho dù nó có được danh hiệu là Nhà Tiên Tri đi chằng nữa thì nó vẫn chỉ là một con rùa mà thôi, cho nên nó sẽ có mùi tanh của hải sản. Hơn nữa, ngay từ đầu thì tôi đã không ưa gì loài rùa rồi.

Quan trọng nhất chính là nơi nào để có thể chứa một con rùa có kích cỡ lớn như thế này cơ chứ?

Có khi là ở trong phòng khách của tôi ấy? Nhưng mà đừng có mà đùa như thế.

Nói tóm lại thì việc đó chính là bất khả thi, ngươi chính là một gánh nặng đấy. Đừng có mà đi theo ta.

"Đừng nói như vậy chứ, ta vẫn khá là hữu dụng đấy. Thí dụ như... Để xem. Với cương vị là một Nhà Tiên Tri thì không như Thánh nữ. Ta có thể tự chọn người thừa kế danh hiệu của mình. Khi điều đó xảy ra ta sẽ chuyển hết tuổi thọ của bản thân mình cho người thừa kế tiếp theo, rồi sau đó ta sẽ được giải phóng khỏi nghĩa vụ của bản thân và chết đi. Cho nên ta chẳng muốn trãi qua thời kỳ đó đâu."

"Tôi về đây."

"Đợ, đợi đã! Vậy như thế này thì sao? 30 giây nữa tính từ bây giờ, sẽ có một trận động đất nhỏ. Sau đó một con sóc sẽ rơi xuống từ trên cành cây bên cạnh cô."

Con rùa bảo thế và chỉ về phía cái cây với cái đầu của nó.

Khi quan sát, thì đúng 30 giây sau, mặt đất hơi rung chuyển một chút và một con sóc từ trên cao rơi xuống.

Mặc dù tôi không quan tâm mấy tới con sóc ấy nhưng tôi vẫn đỡ lấy nó bằng bàn tay của mình và trả nó lại cành cây của nó.

Nếu tôi người Duy Ngô Nhĩ thì tôi đã biến nó thành món Citatap rồi. (Citatap: giống món chả cá)

Nói gì thì nói, làm sao con rùa này thật sự biết được sẽ có động đất xảy ra cơ chứ?

Có lẽ là nó có khả năng sử dụng phép thuật lên mặt đất... mặc dù có vẻ như là nó đã không làm thế. Ý tôi là nếu nó làm như thế thì tôi đã nhận ra rồi.

"Tôi từng nghe nói rằng Nhà Tiên Tri chính là ngôn sứ của Thế giới và họ đáng lẻ ra không có năng lực tiên tri, đúng chứ...?"

"Đúng vậy, ta không hề sở hữu năng lực đó. Nhưng ngươi biết đây, ta đã sống hơn 1 thiên niên kỷ rồi và ta cũng đã quan sát rất nhiều sự việc đã xảy khắp Thế giới này... Vì thế ta có thể nắm giữ được phương thức hoạt động của rất  nhiều thứ. Ta có khả năng quan sát rất nhiều tình huống xảy ra cùng một lúc ở khắp mọi nơi và rồi dự đoán được kết quả với khả năng xảy ra cao nhất. Nếu ta muốn thì ta cũng có thể dự đoán được truyện gì sẽ xảy ra nếu cậu bé Vernell đó yêu Mary thay vì là Eterna đấy, và đó là một trong rất nhiều nhánh có thể sẽ xảy ra ở trong thế giới (có thể xảy ra) tương lai. Hiển nhiên đó chỉ là những phỏng đoán mà thôi và không phải là tiên tri cho nên nó có thể sai và có những điểm hoàn toàn khác biệt với hiện thật."

Gì đấy? Trông nó nói ra những thứ đó một cách nhẹ nhàng như vậy thôi chứ năng luật của con Rùa này tuyệt vời lắm đấy.

Nếu việc biết rõ được những gì đã xảy ra ở hiện tại làm bạn có thể dự đoán được tương lai... Làm sao mà có thể làm như thế được chứ.

Toi đã từng đọc một cuốn sách như thế này trước đây.

Nếu tất cả những thứ gì xảy ra với Thế giới này chỉ là một tập hợp của nhân và quả - giả sử: nếu tất cả mọi việc đều được kết nối với nhau theo thuyết nhân quả, thì như vậy bằng việc biết được kết quả của hiện tại sẽ giúp bạn dự đoán được kết quả của nó ở tương lai. Tôi nghĩ hình như nó được gọi là thuyết Nhân Quả Tất Định thì phải?

Nhưng tôi tưởng thứ đó đã bị khoa học hiện đại chứng minh là sai rồi còn gì...

Ừ thì người nói (rùa nói?) là nó có thể sai cơ mà cho nên về cơ bản đó chỉ là dự đoán có khả năng xảy ra cao nhất thôi, chắc thế.

"Ta không thể đảm bảo rằng nó sẽ chính xác 100% nhưng ta ắt hẳn vẫn có thể giúp được cô."

"... Và động cơ thật sự đằng sau việc này là?"

"Thật tình mà nói, việc bị một bày khỉ tôn thờ trong khi thứ ngôn ngữ mà bọn chúng sử dụng thì ta hoàn toàn mù tịt mặc dù ta đã sống ở đây một đoạn thời gian rất lâu rồi. Mang ta theo đi. Việc này đối với cô là dễ như ăn kẹo mà, đúng chứ?"

Nó đã nói như thể bản thân là một vĩ nhân ấy nhưng khi tôi hỏi động cơ thật sự của nó, thì nó đã nhanh chóng đổi ý.

Yup, đáng lẻ tôi phải biết chứ.

Dù sao thì tôi cũng chẳng được lợi lọc gì khi giúp nó mà.

Nó khen lấy khen để năng lực của bản thân mặc dù làm vậy thì chẳng nhận lại được gì, cho nên điều đó chỉ có thể là nó cảm thấy môi trường sống của bản thân đang không phù hợp.

Dù sao thì nó nói rằng nó thèm một cuộc trò truyện đúng nghĩa mà.

Khi nghĩ về điều đó, tôi có thể khẳng định rằng điều mà con rùa này đang nghĩ không phải là "ta muốn đi cùng" mà là "ta không muốn ở đây thêm giây phút nào nữa đâu".

"...tôi hiểu rồi. Nhưng tôi cần phải báo trước điều này cho vua Aiz một tiếng đã. Hơn nữa..."

"Ta biết. Ta sẽ không tiết lộ danh tính thật của cô."

Tôi đã định nhắc nhở nó điều đấy ấy, nhưng mà nó đã dành nói ra trước rồi.

Thì ra là thế. Thì ra đây chính là năng lực dự đoán của nó...

Nó đã hoàn toàn biết được tôi sẽ nói gì trước khi tôi kịp suy nghĩ về điều đó luôn.

Đó là một kiểu năng lực rất khó chơi nhưng tùy thuộc vào cách tôi sử dụng nó, có khi nó sẽ rất có ích đấy.

"Còn có một số vấn..."

"Về nơi ở cho bản thân, thì thật xin lỗi vì ta phải phụ thuộc vào sức mạnh ma thuật của cô để tạo ra một cái hồ ở học viện. Tốt nhất là nó nên được đặt ở một nơi cấm học sinh ra vào. Còn về thực đơn thức ăn thì ta muốn cá cơm, tôm hùm đất cũng như là các loại rau củ, ta sẽ không ăn dế hay là giun đất đâu. Ta đã chán ngáy việc phải ăn mấy thứ đó lắm rồi. Về khả năng chiến đấu thì hàm của ta đủ khỏe để cắn hạ những con ác quỷ thông thường, và chiếc mai cũng đủ rắn chắc để chống đỡ được hầu hết mọi đòn tấn công và ta cũng biết sử dụng Thủy ma pháp ở mức tạm chấp nhận, tuy nhiên nó còn lâu mới bằng được năng lực của cô. Cho nên đừng có mà quá trông mong vào nó."

"... được rồi."

Đúng như tôi nghĩ, con rùa này khó đối phó ra phết.

Tôi cũng đã định xác nhận về những vấn đề về môi trường sống và thực đơn ăn uống của nó cũng như là khả năng chiến đấu của nó nhưng mà nó đã trả lời luôn trong khi tôi còn chưa kịp đặt ra câu hỏi nữa.

Tôi cảm thấy hơi phật lòng một tí cho nên tôi định đáp trả lại nó một chút.

"Nếu 'đoán thử xem tôi đang suy nghĩ gì' là những gì cô muốn hỏi. Vậy thì hiện cô đang suy nghĩ những việc chẳng liên quan gì tới tình hình bây giờ cả. Tiếc thay ta không thể đoán chính xác được nội dung là gì, nhưng mà... nhiêu đấy có đủ tiêu chuẩn chưa?"

"...Quá tuyệt."

Chết tiệt, nó còn đọc câu hỏi của tôi ra trước khi tôi kịp lên tiếng luôn.

Như nó đã nói, tôi đã định hỏi như thế đấy.

Nhân tiện thì thứ mà tôi bỗng dưng nhớ lại chính là một nhân vật phản diện trong một game mà tôi đã chơi cách đây rất lâu rồi cùng với những câu thần chú dài loằn ngoằn nhưng trông rất ngầu của gã.

Con rùa này thật là khó ưa.

Nó rất khó ưa nhưng... nhưng nhờ nó mà tôi có thể biết được một điều.

Đó là nếu tôi di chuyển trong khi sử dụng lá chắn thì cho dù có là Thế Giới đi chăng nữa cũng chẳng quan sát được tôi.

Bởi vì nó đã nói tôi "Danh xứng với thật."

Nhưng bản thân tôi sẽ chẳng bao giờ quên. Tôi đã từng gọi bản thân mình là "Thứ Thánh nữ giả như đóng phân cao chót vót đến nổi mà nấm có thể mọc trên đó luôn" trong khi mở ngủ ở bên trong lá chắn.

Nếu mà bọn họ biết được việc này thì bọn họ sẽ biết được tôi là kiểu người gì mất.

Nhưng lại chẳng có dấu hiệu nào cho thấy con rùa đó biết cả.

Nói cách khác thì lá chắn của tôi tạo ra đủ mạnh để có thể đánh lừa luôn cả Thế giới.

Tôi không biết liệu thông tin này có hữu dụng hay không nữa nhưng mà... biết đâu được khi đến thời điểm thích hợp thì nó sẽ trở nên hữu dụng thì sao.

Ghi nhớ điều đó thì cũng chẳng gây hại gì cả.

Thôi thì hãy gọi lão già đó lại cái đã.

Bởi tôi đã quyết định mang theo Nhà Tiên Tri cho nên tôi cần báo trước cho ông ta biết trước một tiếng.

__________________________________

Tôi giải thích lại tình huống này cho Lão AIz rồi sau đó sử dụng ma thuật dịch chuyển cả ba quay trở về học viện.

Đó cũng cùng loại với kiểu ma thuật tôi dùng để bay đến thủ đô của Billberry trước đó ấy.

Sau khi trao đổi với Hiệu trưởng Fox, tôi đã tạo một chiếc hồ ở gần học viện.

"Nhưng mà ngạc nhiên thật đó... Thần đã rất sốc khi nhìn thấy được hình dạng thật của Prophet-sama, nhưng mà việc Prophet-sama quyết định rời khỏi nơi trú ẩn của mình còn khiến thần ngạc nhiên hơn nữa."

Khi nói thế, Hiệu trưởng Fox nhìn chằm chằm vào con rùa.

Ừ đúng là ngạc nhiên thật.

Mai của nó dài tận 5 mét và nó còn cao vượt trội con người nữa. Phải hơn 2 mét chứ chẳng ít đâu.

Nó ắt hẳn phải thuộc lớp quái vật gì rồi.

Có khi có còn thể nối lại các chi rồi bay trên trời nữa đấy chứ.

"Kakaka. Thánh nữ của thế hệ này là kiểu người chưa từng xuất hiện trước đây mà. Cho nên ta muốn được quan sát cô ấy từng khoản cách gần hơn."

"Thần đã hiểu... ngay cả đối với tiêu chuẩn của Prophet-sama thì Elrise-sama còn đặc biệt mà."

"Đúng thế, quả thật cô ấy rất đặc biệt. Đó là một việc chưa từng xảy ra trong quá khứ và sẽ không bao giờ xuất hiện lại lần nữa trong tương lai. Hay chính xác hơn thì đã từng có nhưng chẳng một ai trong só đó có thể hoàn hảo được như cô ấy cả."

Lão Aiz đang nói chuyện với con rùa đó, nhưng tôi đã bắt đầu nghĩ việc mang nó về đây là một sai lầm rồi và cảm thấy rất hối hận.

Này Rùa. Đừng có mà nói những gì không cần thiết đấy nhé, được chứ ?

Việc trục xuất thì để ở cuối thì được chứ bây giờ mà nó diễn ra thì tồi tệ lắm đấy.

Dù sao thì tôi cần nhanh chóng tạo ra chiếc hồ cái đã rồi hãy nói sao.

Đầu tiên tôi bắt đầu đào đất thổ ma pháp và tạo ra một cái hố có bán kính 25 mét.

Chiều sâu thì cỡ 20 hay 30 mét là đủ.

À... chẳng phải rùa nước còn cần có những nơi để nó trú ẩn hay ngụy trang sao?

Cho nên tôi cũng tạo một con dốc ở gần bờ rồi tạo thêm một số cái hố để làm chỗ lẫn trốn cho nó ở dưới đáy.

Rồi tôi phủ sỏi và đá lên phần đáy và đổ nước vào bằng thủy ma pháp để khiến nó trở thành một chiếc hồ.

Nó trông có vẻ hơi cẩu thả một chút nhưng tôi nghĩ nhiêu đó chắc là đủ rồi.

"Như vậy được chưa?"

"A, Aah... đủ rồi. Ta sẽ tinh chỉnh lại nó cho phù hợp sau... Mặc dù ta biết cô rất điêu luyện nhưng mà phải nhìn gần thì mới thấy nó tuyệt vời đến nhường nào. Cô hoàn thành nó mà chả tốn chút công sức nào cả, chưa từng có bất kỳ Thánh Nữ nào trong quá khứ có thể đạt được mức độ này."

Nhìn về phía vẻ mặt ngạc nhiên của con rùa, tôi vẫn giữ một thái độ thong dong. Nhưng bên trong thì tôi lại đang cười ầm lên.

Tôi cứ mãi bị nó gây bất ngờ và liên tục bị nó dắt mũi nãy giờ, nhưng giờ tôi đã cảm thấy đỡ hơn rồi.

Ừ , ngươi biết không?

Ta chính là một thiên tài đấy nhé, biết chứ.

Mấy việc này làm dễ như ăn bánh ấy.

... Ừ thì mặc dù nó cũng không đơn giản đến mức đó.

Đào hố là một chuyện nhưng lắp đầy nó với nước thì rất là tốn sức luôn đấy.

Nếu tính theo MP thì nó ngốn của tôi cỡ 5000MP chỉ để lắp đầy đấy.

Việc này sẽ khiến Phù thủy tốn cả chục phút nếu ả ta có thể liên tục hút MP từ môi trường xung quanh.

Ừ, tôi đoán con Rùa này ắt hẳn đã nhận ra tôi mệt lừ rồi.

Chết tiệt, nó lại khiến tôi khó chịu rồi. Bực ghê, không hiểu sao tôi lại thấy bản thân như đang thua ấy.

Chắc phải thật nghiêm túc tập luyện thêm rồi, chết tiệt thật...


Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net